Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 835.1: Trọng địa triều đình

.Lời này của Hàn Nghệ có ý gì, chính là khuyên Trưởng Tôn Vô Kỵ không cần lùi về tuyến hai, dù sao Lý Trị đã định giảng hòa rồi, ông hà cớ gì mà phải lùi thêm bước nữa.
.Trong mắt Trưởng Tôn Vô Kỵ hiện lên một chút kinh ngạc, ông chưa bao giờ khinh thường dã tâm của Hàn Nghệ, có dã tâm là chuyện tốt, nếu Hàn Nghệ không có dã tâm, cho dù ông ta tin tưởng Hàn Nghệ, Hàn Nghệ cũng không thể giơ cao lá cờ của tập đoàn này. Hiện giờ tuy ông ta chưa nói rõ, nhưng cũng ám chỉ sẽ đẩy Hàn Nghệ lên, ông ta vạn lần không ngờ Hàn Nghệ lúc này sẽ khuyên ông ta ngừng kế hoạch này.
.Nếu ông ta còn ở đó, vậy thì Hàn Nghệ chắc chắn phải tiếp tục ẩn núp.
.Đây quả thực khiến ông ta không thể tưởng tượng nổi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ trầm ngâm một lát, nói: - Ngươi thật sự cho rằng như vậy?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Mới vừa rồi ta cũng đã nói, ta vào con đường làm quan, chủ yếu là muốn cống hiến sức mình cho quốc gia và dân chúng, bây giờ là thời kỳ quá độ, sau khi bệ hạ cầm quyền nhất định sẽ thay đổi một chút chính sách thời kỳ Trinh Quán, sổ ghi chép công tích đế vương Đại Đường hoàn toàn thuộc về bản thân. Nhưng Thái úy là người quen nhất với chính sách thời kỳ Trinh Quán, nếu Thái úy giúp bệ hạ vượt qua thời kỳ quá độ này, ta cho rằng đối với dân chúng và quóc gia đều có lợi.
.Những lời này xuất phát từ góc độ quốc gia và dân chúng, tuyệt đối không nói dối.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nhíu mày, nói: - Vậy ngươi cho rằng bệ hạ thay đổi chính sách Trinh Quán là đúng hay sai?
.Ông ta chắc chắn thuộc phái bảo thủ, đối với cách tân, ông ta vẫn giữ lại phần lớn, thậm chí là phản đối.
.Hàn Nghệ nói: - Thái úy, đầu tiên, việc này nhất định phải làm, nếu chỉ rập theo khuôn cũ, bệ hạ thể hiện hoài bão thế nào, hãy nhìn những vị hoàng đế vĩ đại như Tần Hoàng Hán Vũ, sau khi đăng cơ đều áp dụng một loạt cải cách. Đại Đường thời kỳ Trinh Quán và Đại Đường hiện giờ có rất nhiều điểm khác nhau, khi đó quốc gia đang chịu thương tổn, cho nên chính sách được lập ra dựa theo tình hình lúc bấy giờ, mà hiện giờ Đại Đường là tứ hải thái bình, cơm no áo ấm, chắc chắn phải tiến hành một vài cải cách để quốc gia trở nên hùng mạnh hơn. Ta cũng cho rằng đây là điều tất yếu, nhưng một vài chính sách cơ bản cũng không nên thay đổi, ví dụ như tư tưởng luật pháp, thận hình, thiếu hình, còn có Mã Hiền Tướng được đề xuất cho dân, những thứ này không thể di dịch được. Cải cách không thể nói là phủ định tất cả trước đây, chỉ là trên cơ sở đó, dựa vào thế cục trước đó để thay đổi sơ bộ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ gật đầu, không khỏi suy nghĩ, nếu Lý Trị thật sự muốn giảng hòa, như vậy ông ta không cần lùi về tuyến hai, có thể tiếp tục làm tể tướng, nhưng, ông ta không thể không suy xét đến việc, chính là Lý Trị đã không còn tín nhiệm ông ta, đây là đại kỵ, nếu ông ta tiếp tục ở tuyến trên, Lý Trị nhất định sẽ vô cùng "chăm sóc" ông ta, nhất cử nhất động của ông ta đều bị Lý Trị giám thị, hơn nữa đề nghị của ông ta sẽ gặp rào cản rất lớn, Lý Trị chắc chắn sẽ không để quyền lực trong triều đình nghiêng về ông ta, mặt khác, còn có bọn Lý Nghĩa Phủ ở bên cạnh như hổ rình mồi.
.Tính toán ra, còn không bằng lùi về tuyến hai, nếu như vậy, Hàn Nghệ sẽ giúp ông ta mở miệng, đề nghị của ông ta Lý Trị sẽ dễ dàng chấp nhận, ông ta càng trở nên tự do
.Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là, ông ta cảm thấy ở nơi đó cũng vô cùng nguy hiểm, ông ta ở lại trong triều chính là một lá cờ, vẫn sẽ có rất nhiều người nhìn sắc mặt ông ta để làm việc, như vậy ông ta có thể bị bị ép xung đột với Lý Trị, bởi vì dưới ông ta còn rất nhiều đại gia tộc, cũng bị những người này quản chế, ông ta là lão đại, qua lại với những người này sẽ tạo thành cục diện tiến thoái lưỡng nan, giống như ông ta không thể tham gia nghi lễ sắc phong của Võ Mị Nương.
.Hàn Nghệ nói như vậy, đương nhiên đã nắm chắc Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ không làm như tế, bằng không hắn cũng toi công. Nói đơn giản, một núi không thể chứa hai hổ, bên kia có Lý Tích, Trưởng Tôn Vô Kỵ bây giờ còn ở phía trên, Lý Trị chỉ biết trọng dụng Lý Tích, sẽ không dùng ông ta một lần nữa, không những thế còn sẽ không ngừng làm suy yếu thế lực của ông ta, đám người Lý Nghĩa Phủ cũng sẽ tiếp tục công kích ông ta, Trưởng Tôn Vô Kỵ là người cao ngạo như vậy, sao có thể chịu được khi bị Lý Tích chèn ép, hoặc là cứng đối cứng, hoặc là đối mặt chính diện với Lý Trị, nói như vậy còn không bằng lui về tuyến hai, còn có thể tránh không chịu nhục.
.Hắn sở dĩ nói như vậy, chỉ muốn ám chỉ cho Trưởng Tôn Vô Kỵ, hiện giờ Lý Trị muốn giảng hòa, ông ta muốn nhanh chóng về hưu, Lý Trị nhất định sẽ vô cùng cảm kích.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ không suy nghĩ quá lâu, bởi vì ông ta đã hạ quyết tâm trước đó, hiện nay ông ta đã tuổi cao, tóm lại phải rời khỏi đây, đợi cho đến khi rời khỏi thì phó thác lại cho hậu nhân, nếu không ông ta cũng không an tâm, không bằng giao hết cho họ, bản thân còn có thể giúp họ trấn giữ kiểm định, vì thế xua một tay, nói: - Vẫn là miễn đi, lão phu đã già, muốn làm việc, tâm có nhưng lực không đủ, tương lai Đại Đường vẫn phải dựa vào hậu bối các ngươi!
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng Đại Đường trước mắt còn cần Thái úy.
.- Lão phu chỉ còn có thể sống một hai năm nữa.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả, trong lòng vô cùng hài lòng, có dã tâm là tốt, nhưng dã tâm cũng không thể quá lớn, thái độ của Hàn Nghệ đều xuất phát vì nước vì dân, rất có tính nguyên tắc, điều này làm Trưởng Tôn Vô Kỵ càng thêm yên tâm về hắn, mở miệng nói: - Hàn Nghệ, sau khi lão phu thối lui, hy vọng ngươi có thể thay thế lão phu.
.- Thái úy ta... !
.Trưởng Tôn Vô Kỵ khoát tay, cắt đứt lời hắn: - Lão phu đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, càng nghĩ, cũng là ngươi thích hợp nhất, ngươi cũng không cần khiêm tốn.
.Nói xong, ông ta đổi chủ đề, nói tiếp: - Nhưng lão phu chỉ có thể âm thầm ủng hộ ngươi, nhất là lúc mới bắt đầu, ta sẽ giúp đỡ rất ít, cái này cần sự phấn đấu của ngươi. Hơn nữa theo cách nhìn của lão phu, chuyện này cũng không phải là chuyện dễ.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Xin Thái úy chỉ giáo cho?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nói: - Sau khi trải qua việc này, bệ hạ nhất định sẽ đề bạt ngươi, chuyện này không thể nghi ngờ được, nhưng ngươi có từng nghĩ tới, ngươi có thể làm gì, bệ hạ sẽ đề bạt ngươi làm gì?
.Thật ra Hàn Nghệ chưa từng nghĩ ra việc này, vì đây là việc hắn không thể khống chế được, hắn muốn làm Tể tướng, Lý Trị sẽ cho hắn làm sao? Hắn nói thật: - Thái úy, đây là việc ta phải suy nghĩ sao?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Ngươi nhất định phải suy nghĩ vấn đề này, thăng quan không nhất định là chuyện tốt, trừ phi giao cho người làm chuyện ngươi am hiểu, ngươi càng xử lý kém, thì kẻ thù trong triều sẽ buộc tội ngươi, chuyện này ngươi mất còn nhiều hơn được. Từ xưa đến nay không ít đại thần đều từ chối thăng quan, bất kể là xuất phát từ nguyên nhân gì, họ đều là những người thông minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận