Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1184.2: Ai đi đường nấy

.Hàn Nghệ đương nhiên là biết việc này, nhưng hắn càng biết rõ ràng hơn chân tướng của việc này, bởi vì Lý Trị qua một đêm liền hạ quyết định, không cần phải nói cũng biết là Võ Mị Nương kia thổi gió bên tai, có thể thấy được Võ Mị Nương ủng hộ bọn Lý Nghĩa Phủ, nhưng vẫn để cho Đường Lâm và Lý Nghĩa Phủ cùng chưởng quản Lại Bộ, có thể thấy được vẫn là băn khoăn tới cảm nhận của hắn, tình huống thế này hắn cũng có thể tiếp nhận, cười nói: - Đây là chuyện tốt mà!
.Đường Lâm kinh ngạc nói: - Chuyện này mà coi là chuyện tốt?
.Hàn Nghệ nói: - Vâng, tuy rằng Lý Nghĩa Phủ hiện giờ kiểm giáo Lại Bộ Thượng thư, cùng ông chưởng quản, nhưng dù sao ông cũng là Lại Bộ Thượng thư, con dấu của Lại Bộ đều trong tay ông.
.Đường Lâm thở dài nói: - Vậy thì sao, ta chỉ là bảo quản mà thôi, hiện giờ ông ta cũng có quyền sử dụng, ta có thể không cho ông ta sao?
.Hàn Nghệ nói: - Đương nhiên ông có thể không đưa, thật ra là không được, nhưng ông có thể mang theo con dấu về nhà giả bệnh là được.
.Đường Lâm nghe thấy thế tại sao lại bất chấp đạo lý vậy, chợt nhớ tới Hàn Nghệ xuất thân từ nông thôn, trong lòng cũng liền bình thường trở lại nói: - Làm sao có thể như vậy, nếu chẳng may ông ta bẩm báo bệ hạ, vậy thì làm sao mới được.
.Hàn Nghệ nói: - Cái này phải xem là chuyện gì đã chứ?
.Đường Lâm càng nghe càng mơ hồ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Hiện giờ Lý Nghĩa Phủ đắc thế, chúng ta muốn ngăn cản bọn họ, khẳng định là không ngăn cản được, vấn đề là ở chỗ, ông ta có thể ngăn cản chúng ta không?
.Đường Lâm nói: - Đương nhiên là ông ta có thể, bọn họ nắm trong tay Môn Hạ Tỉnh và Trung Thư Tỉnh, hiện giờ Thượng Thư Tỉnh trên danh nghĩa thì còn nhưng thực tế đã mất, tương đương Tam Tỉnh đều là bọn họ định đoạt.
.- Vậy ta và Lý Tư không bọn họ thì được coi là cái gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Nói như thế này với ông nhé, nếu ông ta không lý do đã giữ tấu chương của Hộ Bộ ta, ta sẽ dám không cho bọn họ bổng lộc, cùng lắm là làm kinh động tới bệ hạ, để xem ai có lý, là ông ta giữ tấu chương của ta trước, ta mới không cho ông ta bổng lộc, ông ta có thể lợi dụng chức quyền để dọa ta, đương nhiên ta cũng có thể dùng chức quyền để chỉnh ông ta.
.Đường Lâm tức giận nói: - Ngươi là ngươi, ta là ta, có thể nào vơ đũa cả nắm.
.Hàn Nghệ là người ủng hộ Lý Trị và Võ Mị Nương đầu tiên nhất, trong lòng Lý Trị và Võ Mị Nương, địa vị có thể còn cao hơn Lý Nghĩa Phủ, mọi người đều là người theo vua, việc này nếu cãi cọ, ai sợ ai. Nhưng Đường Lâm thì khác, Đường Lâm là phái đối địch, ông ta muốn cãi cọ với Lý Nghĩa Phủ, không cần nghĩ cũng biết, Lý Trị đương nhiên là giúp Lý Nghĩa Phủ rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng ta sẽ ủng hộ ông a! Hễ Lý Nghĩa Phủ làm như thế, ngược lại ta không cần mờ giấu giấu giếm giếm, có thể công khai ủng hộ ông.
.Đường Lâm sửng sốt, nói: - Chuyện này là vì sao?
.- Bởi vì ta cũng biết sợ mà!
.Hàn Nghệ cười nói: - Đây mới là ngày đầu tiên, Lý Nghĩa Phủ đã làm như vậy, có thể thấy được sau này chắn chắn ông ta sẽ kết bè kết đảng rộng rãi, mở rộng thế lực của mình, ân oán của ta cùng Lý Nghĩa Phủ, vậy thì điều này có thể nói được rồi, dựa theo lẽ thường mà nói, ta sẽ trơ mắt nhìn thế lực đang cân đối của chúng ta bị đánh phá sao, nếu ông ta làm như vậy, ta nhất định cũng sẽ làm như vậy, ta không chỉ có ủng hộ ông. Điều này cùng với việc ta ở Hộ Bộ là một đạo lý, chúng ta không can thiệp ông ta, nhưng ông ta cũng đừng đến can thiệp chúng ta, nếu ông ta tới can thiệp chúng ta, chắc chắn chúng ta sẽ phải đánh trả.
.Đường Lâm bừng tỉnh đại ngộ, trước đó ông ta chỉ nghĩ, hiện giờ không ngăn cản được Lý Nghĩa Phủ rồi, nhưng lại không nghĩ đến chúng ta không can thiệp chuyện của nhau, ngươi chơi của ngươi, ta chơi của ta.
.Ông ta không đủ tư cách, nhưng Hàn Nghệ đủ tư cách a.
.Đường Lâm gật gật đầu, nhưng vẫn thở dài nói: - Nhưng cứ tiếp tục như vậy, sẽ làm tổn hại lại trị, lúc trước Thái Tông Thánh Thượng vất vả lắm mới thanh trừ lại trị, hiện giờ!
.- Vậy thì không có cách nào rồi.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Tuy nhiên chúng ta có thể giúp bọn họ bù lại một ít sai lầm, tận lực làm cho chính trị địa phương sạch sẽ, chỉ cần ở địa phương không loạn, còn Trường An, có bệ hạ, Tư không bọn họ trấn thủ, nhiễu loạn lớn cũng không xảy ra được, bởi vậy chúng ta phải tận lực đề bạt nhân tài chân chính, đưa người thích hợp ngồi vào vị trí thích hợp, thúc đẩy địa phương phồn vinh. Lại nói đến chính là, Lý Nghĩa Phủ đề bạt mười người, chúng ta đề bạt một người, nếu ông ta còn chơi xỏ chúng ta, vậy chúng ta cũng chiếm lý rồi.
.Hắn vô cùng rõ ràng, tình huống trước mắt, trung ương nhất định sẽ trở nên có chút loạn, bởi vì Lý Nghĩa Phủ là bạo phú đi lên, luôn phải gây sóng gió, phải tác oai tác quái một phen, bởi vì giọng điệu này của lão ta khẳng định là đã giấu ở trong lòng nhiều năm như vậy, bởi vì xuất thân không tốt, nhiều lần bị Trưởng Tôn Vô Kỵ chèn ép, hiện giờ " đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" rồi, nội tâm nhất định sẽ bành trướng, vậy thì chỉ có thể nhìn lão ta náo loạn mà thôi.
.Trường An này chỉ là trung tâm chính trị, Lạc Dương mới là trung tâm kinh tế, hơn nữa Hàn Nghệ tính toán chấn hưng Giang Nam, bên kia không loạn là được rồi.
.Nhưng hắn lại sai lầm ở chỗ đánh giá cao danh tiếng của chính mình.
.Hứa phủ.
.- Ha ha! Ta thay mặt mấy tiểu ngoại sanh đa tạ Lý lão đệ.
.- Không sai, không sai, đa tạ hiền huynh chiếu cố tiểu nhi.
.Hứa Kính Tông, Lý Sùng Đức hai người đều hướng tới Lý Nghĩa Phủ chắp tay gửi lời cảm ơn.
.Lý Nghĩa Phủ vội nói: - Không dám, không dám, nếu lúc trước không nhờ hai vị dốc sức tương trợ, ta cũng không thể lên làm Lại Bộ Thượng thư này, hơn nữa, ta đây chỉ là tiện tay mà thôi, chỉ dựa vào địa vị của Hứa hiền huynh ở trong triều, mấy tiểu chất nhi của huynh sớm hay muộn cũng sẽ làm quan.
.Hứa Kính Tông vuốt râu cười to, thật là đắc ý a.
.Lý Nghĩa Phủ lại nói: - Hứa hiền huynh không nhìn thấy vẻ mặt Đường Lâm lúc đó, thật là sảng khoái cực kỳ. Hừ, trước đây hắn ta thường xuyên diễu võ dương oai trước mặt chúng ta, hiện giờ xem còn ai có thể giúp được hắn ta.
.Lý Sùng Đức đột nhiên nói: - Đường Lâm này không phải dựa vào Hàn Nghệ sao.
.Câu này như dội một gáo nước lạnh, làm cho Lý Nghĩa Phủ rất buồn bực nói: - Giữa bọn họ chỉ là lợi dụng lẫn nhau, sao có thể giống như chúng ta được, nếu thật xảy ra chuyện, Hàn Nghệ sẽ không thể nào bảo vệ Đường Lâm, ngươi chờ xem việc tốt đi.
.Hứa Kính Tông nghe nhắc đến Hàn Nghệ, ý hận tràn lan, nói: - Tiểu tử Hàn Nghệ cũng thật là quá kiêu ngạo rồi, trước kia đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta đối với hắn là hết sức nhường nhịn, nhưng thật ra lại nuôi dưỡng tính tình không coi ai ra gì của hắn, giờ phút này đã khác rồi, có phải chúng ta nên tìm một cơ hội giáo huấn hắn một chút hay không, tránh cho hắn không biết trời cao đất rộng là gì.
.Lý Nghĩa Phủ thở dài: - Chuyện này sao ta lại không muốn, nhưng bệ hạ và hoàng hậu đều vô cùng coi trọng Hàn Nghệ, chúng ta khó có thể làm gì hắn.
.Hứa Kính Tông nói: - Ta không tin, chúng ta một người là Trung thư lệnh rồi, một người là Môn Hạ Thị trung, lại không làm gì được một Hộ Bộ Thị lang.
.Hiện giờ bọn họ liên tục đắc thắng, ở trong triều muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, lòng tự tin đã bắt đầu bành trướng rồi.
.Lý Sùng Đức đảo mắt, liền nói: - Thực ra là ta có một biện pháp, chẳng biết có được hay không?
.Hứa Kính Tông nói: - Ngươi cứ nói nghe xem.
.Lý Sùng Đức nói: - Hàn Nghệ không phải là ham tiền lắm sao, chúng ta cứ xuống tay từ chỗ này, đề nghị bệ hạ trưng thu thuế thương nhân.
.Hứa Kính Tông nghe mà thấy vô vị, khoát tay một cái nói:
.- Cái này chẳng có gì đáng nói cả.
.Hàn Nghệ có nhiều tiền như vậy, sẽ quan tâm một chút thuế thương nhân này sao?
.Lý Nghĩa Phủ lại nói: - Ta lại cho rằng rất có khả năng, tuy nói rằng một chút thuế thương nhân này đối với Hàn Nghệ mà nói thì không coi là gì, nhưng nếu chúng ta có thể đề nghị bệ hạ mở một quan thự khác, chuyên môn trưng thu thuế thương nhân, vậy chúng ta có thể lợi dụng điểm này để đối phó với Hàn Nghệ rồi.
.Hứa Kính Tông trong mắt sáng ngời, nếu đề nghị của bọn họ thành công, như vậy Lý Trị vô cùng có khả năng sẽ cho bọn họ chưởng quản quan thự này, vui vẻ nói:
.- Chuyện này rất khả thi.
.Bọn họ hiện giờ vận thế đang cao, gần như là bách chiến bách thắng, duy nhất không áp chế được Hàn Nghệ, việc này làm cho bọn họ rất không thích, hiện giờ đều làm Tể tướng rồi, phải tìm một đối thủ để luyện một chút, thử xem công lực của mình như thế nào, Hàn Nghệ kia không thể nghi ngờ gì nữa chính là một đối tượng tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận