Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1260.2: Chiêu trò rất độc

.Dương thị nói: - Nhưng cũng không thể đạp lên Hứa thị trung cùng Lý trung thư mà đi lên được.
.Võ Mị Nương nói: - Mẹ, con dám cam đoan, trước khi số Đại Đường nhật báo này phát hành, trong lòng Lý Nghĩa Phủ khẳng định đang dương dương tự đắc rằng Hàn Nghệ phải làm đá kê chân cho ông ta. Dừng một chút, nàng ta lại nói tiếp: - Hơn nữa đây cũng không phải chuyện gì xấu, mẹ đừng có quên, lúc chúng ta khó khăn nhất, chính Hàn Nghệ đã luôn luôn giúp đỡ chúng ta.
.Dương thị ngượng ngùng cười nói:
.- Ta chỉ tùy tiện hỏi thôi.
.- Mẹ, con hơi buồn ngủ rồi.
.- À, vậy con nghỉ ngơi trước đi, ta đi về.
.Đợi cho Dương thị đi rồi, Võ Mị Nương bỗng nhiên cười khổ một tiếng: - Hàn Nghệ, lần này ngươi tính kế cả ta vào, thật sự là lợi hại a.
.Lý phủ!
.- Cha vợ, chuyện này không ổn lắm, hiện giờ tiến sĩ khoa đã yết bảng, lại bị Hàn Nghệ làm thế, dường như là đã bị người ta quên đi vậy. Liễu Nguyên Trinh ưu sầu nói với Lý Nghĩa Phủ.
.Vốn dĩ danh sách này đưa ra, tiếp theo là chúc mừng, hẳn nên cứ thế kết thúc, nhưng bầu không khí ngày hôm nay, làm y cảm thấy dường như giờ mới là bắt đầu.
.Không ai để ý tới những người đỗ đạt này cả, tất cả mọi người không thừa nhận bọn họ, ánh mắt của mọi người đều tập trung và chế khoa, khiến cho bầu không khí ngược lại càng trở nên căng thẳng thêm.
.Hiện giờ Lý Nghĩa Phủ cũng đã hiểu được, nhưng lão ta chỉ cho rằng Hàn Nghệ muốn nhân cơ hội này thu nạp lòng người, mời chào môn sinh, bởi vì tuổi của Hàn Nghệ quá nhỏ, không thể mời chào môn sinh như lão ta được, với thâm niên chính trị của hắn vẫn là còn kém đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Cao Lý Hành nhiều, Lý Nghĩa Phủ đã nghĩ đến mục đích của Hàn Nghệ không chỉ có thể, lão ta hừ một tiếng: - Đây cũng không phải lần đầu tiên Hàn Nghệ khiến ta ngột ngạt, kệ hắn đi, hắn cũng chỉ có cơ hội này thôi, lại nói, Hiền giả lục học là thứ gì, không quyền không thế, bên trong đều là một đám lão nông thợ thủ công già, toàn kẻ chợ búa, trong triều có được mấy vị đại thần đi vào Hiền giả lục viện, đám thí sinh này chỉ vì muốn phân cao thấp, cho dù thi đỗ thì bọn họ nhất định cũng sẽ không bằng lòng dừng lại ở Hiền giả lục viện đâu.
.Tiệm Thông Hùng.
.- Ha ha, Hàn đại ca, Tang Mộc thúc, cảm ơn mọi người.
.Hùng Đệ cầm khế ước vừa mới ký kết cùng Phượng Phi Lâu, mặt đã cười đến sắp nở hoa.
.Tang Mộc cười nói: - Cảm ơn thì không cần, kỳ thật nếu tiền này không rơi trong túi ngươi, ta nhất định sẽ không đáp ứng đâu, làm gì có chuyện tốt như này, thí sinh người ta đi thi, chúng ta trả tiền ăn sáng.
.Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Được được được, lần này coi như là ta lấy tư mưu công, coi như làm việc thiện đi. Nói xong hắn lại bảo Hùng Đệ: - Tiểu Mập, đệ nên cẩn thận một chút, nhất định phải nhắc nhở thủ hạ của đệ nhìn rõ khảo chứng, đừng để cho người ta đục nước béo cò đấy.
.Hùng Đệ cười hì hì nói: - Việc này xin Hàn đại ca cứ yên tâm, đệ nhất định sẽ cẩn thận đốc thúc bọn họ, cam đoan không để xảy ra sai lầm, kỳ thật cũng chỉ là một xuất ăn sáng mà thôi, nếu bị người ta đục nước béo cò, thì coi như là làm việc thiện vậy.
.Tuy rằng cậu ta cũng xem như là một thương gia thành công, nhưng cậu ta vẫn cho rằng có nhiều thứ quan trọng hơn cả tiền.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy cũng được, hai người nói chuyện trước đi, ta đến Cục Dân An một chuyến.
.Cục Dân An!
.- Hàn Thị lang, huynh đến báo án sao?
.- Ngươi thôi đi!
.- Ha ha!
.Bọn người Vi Phương trông thấy Hàn Nghệ đột nhiên đến, lập tức lên tiếng trêu ghẹo một trận, hiện giờ Hàn Nghệ còn đang trong thời gian tạm thời bị cách chức.
.Hàn Nghệ nói: - Sao các ngươi không ở trong trại huấn luyện, đều chạy lại đây làm gì.
.- Đương nhiên là vì khoa khảo rồi!
.- Cũng tốt!
.Hàn Nghệ gật đầu: - Ta đang cần dùng đến các ngươi. Đi, ta đến chỗ Tổng cảnh ti trước, hôm nay cơm chiều để ta mời.
.Mọi người lập tức ầm ầm tán thưởng.
.Làm việc ở Cục Dân An thật sự là cực kỳ thích, được trợ cấp thức ăn còn chưa nói, mấu chốt là các lão đại còn thường xuyên mời khách nữa.
.Hàn Nghệ đi hai bước, lại đột nhiên quay đầu hỏi: - Sao không thấy Tu Tịch đâu?
.Vi Phương đáp: - Hôm qua Tu Tịch xin phép về nhà rồi.
.- Bị ốm sao?
.- Hình như có nói là Ngạc Quốc Công thân thể không khỏe, Tu Tịch trở về chăm nom Ngạc Quốc Công.
.Hàn Nghệ gật đầu, sau đó đi đến văn phòng của Tổng cảnh ti.
.- A? Sao Hàn Nghệ ngươi lại tới đây?
.- Tới thăm các ngươi một chút a!
.Hàn Nghệ cười hì hì nói.
.- Ngươi thôi đi, lúc trước ngươi đi kiêu ngạo lắm mà, bây giờ đến đây khẳng định không có ý tốt gì.
.- Vậy ta lại đi vậy.
.- Đừng đừng đừng!
.Trình Xử Lượng vội vàng kéo Hàn Nghệ lại nói: - Sao bụng dạ ngươi càng ngày càng hẹp hòi thế, ngồi chút đi, chúng ta đang nói đến khoa khảo đấy.
.- Ta cũng đến vì chuyện khoa khảo. Hàn Nghệ nói xong, đột nhiên nhìn Vi Đãi Giới cùng Lý Tư Văn đứng một bên, bảo: - Các ngươi cũng đều về rồi.
.Lý Tư Văn ho nhẹ một tiếng, nói: - Mấy ngày nay không phải có cuộc thi sao, chúng ta sợ nhân thủ không đủ a.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ngươi sợ nhân thủ không đủ, hay là muốn ra ngoài giải sầu a!
.Vi Đãi Giới, Lý Tư Văn đều cười mà không đáp.
.- Chẳng qua các ngươi đến thật đúng lúc, đúng là nhân sự không đủ thật.
.Hàn Nghệ lại nói: - Tổng cảnh ti, chúng ta hy vọng vào ngày diễn ra cuộc thi của chế khoa, cảnh sát hoàng gia sẽ điều động toàn bộ.
.Trình Xử Lượng nói: - Nếu đợi ngươi nói những lời này, thì muộn mất rồi, sáng sớm bệ hạ đã ra lệnh, bảo cảnh sát hoàng gia chuẩn bị sẵn sàng đón địch vào ngày thi rồi, nhất quyết không thể để cho bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến cuộc thi.
.Hàn Nghệ nói: - Điều này ta cũng biết, nhưng ta cảm thấy còn chưa đủ.
.- Còn chưa đủ?
.- Ta cảm thấy Cục Dân An hẳn nên xuất động một ít xe ngựa, bởi vì có một số thí sinh cách trường thi khá xa, nếu có xe ngựa, thì có thể đưa đón bọn họ tham gia cuộc thi a.
.Trình Xử Lượng kinh ngạc hỏi: - Dùng xe ngựa đi đón thí sinh? Đây là chuyện trước giờ chưa từng có a? Lại nói Cục Dân An có vài chiếc xe ngựa, nhưng là đồ tư nhân nha.
.Hàn Nghệ nói: - Cá nhân ta cho Cục Dân An mượn năm mươi chiếc xe ngựa.
.Trình Xử Lượng chấn động hỏi: - Ngươi có nhiều xe ngựa thế sao?
.- Ta không có, nhưng chẳng lẽ ta không thể mượn người khác sao?
.Vi Đãi Giới cười ha ha nói: - Hàn Nghệ, vì Hiền giả lục học, ngươi thật đúng là chịu bỏ tiền vốn a!
.Trình Xử Lượng đột nhiên kịp phản ứng: - Đúng thế, lúc trước thi tiến sĩ khoa, ngay cả một câu ngươi cũng không hỏi, nhưng đến chế khoa thì ngươi lập tức sốt sắng rồi.
.- Là có chuyện như vậy, bởi vậy cá nhân ta góp xe ngựa, lại không có dùng tiền của Cục Dân An. Hàn Nghệ nói: - Hơn nữa, chuyện này cũng có lợi cho Cục Dân An, những thí sinh kia ngồi trên xe ngựa của cảnh sát hoàng gia, trong lòng có thể không cảm tạ Cục Dân An chúng ta sao, tương lai những thí sinh này làm quan, khẳng định sẽ ủng hộ Cục Dân An của chúng ta a!
.Lý Tư Văn cười ha ha nói: - Hàn Nghệ, coi như ta phục ngươi rồi, rõ ràng là tư tâm của chính mình, ngươi lại nói được thành chí công vô tư như vậy.
.Hàn Nghệ nhún vai bảo: - Thôi xin, các ngươi cũng không phải lần đầu quen biết ta, cho tới nay, ta vẫn luôn theo đuổi song thắng a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận