Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1133.2: Tranh đoạt Thái tử

.Nhưng Hàn Nghệ lại nghiêng về cách làm của Lý Tĩnh, Lý Tích, không cược Đông Cung, bởi vì chơi không cẩn thận là cả nhà đều mất mạng, Hầu Quân Tập, Trương Lượng, Phòng Huyền Linh, Lưu Ký, v à cả một đám sĩ tộc Sơn Đông từng ủng hộ Lý Kiến Thành không phải đều chết trong tay Thái tử sao, một khi ngươi bước vào Đông Cung, ngươi muốn rút lui cũng không được, cái này thật không phải người bình thường dám chơi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cùng Hàn Nghệ nói chuyện chưa đươc bao lâu bèn trở về, bề ngoài hai người thể hiện là kẻ thù, nếu nói suốt một canh giờ, chắc chắn sẽ có người nghi ngờ.
.Hàn Nghệ cũng không muốn ở lại, Trưởng Tôn Vô Kỵ lại cho hắn một vấn đề khó, Trưởng Tôn Vô Kỵ nói đúng là nhẹ nhàng khéo léo, nhưng vấn đề là lòng nữ nhân như mò kim đáy bể, lòng người khó đoán, tấu chương này dâng lên, trời mới biết Võ Mị Nương sẽ nghĩ như thế nào.
.Hắn không thể không thận trọng hành xử, vì vậy hắn vẫn chưa đáp ứng, nhưng cũng không từ chối, hắn phải suy nghĩ kỹ một chút, mặt khác, hắn tạm thời không muốn đề cập tới Đông Cung, hắn còn có rất nhiều việc phải làm.
.- Cô gia, người đã về rồi!
.- Ừ, quận chúa đang làm gì?
.- Ồ, quận chúa đang ở đại sảnh tiếp khách!
.- Tiếp khách? Nam hay nữ vậy?
.- Đều là nữ.
.- Đều là nữ? Có bao nhiêu người?
.- Mười mấy người !
.- Nhiều như vậy sao?
.Hàn Nghệ có chút tò mò đi về phía đại sảnh, vừa nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy bên trong quả thật có không ít nữ nhân đang ngồi, Hàn Nghệ cũng quen biết không ít, đều là người nhà quý tộc. Nhưng Tiêu Vô Y lại là một mình ngồi ở chính giữa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, phong phạm nữ vương thể hiện rõ không thể nghi ngờ.
.Chỉ thấy một tiểu nương tử đứng trước người Tiêu Vô Y, kích động nói: - Vô Y tỷ, không phải tỷ nói Hàn Thị lang rất thương tỷ sao, mọi chuyện đều theo ý tỷ, chuyện nhỏ như vậy, tỷ cũng không thể giúp chúng ta xin Hàn Thị lang đáp ứng sao?
.Lại có một nữ nhân nói: - Còn không phải sao, Vô Y tỷ bình thường luôn nói Hàn Thị lang đối với tỷ rất tốt rất tốt, đều sắp nói thành trên trời mới có, nhân gian không có, vậy mà bây giờ, cơ bản chỉ là một việc như vậy, tỷ cũng không dám mở miệng.
.Hàn Nghệ nghe mà lúng túng, Vô Y ở bên ngoài nói hắn thành trên trời mới có, nhân gian không có, mặc dù đây là sự thật.
.Tiêu Vô Y hừ nhẹ nói:
.- Ai... ai, ai nói ta không dám mở miệng, nhưng nhưng việc này cũng không phải là chuyện gì lớn, xây dựng một Đồ thư các dành riêng cho nữ nhân, đây có thể là chuyện nhỏ sao?
.Đồ thư các dành riêng cho nữ nhân? Hàn Nghệ nhíu nhíu mày, dần dần hiểu được chuyện là thế nào rồi.
.Lại nghe tiểu nương tử kia nói: - Sao không phải chuyện nhỏ, nhớ ngày đó, Hàn Thị lang và Mẫu Đơn tỷ hợp tác, mở ra ngày nữ nhân ở Ngõ Bắc chẳng lẽ vì Vô Y tỷ mà xây dựng một Đồ thư các cũng không được sao?
.Trời ạ! Lão tử nguyền rủa bạn trai cô xuất tinh sớm! Hàn Nghệ nghe được thiếu chút nữa phun ra một bụm máu, trò đùa này quả là lớn thật.
.Ầm!
.Tiêu Vô Y vỗ mạnh bàn một cái, nói: - Đâu có lẽ ấy, không phải chỉ là một cái đồ thư các sao, phu quân nhất định sẽ đáp ứng ta.
.- Hì hì! Vô Y tỷ, tỷ đồng ý rồi sao?
.- Đúng vậy!
.Vô Y a! Đây rõ ràng là đang khích tướng nha! Hàn Ngệ chợt nhíu mày, ngẩng đầu lên, không đúng, sao có chút cảm giác như kẻ xướng người họa, hắn hơi trầm ngâm, liền xoay người đi.
.- Phu quân, chàng đã về rồi!
.Còn chưa đi được hai bước, chợt nghe tiếng Tiêu Vô Y gọi từ đằng sau.
.Đệt! Cũng biết bẫy ta nữa, không hổ là vợ của ta. Hàn Nghệ cũng không biết là mắng thầm hay khen thầm, bèn quay người lại, cười nói: - Đúng rồi, ta vừa mới trở về, thấy các nàng nói chuyện náo nhiệt, không muốn làm phiên các nàng.
.- Sao có thể vâỵ được!
.- Mau vào đây uống chén trà!
.Nhưng Hàn Nghệ biết rằng, cái này gọi là bắt, cười gật gật đầu.
.Vào trong phòng, một thiếu phụ trêu ghẹo nói: - Hàn Thị lang, nhớ lúc ban đầu chung ta vẫn luôn ủng hộ Ngõ Bắc của huynh, lúc ấy huynh đối với chúng ta cũng thật là tốt, giúp chúng ta giải quyết phiền muộn, hôm nay sao thấy chúng ta lại quay đầu bước đi rồi.
.Hắc! Lại còn dám đùa giỡn đại gia ta! Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Lệnh Hồ tiểu nương tử, lúc ấy cô vẫn chưa thành hôn, hiện giờ... ai ôi! !! Shit! Quên mất là ta bị bắt ở lại. Hàn Nghệ vội vàng nói: - Không phải là ta không muốn quấy rầy các người nói chuyện tình cảm sao, sau này mọi người phải đến chơi nhiều một chút, bầu bạn với Vô Y!
.Các thiếu phụ, tiểu nương tử này đều là người trung thành theo gót Tiêu Vô Y, sao lại không hiểu, rối rít che miệng cười rộ lên.
.Hàn Nghệ da mặt cũng không mỏng, hoàn toàn làm như không nhìn thấy, cùng Tiêu Vô Y ngồi xuống.
.Tiêu Vô Y cũng làm như không xảy ra chuyện gì, tự tay rót cho Hàn Nghệ một chén trà, thuận miệng nói: - Phu quân, hôm nay không phải Hiền giả lục viện mở cửa sao, sao chàng về sớm như vậy.
.Hàn Nghệ nhấp một ngụm trà, nói: - Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, đây còn không phải sợ nàng ở nhà một mình buồn chán sao, mới nhanh chóng trở về cùng nàng, không ngờ là có nhiều người ở cùng nàng như vậy.
.Tiêu Vô Y nghe thấy vậy mặt đỏ lên, làm sao tin được.
.- Hàn Thị lang, huynh đối với Vô Y tỷ thật tốt! Một tiểu nương tử ngưỡng mộ nói.
.Hàn Nghệ cười, nói: - Về điểm này, ta nhớ đã nói với mọi người từ rất sớm rồi.
.- Đừng nói bừa!
.Tiêu Vô Y xùy một tiếng, lại hỏi: - Có nhiều người đến Hoàng gia đồ thư các không?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Cũng rất nhiều, sao vậy?
.Tiêu Vô Y còn chưa mở miệng, Lệnh Hồ tiểu nương tử bèn nói: - Thật sao? Ta cũng muốn đi xem xem.
.Hàn Nghệ nói: - Cô đi sao?
.- Nói vậy thôi, ở đó toàn là nam tử, nữ tử chúng ta làm sao sẽ không biết xấu hổ đi a!
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Cái này cũng đúng!
.Tiêu Vô Y làm sao không biết là Hàn Nghệ giả ngốc, trong lòng rất là khó chịu!
.Một thiếu phụ nói: - Hàn Thị lang, huynh cũng có thể làm một ngày nữ nhân ở Hoàng gia đồ thư các a!
.Hàn Nghệ trợn mắt nói: - Thôi xin! Cô cũng nói Hoàng gia đồ thư các, đây là thuộc về Hoàng gia, cũng không phải của nhà ta.
.Lệnh Hồ tiểu nương tử thở dài nói: - Vô Y tỷ, xem ra chúng ta không đi được rồi.
.Hàn Nghệ cả kinh, nói: - Phu nhân, nàng cũng muốn đi sao?
.Tiêu Vô Y ngập ngừng hai lần mới nói: - Tiêu gia chúng ta là thư hương môn đệ, ta muốn đi xem thì có gì kỳ quái.
.Công phu thư hương môn đệ của nàng tốt như vậy sao? Hàn Nghệ lẩm bẩm một câu, miệng lại nói: - Thế này đi, nếu phu nhân muốn đi, vậy ta sẽ suy nghĩ lại một lần nữa. Cái mũ mà Tiêu Vô Y chụp xuống cho hắn, hắn sao còn dám giả vờ ngây ngốc nữa, bọn họ xác định sẽ đem Nguyên Mẫu Đơn ra, cuối cùng hắn vẫn phải đồng ý, hà tất biến Tiêu phủ thành bình dấm chua.
.Tiêu Vô Y nghe được trong lòng vui vẻ.
.Lệnh Hồ nương tử khóe miệng nhếch lên, nói: - Hàn Thị lang, sao huynh có thể như vậy, chúng ta nói muốn đi, huynh liền nói không phải của nhà huynh, Vô Y tỷ nói muốn đi, huynh liền nói sẽ suy nghĩ lại, thật là thiên vị.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nếu ta không thiên vị, đem đối xử với cô và thê tử của ta như nhau, vậy trượng phu của cô sẽ tới tìm ta gây sự rồi.
.Một đám nữ nhân nghe xong, đều che miệng bật cười.
.Lệnh Hồ tiểu nương tử sao có thể là đối thủ của Hàn Nghệ, mặt đỏ bừng, chân giẫm mạnh mấy cái, nhìn Tiêu Vô Y cầu xin giúp đỡ.
.Tiêu Vô Y âm thầm trừng mắt nhìn Hàn Nghệ, làm hắn ngậm miệng lại, miệng lại nói: - Phu quân, sách thì ở đâu cũng có thể xem, nếu như quá khó xử thì bỏ đi thôi.
.- Chỉ cần phu nhân vui, chỉ là Đồ thư các thì có là gì đâu? Hàn Nghệ nhìn Tiêu Vô Y thâm tình nói: - Phu nhân muốn xem sách, ta sẽ xây dựng một Đồ thư các cho phu nhân, phu nhân muốn lên núi ngắm sao, ta xây một cái thang trời cho phu nhân, phu nhân muốn đi ngắm biển, ta sẽ làm một chiếc thuyền lớn cho phu nhân, chỉ cần phu nhân vui, tất cả đều không thành vấn đề.
.Tiêu Vô Y mặt đỏ bừng, nổi da gà từng hồi, thật lòng bội phục Hàn Nghệ da mặt thật dày.
.Lệnh Hồ tiểu nương tử kích động đứng lên nói: - Hàn Thị lang, chúng ta đều nghe thấy rồi, huynh nói phải giữ lời.
.- Đây là đương nhiên!
.Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, hướng tới Tiêu Vô Y nói:
.- Phu nhân, lần trước không phải nàng nói cũng muốn đến Học Viện Chiêu nghi dạy học sao?
.- À?
.Tiêu Vô Y sửng sốt, ngươi bảo nàng đi làm cảnh sát hoàng gia, nàng vạn lần đồng ý, còn dạy học sao? Nàng cũng thật không muốn lắm không có thiên phú này.
.Hàn Nghệ làm như không thấy, tiếp tục nói: - Ta đã bẩm báo Hoàng hậu, chuẩn bị xây dựng một tòa Học Viện Chiêu Nghi tại nam ngoại ô, chỉ mời nữ lão sư, nếu đã như vậy, ta sẽ xây một Đồ thư các tại đó, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện sao.
.Tiêu Vô Y chớp mắt, nghe mà không hiểu gì cả!
.Lệnh Hồ tiểu nương tử kích động nói: - Chuyện này... chuyện này là thật sao? Nữ tử cũng có thể làm lão sư sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Không có cách nào, phu nhân ta cũng muốn dạy học, ta chỉ có thể nghĩ biện pháp.
.Lệnh Hồ tiểu nương tử ánh mắt lấp lánh nói: - Vậy.., vậy chúng ta cũng có thể đi sao?
.- Chỉ cần biết chữ biết số là được.
.- Thật sao!
.- Vô Y tỷ, Hàn Thị lang đối với tỷ thật tốt quá!
.- Đúng vậy nha! Vô Y tỷ chúng ta thật ngưỡng mộ tỷ!
.Tiêu Vô Y khẽ cắn môi son, cười gượng, cuối cùng là ai đang lợi dụng ai a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận