Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 741.1: Lộ ra nguyên hình

.Ta nguyện ý tiêu cả một triệu để lấy được sự tín nhiệm của ngươi, chỉ cần trong túi áo ngươi có mười triệu.
.Đây là một câu mà kiếp trước Hàn Nghệ từng nói, cũng vẫn truyền lưu ở Thiên môn.
.Từ một phương diện khác, cũng đã biểu hiện rằng sự tín nhiệm là thứ khó thu được nhất, Hàn Nghệ làm như vậy đương nhiên sẽ làm tổn thương sự tín nhiệm lẫn nhau giữa hắn và Nguyên Mẫu Đơn, cái này không liên quan đến kế hoạch của Hàn Nghệ là tốt hay là xấu, mà chỉ liên quan đến thành tín, Nguyên Mẫu Đơn không có khả năng coi như chưa từng xảy ra cái gì, điều này nàng làm không được, hơn nữa đối phương còn là Hàn Nghệ, nếu đổi thành Nguyên Ưng, nàng tuyệt sẽ không có nửa câu oán hận, bởi vì Nguyên Ưng đã hoàn toàn không có độ tin cậy rồi, ngươi tin tưởng ông ta, thì cần phải chuẩn bị tốt việc bị ông ta bán đứng.
.Hàn Nghệ trong lòng vô cùng rõ ràng, nhưng hắn cũng có nắm chắc lấy lại được sự tín nhiệm của Nguyên Mẫu Đơn, đây là căn cứ vào việc Nguyên Mẫu Đơn là một nữ nhân vô cùng bình tĩnh, nàng vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng, theo sự hợp tác ngày càng sâu sắc, nguy cơ của sự tín nhiệm này sớm hay muộn vẫn sẽ trôi qua.
.Chuyện cho tới bây giờ, động tác của Hàn Nghệ ở Nguyên gia có thể nói là phải qua một đoạn thời gian nữa, bởi vì kế tiếp chỉ xem các trưởng lão Nguyên gia có thông qua hạng mục kế hoạch này hay không.
.Bởi vì kế hoạch quả thật vô cùng to gan và mạo hiểm, nhưng trong đó cũng bao hàm lợi nhuận cực lớn, trên đời không có bữa cơm trưa nào miễn phí cả, chỉ xem Nguyên gia lấy hay bỏ như thế nào mà thôi.
.Sau khi trở lại Phượng Phi Lâu, Hàn Nghệ lại phát huy chủ nghĩa độc tài của mình, ra sức gạt bỏ lời khuyên can của mọi người, quyết nghị thông qua kịch bản Khổng Mạnh, và quyết định do Hùng đệ diễn vai Khổng Tử. Câu chuyện thì hắn đã sớm nghĩ kỹ, vì thế lập tức bảo tứ Mộng, Cố Khuynh Thành tổ chức thành lập thành một chuyên án đoàn đội, chuyên môn phụ trách viết lời kịch cùng với sắp xếp nhân viên.
.Vì sao hắn lại gấp gáp như vậy chứ?
.Bởi vì hắn còn bận đi hẹn hò với Tiêu Vô Y.
.Trên Cô Phong!
.Chỉ thấy một đôi người yêu tựa sát vào nhau, chẳng sợ mặt trời đang chiếu mãnh liệt, chẳng sợ mồ hôi ướt đẫm.
.- Vô Y, nàng có nóng không?
.- Ừ.
.- Vậy có muốn chúng ta rời nhau ra trong chốc lát đã hay không.
.- Vậy chàng còn không buông tay.
.- Tuân mệnh.
.Hình thức hẹn hò như thế này, ngược lại khiến cho cảm tình giữa Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y càng sâu sắc hơn, tiêu chuẩn quy trình gặp mặt là hôn nồng nhiệt ba phút, sau đó ôm nhau, nhưng ngày hôm nay khí trời nóng bức, ôm cùng một chỗ quả thật rất nóng.
.Hàn Nghệ thật sự là không chịu nổi, lúc này mới niệm niệm không nỡ buông nhau ra, lau mồ hôi một cái, nhưng lại thấy Tiêu Vô Y hai má đỏ rực, sợi tóc rơi xuống ở hai bên má, hơi hơi nghiêng mắt là khẽ lay động, kiều diễm quyến rũ vô cùng, hắn không khỏi nhìn đến thất thần.
.Tiêu Vô Y bỗng nhiên nhận thấy được ánh mắt nóng bỏng kia của Hàn Nghệ, trong lòng vừa thẹn vừa mừng, sẵng giọng: - Chàng tên ngốc này, chẳng lẽ còn chưa nhìn đủ sao.
.- Chưa đủ! Chưa đủ! Nhìn cả đời cũng không đủ.
.Hàn Nghệ nói đến mức xúc động, vừa chuẩn bị ôm chầm lấy Tiêu Vô Y.
.- Nóng.
.- À? Đúng.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng thả tay xuống, trong lòng hận chết cái khí trời này rồi, cười hỏi: - Ngày đó sau khi ta đi, cha nàng có từng nhắc tới ta không?
.Tiêu Vô Y sửng sốt một lát, đột nhiên cười khúc khích, rồi lại che miệng khanh khách.
.Hàn Nghệ thấy trước ngực nàng phập phồng phập phồng, nuốt nuốt một hớp, nói: - Vô Y, gần đây hình như nàng lại lớn hơn không ít.
.- Cái gì lớn nha! Chàng đúng là hạ lưu bại hoại!
.Nói một nửa, Tiêu Vô Y mới phản ứng lại, một tay che ở trước ngực, cả giận nói: - Trong đầu chàng toàn chứa những thứ hạ lưu.
.Ta còn trẻ như vậy, cho dù là căn cứ theo y học mà nói, một tuần cũng phải có hai lần đi, bây giờ ta hai tuần một lần cũng không được đấy, với tốc độ đi lên của tinh trùng, có chậm đi nữa thì cũng đã có kết quả rồi. Hàn Nghệ đương nhiên không dám nói như vậy, cười ha hả nói: - Đây chỉ là sự quan tâm của một người làm trượng phu đối với thê tử, dáng người thê tử phát sinh biến hóa, nếu trượng phu còn không phát hiện ra ấy mà, loại trượng phu này thực nên kéo ra ngoài đánh cho một trận nằm bẹp dí đi.
.Tiêu Vô Y đột nhiên xì một tiếng khinh miệt nói: - Chàng đã lộ ra nguyên hình rồi, còn ở đây mà nói hươu nói vượn.
.- Lộ ra nguyên hình?
.Hàn Nghệ chấn động, làm một kẻ lừa đảo làm sao có thể lộ ra nguyên hình được, nhất định là ở chỗ nào đó đã xảy ra chuyện không may, bỗng nhiên, hắn phát hiện trên người mình đột nhiên nhiều ra một cái lều trại, dựa vào! Thật sự là lộ ra nguyên hình a! Vẻ mặt xấu hổ nhìn về hướng Tiêu Vô Y xin giúp đỡ nói: - Vô Y, nếu không ngồi lên trên ngăn nó lại.
.Phanh!
.- Ái!
.Hàn Nghệ mãnh liệt hút một ngụm lãnh khí, lập tức nhanh chóng cầm lấy chân phải của mình, nói: - Ôi! Ôi! Đau chết mất.
.Ta cũng không dùng bao nhiêu lực a! Tiêu Vô Y đột nhiên nhớ tới hôm nay mình đi ủng da, lại thấy Hàn Nghệ xoa chân thật mạnh, suýt nữa cười ra tiếng, mấp máy môi, ngẩng đầu hừ nói: - Ta chỉ là đang giúp chàng chữa bệnh.
.- Chữa bệnh!
.Hàn Nghệ đột nhiên cúi đầu nhìn, "Lều trại" đã biến mất, buông chân xuống, hừ nói: - Nàng như thế này là đường ngang ngõ tắt, ta mãnh liệt yêu cầu liệu pháp chính quy.
.Liệu pháp chính quy? Tiêu Vô Y sửng sốt một lát, đột nhiên kịp phản ứng, mặt đều hồng thấu, lại càng thêm tú sắc, kiều diễm ướt át, cười dài nói: - Vậy chàng hãy đem cái chân còn lại đưa qua đây.
.- Thế thế hay là thôi đi.
.Hàn Nghệ gãi đầu, nghĩ thầm rằng, dù sao đêm dài từ từ, ta cần gì phải nóng lòng nhất thời. Oa ha ha! Lại tiếp tục vấn đề vừa rồi nói: - Đúng rồi! Nàng còn chưa nói cha vợ của ta có khen ta hay không.
.Tiêu Vô Y lại phốc một tiếng, mỉm cười.
.Hàn Nghệ hoang mang nói: - Nàng đừng cứ cười mãi nha, đến tột cùng cha vợ đã nói gì rồi?
.Tiêu Vô Y dừng ý cười, nói: - Từ sau ngày đó, phụ thân gần đây luôn luôn xem kinh Phât mà Huyền Trang đại sư viết, mỗi ngày ngóng trông chàng đi.
.- Thật sự?
.Hàn Nghệ ngạc nhiên vui mừng nói.
.Tiêu Vô Y gật gật đầu, nói: - Phụ thân mặc dù không có nói rõ, nhưng ông ấy thường xuyên sẽ hỏi ta một chút về chuyện của chàng.
.Hàn Nghệ chậc chậc nói: - Không nên, không nên, sao ta có thể để cha vợ khổ sở chờ đợi chứ, con rể như ta đây thật sự là không hợp cách a!
.Tiêu Vô Y vểnh lên khóe miệng nói: - Chàng đã biết thì tốt rồi. Nói xong nàng lại mím môi cười, nói: - Tuy nhiên chàng cũng thật sự là giảo hoạt, không ngờ lại lợi dụng Phật học đến lấy lòng cha ta.
.Hàn Nghệ cười xấu xa nói: - Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, ở phương diện lấy lòng cha vợ, ta hoàn toàn không có hạn cuối đấy, ngày khác ta phải tới nhà nàng tìm cha vợ uống trà.
.Tiêu Vô Y vốn rất vui vẻ với những gì nàng nhìn thấy, nhưng coi bộ dáng đắc ý của thằng nhãi này, trong lòng lại rất là khó chịu, nói: - Chàng chớ đắc ý, cha ta khen Tiểu Mập còn nhiều hơn khen chàng.
.- Cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận