Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 877.1: Giúp đỡ có trả công

.Đắc Nguyệt Lâu!
.- Vớ vẩn! Vớ vẩn! Thằng ranh Hàn Nghệ, thật là quá gian xảo vô liêm sỉ rồi, gia tộc chúng ta đã có nhiều tể tướng, anh hùng như vậy, có người nào không phải là ghi tên sử sách, lưu danh muôn đời, nhưng hắn không nhắc đến một chữ, hàn môn bọn chúng tổng cộng mới có mấy vị hiền thần danh tướng, đếm trên đầu ngón tay, còn kém một gia tộc chúng ta nhiều, nhưng hắn chẳng bỏ qua một người, đây rõ ràng chính là đổi trắng thay đen! Không được, ta phải đi tìm hắn lý luận.
.Một công tử ca mắt rưng rưng ủy khuất, gã thật sự không chịu được nỗi nhục này.
.- Không sai! Chúng ta đi tìm Hàn Nghệ lý luận.
.Những công tử ca còn lại cũng như vậy, bọn họ tuy là những kẻ ăn chơi trác táng, nhưng vẫn có ý thức vinh dự cực mạnh, bởi vì gia tộc bọn họ từ nhỏ đã bồi dưỡng lòng tự hào về gia tộc của bọn họ, đến mức bọn họ không coi ai ra gì, tự cao tự đại.
.- Đứng lại hết cho ta !
.Bùi Thanh Phong trầm giọng quát.
.- Bùi huynh! Chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi chờ chết như vậy sao?
.Một gã công tử mắt đỏ, không cam lòng nhìn Bùi Thanh Phong.
.Bùi Thanh Phong nói:
.- Lẽ nào các ngươi nghĩ rằng trong lòng ta dễ chịu sao? Ta còn điên máu hơn bất cứ ai trong các ngươi, nhưng nếu lúc này chúng ta đi tìm Hàn Nghệ lý luận, há chẳng phải là đúng như hắn mong muốn, sở dĩ chúng ta rơi vào hoàn cảnh như thế này, chính là vì ngay từ đầu chúng ta đã quá khinh địch, tất cả của tất cả chuyện này rõ ràng chính là Hàn Nghệ sớm đã lên kế hoạch xong rồi, chúng ta nhất định phải bình tĩnh lại, suy nghĩ một đối sách.
.Thật ra ngay từ đầu y đã hết sức thiếu cảnh giác, mặc dù y khá giả tạo, nhưng đầu óc vẫn tương đối thông minh, y hy vọng có thể nhân cơ hội này trở thành nhân vật lĩnh quân của con cháu sĩ tộc, nhìn từ điểm này, mục đích của y và Hàn Nghệ đều giống nhau, bây giờ con cháu sĩ tộc chính là đang nghe theo lệnh của y, mà điểm khác biệt giữa y và Hàn Nghệ là ở chỗ, trước mắt Hàn Nghệ chiếm ưu thế, còn y thì đã có chút lực bất tòng tâm.
.Đúng vào lúc này, có một tôi tớ chạy lên, ngó nhìn trái phải, sau đó đi đến cạnh nhỏ tiếng thì thầm vài câu bên tai Bùi Thanh Phong.
.Bùi Thanh Phong nghe được nhướn mày, nói: - Chuyện gì?
.- Tiểu nhân cũng không biết, lão gia chỉ bảo tiểu nhân gọi đại công tử người lập tức quay về.
.Bùi Thanh Phong gật đầu, đứng dậy, hướng tới chắp tay nói: - Các vị huynh đệ, trong nhà tại hạ có chút việc gấp, cần phải về một chuyến, nhưng các vị tuyệt đối không được vọng động, nhất thiết phải đợi ta quay lại rồi hãy nói.
.Nói xong, y liền đi xuống dưới lầu, nhưng đi xuống đến lầu dưới, y phát hiện có đến mấy tên tôi tớ vội vã chạy lên lầu trên, y không khỏi nhướn lông mày, nhưng không suy nghĩ kỹ, đi được một đoạn đường, y đột nhiên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy không ít con cháu quý tộc đã cùng tôi tớ đi ra ngoài, y mơ hồ có một cảm giác không ổn.
.Về đến nhà, chỉ thấy một vị nam tử trung niên ngồi trên sập thấp, người này chính là phụ thân của Bùi Thanh Phong, Bùi Nghiêm Sư, hiện nay đảm nhiệm Thứ sử Biện Châu, nhưng chỉ là một hư chức, còn tổ phụ của y chính là khai quốc công huân Bùi Tịch.
.Bùi Thanh Phong trước tiên hành lễ, sau đó hiếu kỳ nói: - Không biết phụ thân vội gọi hài nhi về, là vì chuyện gì?
.Bùi Nghiêm Sư hỏi: - Nghe nói gần đây con dẫn đầu mấy tên tiểu bối của Vi gia, Tiết gia đối đầu với Hàn Nghệ?
.Bùi Thanh Phong nói: - Phụ thân, Hàn Nghệ làm nhục sĩ tộc chúng ta như vậy, tất nhiên con không thể ngồi yên không quan tâm.
.Bùi Nghiêm Sư nhíu mày lườm y một cái, nói: - Con đừng có tham dự vào chuyện này nữa.
.Bùi Thanh Phong kinh ngạc nói: - Tại sao lại vậy?
.Bùi Nghiêm Sư khẽ ho một tiếng, nói: - Tình thế hiện nay, con cũng rõ, vô cùng bất lợi đối với chúng ta, cũng may là, trước mắt Hàn Nghệ mới chỉ nhằm vào Thôi Lư Trịnh Vương tứ đại gia tộc, nếu con tiếp tục tìm hắn gây phiền phức, sợ rằng Đại Đường nhật báo lần sau sẽ viết về Bùi gia chúng ta.
.Bùi Thanh Phong nói: - Phụ thân, Hàn Nghệ nhằm vào Thôi Lư Trịnh Vương tứ đại gia tộc, chủ yếu chính là danh vọng của bọn họ cao nhất trong sĩ tộc, trên thực tế người Hàn Nghệ nhằm vào là sĩ tộc chúng ta, chứ không phải một nhà nào đó.
.- Lẽ nào cha không biết điều này sao?
.Bùi Nghiêm Sư hơi trừng mắt nhìn y, nói:
.- Nhưng con đừng quên gia gia con trước đây là người ưu khuyết điểm đều có, nếu Hàn Nghệ nhắc đến chuyện cũ của gia gia con, thì nhà chúng ta sẽ chịu tổn hại cực lớn. Đây là kết quả mà ta cùng mấy vị thúc thúc, bá bá của con thương lượng ra, mấy ngày này con nhất định phải ở trong nhà.
.Bùi Thanh Phong kích động nói: - Phụ thân, đây đều là âm mưu của Hàn Nghệ a, hắn cố ý làm chỉ là biểu hiện giả dối nhằm vào Thôi Lư Trịnh Vương, thực chất là để phân hóa chúng ta, nếu bây giờ chúng ta còn không đứng ra, một khi Thôi Lư Trịnh Vương không duy trì nổi, kế tiếp vẫn sẽ đến lượt chúng ta.
.- Điều này cha biết.
.Bùi Nghiêm Sư khẽ nhíu mày, nói:
.- Nhưng hiện giờ chúng ta đã không thể ngăn cản được chuyện này rồi, cha tự có suy tính, con cứ yên tâm ở trong nhà đi.
.Bùi Thanh Phong hơi sững sờ, lúc này cuối cùng y cũng hiểu tại sao trước đó có nhiều con cháu quý tộc theo tôi tớ đi về như vậy, hiển nhiên các đại gia tộc đều sợ chọc vào sao chổi Hàn Nghệ này, nhưng y cũng hiểu, đây không phải là lùi bước, chỉ là cuộc tranh đấu này e rằng phải tăng lên đến triều đình, nhưng việc này khiến y rất không thoải mái, bởi vì y cho rằng Hàn Nghệ là đối thủ của y, nhưng phụ thân y hiển nhiên không nghĩ như vậy.
.Lúc xế chiều, chỉ thấy trước cửa Phượng Phi Lâu chật ních người.
.- Đây là đáp án của ta !
.- Đây là của ta.
.Chỉ thấy từng con cháu hàn môn một cầm từng tờ giấy nhỏ đưa cho Trà Ngũ. Đây là lần đầu tiên mọi người tương tác với Đại Đường nhật báo, mà nguyên nhân tương tác, chính là xuất phát từ tư tưởng mới của hàn môn, cũng chính là xếp hạng cống hiến, bởi vậy mọi người hưng phấn thì khỏi nói.
.- Đợi đã! Hàn Nghệ?
.Một người bên cạnh đột nhiên nhìn chằm chằm vào tờ giấy nhỏ trên bàn, hơi ngạc nhiên.
.Người đưa tờ giấy kia nói: - Sao nào? Không được sao, cũng đâu có quy định phải chọn ai, ta cảm thấy Hàn tiểu ca là người rất lợi hại, xuất thân nông gia, không hề có gia thế, tuổi trẻ đã là quan viên ngũ phẩm, mà còn ngồi trên gia tài vạn quan, lại cưới được Vân Thành quận chúa, bây giờ ta vô cùng sùng bái hắn.
.- Nhưng đây là bảng cống hiến, Hàn tiểu ca đã cống hiến gì cho Đại Đường chúng ta chứ?
.- Cái này ta biết.
.Chợt nghe thấy tiếng cười hì hì, một thằng nhóc béo không biết từ chỗ nào xuất hiện, không phải Hùng Đệ thì là ai, chỉ thấy y ngẩng đầu lên nói: - Muốn nói cống hiến của Hàn đại ca ta đối với quốc gia, thì ta cũng có thể nói cả ngày. Nhớ ngày trước khi ở Dương Châu, Cửu Đăng thần côn của Thiên Tế Tự lợi dụng tà đạo lừa tiền tài của bách tính, cha mẹ ta chính là bị tên thần côn đó lừa nên mới tự sát, là Hàn đại ca ta đã trả mối huyết hải thâm cừu này.- Còn có chuyện này à, mau nói ra nghe xem. Bởi vì trước đó mọi người đều rất khinh thường Hàn Nghệ, không có ai quan tâm đến chuyện cũ của Hàn Nghệ, cho dù là chuyện tốt, người ta cũng không thích nghe, trải qua lần này, danh tiếng của Hàn Nghệ dâng cao, mọi người cũng đều muốn biết Hàn Nghệ còn có những chiến tích hào quang đó, hiện giờ tất cả mọi chuyện hay liên quan đến Hàn Nghệ, đối với bọn họ mà nói đều là tiếng của thiên nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận