Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 678.2: Dọa đến người của mình rồi

.Phượng Phi lâu!
.- Tiểu Nghệ ca, Vạn chưởng quầy bọn họ lại tới rồi?
.- Ngươi cứ nói là ta đến trại huấn luyện rồi.
.- Vâng!
.Tang Mộc, Lưu Nga nhìn nhau một cái, lại cùng quay sang nhìn Hàn Nghệ.
.- Ân công, nay hai chợ đã sụp đổ rồi, đối với chúng ta thì đó là cơ hội tốt, chúng ta có nên nắm chặt đám người Vạn Quý Xuân, nếu được thì hai chợ không còn khả năng lật lại nữa.
.Tang Mộc cẩn thận nói.
.Lưu Nga vội vàng nói:
.- Tang Mộc nói đúng đấy, nếu chúng ta ép họ đến đường cùng thì chỉ khiến họ cùng chung mối thù ta. Hàn tiểu ca, có thể tha thì cứ độ lượng, đừng làm chuyện này lớn quá.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Cùng chung mối thù? Cho dù là thế thì sao nào? Bọn họ không đồng lòng, đó chính là chết, ta hà tất đi đàm phán cùng kẻ sắp chết đến nơi?
.Nói rồi, hắn lại hướng về Trà Ngũ:
.- Trà Ngũ, ngươi đi điểm thêm một mồi lửa, cứ nói thương nhân Tây Vực đã bị chúng ta cướp sạch, hai chợ sắp đóng cửa rồi.
.Lưu Nga cả kinh, nói:
.- Đợi chút, sao có thể làm thế, hai chợ là của triều đình, ngươi muốn ai chợ đóng cửa, chẳng phải ép triều đình đối phó chúng ta sao?
.Hàn Nghệ cười lạnh một tiếng, nói:
.- Vậy tỷ cho rằng chuyện đến nước này rồi, đám phán với Vạn Quý Xuân bọn họ còn có ý nghĩa sao?
.Tang Mộc hơi kinh ngạc hỏi:
.- Chẳng lẽ ân công muốn đàm phán với triều đình?
.Hàn Nghệ ngẩn ra, không có lên tiếng.
.Mắt thấy người của hai chợ đã đầu hàng rồi, nhưng Hàn Nghệ vẫn cứ bám riết không tha, còn ép họ vào chỗ chết. Đừng nói Lưu Nga, Tang Mộc, ngay cả thương nhân ngõ Bắc cũng cảm thấy có chút thấp thỏm không yên, nếu hai chợ thật sự đóng cửa rồi, vậy triều đình sẽ tha cho họ sao, chúng ta chỉ là làm ăn nhỏ, ngươi đây là đang đùa với tánh mạng đó!
.Thế nên Tiền Đại Phương bọn họ bắt đầu đến cửa tìm Hàn Nghệ, hy vọng Hàn Nghệ có thể khoan dung độ lượng, bây giờ thế là đủ rồi, tức thế nào cũng xả xong rồi, kiếm cũng kiếm hết rồi, không cần phải ép người ta vào chỗ chết.
.Nhưng Hàn Nghệ căn bản không nghe, ta chính là muốn làm.
.Thương nhân hai chợ bất lực chỉ có thể đi cầu mong triều đình ra tay can thiệp.
.Hộ bộ.
.- Thượng thư, hiện giờ hai chợ sắp đóng cửa rồi, bọn thương nhân đó cũng không buôn bán được, ngày nào cũng ngồi ở thị sở, mong triều đình có thể ra mặt giúp họ.
.Hộ bộ Thị lang Đới Kế vẻ mặt u buồn nói với Cao Lý Hành.
.Cao Lý Hành trầm tư, không lên tiếng.
.Đới Kế lại nói:
.- Thượng thư, bên ngoài bây giờ ai nấy đều nói hai chợ sẽ nhanh chóng đóng cửa, hai chợ là chuyện nhỏ, nhưng nếu hai chợ đóng cửa rồi, tổn thất là chuyện nhỏ, nhưng e là Hộ bộ chúng ta sẽ bị người trong thiên hạ chê cười.
.Cao Lý Hành nhẹ thở dài, bảo:
.- Ngươi cho rằng những tin đồn này do ai truyền ra?
.- Nhất định là tên tiểu tử Hàn Nghệ
.- Ngươi biết là tốt rồi.
.Cao Lý Hành nói:
.- Hàn Nghệ không ngu, chẳng lẽ hắn không biết hai chợ đóng cửa thì bộ mặt của triều đình và Hộ bộ sẽ mất sạch? Vậy tại sao hắn vẫn làm?
.Đới Kế chớp chớp mắt, hoang mang nói:
.- Thuộc hạ không hiểu lắm.
.Cao Lý Hành nói:
.- Ta nghĩ hắn nhất định là đang muốn gì đó, hắn làm vậy là muốn đàm phán với triều đình, nếu ta đi tìm Bệ hạ mong Bệ hạ ra tay can thiệp, vậy đó đúng là hợp ý Hàn Nghệ rồi.
.Đới Kế nói:
.- Nhưng nếu thế này thì cũng không phải là cách a.
.Cao Lý Hành mỉm cười nói:
.- Nếu Hàn Nghệ có bản lĩnh thì sẽ khiến hai chợ đóng cửa. Ngươi căn dặn phía dưới, bất luận là ai cũng không được can thiệp vào chuyện của hai chợ và ngõ Bắc.
.Ngay cả ông ta cũng cảm thấy Hàn Nghệ lần này ép người quá đáng, tính kế tính lên cả đầu ông ta, đây lại khiến ông ta thấy hứng thú, ông ta cũng muốn đấu thử với Hàn Nghệ, hạ bớt nhuệ khí của hắn, đúng là không xem mình ra gì.
.Phượng Phi Lâu!
.- Ân công, bên Hộ bộ không có bất cứ động tĩnh nào.
.Tang Mộc có chút lo lắng nói.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Lão hồ ly Cao Lý Hành đúng là nhịn được đấy.
.Tang Mộc nói:
.- Ân công, nếu không thì thôi đi, thương nhân chúng ta chạy đi đấu với triều đình và Hộ bộ, chung quy không có kết quả tốt đâu.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ta là thương nhân bình thường sao, ta là Hoàng gia Đặc phái sứ đó, việc đến nước này, Cao Lý Hành tưởng ông ta có thể gây cản trở sao? Ngươi lập tức bảo Trà Ngũ tung tin, thì nói ngõ Bắc chúng ta đã đạt thành hiệp nghị với tất cả thương nhân Tây Vực rồi, lần này họ đến Trường An, ngoài ngõ Bắc ra, sẽ không đến khu chợ khác nữa, hai chợ cứ ngồi đợi đóng cửa đi.
.Tang Mộc liếc nhìn Hàn Nghệ, thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn, trong lòng không khỏi lo lắng, cách chơi này hoàn toàn vượt tầm hiểu biết của y rồi, gật gật đầu,
.- Ta biết rồi.
.Hậu cung!
.- Hàn Nghệ này đúng là giảo hoạt, uổng công trẫm lúc trước còn cảm động một phen, thì ra hắn đang lợi dụng trẫm giúp hắn tuyên truyền ngõ Bắc, đúng là vô lý.
.Trên tay Lý Trị cầm cái chén in dấu ngõ Bắc, vừa tức vừa buồn cười, còn nói là báo ơn tri ngộ cơ đấy?
.Lần này hình như Hàn Nghệ tính kế hết tất cả mọi người, bao gồm cả Lý Trị.
.Võ Mị Nương bên kia lại cười nói:
.- Thiếp lại cho rằng Hàn Nghệ làm thế không có gì đáng trách, dù là hắn có lòng riêng, nhưng hắn đích thật có lấy ra tám trăm quan quyên góp cho Bệ hạ, Bệ hạ cũng thật sự có nhận được tám trăm quan tiền đó, nếu thương nhân trong thiên hạ chịu làm như thế, thì trên phương diện trạm nghỉ chân, triều đình không cần chi trả nữa, có thể nói là tiết kiệm không ít tiền cho triều đình, một công đôi việc.
.Lý Trị nghe xong thoáng gật đầu, nói:
.- Nàng nói cũng có lý, nhưng tên tiểu tử Hàn Nghệ vẫn giảo hoạt quá, hành động này của hắn chính là lợi dụng trẫm a, đúng là đáng ghét.
.Võ Mị Nương mím môi cười, nói:
.- Bây giờ hai chợ không thể chống cự nữa, Bệ hạ tính làm thế nào?
.Lý Trị ngẩn người, nói:
.- Việc này trẫm cũng lo, nhưng chuyện này do Hàn Nghệ khơi mào, hơn nữa lúc trước Hàn Nghệ lâm nguy, trẫm cũng không giúp gì được, nay hắn thắng thế, trẫm lại ra mặt bảo hắn rút lui, vậy thì thật không công bằng. Nhưng để mặc hắn làm vậy, nói không chừng hai chợ sẽ đóng cửa thật. Nàng thấy nên làm thế nào?
.Võ Mị Nương cười nói:
.- Thần thiếp cho rằng Hàn Nghệ tuyệt đối không phải dạng người nóng nảy, hắn làm thế nhất định là có nguyên do, sao Bệ hạ không yên lặng theo dõi chuyển biến sự việc.
.Lý Trị gật gật đầu, phiền lòng nói:
.- Mong hắn biết tiến thoái, nếu hắn ép trẫm tiến thoái lưỡng nan thì trẫm cũng không thể lo nhiều thế.
.Y hy vọng Hàn Nghệ có thể hợp ý y, ta ủng hộ ngươi, thì ngươi cũng phải nghĩ cho hoàn cảnh của ta.
.Đang lúc này, Trương Đức Thắng đột nhiên đi vào, hành lễ nói:
.- Khởi bẩm bệ hạ, Hình Bộ Thị lang, Công bộ Thị lang, Lễ Bộ Thị lang, Hữu Dực Trung lang cùng dâng một đạo tấu chương.
.Lý Trị sửng sốt, nói:
.- Trình lên đây.
.- Vâng.
.Lý Trị vừa cầm tấu chương, bất giác sửng sốt.
.Võ Mị Nương thấy thần sắc y quỷ dị, hiếu kỳ hỏi:
.- Sao vậy?
.Lý Trị chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc nói:
.- Bọn họ buộc tội Hộ bộ không làm gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận