Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1043.1: Dự luật lao động

.Hoàng cung!
.Hiện giờ đêm đã khuya, nhưng Lý Trị vẫn ở tại thư phòng bận rộn, chợt nghe thấy két.. một tiếng, chỉ thấy Võ Mị Nương từ bên ngoài đi vào, nàng quan tâm nói: - Bệ hạ, sắc trời đã tối, chàng được đi nghỉ ngơi rồi.
.Lý Trị cười nói: - Đa tạ Hoàng hậu quan tâm, trẫm xem hết chỗ này sẽ đi ngay.
.Võ Mị Nương hiếu kỳ nói:
.- Không biết bệ hạ đang xem cái gì?
.Lý Trị nói: - Là về quan lại phái đi Tây Bắc. Nàng tới giúp ta xem chút, phái những người này đi có được không?
.Võ Mị Nương hơi sững sờ, đón lấy một tấm danh sách, vừa thấy, ngơ ngẩn nói: - Những người này hơn phân nửa đều không phải quan viên, mà là lại.
.Lý Trị gật gật đầu, nói:
.- Đây là Hàn Nghệ đề nghị đấy, nàng nghĩ như thế nào?
.Võ Mị Nương nhẹ nhàng nhíu mày ngài, bỗng nhiên cười nói: - Nô tì hiểu rồi.
.Lý Trị nhiều hứng thú nói: - Nói một chút coi.
.Võ Mị Nương nói: - Thương nhân là dân cuối cùng, địa vị hèn mọn, mà bọn họ lần này tiến đến, trên vai lại mang trách nhiệm trọng trách. Nếu triều đình tăng phái quan viên cùng bọn họ đi, địa vị kém cách xa, dù ai cũng không cách nào cam đoan quan viên có sẽ áp bách bọn họ hay không, có từ giữa ăn hối lộ trái pháp luật hay không, như vậy thương nhân chỉ có thể đem tổn thất chuyển tới trên người dân chúng địa phương, như vậy có thể sẽ gây ra tai nạn và rắc rối. Mà tiểu lại không phải quan viên, địa vị bọn họ cũng là hèn mọn, địa vị so với thương nhân cũng không cách bao xa, nhưng đối với người Hồ địa phương và những tướng lĩnh như đám người Tô Định Phương mà nói, những tiểu lại lại là đại biểu cho triều đình, bọn họ là phụng hoàng mệnh mà tới, có đặc thù chức quyền, địa vị là vô cùng tinh tế, như thế liền có thể cân bằng địa vị ba phương, để cho bọn họ ti nào chức nấy, giám sát lẫn nhau.
.Lý Trị cười ha hả, nói:
.- Mị Nương, nàng thật sự là thông minh, một câu trúng đích, trẫm cũng tính toán tăng phái tiểu lại đi, trừ đó ra, trẫm còn tính toán sai thêm vài quan viên cấp thấp từ Hình Bộ và Đại Lý Tự tới đó, muốn nắm Tây Bắc trong tay, trước tiên phải thi hành luật pháp Đại Đường ta ngay tại chỗ, có pháp chế quản khống, tương lai xây dựng công sở, sẽ thuận tiện hơn.
.Võ Mị Nương nghe vậy, ánh mắt lóe ra hào quang khác thường.
.Lý Trị thấy nàng đột nhiên không nói lời nào, hỏi: - Nàng đang suy nghĩ gì?
.Võ Mị Nương cười nói: - Không có gì, nô tì cũng cảm thấy an bài như vậy vô cùng thỏa đáng.
.Kỳ thật khi Hàn Nghệ tổ chức và thành lập tiểu tổ đặc biệt này, thì cũng định đưa bọn họ phái đi Tây Bắc rồi, vì công trình là của triều đình, mục đích triều đình làm như vậy, chính là để khống chế nơi đó, bởi vậy khẳng định phải phái người tới đó, nếu để cho thương nhân tự tới, vậy thương nhân sẽ trực tiếp đối mặt với những thủ lĩnh bộ lạc, nếu chẳng may xảy ra sai lầm gì đó, thì chính là vì cái nhỏ mà thành lỡ cái lớn, phá hủy toàn bộ chính sách.
.Đương nhiên, bọn họ tới cũng không phải chỉ đơn giản như là trông coi mà thôi, đến lúc đó Hàn Nghệ còn có thể khiến cho bọn họ thành lập công trình công sở ngay tại chỗ, cũng chuyên môn quản lý công trình này, mà một khi công trình bắt đầu, nhân khẩu nhất định tập trung hết về các công trình tại đó, song phương chủ và thợ đều phải phải dựa vào công sở của công trình, tương đương chính là lợi dụng đầu tư để thi hành chế độ Đại Đường, lúc trước Hàn Nghệ cũng đã bảo đảm điểm này với Lý Trị, không tính đến công trình, chỉ riêng mục đích chính trị, năm mươi vạn quan này tuyệt sẽ không lỗ.
.Tiểu lại vui vẻ, Dương Tiên Chí và quan viên Hộ bộ cũng vui vẻ muốn chết, bọn họ sợ nhất chính là bị những tiểu lại này thay thế, ngay từ đầu rất có xu thế này, Hàn Nghệ liền trực tiếp lách qua bọn họ, đã làm cho bọn họ lo lắng vô cùng. Hiện giờ tiểu tổ đặc biệt này phải đi tận Tây Bắc, như vậy chức quan của bọn họ liền vững chắc rồi, tiểu lại này ít nhất cũng phải đi hai ba năm, trong hai ba năm này mình hết sức biểu hiện, dù sao biểu hiện của bọn họ thì Hàn Nghệ thấy được đấy, có câu là: Gần quan được ban lộc.
.Những lời này của Hàn Nghệ liền ổn định nội bộ Hộ bộ, ti nào chức nấy, bền chắc như thép. Hiện tại Hộ bộ cũng không có ai dám cãi lại mệnh lệnh của Hàn Nghệ, toàn bộ đều là lấy Hàn Nghệ làm trung tâm, một câu của Hàn Nghệ, Lý Trị đã phái Trịnh Thiện Hành tới Hộ bộ, nói cách khác, một câu của Hàn Nghệ, bọn họ phải cuốn gói chạy lấy người, dù sao những công trình này, Lý Trị cũng coi trọng tương đương, Hàn Nghệ chỉ muốn đưa ra việc này để thỉnh cầu Lý Trị giáng hoặc thăng chức, Lý Trị sẽ không thể nào bởi vì một tiểu quan bát phẩm mà đi so đo với Hàn Nghệ, đây là hai đại công trình liên quan đến quốc chính ngoại giao, một trăm phần trăm sẽ phê, bọn họ cũng không dám nhảy nhót nữa.
.Đợi đến ngày thứ hai, Hàn Nghệ đã giao những công việc liên quan đến công trình Tây Bắc cho tiểu tổ đặc biệt đi làm, mà hắn thì lại định ngày hẹn gặp đại diện của bến thuyền, tứ đại tập đoàn vận chuyển, lý do chính là chuyện trao đổi đăng kí, trúng thầu rồi còn chưa được ký kết, mà còn phải đăng kí, phải kiểm tra chứng thực tài chính, mới có thể chính thức phê chuẩn.
.Bởi vì Trịnh Thiện Hành là quan viên Hộ bộ, không tiện ra mặt đàm phán cùng Hộ bộ, Thôi Tập Nhận là quan viên cũng không thích hợp, Lư Sư Quái sớm đã nói rõ không rảnh để ý đến việc này, chỉ bảo một quản gia Lư gia thay mặt y ra mặt, như vậy chỉ còn lại có Vương Huyền Đạo rồi.
.Vương Huyền Đạo mới vừa tới đến trước cửa Hộ bộ, vừa hay gặp Nguyên Triết, hai người vừa gặp mặt, thì đã tâm đầu ý hợp, dường như đều đang đợi đãi lẫn nhau.
.- Huyền Đạo ca.
.- Là Nguyên Triết a!
.Nguyên Triết cười nói: - Không thể tưởng được Huyền Đạo ca sẽ đích thân ra mặt.
.Vương Huyền Đạo cười khổ nói: - Mười vạn quan này đối với chúng ta mà nói, đều là múc cơm từ trong chén đi ra đấy, không thể không thận trọng. Mời vào trong!
.- Mời Huyền Đạo ca đi trước.
.Hai người vào đến Hộ bộ, đã thấy hai người đứng ở cửa, chính là Đậu Hành và Trâu Phượng Sí.
.Bốn người này vừa thấy mặt, không khí vô cùng quỷ dị.
.Đậu Hành, Trâu Phượng Sí mặt nhìn như mỉm cười, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy kỳ vọng.
.Mà Vương Huyền Đạo và Nguyên Triết thì lại rất bình thản, hướng tới hai người Đậu Hành, Trâu Phượng Sí hơi hơi gật đầu, sau đó liền đi vào, giữa bọn họ vốn cũng không có gì lui tới, thậm chí cũng không quen biết.
.Bị gạt ở một bên, Đậu Hành và Trâu Phượng Sí, ngây ra như phỗng, bọn họ vốn cho là, hai tập đoàn vận chuyển nhất định sẽ đến cầu bọn họ, khẩn trương bảo bọn họ tạo thuyền, bọn họ là cung, đối phương là cầu, bọn họ đương nhiên giữ lấy tiên cơ, nhưng nào biết đâu rằng, người ta đều không thèm để ý bọn họ.
.Trôi qua trong chốc lát, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, xoay người đi vào, vừa thấy Vương Huyền Đạo và Nguyên Triết thân thiện trò chuyện, nhìn như tán gẫu đến toàn việc nhà, nhưng không khí khiến song phương đều hiểu được dụng ý đối phương, tạo thành một loại ăn ý, nhưng đây đối với Đậu Hành, Trâu Phượng Sí mà nói, tuyệt đối là một tin xấu, chỉ có thể ngồi ở bên kia, cười so với khóc còn khó coi hơn.
.Lại không biết, có một người đang len lén nhìn chăm chú vào bọn họ, người này đương nhiên là Hàn Nghệ, trong lòng của hắn thở dài, quả nhiên cũng không phải loại lương thiện, khó tránh khỏi lo lắng cho Đậu Hành và Trâu Phượng Sí, ho nhẹ một tiếng, đi vào.
.- Hàn Thị lang!
.Bốn người khẩn trương đứng dậy.
.- Các vị buổi sáng tốt lành!
.Hàn Nghệ chăp chăp tay, đi vào chỗ ngồi chính giữa, duỗi tay ra, nói: - Mời ngồi.
.Bốn người lại ngồi xuống, Hàn Nghệ cũng ngồi xuống, một phen chúc tụng lẫn nhau dĩ nhiên là không thể tránh, nhưng so với những thương nhân kích động hôm qua, bốn người này lại biểu hiện vô cùng bình tĩnh, vốn keo kiệt nụ cười như Vương Huyền Đạo dường như vẫn là cười chân thành nhất.
.Bọn họ đều không phải người ngu, nói như giống chúng ta buôn bán lời vậy, hiện tại chúng ta đã bỏ ra một số tiền lớn ở trong này, còn không biết là lãi hay là lỗ, chờ ta kiếm tiền, ngươi lại tới chúc mừng ta. Hiện tại Hàn Nghệ đại biểu triều đình, Nguyên Triết đương nhiên sẽ không nể tình, chúng ta buôn bán là buôn bán, hơn nữa hiện tại y đại diện không chỉ là Nguyên gia, mà là một tập đoàn.
.Hàn Nghệ đưa mắt thoáng nhìn xung quang, dường như mình còn thiếu nợ bọn họ vậy, nghĩ thầm rằng, đám khốn khiếp này, đừng cho mặt mũi mà không cần. Nếu bọn họ không nể tình như vậy, Hàn Nghệ cũng lười hàn huyên với bọn họ, nghiêm mặt nói: - Ta hôm nay hẹn các vị tới đây, chủ yếu là vì vài việc, trước tiên, chính là chuyện đăng kí, ta biết rằng trong tập đoàn các vị có vài người không muốn ra mặt, bởi vậy ta muốn nhắc lại một lần, Hộ bộ chỉ sẽ bảo đảm cho người đứng tên để đăng kí, cũng chỉ sẽ bảo đảm quyền lợi cho bọn họ, nếu phái tôi tớ đến, đến lúc đó tôi tớ mà nuốt mất tiền của bọn họ, Hộ bộ sẽ chỉ giúp đỡ bọn họ, các ngươi nhất định phải tự mình chuyển cáo tới từng thành viên trong tập đoàn của các ngươi.
.Tại sao hắn phải cường điệu điểm này, chính là định đề cao địa vị thương nhân, quý tộc đều buôn bán rồi, người đó còn có thể nói thương nhân hèn mọn nữa, bởi vậy hắn yêu cầu quý tộc nhất định phải ra mặt, đừng bên này thì mắng cho thương nhân đến máu chó xối đầu, bên kia thì lại tự mình lén lút đi buôn bán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận