Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 855.2: Lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt!

.Nếu không thì sao? Ngươi chưa chắc đã viết tốt về ta, còn viết về mình thì không chịu nổi, đã bằng đấy tuổi rôi đừng ngây thơ như vậy được không. Hàn Nghệ nói: - Cũng không thể nói như vậy. Trong bài văn của ta, ta dũng cảm thừa nhận mình là tên nông dân, dũng cảm thừa nhận cha mẹ mình song vong, dũng cảm thừa nhận quá khứ của mình, dũng cảm thừa nhận đủ loại vấn đề mà trong văn chương của Hứa Thượng thư đã nhắc tới, tại sao Hứa thượng thư đối với quá khứ của mình lại để ý như vậy? Nếu như một người đến quá khứ của mình còn nhục nhã không dám đối mặt, ngươi còn có thể hy vọng xa vời người đó có thể tạo phúc cho dân chúng sao?
.- Ngươi !
.- Đủ rồi!
.Lý Trị quát kêu bọn họ ngừng cãi vã, nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, có chừng có mực, ngươi cũng đừng quá đáng.
.Y khó xử nha, y không thể nào xử lí chuyện này cho công bằng. Làm đế vương, nhất định phải giúp đỡ một bên thua thiệt. Hứa Kính Tông vốn là bị thiệt hại nặng nề, y cũng không dám quá mức giậu đổ bìm leo. Hàn Nghệ chiếm được tiện nghi lớn rồi, đương nhiên là thiên vị bên Hứa Kính Tông hơn, duy trì hai bên cân bằng, đây cũng là Trưởng Tôn Vô Kỵ dạy y đấy.
.- Vi thần biết tội.
.Hàn Nghệ lập tức nói.
.Lý Trị đương nhiên cũng không có khả năng thật sự đi trừng phạt Hàn Nghệ, nói: - Việc này dừng ở đây, nếu sau này ai khơi lại chuyện này để gây ra tranh chấp, trẫm nhất định không buông tha cho kẻ đó.
.Hứa Kính Tông vừa nghe, chỉ là một câu như vậy thôi, thật khó mà làm được. Uy tín của ông ta gần như mất hết, nếu không trừng phạt Hàn Nghệ, vậy chứng minh Hàn Nghệ nói đúng, thế này thì tuyệt đối không được, vội la lên: - Bệ hạ !
.- Bệ hạ!
.Võ Mị Nương đột nhiên cắt lời Hứa Kính Tông, nói: - Thần thiếp đột nhiên nghĩ đến có chút chuyện về quỹ giáoo dục muốn hỏi ý kiến Hàn Nghệ.
.Lý Trị hơi sững sờ, lập tức kịp phản ứng, nói:
.- Các ngươi đi đi.
.Rõ ràng là Hứa Kính Tông vẫn chưa thôi ý định, nếu hai người ở trong này giằng co, như thế nào cũng xử lý không tốt, hai vợ chồng tách ra hành động, mỗi bên trấn an một người, như vậy sẽ tốt hơn nhiều.
.Võ Mị Nương đứng dậy đi ra ngoài đình, nói với Hàn Nghệ: - Ngươi đi theo ta.
.- Vâng
.Võ Mị Nương mang theo Hàn Nghệ cũng không đi xa, ngay ở trong vườn tản bộ.- Hàn Nghệ, việc này ngươi làm có phải có chút quá phận rồi hay không.
.Nơi này không có người ngoài, Hàn Nghệ dĩ nhiên không cần phải nói xạo gì hết, chi tiết nói: - Hoàng hậu minh giám, nếu ta không làm như vậy, nhà ta có thể đã tan nát rồi, thiên văn chương kia của Hứa Thượng thư vừa xuất hiện, nội bộ Lan Lăng Tiêu thị cũng sứt đầu mẻ trán, trái phải đều không phải người, thiếu chút nữa cũng không dám thừa nhận hôn sự của ta và quận chúa. Ta chỉ có thể làm như vậy mới có thể bảo toàn gia đình ta. Hơn nữa khi ta phải chịu ủy khuất, cũng chưa từng nghĩ tới việc đến đây quấy rầy bệ hạ và hoàng hậu.
.Nửa câu cuối đã khiến cho Võ Mị Nương không biết nên nói thế nào. Thời điểm Hàn Nghệ chịu ủy khuất, nàng và Lý Trị cũng không mở miệng làm chủ cho Hàn Nghệ, mà chỉ bảo Hứa Kính Tông đừng náo loạn nữa, hơn nữa nàng cũng thật không ngờ, bài văn kia của Hứa Kính Tông lại có uy lực lớn như vậy, khiến cho dư luận xôn xao, chỉ thiếu chút nữa là đem Lan Lăng Tiêu thị nhốt đánh vào tầng mười tám Địa ngục, chỉ có thể nói bọn họ đều là người thông minh. Khi ra tay, thì thần không biết quỷ không hay, lại làm cho người khác đau muốn chết. Nhẹ nhàng thở dài, nói: - Ngươi cũng phải hiểu, bọn họ làm như vậy cũng không phải là không có đạo lý. Phạm phụ Tiêu thị dù sao cũng phạm phải tội lớn như thế, chẳng lẽ Tiêu gia mỗi người đều trong sạch sao? Mà ngươi vào lúc đó nói ra quan hệ phu thê của ngươi và Vân Thành quận chúa, ngươi nói bọn họ sẽ nghĩ như thế nào, bọn họ làm như vậy, cũng là có nguyên do.
.Hàn Nghệ nghe vậy thì sửng sốt, những lời này rõ ràng không chỉ nhắc đến một chuyện. Võ Mị Nương muốn nói đến Lan Lăng Tiêu thị, nàng muốn đối phó Lan Lăng Tiêu thị, đây là điều không thể nghi ngờ. Lý Nghĩa Phủ làm được ra những chuyện kia, thật ra đều do âm thầm thụ ý của Võ Mị Nương, nếu không phải Hàn Nghệ đột nhiên xuất hiện, Võ Mị Nương phỏng chừng sẽ mượn chuyện mà Lý Nghĩa Phủ làm, động đao với Lan Lăng Tiêu thị rồi, nàng cũng có lo nghĩ của nàng, cũng sợ hãi Hàn Nghệ sẽ bởi vì Vân Thành quận chúa mà đi theo Lan Lăng Tiêu thị. Trầm ngâm một lát, nói: - Hoàng hậu, kỳ thật trong chuyện này, ta cũng đã suy nghĩ qua. Nhưng ta cho là quan hệ giữa ta và Vân Thành quận chúa, đối với Hoàng hậu lợi nhiều hơn hại.
.Võ Mị Nương nghi ngờ nói: - Lời này ngươi giải thích như nào?
.Hàn Nghệ nói: - Từ lúc bản thân ta tham dự triều chính đến nay, sĩ tộc Giang Nam điêu linh, đây đã là sự thật không thể chối cãi, chỉ có Lan Lăng Tiêu thị phát triển mạnh mẽ. Nếu như ngay cả Lan Lăng Tiêu thị cũng ngã xuống, như vậy quan hệ của triều đình và Giang Nam sẽ vô cùng bất lợi. Triều đình nhất định phải cam đoan sĩ tộc Giang Nam ở trong triều có một vị trí nhỏ nhoi, bệ hạ cũng có thể sẽ xem xét đến điểm này.
.Võ Mị Nương nghe vậy cũng thoáng gật đầu, kỳ thật sau khi Trần Thạc Chân phản loạn, triều đình cũng bắt đầu dùng tới quan viên của Lan Lăng Tiêu thị, đi Giang Nam trấn an dân chúng.
.Hàn Nghệ lại tiếp tục nói: - So với việc tăng thêm nhiều kẻ thù, không bằng tăng thêm một người bạn. Quan hệ thông gia giữa Lan Lăng Tiêu thị và quý tộc Quan Trung, kỳ thật cũng là hành động bất đắc dĩ. Việc này cũng giống với việc của Chử Toại Lương, thế lực Giang Nam ở phương bắc đã gặp nhiều hạn chế và xa lánh, nhất định phải dựa vào thế lưc phương bắc mới có thể có phát triển. Dựa vào quý tộc Quan Trung cùng với việc dựa vào Hoàng hậu kỳ thật không có gì khác nhau. Hiện giờ sau khi trải qua chuyện này, Lan Lăng Tiêu thị trên dưới đều thấp thỏm lo âu, bởi vậy mới chịu đáp ứng hôn sự này, sau đó, dĩ nhiên bọn họ sẽ đẩy ta về phía trước, mà ta thì khẳng định sẽ ủng hộ Hoàng hậu, tương đương chính là đem Lan Lăng Tiêu thị tách ra khỏi quý tộc Quan Trung. Việc này chẳng những có thể củng cố được thế lực của Hoàng Hậu, còn có thể suy yếu thế lực của Thái úy.
.Võ Mị Nương nói: - Nhưng mà bọn họ có bỏ qua chuyện của phạm phụ Tiêu thị?
.Hàn Nghệ cười nói: - Hoàng hậu cũng quá để mắt đến bọn sĩ tộc đó rồi. Bỏ xe giữ tướng chính là thủ đoạn thường xuyên của bọn họ, nếu bọn họ không muốn thể hiện thiện ý với Hoàng hậu, thì căn bản cũng sẽ không đáp ứng mối hôn sự này, còn có thể dựa vào chuyện này gây khó dễ cho ta. Bọn họ đáp ứng, chính là muốn thể hiện thiện ý với Hoàng hậu, Tiêu thị đã chết rồi, lấy sự tồn tại của một người đã chết trong gia tộc để tạo một cuộc chiến tranh, đây không phải là việc trí giản làm nên a.
.Võ Mị Nương gật gật đầu, kỳ thật điểm này nàng cũng nghĩ đến, nàng cũng vẫn luôn muốn Hàn Nghệ có quan hệ thông gia với một gia tộc nào đó. Thế lực của Hàn Nghệ gia tăng, tương đương thế lực của nàng cũng gia tăng, nhưng đối phương lại là Lan Lăng Tiêu thị, điều này làm cho nàng có chút lo lắng. Hàn Nghệ có thể bỏ theo đối phương hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận