Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1021.2: Quan thương kết hợp

..
.- Quán trọ?
.- Không sai!
.Hàn Nghệ nói: - Sau khi ta nhậm chức, nhất định ta sẽ thúc đẩy ngoại mậu nhằm vào Tây Vực, đất Tây Đột Quyết cũ là con đường nhất định phải qua để đến Tây Vực, quán trọ chắc chắn là có thể kiếm lợi, ngoài ra, ta sẽ lấy lý do tiết kiệm chi tiêu, tận lực thu nhỏ quy mô của trạm dừng chân, dùng quán trọ tư nhân để thay thế trạm dừng chân, tranh thủ để quan viên qua lại đều ở quán trọ, cho dù là gạt bỏ ngoại mậu không nói, mấy năm sau, triều đình nhất định sẽ tăng cường phái không ít quan viên đến địa phương, đi lại nhất định vô cùng mật thiết, chúng ta mở quán trọ ở đó, nhất định kiếm được tiền, nếu không phải như thế, bản thân hàng hóa của chúng ta cũng cần phải đi về bên đó, thương nhân nắm giữ đường đi sẽ nắm giữ tất thảy lợi ích. Đương nhiên, con sẽ cho Nguyên gia biện pháp hỗ trợ vô cùng tốt, trước tiên, nói về đất, không cần một văn tiền, ta sẽ cho Nguyên gia vị trí địa lý tốt nhất, hơn nữa tương lai mấy năm tới sẽ không tăng bất cứ khoản thế thu nhập nào.
.Câu nói này, đúng là trong triều có người dễ làm việc a!
.Nhưng Nguyên Hi nghe như trong lòng không có đáy, nói:
.- Ngươi làm cũng quá rồi, ngươi vừa mới nhậm chức đã chỉ sợ sẽ có người tố cáo ngươi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Về điều này, xin đại bá yên tâm, tình huống kiểu này vĩnh viễn sẽ không xảy ra.
.Nguyên Kỳ, Nguyên hạc nghe vậy vô cùng vui vẻ, trước đây bọn họ thực sự đều có chỗ dè chừng đối với đứa cháu rể Hàn Nghệ này, bọn họ đều là người khá ích kỷ, bọn họ chỉ quan tâm đến lợi ích của Nguyên gia, lúc này nghe thấy Hàn Nghệ vẫn chưa nhậm chức đã bắt đầu lên kế hoạch cho Nguyên gia, bọn họ cho rằng đây mới là chuyện con rể Nguyên gia nên làm, mặc kệ có thành hay không, bọn họ đều rất hài lòng với thái độ của Hàn Nghệ.
.Nguyên Nhạc nói: - Nhưng tiền của chúng ta đều đầu tư vào kế hoạch nam tiến, không rảnh để bận tâm đến phương tây.
.Hàn Nghệ nói: - Về điều này, ta cũng định bàn bạc với các vị bá bá. Trong hoàn cảnh hiện giờ, thương phẩm giao dịch thường xuyên nhất không nằm ngoài ba thứ, thứ nhất, vải vóc, thứ hai, tiền đồng, thứ ba lương thực. Nhưng giá trị của ba loại thương phẩm này, căn cứ theo từng nơi mà trở nên khác nhau, nói ngay như Trung Nguyên, lương thực và vải vóc sung túc, tiền đồng khá ít, bởi vậy địa khu Trung Nguyên là tiền đồng thứ nhất, vải vóc thứ hai, hiện giờ hàng năm bội thu, vì vậy lương thực xếp thứ ba, nhưng nếu là ở Tây Vực, vai trò của tiền đồng của Đại Đường ta không quá lớn, bởi vì đối với bọn họ mà nói, tiền đồng chỉ là một kiểu dự trữ chiến tranh, dùng để rèn vũ khí, bách tính Đột Quyết cũng không thể nào đẩy tiền đồng nặng nề cồng kềnh đến Đại Đường mua hàng hóa, bởi vậy bọn họ đều áp dụng phương thức giao dịch hàng đổi hàng.
.Vậy nhưng, vải vóc đối với bọn họ mà nói là thứ hết sức quan trọng, bởi vậy giá trị của vải vóc ở đó vĩnh viễn cao hơn giá trị ở Trung Nguyên, mà ở địa khu Lĩnh Nam, khắp nơi đều là hoang sơn dã lĩnh, nông canh không phát đạt, lương thực lại trở thành thứ cực kỳ quan trọng, tiền đồng ở đó hoàn toàn không có bất cứ vai trò gì, bởi vì ngươi không mua được đồ. Bởi vậy Nguyên gia chúng ta có thể đem vải vóc đến biên giới phía tây làm tư bản, lấy lương thực làm tư bản xâm nhập vào Lĩnh Nam, còn tiền đồng giữ lại Trung Nguyên dùng, như vậy thì của cải của Nguyên gia không chỉ tăng lên mà còn có thể tăng lên gấp mấy lần.
.Mọi người nghe nói vậy mắt ai nấy đều sáng lên.
.- Cách này cũng hay. Nguyên Hi cười nói:
.- Làm như vậy không những có thể gia tăng của cải của Nguyên gia, mà còn có thể khiến tiền vật của Nguyên gia lưu động trở nên quy phạm hơn, có thể thong dong điều hành, không đến mức được cái này mất cái khác.
.Chạng vạng tối, sau ăn cơm tối xong, Hàn Nghệ và Nguyên Mẫu Đơn vào hoa viên đi dạo, trước đây đều là Nguyên Mẫu Đơn một thân một mình, nàng cho rằng có những đóa hoa tươi này bầu bạn là đã hết sức vui vẻ rồi, bên cạnh không có người cũng chẳng quan trọng chút nào, nhưng lúc này nàng mới hiểu ra, nếu có thể cùng người mình yêu đến nơi này thì sẽ càng vui vẻ hơn, thậm chí có thể nói là căn bản không phải là một cảm giác.
.Đương nhiên, Nguyên Mẫu Đơn hỏi đến vẫn là công sự, Hàn Nghệ cũng nói cho nàng nghe về kế hoạch của mình.
.- Thì ra là thế! Nguyên Mẫu Đơn lo lắng nói: - Nhưng chàng làm như vậy, chẳng phải là đang làm việc thiên tư, vậy sẽ mang lại phiền toái cho chàng sao?
.Nàng bắt đầu biết suy nghĩ cho Hàn Nghệ, không còn hoàn toàn lấy lợi ích của Nguyên gia làm chính nữa.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Tại sao bệ hạ muốn ta đến Hộ Bộ? Thật ra tài chính hiện nay đã vận chuyển vô cùng tốt rồi, có thể thấy bệ hạ vẫn không hài lòng, người vẫn muốn tốt hơn nữa, bởi vậy hy vọng ta có thể mang đi những thứ khác biệt, nhưng nếu nói tiếp tục chỉnh đốn nông nghiệp, ta tự hỏi không làm tốt bằng Cao thượng thư, bởi vậy ta phải phát huy ưu thế của mình, đó là thúc đẩy kinh tế thương phẩm, Nguyên gia có vô cùng nhiều tiền, là nhà giàu có hàng đầu, một khi thúc đẩy thương nghiệp thì làm sao tránh thoát khỏi Nguyên gia, cho dù ta không giao tiếp với Nguyên gia, ta cũng phải đến tìm thương nhân khác, về công về tư, ta đều sẽ làm như vậy, vậy thì chi bằng ưu tiên người nhà mình, với lại, ai có tư cách đối đầu với Nguyên gia.
.Nguyên Mẫu Đơn thoáng gật đầu.
.Hàn Nghệ thò tay ra, nắm lấy tay nàng, nói: - Còn về kế hoạch nam tiến, trước mắt phải nhờ đến nàng rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta biết rồi. Nàng cho rằng đây là chuyện thuộc bổn phận của nàng.
.- Còn nữa! Hàn Nghệ dừng một chút, lại nói: - E là ngày mai ta phải về rồi, dù sao có thể ta sắp phải đến Hộ Bộ nhậm chức, bởi vậy phải chuẩn bị một chút.
.Nguyên Mẫu Đơn gật đầu nói: - Ta biết rồi.
.Hàn Nghệ "oa" một tiếng: - Sao nàng cũng không thèm giữ ta lại, ta thì rất lưu luyến nàng.
.Nguyên Mẫu Đơn trợn trừng mắt, nghiêng mặt sang một bên, tay vén tóc ra sau tai, hạ giọng nói: - Vắng chàng, ta còn được yên tĩnh không ít.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ rất tinh quái nói.
.Nguyên Mẫu Đơn chột dạ ừ một tiếng.
.Hàn Nghệ bật cười ha hả.
.Nguyên Mẫu Đơn nghi ngờ nói: - Chàng cười gì?
.Hàn Nghệ nói:
.- Nàng khiến ta nhớ đến một chuyện cũ.
.- Chuyện cũ gì?
.- Khổng Dung nhường lê. Hàn Nghệ cười ha hả nói.
.Nguyên Mẫu Đơn đầu tiên là sửng sốt, sau đó phụt một tiếng, rụt bàn tay ngọc ngà lại, nói: - Chỉ nói hưu nói vượn.
.Thật ra đến Hộ Bộ nhậm chức chỉ là một cái cớ mà thôi, hiện giờ có thể ngay cả quan phục Hộ Bộ cũng chưa mặc được, mục đích chủ yếu của hắn là về thông báo với Tiêu Vô Y một chút, dù sao thì hắn và Nguyên Mẫu Đơn có được tiến bộ lớn như vậy, nhất định phải nói cho Tiêu Vô Y biết, tuy trong lòng hắn cũng không nỡ, nhưng hắn cảm thấy càng là vào lúc này thì càng phải suy nghĩ đến cảm giác của Tiêu Vô Y, không thể nào để Tiêu Vô Y cảm thấy hắn có người mới là quên ngay người cũ, phải hết sức duy trì hòa hảo, với lại bọn họ đều còn trẻ, có tương lai tuyệt đẹp đang chờ đợi bọn họ, phân ly như vậy còn có thể khiến cho tình yêu càng thêm sâu đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận