Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1294: Không trâu bắt chó đi cày

.Tranh cãi Hồ Hán có thể nói là xuyên suốt cả chiều dài lịch sử Trung Quốc, cơ bản thịnh suy sụp đổ của các triều đại, ít ít nhiều nhiều đều phải chịu ảnh hưởng của tranh cãi Hồ Hán.
.Bởi vậy, không giải quyết vấn đề này, Trung Nguyên đại quốc rất khó tiến thêm một bước nữa.
.Mà đây cũng là vấn đề mấu chốt nhất triều Đường gặp phải.
.Mánh lới thật sự là rất hấp dẫn người.
.Đương nhiên, cũng chỉ có Hàn Nghệ dám khiêu chiến với chủ đề nhạy cảm như vậy, mấu chốt là những người khác cũng không nghĩ đến.
.Tuy nhiên cống hiến của Hàn Nghệ cũng chỉ đến đó thôi, công việc của hắn chỉ là tuyên truyền, chỉ là chế tạo đề tài, đánh thức hồi ức cuồng nhiệt của mọi người đối với kịch nói, hiện giờ việc hắn nên làm đều đã làm rồi, ánh mắt của bách tính cũng đã di chuyển từ Học viện Chiêu Nghi sang Phượng Phi Lâu, việc còn lại thì phải giao cho Mộng Nhi bọn họ rồi. Hắn vô cùng có tự tin đối với việc này, bởi vì vở kịch lớn này đã chuẩn bị rất lâu rất lâu rồi, Bạch sắc sinh tử luyến gấp gáp như vậy còn khiến người ta lấy làm kinh điển huống hồ là vở kịch lớn này.
.Sức chú ý của bách tính đã chuyển dời, đối với Hàn Nghệ mà nói cũng là một chuyện đại hảo, bởi vì hắn thích tiến hành kế hoạch của hắn trong tình hình không bị người khác chú ý, đợi khi mọi người đều chú ý thì đã là lúc đại cáo thành công rồi.
.Hôm nay Hiền giả lục viện nghênh đón một biến chuyển trọng đại.
.Trải qua kỳ phỏng vấn suốt ngày suốt đêm của Lại Bộ, các thí sinh của chế khoa đã coi như là chính thức bước lên con đường làm quan. Đương nhiên, sở dĩ nói là suốt ngày suốt đêm, không phải nói phỏng vấn phức tạp cỡ nào, mà là số người quá nhiều, nhưng trên cơ bản thì đều là đi ngang qua sân khấu mà thôi, bởi vì Đường Lâm là người phụ trách phỏng vấn thí sinh chế khoa, hơn nữa là chế khoa trước, thường khoa sau, Hàn Nghệ cũng từng đánh tiếng, hiện tại ta đang thiếu người, mau chóng nhanh một chút.
.Còn Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông thì phụ trách thường khoa. Mặc dù Lý Nghĩa Phủ rất không thích nhường chế khoa cho Đường Lâm, nhưng bọn họ cũng không dám làm loạn, bởi vì bọn họ biết, Đường Lâm và Hàn Nghệ thân thiết, nếu ngươi khiến chế khoa phỏng vấn không dễ dàng, vậy Hàn Nghệ chắc chắn sẽ lôi chuyện cũ ra, dến lúc đó sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, so sánh ra thì mọi người ai cũng được lợi, tất cả đều vui vẻ không phải là rất tốt sao.
.Gần hai trăm người trẻ tuổi thân mặc quan phục đứng trên khoảng đất trống trước tổng viện, khiến cho tổng viện vốn đã chẳng rộng rãi cho lắm giờ lại càng có vẻ chật chội hơn nữa.
.Nhưng bọn họ đang gánh vác sứ mệnh chấn hứng lục viện, Hiền giả lục viện có thể tiếp tục phát triển, sải bước về phía trước hay không đã không còn là ở Hàn Nghệ có bao nhiêu năng lực nữa, mà là ở những viện sĩ cửu phẩm mới tấn thăng bọn họ sau này có thể đạt đến độ cao nào.
.Hàn Nghệ có năng lực đến mấy cũng chỉ một mình hắn, nhưng mọi người đến Hiền giả lục viện không phải để phụ trợ Hàn Nghệ có thêm năng lực, mà là vì tiền đồ của bản thân, tiền đồ của bọn họ không tốt, vậy thì tài tử trong thiên hạ tất nhiên cũng sẽ không lựa chọn Hiền giả lục học.
.Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản nhìn những người này, trong lòng hết sức kích động, từ hôm nay trở đi, biểu thị bọn họ sắp vượt qua khoảng thời gian khó khăn nhất của Hiền giả lục viện. Trước đây Hiền giả lục viện nhân tài điêu linh, thậm chí có thể nói là tìm đỏ con mắt, nhưng hiện giờ nhân tài đông đúc, việc này biến hóa quá nhanh, khiến bọn họ có chút chưa kịp thích ứng. Nhưng đồng thời, bọn họ cũng cảm thấy áp lực tăng lên nhiều, trước đây bọn họ tầm thường vô vi còn có thể kiếm cớ cho mình, ngươi xem viện sĩ cửu phẩm của chúng ta không phải nông phu thì là thợ thủ công, ngươi còn bắt chúng ta lên trời, vậy thì làm khó chúng ta quá rồi. Nhưng mà, Hiền giả lục viện một khi có đột phá gì đó thì có thể thổi phồng hết mức, ngươi xem chỉ có mấy nông phu với thợ thủ công ở đây, chúng ta cũng có thể ngẫu nhiên lên trời, dám hỏi, còn có ai?
.Mà hiện giờ Lý Trị cho bọn họ nhiều nhân tài như vậy, mà đều là người ngàn dặm mới tìm được một, nếu như tầm thường vô vi, vậy thì thực sự là đáng chết rồi.
.Hàn Nghệ đi lên phía trước, đưa tầm mắt nhìn lướt qua một lượt.
.- Hạ quan tham kiến Tổng viện trưởng.
.Cả đám cùng hô lên.
.Hàn Nghệ chắp tay đáp lễ lại, cất cao giọng nói: - Đầu tiên, vô cùng hoan nghênh các ngươi có thể đến Hiền giả lục viện, tin tưởng ta, đây sẽ là quyết định sáng suốt nhất mà các ngươi từng đưa ra trong cuộc đời, đạo lý thì ta đã từng nói rồi, đây cũng như đầu cơ kiếm lợi. Hiền giả lục viện vừa mới thành lập chưa lâu, trước mắt vẫn còn ở gần khởi điểm, bất cứ một bước đi nhỏ nào tiến lên cũng đều sẽ bị phóng đại vô hạn, hơn nữa sẽ tiếp tục không ngừng, cho đến khi gặp nút bình. Không giống như các quan thự khác, đã vô cùng thành thục, cần phải luôn cố gắng cho giỏi hơn nữa, đó là việc vô cùng khó khăn. Bởi vậy, ta có thể rất chắc chắn nói với các ngươi, các ngươi và Hiền giả lục viện là trời sinh một cặp, Hiền giả lục viện sẽ tỏa sáng hơn nữa vì có các ngươi đến, còn các ngươi cũng sẽ nhờ có Hiền giả lục học mà đi trên một đại lộ sáng sủa.
.Lời của hắn luôn có sức cuốn hút như vậy, các viện sĩ mới tấn thăng nghe mà kích động không thôi, tràn đầy tin tưởng đối với tương lai.
.Lại nghe Hàn Nghệ nói: - Trải qua kỳ thi lớn lần này, tin rằng các ngươi đều có một ấn tượng vô cùng sâu sắc về Hiền giả lục viện chúng ta, đó chính là công bằng. Mà điểm này không chỉ thể hiện trên mặt thi cử, càng là tiêu chí cơ bản của Hiền giả lục viện chúng ta. Điều mà Hiền giả lục viện chúng ta chú trọng là có khả năng thì có vị trí, đừng nói với ta cha ngươi hoặc gia gia ngươi là ai, điều đó sẽ chỉ khiến ta biết ngươi bất tài cỡ nào, rơi vào đường cùng mới dùng gia thế của mình để che giấu sự bất tài của mình.
.So với như thế, còn không bằng thể hiện ra thiên phú của ngươi để nhận được sự công nhận của chúng ta. Ghi nhớ, là thiên phú, thiên phú ở bất cứ phương diện nào, đây cũng là một đặc điểm của Hiền giả lục viện chúng ta, chính là cởi mở và tự do. Đừng chia thiên phú thành sang hèn, ở Hiền giả lục viện chúng ta thì người cũng không phân sang hèn, càng huống hồ là thiên phú. Các ngươi phải nhớ rằng ở Hiền giả lục viện, một vài văn hay và kỹ thuật một mẫu sản xuất ra thêm một đấu gạo là giống nhau, ở Hiền giả lục viện các ngươi có thể thoải mái thể hiện thiên phú của các ngươi, bất luận là phương diện nào.
.Một người đột nhiên nói: - Tuy nói Hiền giả lục viện bất phân, nhưng người ở bên ngoài thì phân ra rất rõ ràng.
.- Câu hỏi này hỏi vô cùng hay!
.Hàn Nghệ cười, nói: - Nhưng đáp án ở trong tay các ngươi, nhớ khi Hiền giả lục viện xuất hiện, thậm chí là khi ta mới đến Trường An, đều không nhận được sự công nhận của bất cứ người nào, nhưng hiện giờ thì sao? Là vàng thì nó sẽ luôn phát sáng, chắc hẳn các ngươi biết Tổng thiết kế sư Vân Hưu của Hiền giả lục viện chúng ta từng nhận được áo choàng ngự tứ của bệ hạ. Vậy nhưng, Vân Hưu từ nhỏ gia cảnh bình thường, chẳng đọc sách học hành gì, đừng nói văn chương, có thể viết lưu loát được một câu hay không cũng chưa chắc, nhưng ở phương diện phát minh sáng tạo thì y có thiên phú không ai bì kịp, bệ hạ cũng biết y là một thiên tài, bởi vậy mới có thêm ưu ái đối với y. Mà việc duy nhất Hiền giả lục viện chúng ta làm trong đó, chính là khiến y thể hiện điểm sáng nhất trước mặt bệ hạ và đại thần trong triều, ta tin các ngươi cũng đều biết chuyện guồng nước trước đây chứ.
.Không ít người đều gật đầu, hoành khán thành lĩnh trắc thành phong1, dù sao thì thứ này là tốt hay xấu, phải xem ngươi nhìn từ góc độ nào, mà phương diện này thì Hàn Nghệ tuyệt đối là quyền uy, thợ thủ công là người ti tiện, kỳ thật việc phát minh guồng nước trước đó cũng không dẫn đến chấn động quá lớn, thậm chí mọi người đều không đi truy cứu xem là ai phát minh, nhưng tất cả chuyện này đều vì sự xuất hiện của Hàn Nghệ mà thay đổi, Hàn Nghệ quá giỏi việc thu hút ánh mắt của người khác.
.(1: nhìn ngang thành dãy nhìn nghiêng là đỉnh - Một câu thơ trong bài Đề tây lâm bích của Tô Thức)
.Đương nhiên bọn họ tràn đầy tự tin đối với Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói:
.- Các ngươi cũng đều biết ta xuất thân là một thương nhân, ta không biết tại sao người khác thích gọi ta là nông dân.
.Lời này vừa nói ra, không ít người đều phì cười ra tiếng.
.Lý Thuần Phong cũng cười mà không nói, câu nói đùa này cũng chỉ có Hàn Nghệ có thể nói, mọi người đều đã quen rồi.
.Đợi sau khi tiếng cười dừng lại, Hàn Nghệ mới nói: - Ta chưa từng phủ nhận, thứ thương nhân theo đuổi là lợi ích, ta cũng như vậy, nếu như các ngươi không thích thì cũng chỉ có thể chấp nhận điều này, bởi vì đây đã là sự thật rồi. Bởi vậy ta sẽ không cho các ngươi quá nhiều thời gian nhàn rỗi, từ lúc các ngươi bước vào Hiền giả lục viện, các ngươi sẽ nhất định phải làm ra cống hiến cho Hiền giả lục viện.
.Các ngươi cũng đều biết, liên quan đến Hiền giả lục học đã nhận được sự công nhận của không ít người, hơn nữa từ lúc vừa bắt đầu, mọi người cũng không có phủ nhận Hiền giả lục học sẽ làm ra cống hiến vô cùng lớn cho quốc gia này, nếu đã là thứ tốt, đương nhiên nên mở rộng ra, càng huống hồ Lục học là căn bản của Hiền giả lục viện chúng ta, các ngươi nhất định phải làm ra cống hiến cho Lục học. Làm sao để mở rộng đây? Đương nhiên là sách vở, bởi vậy các ngươi đến Hiền giả lục viện nhiệm vụ đầu tiên chính là viết sách liên quan đến phương diện Hiền giả lục học.
.Còn chưa dứt lời, phía dưới đã lập tức vang lên tiếng xôn xao một khoảng trời.
.- Chuyện này viện trưởng, chúng ta chúng ta vừa mới vào Lục viện, bản thân bản thân còn chưa từng học Lục học, làm sao làm sao có thể viết sách được chứ?
.Những viện sĩ cửu phẩm này thật lòng đều bị Hàn Nghệ làm cho sợ hãi rồi.
.Quan phục này mặc còn chưa ấm, Hàn Nghệ đã bảo bọn họ viết sách? Đây là khảo nghiệm, hay là chỉnh người ta đây? Trong số bọn họ người nhỏ nhất cũng đều là khoảng hai mươi tuổi, lớn tuổi hơn một chút cũng chỉ ngoài ba mươi tuổi, hơn nữa người lớn tuổi cũng là số ít, bởi vì người tuổi tác lớn, tư duy đã định hình rồi, toán học đối với bọn họ mà nói là thứ vô cùng khó khăn, nhưng người ở độ tuổi như bọn họ mà viết sách cũng chỉ có Hàn Nghệ và Dương Phi Tuyết.
.Bọn họ cho rằng Hàn Nghệ sẽ bảo bọn họ chăm chỉ đọc sách, ngày ngày tiến bộ, bởi vì bọn họ cũng chưa hiểu rõ hết về Lục học, chắc chắn cần phải học tập, nhưng không ngờ rằng Hàn Nghệ lại bảo bọn họ viết sách, đọc sách và viết sách khác biệt thực sự quá lớn.
.- Vậy các ngươi có thể làm cái gì?
.Hàn Nghệ không đáp mà hỏi ngược lại.
.- Nhưng mà ít nhất huynh cũng phải cho chúng ta ít thời gian học tập a!
.- Các ngươi viết thì đồng thời không phải cũng đang học sao? Hàn Nghệ nhún nhún vai nói: - Ta biết các ngươi đều rất trẻ, nhưng Lục viện đã không đợi nổi nữa rồi, không thể nào còn để cho các ngươi học ba hay năm năm trước rồi mới làm ra cống hiến cho Hiền giả lục viện được, các ngươi nhất định phải lập tức thể hiện giá trị của các ngươi.
.- Nhưng chúng ta thực sự không hiểu a!
.- Ta hỏi ngươi, một cộng một bằng mấy?
.- Hai!
.- Ngươi xem đi, ngươi rất hiểu đấy thôi.
.- !
.Tất cả mọi người bối rối, biết một cộng một là có thể viết sách sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Sách cũng là từ nông đến sâu, ta là quan chủ khảo của các ngươi, trong bụng các ngươi có bao nhiêu mực, ta còn không biết sao. Ra sẽ cho các ngươi viết sách cấp nhập môn, đương nhiên, đồng thời khi các ngươi viết, các ngươi cũng phải phấn đấu học tập, như vậy mới có thể theo kịp tốc độ phát triển của Lục viện. Nếu như các ngươi muốn trở thành Tể tướng thứ hai của Hiền giả lục viện, thì các ngươi nhất định phải bỏ ra sự nỗ lực gấp mấy lần người khác. Nguyên nhân thì lúc nãy ta đã nói rồi, Hiền giả lục viện chúng ta không nhìn cha, mà nhìn tài năng của ngươi, Tể tướng xuất thân từ Hiền giả lục viện chúng ta, tuyệt đối sẽ là vì tài năng siêu quần, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi. Đương nhiên, không phải ta đang khẩn cầu các ngươi, mà là đang mệnh lệnh cho các ngươi, các ngươi nhất định phải lập tức vùi đầu vào trong công việc.
.Cho dù như vậy, những viện sĩ mới tấn thăng này vẫn là vẻ mặt đầy sợ hãi.
.Bất cứ kẻ nào đối mặt lĩnh vực mà mình không biết đều sẽ như vậy, đương nhiên Hàn Nghệ cũng hiểu, bởi vậy không có dự định thảo luận sâu thêm về vấn đề này với bọn họ, lại nói: - Ngoài ra, Hiền giả lục viện chúng ta chú trọng đến tinh thần đoàn đội, chứ không phải là chủ nghĩa anh hùng cá nhân, ta sẽ phân các ngươi thành từng tiểu tổ, chuyên chú vào công việc, cũng là lấy thành tích của tiểu tổ để phân ra cao thấp. Đơn giản mà nói, nếu như thành tích của tiểu tổ các ngươi hết sức ưu tú, vậy thì ngươi thân là tiểu tổ trưởng, bất luận bình thường cỡ nào, trong mắt chúng ta ngươi đều là người ưu tú nhất, ngược lại cũng thế. Vậy thì phá hỏng sự đoàn kết của Hiền giả lục viện là sẽ không thể tha thứ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận