Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1255.2: Trận chiến then chốt

.Tiết Nhân Quý thuận thế binh lâm thành hạ (quân dến dưới chân thành), dùng quân lực gần như chỉ bằng một phần mười quân dịch triển khai vây đánh Tân Thành, nhưng cũng là sấm lớn mưa nhỏ, Tiết Nhân Quý cũng không ngu đến mức thật sự muốn dùng binh lực ba ngàn công phá Tân Thành.
.Tuy nhiên lại yểm hộ được chủ lực thuận lợi vượt qua Liêu Hà, và còn thành công vòng qua Tân Thành, tập trung binh lực tấn công thành trấn xung quanh.
.Đậu Lâu Phương không ngừng nhận được cấp báo của thành trấn xung quanh truyền đến, trong lòng cũng thấy khó hiểu, sao đến đâu cũng đều là quân Đường, rốt cuộc quân Đường đã đưa bao nhiêu người đến? Thật ra bọn họ cũng đã thăm dò tin tức, nhiều lắm là ba bốn vạn người, đương nhiên, cho dù là ba bốn vạn thì cũng có thành phần thổi phồng cực lớn, Đậu Lâu Phương phát hiện tình hình có chút không đúng, thế là lại phái mật thám thăm dò hư thực về việc quân Đường vây đánh Tân Thành, mấy lần thăm dò, cuối cùng xác định chỉ có ba ngàn người.
.Đậu Lâu Phương kêu lên mắc lừa rồi, lập tức phái đại tướng dưới trướng dẫn tám ngàn binh lính xuất kích, nhất định phải đánh tan quân Đường ở đây trước, sau đó lại đi tiêu diệt quân Đường ở các địa phương khác.
.Mà toàn bộ kế hoạch của Lý Tích, Tiết Nhân Quý bọn họ ở ngay trận chiến then chốt này, gã nhất định phải ngăn cản cuộc phản công của quân thủ giữ Tân Thành, kỳ thật bọn họ cũng liệu đến việc đối phương nhất định sẽ phản công, ba ngàn người của ngươi loanh quanh ở đây hơn nửa ngày trời, sao có thể giấu đối phương mãi được.
.Tướng sĩ của Tân Thành đều là chiêu mộ từ thành trấn xung quanh, nhà của bọn họ có thể ở ngay thành trấn xung quanh, bởi vậy bọn họ cũng nóng lòng lo cho gia đình, vội vã đi cứu viện quê nhà, vì thế ra khỏi cổng thành liền xông về phía trận doanh quân Đường như mãnh hổ xuống núi.
.Quân Đường cũng nghiêm chỉnh mà đối đãi.
.Nhưng khi vừa mới cùng quân Đường đoản đao đụng nhau, trên núi xung quanh nổi lên tiếng trống đinh tai nhức óc, đây cũng là việc Lý Tích cố ý sắp đặt, chỉ là trước đây Lý Thế Dân thích nhất gõ trống cổ động sĩ khí, đã diễn biến thành thói quen của quân Đường, binh lực không đủ, tay trống nhất định phải đủ, đánh trận không thể không có trống.
.Chỉ thấy quân Đường trong doanh đột nhiên dựng cờ lớn lên ở một bên, chính là quân kỳ của Lý Tích.
.Tướng sĩ Cao Câu Ly sao lại không nhận ra quân kỳ của Lý Tích, trước đây Lý Tích đi theo Lý Thế Dân đã đánh đến tận Bình Nhưỡng, còn khiến Cao Câu Ly chịu nhiều đau khổ. Lúc trước Đậu Lâu Phương cũng vẫn luôn thăm dò động hướng của Lý Tích, chẳng qua là bị quân Đường lừa mất, tưởng rằng Lý Tích đã chạy đến Xích Phong trấn đốc chiến rồi, hơn nữa gã y cũng không tin Lý Tích sẽ đợi ở đây, bởi vì nơi này quả thực quá nguy hiểm mà lại chỉ có một chút người như vậy.
.Nhưng mà, Lý Tích cũng ở ngay đây thật, vốn dĩ đã là lấy ít đánh nhiều, nếu còn không có hào quang của thống soái nữa thì đúng là mất mặt quá, bởi vậy sau khi vượt qua Liêu Hà, Lý Tích liền quyết định đích thân đốc chiến vây đánh Tân Thành, để Khế Bật Hà Lực, Cao Khảm bọn họ lãnh binh đi đánh các thành trấn khác.
.Lý Tích này cũng là một mãnh nhân a, năm đó khi đánh nhau với Hiệt Lợi, nhiều lần đều dựa vào sự tàn nhẫn này mà xoay chuyển chiến cuộc, ngồi trên lưng ngựa, một hàng cung tiễn thủ đứng phía sau, binh lính chỉ cần lùi đến phía sau ông ta là nhất loạt bắn chết.
.Tướng sĩ quân Đường vừa thấy thống soái ác như vậy, bất chấp an nguy, đích thân lên trận đốc chiến, một khi bị quân địch phá tan thì chết cả lũ, ai ai cũng đều dằn lòng nhẫn tâm, vậy mà đã ngăn chặn được một đợt xung phong hung hãn nhất của Cao Câu Ly.
.Nhưng tướng sĩ Cao Cú Lệ đã đều giết đỏ cả mắt rồi, chỉ một chút quân Đường như vậy vây đánh bọn họ mấy ngày, chuyện này truyền ra ngoài quá là mất mặt a!
.Cứ đánh như vậy, quân Đường ác đến đâu cũng không cầm cự được bao lâu.
.Nhưng đúng vào lúc hai quân căng thẳng, bên trên Bắc phong, một gã tướng sĩ dẫn theo năm trăm tướng sĩ nhảy vào chém giết, đều là kỵ binh trang bị đến tận răng.
.Chính là Tiết Nhân Quý, chỉ thấy cung tiễn thủ của gã vừa xông lên vừa bắn, tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn không hụt phát nào.
.Đại quân Cao Câu Ly thấy ở đây đột nhiên xuất hiện một nhóm quân Đường đến, hơn nữa nhìn thấy chiến hữu xung quanh đều lần lượt ngã xuống, trong lòng khiếp đảm, sức chiến đấu lập tức giảm mạnh.
.Tiết Nhân Quý thật sự là dũng mãnh vô song, tay cầm kích thương, đầu tàu gương mẫu, nhảy vào trong trận quân địch, trực tiếp chặn đứt ngang quân địch.
.Đừng thấy chỉ năm trăm tướng sĩ, nhưng trong chiến tranh thời cổ đại, kỵ binh chính là bố, Cao Câu Ly chẳng có kỵ binh gì, đều là bộ binh đến, bộ binh một khi trận hình bị phá vỡ rồi thì đúng là hết cách xoay chuyển, bởi vì ngươi vừa ngẩng đầu lên chỉ có thể nhìn thấy kỵ binh, dường như khắp nơi đều là quân Đường, cộng thêm binh của Cao Câu Ly là phòng thủ có thừa nhưng tấn công không đủ, điều này có liên quan đến sách lược của quốc gia bọn họ, chỉ cần tác chiến với vương triều Trung Nguyên, hoặc là thủ, hoặc là lui, càng muốn chết hơn là bộ đội tinh nhuệ tiến công lợi hại thì đều đã điều đi đánh Tân La rồi, Cao Câu Ly vương Uyên Cái Tô Văn đã căn dặn Đậu Lâu Phương, nếu quân Đường đến đánh, thủ giữ chính là thắng lợi.
.Lão lõi đời Lý Tích này vừa thấy tình hình này, các huynh đệ mau chóng theo ta lên. Nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi, đây chính là Lý Tích, điểm khác nhất giữa Lý Tích và các tướng quân khác, chỉ cần khuyết điểm của ngươi hơi lộ ra một chút, hai người bọn họ sẽ không hề do dự mà đạp vào, hận không thể một cước đạp chết thôi. Lý Tích cũng đúng là đích thân lên trận thật, dù sao thì cũng là võ tướng, mặc dù tuổi tác đã lớn nhưng già cả học thanh niên, dẫn theo ba trăm tên Cận vệ quân mình mang từ Quan Trung đến xông lên, đừng thấy chỉ có ba trăm Cận vệ quân, nhưng ai nấy cũng đều là thân trải qua trăm trận chiến, sức chiến đấu cực kỳ mạnh.
.Tướng sĩ quân Đường vừa thấy Đại Đường đệ nhất nguyên soái cũng đã đích thân xuất kích, ngay lập tức sĩ khí đại chấn, xông lên chém giết, chỉ sợ sẽ bị Thống soái bỏ lại, hơn nữa quân Đường sớm đã hạ tử mệnh lệnh, không được lấy tù binh, nếu ngươi bắt một tên tù binh thì ngươi sẽ phải chết, vậy thì đúng là bớt việc rồi, nhắm mắt giết chết là được rồi, không có bất cứ phỏng đoán gì cả. Tiết Nhân Quý lại càng là đầu tàu gương mẫu, thống lĩnh kỵ binh của mình truy sát quân địch, thật là dũng mãnh không cản nổi.
.Kết quả là tám ngàn quân tiên phong này của Cao Câu Ly bị quân Đường binh lực không bằng một nửa của bọn họ giết cho tan tác ngàn dặm, cắm đầu tháo chạy về Tân Thành.
.Tuy nhiên quân Đường đuổi tới một nửa thì không đuổi theo nữa, dù sao thì trong thành còn có hơn một vạn quân Cao Câu Ly, lỡ như đây là kế dụ địch thì không thể bù đắp tổn thất được.
.Kế hoạch của Lý Tích cũng không phải nói phải đánh hạ Tân Thành, mà là phải giằng co với chủ lực của Tân Thành, điểm mấu chốt của trận chiến này chính là phải dùng thực lực để khiến quân địch khiếp sợ, khiến ngươi không dám dễ dàng xuất kích, cũng không dám tùy tiện xuất binh đi cứu những nơi khác.
.Nhưng dù là như vậy, quân Đường đã trả giá bằng hơn ba trăm người thương vong, chém đầu hơn bốn ngàn quân địch, điều quan trọng nhất là đã tranh thủ được đủ nhiều thời gian và không gian cho các chi quân Đường khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận