Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 416.1: Luận về đám con ông cháu cha

.Năm ngoái Trần Thạc Chân tạo phản, tuy rằng rất nhanh đã được dẹp loạn, hơn nữa cung không ảnh hưởng gì đến căn cơ của vương triều Đại Đường, thế nhưng dù sao cũng lưu lại một khối bóng tối không nhỏ trong lòng Lý Trị. Bởi vì vào thời kì Lý Thế Dân, chưa bao giờ có chuyện bách tính dám khởi nghĩa quy mô lớn như vậy. Chỉ có vào giai đoạn tranh vương vị cuối cùng của mấy vị vương tử, đám Hầu Quân Tập mới mật mưu tạo phản đúng một lần, dù cho là án mưu phản của Phòng Di Ái, cung có lẽ chỉ là xuất phát từ nguyên nhân chính trị mà thôi.
.Cuộc khởi nghĩa của Trần Thạc Chân là xuất phát từ dân gian, hơn nữa lại đúng vào mấy năm đầu trị vị của Lý Trị, đương nhiên Lý Trị phải gánh vác lấy áp lực vô cùng lớn từ dư luận. Phải biết y có thể lên ngôi hoàng đế như ngày hôm nay, trong đó thành phần may mắn là chiếm đa số. Dù sao trong mấy vị ca ca của y còn có mấy người cực kỳ lợi hại đấy.
.Ngươi xem, ngày xưa lúc phụ thân ngươi còn sống, bách tính đều rất kính yêu ông ta, chưa bao giờ có chuyện bách tính dám tạo phản cả. Thế nhưng ngươi vừa lên ngôi, thậm chí còn chưa có ngồi vững trên ngai vàng của mình, lập tức liền có bách tính khởi nghĩa tạo phản rồi, điều này nói rõ cái gì? Lúc trước có phải là không nên truyền ngôi vị hoàng đế cho ngươi không?
.Lý Trị xác thực cung có chút oan uổng, dù sao hiện tại y cũng không có quyền lực. Hơn nữa cũng không phải y bảo đám quan viên Thanh Khê huyện làm như vậy, có khi tên của vị Huyện Lệnh Thanh Khê huyện kia là gì y cũng không biết, thế nhưng cuối cùng tội trạng lại là do y đến gánh. Dù sao y là hoàng đế, xảy ra việc này, y là bụng làm dạ chịu rồi.
.Mà lời này của Võ Mị Nương cũng vừa đúng, quả đúng là lý giải tâm lý vạn tuế gia nha.
.Lý Trị liền cảm động rồi, thiên kim dễ kiếm, tri kỷ khó cầu nha. Trong lòng cung đang suy nghĩ, cái đạo lý này quả là như thế, sao có thể có chuyện đám quan viên các ngươi làm bậy, sau đó lại để ta thay các ngươi gánh trách nhiệm, làm cho ta hai đầu đều tiến thối lưỡng nan. Liền một mặt oán khí nói: - Không sai, lẽ ra phải nên như vậy, lẽ ra phải nên như vậy. Nếu đã gọi là là cảnh sát hoàng gia, như vậy phàm là bọn họ có bất kỳ sai lầm nào, bộ mặt của hoàng gia nhất định cũng phải chịu đến tổn hại. Nhất định phải làm như thế, trẫm mới có thể yên tâm thành lập Dân An cục được.
.Hàn Nghệ vốn định gật đầu, nhưng vừa nghĩ lại, việc này bây giờ vẫn chưa có quan hệ gì với hắn. Hắn chỉ là một người nghĩ ra kế sách, còn chưa phải là người lãnh đạo, vẫn chưa thể ứng lời được.
.Lý Trị nói xong đột nhiên liếc nhìn Hàn Nghệ, thấy hắn chỉ cúi đầu không nói, khẽ mỉm cười. Thầm nghĩ, người này tuổi vẫn còn trẻ, thế nhưng có thể thu thả tự nhiên được như vậy, thực sự là nhân tài hiếm thấy. Vì thế lại tiếp tục đọc tấu chương.
.Lý do đã nói xong, tiếp đến tự nhiên là vấn đề cơ cấu bộ ngành.
.Lý Trị đang xem, đột nhiên lại lộ ra vẻ nghi hoặc, hỏi: - Tổ Cảnh sát hình sự, tổ đặc công, tổ cảnh sát giao thông. Đây là ý gì?
.Biết ngay ngươi sẽ hỏi mà. Hàn Nghệ vội vàng hồi đáp: - Hồi bẩm bệ hạ. Có câu là, người có tài phải dùng đúng nơi, vật có tác dụng phải dùng đúng chỗ. Lại có câu là, mỗi người đều có thiên phú không giống nhau, quan lại là như vậy, dân gian cũng là như vậy, như vậy tội phạm tất nhiên cũng là như vậy. Mà cảnh sát hoàng gia là thiên địch của tội phạm. Những phân tổ này, chính là vì có thể căn cứ vào bất đồng tội phạm, phái ra bất đồng cảnh sát hoàng gia đi tróc nã, từ đó mới làm được tận thiện tận mỹ. Lấy ví dụ về tổ cảnh sát hình sự chẳng hạn, đây là tổ chuyên môn làm công tác điều tra hình sự, cùng với phân tích, nghiên cứu tình huống phạm tội hình sự. Bởi vậy yêu cầu phải có loại nhân tài trinh sát, có năng lực trinh thám siêu cường cùng khứu giác vô cùng nhạy cảm.
.Mà tổ đặc công, lại dùng để đối mặt với tội phạm có vũ lực cường hãn, vì vậy thân thủ nhất định phải nhanh nhẹn, tài bắn cung nhất định phải cao siêu. Còn tổ cảnh sát giao thông tự nhiên là thiết lập để quản lý đường phố rồi, vì vậy yêu cầu phải hết sức quen thuộc tình hình phố xá trong thành Trường An. Hàng ngày cũng phải dò xét trên đường phố, do đó tài cưỡi ngựa cũng phải thật sự tốt. Nếu có tình huống truy kích tội phạm, đến lúc đó cũng cần tổ cảnh sát giao thông phải phối hợp cùng tổ cảnh sát hình sự nữa. Hơn nữa trong thành cũng có rất nhiều người ưa thích phóng ngựa nhanh, thường thường gây ảnh hưởng đến bách tính. Cảnh sát giao thông nhất định phải ngăn cản loại tình huống này phát sinh.
.Tuy rằng thời cổ không có xe cộ, độ nguy hiểm cũng không cao. Thế nhưng cảnh sát giao thông cũng vẫn cần phải xuất hiện. Dù sao cũng vẫn cần phải tuần tra đường phố mà.
.- Không nghĩ tới ngươi có thể phân ra tỉ mỉ được như vậy.
.Lý Trị vốn thấy Hàn Nghệ nhanh như thế đã dâng lên tấu chương, còn có chút lo lắng chất lượng của phần tấu chương này. Thế nhưng xem tới lúc này, liền cảm thấy sự lo lắng của mình có chút dư thừa rồi. Đối với phần tấu chương này, y quả là yêu thích không muốn buông tay, đọc kỹ từng chữ từng câu, liền thời gian mở miệng hỏi dò cũng không có. Thần tình kia quả thật là y xì Hàn Nghệ lúc xem phần tấu chương này.
.Bất tri bất giác, đã trôi qua nửa canh giờ, tương đương với một giờ thời hiện đại.
.Lúc này Lý Trị lưu luyến thả xuống tấu chương, tinh thần sáng láng, không chút nào cảm thấy uể oải, hưng phấn nói: - Từ lúc trẫm lên ngôi tới nay, đây là lần đầu tiên được đọc một đạo tấu chương đặc sắc đến như vậy. Đọc một lần e sợ còn chưa đủ, trẫm còn phải đọc thêm mấy lần nữa mới được. Nói xong, y lại quay về Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, ngươi có thể trong vòng một đêm liền viết ra một đạo tấu chương đủ để khiến dân chúng trong khắp thiên hạ được ích lợi như thế, thực sự là đáng quý mà.
.Hàn Nghệ khẽ vuốt cằm nói: - Đa tạ bệ hạ khích lệ. Kỳ thực vi thần chỉ là mở ra đề tài, toàn bộ là nhờ ba người Trịnh công tử, Vương công tử, Lư công tử giúp đỡ, vi thần mới có thể đem tấu chương trình lên sớm như vậy.
.Lý Trị cười ha hả nói: - Ngươi cho rằng ngươi không nói, trẫm liền không nhìn ra sao? Chỉ là trẫm không nghĩ tới ngươi sẽ tự mình nói ra, trẫm quả nhiên không có nhìn lầm người mà.
.Võ Mị Nương cũng là mỉm cười gật đầu.
.Lý Trị đột nhiên lại nói: - Nhưng mà Hàn Nghệ, trẫm thấy đạo tấu chương này của ngươi hình như còn thiếu mất chút gì đó?
.Hàn Nghệ sửng sốt, lập tức nói: - Vi thần ngu dốt, kính xin bệ hạ chỉ rõ.
.Lý Trị cười nói: - Chính là vấn đề nhân tuyển.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Bệ hạ, việc này vẫn chưa định ra, vấn đề nhân tuyển này căn bản là không thể nào nói ra, vì vậy ở phương diện này vi thần không có cho ra bất kỳ kiến nghị nào.
.- Điều này cũng đúng.
.Lý Trị gật gật đầu, lại hỏi: - Vậy nếu như đã định ra rồi, ngươi sẽ có đề nghị gì với việc này?
.Đương nhiên tuyển ta nha, ngươi rốt cục đang nghĩ cái gì thế? Cmn! Hàn Nghệ nghĩ một đằng nói một nẻo nói: - Chức quan của vi thần vốn thấp kém, việc này cũng không tới lượt vi thần nghĩ kế.
.Lý Trị cười nói: - Ngươi nói tuy có đạo lý, thế nhưng Dân An cục là do ngươi nghĩ ra, vì vậy kiến nghị của ngươi đối với việc kiến thiết Dân An cục là vô cùng trọng yếu. Huống hồ, bây giờ ngươi cung chỉ là nói xuông mà thôi, trẫm cũng không phải thật sự nghe lời ngươi.
.Ta chỉ sợ ta nói ra rồi, ngươi liền nhất định sẽ nghe ta, dù sao ta cũng là một tên lừa gạt nha. Hàn Nghệ giả vờ suy tư một chút, mới nói: - Bệ hạ, về vấn đề nhân sự của Dân An cục, vi thần kiến nghị tốt nhất nên dùng mấy vị con ông cháu cha trong thành Trường An là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận