Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 989.2: Khó có thể nắm bắt

.Hàn Nghệ không muốn chọc vào đống phân này, dù sao thì Võ Mị Nương cũng đã căn dặn hắn, làm như không nghe thấy, hướng tới Lý Trị nói: - Bệ hạ minh giám, ông ta luôn miệng nói tá điền của ông ta chạy đến chỗ thần làm việc, bởi vậy muốn tìm thần gây chuyện, nhưng vấn đề là, thần chỉ tuyển người đến làm việc giúp thần, là tá điền của ông ta tự đến, chuyện này không liên quan đến thần a.
.- Vậy sao? Lý Trị nói với giọng điệu hết sức bình tĩnh.
.Lý Nghĩa Phủ vốn cũng muốn đứng ra giậu đổ bìm leo, nhưng vừa thấy thái độ khó nắm bắt này của Lý Trị, y cảm thấy cứ xem sao đã rồi hãy nói.
.- Chuyện này tuyệt đối chính xác, sao thần dám giấu giếm bệ hạ. Hàn Nghệ chắp tay nói.
.Lý Trị gật gật đầu, lại nói: - Vậy còn ỷ thế hiếp người thì sao? Bọn họ nói khanh làm như vậy là có ý định trả thù.
.- Điều này thần không dám phủ nhận, trước đó mấy ngày, Lý gia thành bắc liên hợp với hơn mười thân hào muốn đạp đổ Kim Hành của thần, chuyện này chính bọn họ đã thừa nhận, rất nhiều người đều biết, may mà thần nhanh trí, nên Kim Hành mới tránh được kiếp nạn này, vậy thì đương nhiên thần phải cho bọn họ một bài học, hơn nữa thần quang minh chính đại, trực tiếp bỏ tiền mời tá điền của bọn họ đến làm việc giúp thần. Lẽ nào bọn họ ức hiếp thần thì được coi là lấy lễ đối đãi, thần trả thù bọn họ thì là ỷ thế hiếp người?
.Lý Trị mặt không chút cảm xúc, thò tay ra ấn ấn huyệt thái dương, lại quay sang những người khác nói: - Không biết các vị ái khanh thấy chuyện này thế nào?
.Hứa Kính Tông nói: - Bệ hạ, thị phi đúng sai, lão thần cũng không muốn tranh luận với Đặc phái sứ, nhưng nông là gốc rễ của quốc gia, Đặc phái sứ làm như vậy không phải là dụ nông hành công sao. Đến lúc đó nông phu không cày ruộng, ai ai cũng đi làm công nghiệp, bất lợi với giang sơn xã tắc. Hơn nữa, triều đình vẫn luôn khuyến nông tang, Đặc phái sứ thân mang chức vị quan trọng, nhưng lại đi ngược với chính sách của triều đình, phụ lòng khổ tâm của bệ hạ, đây là vi phạm đạo làm thần tử.
.- Bệ hạ, thần lại cho rằng lỗi phải không ở Đặc phái sứ.
.Vi Tư Khiêm đột nhiên đứng ra, nói:
.- Bệ hạ, bởi vì chuyện này đã ầm ĩ cả thành, hơn nữa còn dính líu đến đại quan tam phẩm của triều đình, bởi vậy thần cũng tương đối rõ về chân tướng của chuyện này. Đặc phái sứ cũng không có vi phạm bất cứ quy chương chế độ nào của triều đình, cũng không có hành vi thất đức gì. Lòng dân chung hướng mới là gốc rễ của quốc gia, Đặc phái sứ chỉ hứa một tháng hai trăm văn tiền, những tá điền đó đã lập tức ùn ùn chạy khỏi trang viên, có những tá điền thậm chí còn thà bồi thường tiền do trả ruộng cũng phải đến Phượng Phi Lâu, lẽ ra chuyện này đáng để triều đình coi trọng mới phải.
.Đại Đường ta khuyến nông tang là vì suy nghĩ cho bách tính, nhưng tuyệt không phải là khuyên bách tính chấp nhận sự bóc lột của địa chủ, nếu kết hợp cả hai lại thì thật là sự nhục nhã đối với triều đình, miệt thị đối với bách tính. Bệ hạ, hiện nay những địa chủ, con cháu công huân đó không ngừng thôn tính đất đai, sau đó lại lấy đất đai thôn tính được cho chủ đất cũ thuê, điều này có tính phá hoại cực lớn đối với quân điền chế của triều ta, nếu tiếp tục lâu dài, quân điền chế nhất định sẽ không còn tồn tại.
.Ai dô! Người này không tồi nha! Hàn Nghệ cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với Vi Tư Khiêm, trước đây sự hiểu biết của hắn về Vi Tư Khiêm chỉ giới hạn trong việc Vi Tư Khiêm tố cáo Chử Toại Lương, nhưng điều này cũng không thể nói rõ Vi Tư Khiêm chính là thần tử chính trực giống như Ngụy Trưng, vì Vi Tư Khiêm xuất thân từ Kinh Triệu Vi thị, bản thân là người xuất thân quý tộc, ông ta và Chử Toại Lương có phải là chính địch hay không thì không rõ, nhưng hôm nay xem ra, quả thực là một vị thần tử chính trực, những lời này của ông ta hết sức công đạo, nhưng theo lý mà nói, ông ta nên nghiêng về phía quý tộc, nhưng ông ta vẫn có sao nói vậy.
.Lý Nghĩa Phủ đứng ra nói: - Nhưng Hàn Nghệ làm như vậy dẫn đến rất nhiều vương công quý tộc và đại thần công huân bất mãn, phá vỡ sự hài hòa hiện có, nếu không kịp thời hạn chế, có thể sẽ dẫn đến rối loạn.
.Lý Trị gật gật đầu, nhưng trong mắt cũng không có chút dao động gì, liền trộm liếc nhìn Lý Tích, thấy Lý Tích hai mắt khép hờ, thầm nghĩ, không phải lại đang ngủ đấy chứ. Khẽ giọng gọi: - Tư không!
.Lý Tích vuốt cằm nói: - Bệ hạ.
.Lý Trị hết sức ôn hòa hỏi: - Không biết Tư không thấy chuyện này thế nào?
.Lý Tích mù mờ chớp chớp mắt, một lát sau mới nói: - Bệ hạ, chuyện buôn bán này, lão thần thật sự không rõ.
.Dừng một chút, ông ta lại nói: - Tuy nhiên nếu là vì vài tên tá điền mà dẫn đến rối loạn quốc gia, thì thì thần thật sự về hưu.
.Lý Nghĩa Phủ liếc nhìn Lý Tích, cảm thấy ngượng nghịu, mọi người là thần tử một triều, có cần phải nói thẳng tuột như vậy không.
.Trong mắt Lý Trị thoáng hiện lên ý vui, Lý Tích nói chuyện luôn xuôi tai như vậy, nhưng miệng lại thở dài nói: - Tư không nói có lý a, vài tên tá điền mà ầm ĩ đến điện Lưỡng Nghi của trẫm, lúc nãy Trương Đức Thắng nghe thấy trẫm muốn mời mấy vị ái khanh đến thương nghị chuyện này cũng còn cười trẫm, nhưng y đâu biết nỗi khổ của trẫm, mấy người bọn họ đều là con cháu công huân, hoàng thân quốc thích, trẫm cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ, không thèm để ý, trẫm cũng rất đau đầu a.
.Đỗ Chính Luân đột nhiên đứng ra nói: - Con cháu công huân thì sao, lẽ nào con cháu công huân thì có thể đổi trắng thay đen, coi thường pháp luật, nhục mạ đại thần trung tâm, bệ hạ người quý vi thiên tử, thì sao có thể kiêng dè những con cháu công huân bọn họ. Chỉ có mấy tên tá điền này mà bọn họ đã làm ầm ĩ đến tận hoàng cung, nếu như ngày nào đó triều đình hỏi bọn họ trưng thêm mấy thạch lương thực, chắc bọn họ sẽ còn tạo phản a.
.Wow! Vị nhân huynh này thật là dũng mãnh a! Hàn Nghệ lén liếc mắt nhìn Đỗ Chính Luân.
.Lý Trị liếc nhìn Đỗ Chính Luân không lên tiếng, lại hỏi Cao Lý Hành: - Cao ái khanh, khanh thân là Hộ Bộ thượng thư, lẽ nào không có cách nhìn gì đối với chuyện này?
.Cao Lý Hành nói với vẻ rất khó xử: - Bệ hạ, thần quản lý Hộ Bộ, quản lý tài chính thiên hạ, chuyện chuyện thế này, thần thực sự không có kinh nghiệm, cũng không biết thế nào mới tốt.
.Ngụ ý chính là, chỉ là chuyện nhỏ thế này, ta chưa bao giờ xử lý.
.Lý Trị nói: - Nhưng Hàn Nghệ là người của Hộ Bộ a.
.Cao Lý Hành vội nói: - Hồi bẩm bệ hạ, chiếu lệnh nhậm chức của Hàn Nghệ vẫn chưa xuống, nghiêm túc mà nói thì vẫn chưa thể coi là Hộ Bộ thị lang.
.Lý Trị ngạc nhiên nói: - Vẫn chưa xuống?
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Lý Trị thoáng nhíu mày, nhưng không nói nhiều, chỉ có vẻ hơi buồn bực nói: - Nhưng nhiều đại thần dâng tấu như vậy, cũng phải có một người xử lý chuyện này chứ đúng không? Không biết chuyện này nên giao cho quan thự nào xử lý?
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ đều muốn tiếp nhận chuyện này, mấu chốt là thái độ của Lý Trị rất khiến người ta hoang mang, kỳ thật chuyện này rất đơn giản, không có đúng sai, ngươi giúp bên nào cũng là đúng, đều ở một câu nói của ngươi, vậy nhưng Lý Trị đã nói nửa ngày trời, chỉ là hỏi một vòng chứ không có thái độ hay cho một ám hiệu gì, hai người bọn họ nhất thời không chắc chắn về chủ ý, nếu Lý Trị muốn đánh vào Hàn Nghệ thì còn dễ nói, lỡ như Lý Trị không có ý định này thì lúng túng rồi, một bên là giai cấp quý tộc, một bên là đế vương, kẹp ở giữa không phải là tự chuốc lấy khổ sao.
.Vi Tư Khiêm thì cũng muốn nhận, ông ta cảm thấy đây là chức trách thuộc về Ngự Sử Đài, nhưng ông ta lại không phải lão đại, bên trên còn có Thôi Nghĩa Huyền, ông ta cũng không tiện lên tiếng.
.Lý Trị quét mắt một lượt, nói: - Nếu mấy vị ái khanh đã tạm thời không chọn được ai, vậy thì tạm như vậy đã, các khanh lui trước trước, ồ, Hàn Nghệ ở lại.
.- Chúng thần cáo lui!
Bạn cần đăng nhập để bình luận