Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 595.1: Tinh thần quý tộc

.Tầm thường!
.Lý Trị vốn cho rằng Hàn Nghệ sẽ nói ra những câu gì đó đặc sắc, kết quả vẫn là hai cái từ này, thật là tầm thường quá.
.Đúng là kì vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.
.Thôi Hữu Du lập tức nói: - Ta cho rằng Phó Đốc Sát nói vậy có chút không công bằng, quý tộc không chỉ đại diện cho tiền bạc và quyền lực, như sĩ tộc Sơn Đông bọn ta đều có truyền thống văn hóa hàng trăm năm, tuân theo Nho đạo, giàu thì chăm lo thiên hạ, nghèo thì tu dưỡng tốt bản thân, cống hiến rất nhiều cho quốc gia và bách tính, khắp thiên hạ đều một lòng tín phục, hơn nữa gia tộc bọn ta có rất nhiều trưởng bối không tham lam quyền thế, mà chỉ một lòng nghiên cứu học vấn.
.Không ít người đều gật đầu tán thành.
.Đây là phát ngôn điển hình của sĩ tộc Sơn Đông, khí khái như thể một chú gà trống kiêu ngạo vậy.
.Đương nhiên, trong con mắt bọn họ, chỉ có Thôi Lư Trịnh Vương mới là quý tộc chân chính, những kẻ còn lại đều chỉ là những kẻ mới phất lên, bởi vì Thôi Hữu Du chỉ nhắc tới sĩ tộc Sơn Đông.
.Lý Trị, Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe xong mặt mày biến sắc, đây chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hoàng thất và sĩ tộc Sơn Đông bất hòa.
.Quá hay!
.Hay đến mức Hoàng Đế cũng không biết nói gì.
.Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, sự thật đúng là như vậy, bách tính đều thừa nhận sĩ tộc Sơn Đông, truyền thống mấy trăm năm thì không thể bốc phét mà có được.
.- Không không không!
.Hàn Nghệ xua tay nói: - Những gì ngươi nói đều là quý tộc ngày trước, còn ta đang nói tới quý tộc hiện tại.
.Thôi Hữu Du kinh ngạc nói: - Không hay Phó Đốc Sát nói vậy là ý gì?
.Hàn Nghệ đột nhiên lắc đầu nói:
.- Thôi, thôi, chúng ta đang thảo luận về quý tộc và luật pháp, những điều này không nên bàn nhiều quá, tránh để mọi người đều không vui.
.Lý Trị đột nhiên nói: - Sao ngươi nói một nửa rồi thôi không nói nữa.
.- Việc này
.Hàn Nghệ để lộ rõ vẻ do dự.
.Thôi Hữu Du nói: - Chúng ta cũng muốn nghe cao kiến của Phó Đốc Sát.
.- Được rồi! Vậy ta sẽ nói quan điểm của ta.
.Hàn Nghệ ra vẻ miễn cưỡng gật đầu, trong lòng thì vui lắm, thầm nghĩ, đối phó với quý tộc quả là dễ hơn nhiều đối phó với tiểu nhân. Đoạn hắng nhẹ giọng rồi nói: - Cá nhân ta cho rằng, quý tộc bây giờ đã có sự biến chất. Thế nào là biến chất, đó là họ đã dần quên mất cái gốc lập thân của mình, chỉ chăm chăm theo đuổi lòng hư vinh, theo đuổi quyền lực và tiền bạc, dùng mấy cái thủ đoạn đầu cơ trục lợi để nâng cao vị thế của bản thân.
.Cả đám học viên đều ngây cả ra, Hàn Nghệ như vậy là đã tuyên chiến trực diện với bọn họ rồi đây!
.Thôi Hữu Du cười lạnh nói: - Đây chẳng qua chỉ là những lời nói của ngươi, ngươi cũng không phải quý tộc, sao có thể biết quý tộc chỉ chăm chăm theo đuổi lòng hư vinh, tiền bạc và quyền lực, ta thấy ngươi căn bản là đang nói xằng nói bậy.
.Lư Khai Minh cũng rất không vui nói: - Mặc dù đây là thảo luận, nhưng vẫn mong Phó Đốc Sát nói cho rõ những lời này, nếu không thì chúng ta quyết không cho qua.
.Gần như tất cả mọi người đều mở lời công kích Hàn Nghệ. Những lời này đối với họ mà nói, là vô cùng nặng nề, ngươi đã một câu nói mà đắc tội tất cả đám quý tộc rồi đó.
.Đối mặt với việc cả đảm người hợp lại công kích, Hàn Nghệ vô cùng bình tĩnh, đoạn cười nói: - Rất đơn giản, từ chế độ nô tì là có thể nhìn ra quý tộc đang ngày một biến chất.
.Cả căn phòng học là một sự tĩnh lặng.
.Lý Trị và Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng khẽ cau mày. Bọn họ cũng không rõ thảo luận vấn đề này rốt cuộc là đúng hay là sai.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nói đến quý tộc, khó tránh phải đề cập tới tứ đại gia tộc Thôi Lư Trịnh Vương. Nhưng thảo luận quý tộc mà không nhắc đến họ thì cũng khó có sức thuyết phục. Vậy thì chúng ta hãy so sánh thử xem, Thôi Lư Trịnh Vương của trước kia và Thôi Lư Trịnh Vương của hiện tại, xem xem những gì ta nói có là sự thật không. Đầu tiên chúng ta nói đến Thôi thị, nhắc tới Thôi thị thì không thể không nói tới thủy tổ của Thôi thị - Thôi Quý Tử. Thôi Hữu Du, đây là tiên tổ của ngươi, do ngươi nói ra thì tin rằng mọi người sẽ tin phục, để tránh lại bảo ta ăn nói xằng bậy.
.Thôi Hữu Dư ngạo nghễ nói: - Tiên tổ nhân ái hiền lương, hiếu kính có thừa, thậm chí còn tiến cử người hiền cho đất nước, đó là thứ huynh Thúc Ất, thật có thể sánh cùng với Nghiêu Thuấn.
.Hàn Nghệ nói: - Nói hay lắm, cá nhân ta vô cùng tán thành, ngươi không thể nào lại không kính nể một người có thể sẵn sàng vứt bỏ quyền lực tối cao được, đây chính là một tấm lòng, một sức thu hút, chỉ nghe thôi cũng đã khiến người ta đem lòng kính nể. Ngoài ra, ta cho rằng đương kim Bệ Hạ cũng có một tấm lòng như vậy. Những năm cuối Trinh Quán, các vương tử tranh quyền kế vị, chẳng phải là bí mật gì, mọi người đều biết, nhưng Bệ Hạ của chúng ta lúc ấy đã có thể tích đức cho bản thân, không tranh giành với thiên hạ, đây là một phẩm chất cao thượng, không bị quyền lực sai khiến, cũng chỉ quân vương nào có phẩm chất ấy thì mới một lòng nghĩ cho bách tính, tin rằng đây cũng chính là lí do tại sao cuối cùng Thái Tông thánh thượng lại lựa chọn đương kim Bệ Hạ, Thái Úy ủng hộ Bệ Hạ, đây chính là lựa chọn sáng suốt nhất mà Thái Tông thánh thượng và Thái Úy từng làm.
.Những câu nói này thật là hay quá.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả nói: - Bệ Hạ, người xem xem tên tiểu tử này, thật là---
.Ông ta rất vui, bởi vì quan hệ của ông ta và Lý Trị bây giờ đã xuất hiện sự ngăn cách, còn Hàn Nghệ bây giờ lại đề cập tới việc ông ta năm xưa cực kì ủng hộ những việc làm của Lý Trị, điều này khiến ông ta vô cùng kích động.
.Lý Trị cũng vui lắm, thuận theo những lời của Thôi Hữu Du, thì đây là sự kế thừa phẩm chất của Nghiêu Thuấn. Nghiêu Thuấn là những nhân vật tầm cỡ thế nào? Đây quả là sự tán dương tột cùng, lời này thật là quá đẹp đẽ, tuy nhiên ngoài miệng thì y lại nói: - Ngươi cứ nói ngươi đi, đừng có lôi trẫm vào, cho dù ngươi có nói hay hơn nữa, nếu như không thể thu phục lòng dân, trẫm cũng sẽ không thể giúp ngươi đâu.
.Giả dối!
.Hàn Nghệ thầm chửi một câu, nhưng lại cười ha hả nói: - Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi. Dừng lại một lát rồi nói tiếp: - Lại nói đến Phạm Dương Lư thị, thì không thể không nhắc đến thủy tổ của họ, Lư Trực.
.Lư Khai Minh đứng dậy kiêu hãnh nói: - Tiên tổ văn võ song toàn, đạo đức cao thượng, không bị quyền sắc mê hoặc, luôn lấy bảo vệ xã tắc, cứu tế thế nhân làm chí hướng, trung nghĩa có thừa, không bị khuất phục bởi cường quyền. Còn nhớ khi gian tặc Đổng Trác muốn phế truất Thiếu Đế Lưu Biện, hòng đưa Trần Lưu Vương Lưu Hiệp lên ngôi, các vị đại thần trong triều đều sợ Đổng Trác, duy chỉ có tiên tổ là đứng lên phản đối, thà chết chứ không chịu khuất phục, suýt chút nữa thì vì chuyện này mà bỏ mạng. Còn Tào Mạnh Đức cũng đã từng nhận xét tiên tổ rằng, nổi danh trong nước, học vấn Nho tông, tấm gương cho sĩ phu, trụ cột của đất nước.
.- Hay lắm! Hay lắm!
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Trung nghĩa có thừa, không sợ cường quyền, cứu tế thế nhân, khiến người ta sinh lòng kính phục. Lại nói tới Huỳnh Dương Trịnh thị, vậy thì đương nhiên phải nói tới Trịnh Đương Thời. Trịnh Hưởng, ngươi hãy nói về tiên tổ của mình đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận