Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1040.2: Hoa rơi vào nhà nào?

.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Đợi ta qua hết đợt bận rộn này, rồi ta sẽ qua đó xem xem, tuy nhiên trước mắt mà nói, xưởng in ấn là nhiệm vụ nặng nhất, chúng ta còn nợ học viện nhiều bộ sách như vậy, mặt khác, bên kia còn có Lục Viện, như vậy nhất định tăng số nhân sự, ngươi đi nói cho đám thợ thủ công, nếu như có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, năm nay thưởng cuối năm của bọn họ tăng lên gấp đôi.
.Tang Mộc nói: - Xin ân công yên tâm, chúng ta đã đã có được một trăm bản khắc, trong đó có một vạn rưỡi chữ đồng, còn có bảy vạn rưỡi bản chữ mộc, hơn nữa giấy mực đầy đủ, có thể tách ra in ấn đồng thời nhiều tuyến, năm nay nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Tiền của chúng ta như thế nào?
.Tang Mộc hưng phấn nói: - Cái này vẫn là chủ ý của ân công ngươi tốt, để cho bọn họ trả tiền đặt cọc trước, bởi vậy Lạp Mỗ Hi Đức, Tiền Đại Phương, cùng với không ít thương nhân Lạc Dương đều thanh toán xong một khoản tiền lớn cho chúng ta trước, nhằm vào rượu và nước hoa của chúng ta, mặt khác rất nhiều đại quý tộc cũng đặt hàng trước giấy mực của chỗ chúng ta, thậm chí còn bao gồm cả phủ Thái úy nữa, ôi chúng ta cuối cùng cũng đã bắt đầu kiếm tiền về rồi, nếu không, nhiều thợ thủ công như vậy, chúng ta còn chưa chắc có thể đủ để phát tiền lương.
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Những ngày khổ cực của chúng ta đã sắp hết rồi.
.Tang Mộc liếc mắt nhìn Hàn Nghệ một cái, cười khan nói: - Chỉ hy vọng như thế đi!
.Hàn Nghệ bật cười ha hả.
..
.Trải qua mấy ngày bàn bạc, nên liên hợp thì liên hợp, giữa các quý tộc liên hợp rất nhanh, khá nhiều gia tộc có liên hôn liền liên hợp với nhau, tài chính cần trù bị cũng trù bị xong rồi, kỳ thật trù bị tài chính chính là bán đất đai, đất đai có ai không cần, bởi vậy trao đổi vô cùng nhanh chóng, như vậy còn dư lại chính là đưa ra bản kế hoạch, đây là một bước đơn giản nhất.
.Một phần của bản kế hoạch giao cho Hộ bộ, rất nhanh đã tiến vào giai đoạn kết thúc, Hộ bộ cũng xem không sai biệt lắm, liền đưa ra thông tri, ba ngày sau, bắt đầu đóng cửa đấu thầu, không có cách nào khẩn trương hơn được.
.Hôm qua, chạng vạng thì chính thức đóng cửa đấu thầu, liên quan đến bến thuyền và tập đoàn vận chuyển chỉ có hai mươi bộ hồ sơ, nhưng hai mươi bộ dự đấu thầu này cộng gộp chung vào thì đã vượt qua năm mươi vạn quan, mà công trình tây bắc, có nhiều hơn bốn trăm bộ.
.Cuối cùng triều đình cũng tiến vào giai đoạn đấu thầu thứ hai, chính là giai đoạn phê duyệt.
.Cửa chính Hộ bộ mấy ngày không đóng rốt cục đã đóng lại, hơn nữa là đóng cửa vào buổi sáng, trên cửa dán bố cáo, nếu như có việc gấp mời đi cửa hông.
.Tất cả quan viên Hộ bộ lớn nhỏ, Hàn Nghệ, Trịnh Thiện Hành, Trương Đại Tượng, bao gồm một ít văn lại, tề tụ trong hành lang, trước mặt mỗi người là một cái bàn nhỏ.
.- Mời mọi người ngồi!
.Hàn Nghệ ra lệnh một tiếng, chỉ nghe thanh âm đều nhịp, toàn bộ tất cả quan viên đều ngồi xuống.
.Trương Đại Tượng bị kinh sợ, từ khi nào thì Hộ bộ trở nên có tính kỷ luật như vậy cơ chứ?
.Kỳ thật Hàn Nghệ cũng không có chỉnh đốn kỷ luật, hắn nào có thời gian như thế, nhưng sau khi hắn đến đây, có một đặc thù vô cùng rõ ràng, chính là hết thảy đều là do hắn định đoạt, hắn chưa từng trưng cầu ý kiến của bất cứ kẻ nào, hơn nữa việc này tới gấp, lượng công việc cực lớn, quan viên Hộ bộ cũng không có thời gian mà tự hỏi tại sao phải làm như vậy, mà Hàn Nghệ thì chỉ sẽ phân phó ngươi phải làm cái gì, chứ không hỏi bọn họ nên làm như thế nào, bởi vậy tất cả mọi người đã quen phục tùng.
.Hàn Nghệ một mình đứng, nói:
.- Hôm qua Hộ bộ chúng ta cũng đã đóng cửa đấu thầu, kế tiếp chính là đến phiên chúng ta xét duyệt mỗi một bản kế hoạch này rồi, chúng ta sẽ cho các ngươi xem mỗi một bản kế hoạch đó, đây cũng là khảo hạch lần đầu tiên khi ta nhậm chức đối với các ngươi, bởi vậy mọi người phải chăm chỉ xem kỹ mỗi một phần của bản kế hoạch.
.Quan viên Hộ bộ người nào người nấy đều ngồi nghiêm chỉnh, trên trán rịn rịn mồ hôi, những tiểu lại kia có thể xoay người hay không, thì chỉ xem lần này thôi, điều này cũng vô hình khiến cho quan viên bị gia tăng áp lực, nếu bọn họ bại bởi tiểu lại, vậy thì rất là lúng túng, không khí vô cùng nghiêm túc.
.Hàn Nghệ cũng không nói nhiều, bảo nha dịch đem một phần của những bản kế hoạch kia, lập tức giao cho mọi người, một người năm bản, toàn bộ tên đều đã bị giấu đi, đây không phải sợ bọn họ tư tương thụ nhận, bởi vì Hàn Nghệ mới là người chủ đạo, bọn họ cũng không thể làm chủ, đây chẳng qua là phòng ngừa sau khi bọn họ nhìn thấy tên, sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của mình, nhưng nếu là sắp đặt đánh số, mỗi người chỉ có một bản được đánh số ở bên ngoài, sau khi xem xong thì chấm điểm là được, phân thành bốn cấp bậc Giáp Ất Bính Đinh, sau đó có trao đổi thống nhất.
.Hàn Nghệ, Trương Đại Tượng, Trịnh Thiện Hành người nào người nấy cũng cầm năm bộ, nhưng bọn họ thì không có áp lực khảo hạch, hơn nữa bọn họ không cần chấm điểm, dù sao Hàn Nghệ và Trương Đại Tượng là quan trên, mà Trịnh Thiện Hành là Hàn Nghệ mời tới.
.Trong hành lang lặng ngắt như tờ.
.Tất cả mọi người rất nghiêm túc xem xét.
.Duy chỉ có Hàn Nghệ là có vẻ thoải mái, bởi vì kế hoạch đầu năm này cùng với bản kế hoạch đời sau là hoàn toàn không thể so sánh, không có mấy trang giấy, nhưng nội dung thì không khác nhau lắm, đều là giảng ưu thế của mình, có không ít người đều nói tổ tiên của mình là người đánh cá, là thợ thủ công, dù sao các loại ưu thế cũng không hạ xuống.
.Vài bộ kế hoạch đều khiến Hàn Nghệ thiếu chút nữa là cười ra tiếng.
.Trong lúc bất tri bất giác đã đến trưa, giữa trưa nghỉ ngơi một nửa canh giờ, buổi chiều tiếp tục, chạng vạng lại nghỉ ngơi một nửa canh giờ, canh hai quá bán, hôm nay mới chấm dứt, toàn bộ các bản kế hoạch đều để lại bên trong, thời khắc rời đi là cái dáng gì thì chính là cái dáng đó, đại sảnh đóng kín lại, mọi người ở lại Hộ bộ nghỉ ngơi, không cho ra khỏi Hộ bộ.
.Sáng sớm ngày thứ hai tiếp tục thẩm tra.
.Ước chừng thẩm tra ba ngày rưỡi mới chấm dứt toàn bộ.
.Hàn Nghệ đều thu lại tất cả các bản kế hoạch và chấm điểm của bọn họ, tất cả mọi người vô cùng chờ đợi nhìn hắn, theo bọn họ, bọn họ chỉ là người dự thi, làm chủ vẫn là Hàn Nghệ, sự thật cũng là như thế, bởi vậy hiện giờ Hàn Nghệ đã xem xong rồi, như vậy kết quả hẳn là cũng có rồi đi.
.Nào biết đâu rằng Hàn Nghệ đứng dậy nói: - Các vị khổ cực, cho các ngươi nghỉ ngơi hai ngày rưỡi.
.Mọi người vừa nghe, rất là thất vọng, nhưng cũng không dám nói gì, thấp thỏm không yên rời đi, kết quả ngươi không đưa ra thì cũng thôi, thành tích khảo hạch cũng không đưa ra, thế này thả làm sao có thể tâm a!
.Sau khi Hàn Nghệ từ Hộ bộ đi ra, lên xe ngựa, liền chạy tới hoàng cung.
.Đem mấy trăm bản kế hoạch tới trước mặt Lý Trị, khiến Lý Trị sợ tới mức thiếu chút nữa là la hét đòi bỏ việc.
.- Trẫm cũng không am hiểu về mấy chuyện buôn bán như thế này, ngươi toàn quyền làm chủ là được rồi.
.Lý Trị sợ tới mức cứ huơ huơ tay liên tục, nếu như là tấu chương, thì ngược lại y thấy không sao cả, công tác của y chính là làm những cái này, nhưng ngươi bảo y xem những bản kế hoạch về kinh doanh như thế này, y xem cũng không hiểu lắm, dù sao người nào cũng có chuyên môn của người nấy, nếu Hoàng đế không gì làm không được, vậy còn cần những đại thần làm gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận