Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 893.1: Thế vai.

.Ông ta làm quan luôn gắng sức vì nước, chức quan lớn nhỏ, là thăng là giáng, ông ta đều không sao cả, bởi vậy mới dùng sự không tranh hơn thua đến đánh giá về ông ta. Mặt khác, Hứa Kính Tông cũng không phải là người luôn khinh thường tất cả người khác, những người nổi danh, Hứa Kính Tông có thể lấy lễ đối đãi, nhưng kẻ vô danh ông ta cũng không xem thường.
.Nhưng Hứa Kính Tông đối với việc Lư Thừa Khánh đứng ra thì cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, bản tấu chương kia rõ ràng đang muốn phàn đối quan niệm gia cấp sĩ thứ đấy, ta đây là đang giúp ngươi, các ngươi còn làm trái lại với ta, ngươi hẳn là nên ủng hộ ta mới đúng.
.Lư Thừa Khánh không nhanh không chậm nói:
.- A Sử Na Tư Ma cũng chỉ là một ví dụ cá biệt mà thôi, không thể vơ đũa cả nắm. Việc chọn lựa quan viên ở triều đình chúng ta, bất kể là tiến cử, hay là mở khoa thi, cũng vẫn lấy thế tộc đại gia làm đầu, tài năng phẩm đức thứ hai, chỉ có điều nếu so với thời kì Ngụy Tấn thì ở Đại Đường của ta nó đã trở thành một quy định bất thành văn, mà thời kì Ngụy Tấn là quy định thành văn mà thôi. Nhưng thành văn cũng tốt, bất thành văn cũng tốt, loại không khí này cũng trở ngại đến việc lựa chọn nhân tài cho quốc gia, bất lợi cho việc quốc gia phát triển.
.Lời của ông ta rất đơn giản, cũng rất bình thường, nhưng lại khiến cho văn võ đại thần khiếp sợ không thôi, ngươi không phải là sĩ tộc Sơn Đông sao --- như thế nào lại đi đập bể căn cơ của chính mình như vậy?
.Lại có một người đứng ra, nói:
.- Khởi bẩm bệ hạ, vi thần tán thành ý kiến của Quang Lộc khanh.
.Người này tên là Vương Sùng Cơ, xuất thân Thái Nguyên Vương thị, chính là con trai trưởng của Vương Khuê, một trong bốn đại tể tướng của Đường triều lúc ban đầu, quan chức tới Chủ tước Lang trung, tập phong Vĩnh Ninh quận công.
.Thôi Nghĩa Trung cũng đứng dậy, nói:
.- Bệ hạ, không quy củ thì không hoàn thiện được, triều đình hẳn nên thống nhất chế định tiêu chuẩn chọn lựa nhân tài, để tránh cho một số người dùng người không khách quan, kết bè kết cánh, nảy sinh cuộc đấu tranh giữa các phe phái.
.Mọi người hoàn toàn trợn tròn mắt, muốn làm cái gì vậy, sĩ tộc Sơn Đông luôn luôn giữ gìn ích lợi của sĩ tộc nhất giờ lại cầu muốn hủy bỏ ưu đãi dành cho sĩ tộc, chuyện này thật sự là quá quỷ dị đi mà.
.Ồ --- ta biết bản tấu chương này là do ai viết gửi lên rồi. Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, cái này thú vị.
.Lý Trị liếc nhìn đám đại thần đang trợn mắt há hốc mồm, khóe miệng lộ ra một chút ý cười, y ho nhẹ một tiếng, nói:
.- Mấy vị ái khanh nói có lý nha, chọn lựa quan viên, cho tới nay đều là chuyện quan trọng nhất của triều đình, một quan viên tốt có thể tạo phúc cho dân chúng một phương, mà một quan viên xấu, cũng có thể tai họa một phương dân chúng. Quốc gia hưng thịnh và diệt vong đều phụ thuộc vào dân chúng, mà việc bổ nhiệm và miễn nhiệm quan viên, lại dựa vào triều đình, bởi vậy việc chọn lựa nhân tài sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc hưng thịnh và diệt vong của cả một quốc gia. Từ tiên đế đến nay, triều đình vẫn coi trọng việc chọn lựa quan viên vô cùng, nhưng dường như làm được còn chưa đủ. Một đạo tấu chương này chẳng khác nào một đòn đánh thức trẫm, khiến trẫm hoàn toàn tỉnh ngộ, về việc chọn lựa nhân tài đã là lửa sém lông mày, trẫm muốn nghe xem các vị ái khanh đối với cái này thấy thế nào?
.Quần thần trầm mặc, chuyện có thể làm như vậy, nhưng lời không thể nói như vậy, mặc ngươi nói như thế nào, dù sao thao tác thực tế còn phải do con người đến quyết định, là con người thì tránh không được ân tình.
.Thôi Nghĩa Huyền đột nhiên đứng ra, nói:
.- Khởi bẩm bệ hạ, lão thần cho rằng triều đình làm một chế độ khoa cử thật hoàn thiện, đem chế độ khoa cử là cách duy nhất để nhập sĩ, kể từ đó, mọi người sẽ bình đẳng từ việc chọn lựa quan viên, hơn nữa cũng có thể đề bạt càng thêm nhiều nhân tài đi lên.
.Điên rồi! Điên rồi!
.Các quý tộc dường như cảm giác được trời sụp đất nứt vậy, chế độ khoa cử chính là do Tùy Văn Đế làm ra để mai táng sĩ tộc đây mà, ngươi thân là sĩ tộc không ngờ lại ủng hộ chế độ khoa cử, đây không phải điên rồi vậy là cái gì.
.Lý Trị liên tiếp gật đầu, nói:
.- Ái khanh nói như vậy, rất hợp với ý của trẫm. Triều đình hiện nay đúng là lúc đang cần người, cần những nhân tài chân chính, khoa cử có thể tìm ra được càng nhiều nhân tài cho trẫm, trẫm cũng cho rằng triều đình nên làm lớn mạnh việc khoa cử.
.Nếu như khoa cử là cách nhập sĩ duy nhất, như vậy một số môn đệ liền hoàn toàn bye bye.
.- Bệ hạ thánh minh!
.Lý Nghĩa Phủ lập tức đứng ra hô to nói.
.Tất cả những quan viên tiến sĩ xuất thân từ hàn môn đều đứng ra, tỏ vẻ ủng hộ một quyết nghị này.
.Những quý tộc còn lại cũng không biết nên làm cái gì bây giờ rồi, nếu chỉ có đám hàn môn mở miệng, bọn họ đương nhiên sẽ tìm ra các loại lý do phản bác, nhưng sĩ tộc Sơn Đông vừa đứng ra đó, làm cho bọn họ đều không biết nên phản kích như thế nào. Người ta đồng dạng là sĩ tộc, hơn nữa về mặt danh vọng còn là đầu lĩnh của toàn bộ sĩ tộc. Bọn họ đều tán thành chế độ khoa cử, theo đuổi công bình, công chính, công khai, những người này còn có thể nói cái gì.
.- Vi thần phản đối!
.Đang lúc những quý tộc này cảm thấy lo âu bất an, một thanh âm thanh của tự nhiên bỗng vang lên ở bên tai, mọi người tràn ngập kích động nước mắt khẩn trương lần theo nơi thanh âm phát ra nhìn tới, nhưng vừa thấy người nói, tròng mắt thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.
.Ra tiếng phản đối không là người khác, đúng là hàn môn trong hàn môn, nông phu trung sơn tuyền --- Hàn Nghệ.
.Chế độ khoa cử công bằng sao? Căn cứ kết quả từ lịch sử mà xem thì nó cũng không phải quá công bình, nhưng ít ra so với chế độ cửu phẩm công chính thì đã phá vỡ thế lũng đoạn của quý tộc đối với chính trị, khiến cho các nhân sĩ hàn môn có thể nhập sĩ, tiến vào trung tâm quyền lực.
.Chế độ khoa cử mà đám người Thôi Nghĩa Huyền tôn sùng ban nãy cũng đã làm cho người ta ngây ra như phỗng, hiện giờ Hàn Nghệ đứng ra phản đối chế độ khoa cử khiến các đại thần cũng cảm giác mình là đang nằm mơ, đồng loạt tự tay nhéo đùi mình một cái thật mạnh, đau đớn nhe răng trợn mắt.
.Cuối cùng là chuyện gì xảy ra vậy?
.Đám người Thôi Nghĩa Huyền cũng đều nhíu mày không nói, tiểu tử này thật sự là một gậy quấy phân heo, không quan tâm là chuyện gì, đều phải chen một chân vào cho được.
.Lý Trị ban nãy còn bình tĩnh, nhìn đến Hàn Nghệ đột nhiên đứng ra phản đối, không khỏi cũng trở nên giống như những đại thần kia, y có chút giật mình, buồn bực nói:
.- Ái khanh không phải vẫn tôn sùng việc sử dụng người hiền sao? Chấn hưng việc khoa cử không phải là do khanh suy nghĩ, vậy vì sao khanh lại muốn phản đối?
.Hàn Nghệ chắp tay nói:
.- Bệ hạ, vi thần không phải phản đối việc chấn hưng khoa cử, mà là phản đối việc chấn hưng khoa cử qua loa như thế.
.Lý Trị nghe được có chút mơ hồ, nói:
.- Khanh nói thử xem!
.Hàn Nghệ nói:
.- Khởi bẩm bệ hạ, chế độ khoa cử bây giờ còn không phải vô cùng hoàn thiện, nếu tùy tiện thi hành nó thì có thể khiến cho hậu quả sẽ càm nghiêm trọng thêm, vi thần đề nghị bệ hạ phải suy nghĩ kỹ rồi hãy làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận