Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 390: Quét rác cũng là văn hóa?

.Tào Tú quả thực cũng không nhìn ra Hàn Nghệ đang nói thật hay nói giả.
.Theo nàng ta, nguyên nhân duy nhất Hàn Nghệ không hợp tác với nàng ta chính là muốn đối phó với Hoa Nguyệt Lâu. Vì thế thái độ của Hàn Nghệ làm cho nàng ta rất bất an.
.Nhưng nàng ta cũng không có cách nào. Chỉ có thể để cho Hàn Nghệ mang theo Cố Khuynh Thành rời đi.
.Nàng ta quả thật không dám công khai vết sẹo trên mặt Cố Khuynh Thành. Hơn nữa giữa nàng ta và Cố Khuynh Thành cũng không có bất cứ giao kèo nào.
.- Giả mẫu, cho dù nói thế nào Khuynh Thành cũng hết sức cảm kích ơn bồi dưỡng của tỷ.
.Cố Khuynh Thành bước tới trước mặt Tào Tú, nhẹ nhàng thi lễ, hết sức thành khẩn nói.
.- Đây chính là ngươi cảm kích ta sao?
.Tào Tú lạnh lùng nói.
.Cố Khuynh Thành nói: - Mấy năm nay, ta cũng kiếm cho giả mẫu không ít tiền. Nếu như lúc này ta không đi, không lâu sau cũng sẽ bị giả mẫu đuổi khỏi Trường An. Ta cũng phải có dự tính của riêng mình.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Được rồi được rồi, Tào tỷ không phải chỉ là một Cố Khuynh Thành sao. Với thủ đoạn của Tào Tỷ, bao nhiêu Cố Khuynh Thành đều không thành vấn đề.
.Tào Tú liếc nhìn Hàn Nghệ, nghĩ thầm rằng, hắn mặc dù không đồng ý, nhưng cũng không từ chối. Lúc này không thích hợp để trở mặt với hắn. Hừ nói: - Khuynh Thành giống như con gái ta. Hiện giờ bị ngươi lôi đi như vậy. Không lẽ là than phiền mấy câu cũng không được sao. Có thể thấy giọng điệu có thể mang tới một thay đổi long trời lở đất.
.Con gái? Con gái mà ngươi cho cô ấy làm chuyện này. Đúng là mụ đàn bà độc ác. Hàn Nghệ trong lòng hiểu rõ. Những suy nghĩ này của Tào Tú sao có thể giấu được hắn, nhưng cũng không muốn vạch trần, nói: - Được được được. Ta chỉ là nói vậy thôi. Ngươi tiếp tục than phiền đi.
.Tào Tú trừng mắt nhìn Hàn Nghệ một cái, nói: - Hàn tiểu ca, Khuynh Thành đến chỗ ngươi, ngươi đừng có ức hiếp cô ấy. Bằng không ta sẽ không tha cho ngươi.
.Oa. Nói như ta đang đến đón dâu không bằng. Nếu như để Vô Y nghe thấy, thì nửa đời còn lại của ta chỉ sợ phải sống dưới gầm giường rồi. Hàn Nghệ cười nói: - Đó là đương nhiên. Hàn Nghệ ta dầu gì cũng là bạn của phụ nữ. Ức hiếp ai, chứ không ức hiếp phụ nữ.
.Ta cũng là phụ nữ a. Tào Tú thực sự muốn nhắc nhở Hàn Nghệ một câu, nói: - Ta tiễn các người xuống.
.- Làm phiền rồi.
.Cố Khuynh Thành đứng bên nghe vậy ngây ra. Như thế này khác hoàn toàn với suy nghĩ của nàng. Hàn Nghệ chạy đến lôi kéo người, lẽ ra Tào Tú phải rất phẫn nộ mới đúng. Hẳn là phải thù hận Hàn Nghệ. Sẽ cho người đuổi hai người bọn họ ra ngoài. Như vậy mới là bình thường a. Nhưng hiện giờ Tào Tú và Hàn Nghệ dường như hết sức hữu nghị, còn nói cười vui vẻ. Giống như một đôi bạn vong niên. Như này quả thực là không thể tin nổi.
.Cứ như vậy, Cố Khuynh Thành tỉnh tỉnh mê mê được Tào Tú tiễn xuống dưới lầu. Lúc này các cô nương trong lầu đều xúm lại nhìn. Cố Khuynh Thành sao lại xách túi lớn túi bé đi theo Hàn Nghệ thế kia. Đây là chuyện gì vậy!
.- Hay là ta phái xe ngựa tiễn các người về. Dẫu gì cũng là hoa khôi của Hoa Nguyệt Lâu, không thể qua loa được.
.Câu nói này của Tào Tú suýt nữa làm cho Cố Khuynh Thành té ngã. Âm mưu, nhất định là có âm mưu.
.Hàn Nghệ cười nói: - Tào tỷ nói rất có lý. Có điều chúng ta đã chuẩn bị xe ngựa rồi. Nói rồi hắn chỉ về phía trước.- Tỷ nhìn xem, không phải tới rồi sao.
.Chỉ thấy một cỗ xe ngựa hào hoa đang đi tới. Chính là cỗ xe ngựa lúc đầu Võ Mị Nương ban cho Hàn Nghệ. Nếu như Võ Mị Nương biết được Hàn Nghệ dùng cỗ xe ngựa này để làm việc này, có lẽ là khóc chết.
.Tào Tú ngẩn người, lập tức cười nói: - Nếu Hàn tiểu ca sớm có chuẩn bị, ta đây không phải bận tâm nữa rồi.
.Nói xong nàng ta lại đưa tay ra cầm lấy hai tay của Cố Khuynh Thành. Rưng rưng nói: - Khuynh Thành, lúc nãy giả mẫu có chút nặng lời. Muội đừng có trách móc. Ai, kỳ thực ta không nên oán giận muội. Muội nói rất đúng. Cho dù muội có đồng ý ở lại Hoa Nguyệt Lâu thì cũng không được bao lâu. Đến Phượng Phi Lâu rồi thì phải chăm sóc tốt cho bản thân nha.
.Cố Khuynh Thành vẫn còn ngỡ ngàng. Một chút cảm động cũng không có. Chỉ biết gật đầu như con rối.
.Hàn Nghệ cười nói: - Tào tỷ, ta sẽ chăm sóc tốt cho Khuynh Thành. Chúng ta xin cáo từ. Hôm khác ta lại đến hỏi thăm.
.Tào Tú lưu luyến không rời liếc nhìn Cố Khuynh Thành, sau đó mới gật gật đầu.
.Hàn Nghệ lại dìu Cố Khuynh Thành lên xe ngựa dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người. Hai tên nô bộc lập tức mang hành lý của Cố Khuynh Thành lên xe ngựa.
.Đông Hạo quất roi một cái, lập tức xe ngựa hiên ngang rời đi.
.Dường như các giả mẫu của các đại viện khác đều ra ngoài. Đứng trước cửa nhìn theo xe ngựa rời đi, trong mắt tràn đầy hoang mang.
.Từ sau khi kịch nói xuất hiện. Bọn họ đều cảm thấy trong lòng bất an. Rất nhiều ca kỹ đều dần dần đi tới Phượng Phi Lâu. Hơn nữa ngày phụ nữ, không ít ca kỹ đều lén lút trốn đi ngõ bắc mua đồ. Cho dù là bọn họ đã tìm đủ cách ngăn cản, Nhưng hiệu quả cũng không là bao. Mà hiện giờ con át chủ bài của Hoa Nguyệt Lâu là Cố Khuynh Thành đã đi theo Hàn Nghệ. Đây thực sự là một quả bộc phá, có thể mang tới nguy hiểm cực lớn cho ngõ trung.
.- Âm mưu, Hàn tiểu ca, nhất định có âm mưu.
.Vừa mới đi khỏi Hoa Nguyệt Lâu, Cố Khuynh Thành bỗng nhiên hoảng hốt nói.
.Hàn Nghệ tức giận nói: - Âm mưu gì?
.Cố Khuynh Thành nói: - Lúc nãy ngươi không nhìn thấy vẻ mặt của giả mẫu sao? Ngươi không biết, lúc trước bà ta biết ngươi tới đón ta. Đã nổi giận nôi đình với ta, tức giận muốn giết chết ta. Nhưng trong chốc lát lại dường như là đối tốt với ta như với con gái vậy. Đây không phải là âm mưu thì là cái gì. Chúng ta cần phải cẩn thận.
.Hàn Nghệ đảo mắt, hừ nói: - Cái này cô nghĩ nhiều rồi. Đây không phải là âm mưu mà là "dương mưu".
.- Dương mưu?
.Cố Khuynh Thành kinh ngạc nói.
.- Cũng không phải sao?
.Hàn Nghệ buồn bực nói:
.- Cô cho rằng ta chỉ dựa vào cái miệng này mà có thể dễ dàng đón được cô ra ngoài sao? Ta đã phải trả giá rất đắt đó.
.Cố Khuynh Thành kinh ngạc nói: - Trả giá đắt?
.- Không biết chứ gì.
.Hàn Nghệ đầy mặt vẻ giận dữ nói: - Tào Tú này đúng là không phải loại lương thiện. Lúc nãy còn thà chết không chịu cúi đầu. Còn tuyên bố muốn liều cá chết lưới rách với cô. Chỉ cần cô đi khỏi, lập tức công khai bí mật của cô. Không có cách nào khác, vì giữ đúng lời hứa với cô. Đã đã đem thứ quý giá nhất của ta đưa cho mụ ta.
.Cố Khuynh Thành một tay che miệng nói: - Không phải. Không phải là ngươi phát sinh quan hệ với giả mẫu chứ?
.Đổ mồ hôi. Sức tưởng tượng của cô quả thực là phong phú. Lão tử tới đây lâu như vậy, mà còn chưa có quy tắc ngầm. Sao có thể bị người khác làm quy tắc ngầm. Đúng là thực sự buồn cười. Hàn Nghệ lau mồ hôi lạnh, nói: - Như vậy thì cũng tốt rồi, ta đâu có thiệt gì.
.- Ừ.
.Cố Khuynh Thành trợn mắt lên
.Oa! Vậy mà cũng tin. Ta không làm cho cô cảm động rơi lệ, chữ Hàn của ta sẽ viết ngược. Hàn Nghệ nói:
.- Là kịch nói.
.- Kịch nói?
.Cố Khuynh Thành vẻ mặt kinh ngạc.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Ta đã đồng ý với Tào Tú. Nếu như mụ ta đồng ý cho cô đi. Ta sẽ đem kịch đến Hoa Nguyệt Lâu diễn.
.Cố Khuynh Thành kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ, nói: - Vậyvậy ngươi đồng ý rồi?
.- Không đồng ý còn biết làm thế nào. Hiện giờ sự tình đã lộ rõ hết rồi. Nếu như ta không đón cô đi, bà ta không chừng sẽ hành hạ cô. Ta lại không đành lòng, nếu như ta đã hứa với cô thì ta nhất định phải làm được. Tuy ta biết rằng như vậy sẽ phải chịu tổn thất lớn. Nhưng không có cách nào, ta là một nam nhân trọng tình trọng nghĩa như vậy mà. Hàn Nghệ đưa ra vẻ mặt ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục thở dài nói: - Ta vốn dĩ muốn nói với cô nhưng sợ cô áy náy. Nhưng hiện giờ ta lại sợ cô đa nghi, vì thế mới nói cho cô.
.Cố Khuynh Thành mắt đỏ lên, mắt cúp xuống, nức nở nói: - Không ngờkhông ngờ ngươi đối tốt với tôi như vậy.
.Hàn Nghệ nghiêng mắt nhìn, thiếu chút nữa thì cười lên, dụi dụi mũi nói: - Được rồi được rồi. Nhiều cảm xúc như vậy, ta sắp bị cô làm cho khóc rồi. Hiện giờ tất cả đều qua rồi. Ngày sau cô đến Phượng Phi Lâu làm cho tốt chính là báo đáp tốt nhất cho ta.
.Cố Khuynh Thành gật đầu như gà con mổ thóc.
.Ta đúng là tên lừa đảo trời sinh a.
.Hàn Nghệ không khỏi cảm thán một tiếng.
.Trong một gian phòng trong hậu viện của Hoa Nguyệt Lâu.
.Một vị nữ tử đội mũ màu đen đứng giữa phòng. Còn Tào Tú thì cung kính đứng phía sau người đó.
.- Ngươi nói Hàn Nghệ không đồng ý?
.Nữ tử mũ đen kinh ngạc nói.
.Tào Tú gật đầu nói: - Hắn cũng không hề từ chối. Mà nói quay về trưng cầu ý kiến của Lưu Nga. Có điều ta thấy đó chỉ là mượn cớ. Ai mà không biết, hiện giờ Phượng Phi Lâu đều do hắn làm chủ.
.Nữ tử mũ đen trầm ngâm một lúc, bỗng nhiên nói: - Ta không thấy như vậy. Hàn Nghệ từ trước tới nay làm việc đều rất khác người. Làm cho người ta không thể đoán ra. Lúc đầu hắn có thể vì Hùng Đệ mà đối địch với Thôi gia. Tại sao không thể vì Lưu Nga mà cự tuyệt vụ kinh doanh này.
.Tào Tú cau mày nói: - Nếu là như vậy, vậy thì hỏng hét rồi. Lưu Nga đó hận ta đến chết, sao có thể đồng ý hợp tác với chúng ta.
.Nữ tử mũ đen gật đầu nói: - Lúc đầu ta chỉ tính đến việc kinh doanh. Cũng không nghĩ tới ân oán giữa ngươi và Lưu Nga. Đây quả thực là một chuyện phiền phức.
.Tào Tú vẻ mặt lo âu nói: - Cái này chỉ là thứ yếu. Dù sao hắn không hợp tác với chúng ta, tổn thất của hắn mới là lớn nhất. Những đám đất hắn mua lúc trước đều là bỏ đi. Vấn đề hiện giờ là Cố Khuynh Thành vừa đi, ta thấy rất nhiều ca kỹ đều sẽ chạy đi tìm Hàn Nghệ. Như vậy đối với chúng ta mà nói, có thể sẽ là tai họa ngập đầu.
.Nữ tử mũ đen nói: - Đây là điểm không cần lo lắng nhất. Nơi bướm hoa, từ xưa đến này chưa khi nào tàn lụi qua. Cho dù là triều đình cũng không ngăn cản được. Nếu như Hàn Nghệ quả thực có thể làm được. Vậy thì ta nguyện một đời làm nô tỳ cho hắn. Nhưng chuyện này không mấy khả năng xảy ra. Ngươi không cần vì thế mà cảm thấy hoang mang. Còn vì tại sao Hàn Nghệ đón Cố Khuynh Thành đi. Ta đoán hắn chỉ là muốn chứng minh Phượng Phi Lâu là đệ nhất lầu trong Bình Khang Lý, chứ không phải là Hoa Nguyệt Lâu nữa. Tiện thể báo thù lúc đầu. Đây chỉ là một nghi thức hoán đổi địa vị, không liên quan gì tới kinh doanh.
.Tào Tú ngập ngừng, nghĩ thầm rằng, ngươi đương nhiên là không quan tâm, nhưng mà ta quan tâm a. Bình Khang Lý này do ta một tay gây dựng lên, dựa vào cái gì mà để cho Hàn Nghệ đoạt đi, nói: - Phượng sứ, có câu nói ta không biết có nên nói không.
.- Nói.
.- Tại sao chúng ta không nói thẳng với hắn. Như vậy, chắc chắn hắn sẽ đồng ý.
.Nữ tử mũ đen khẽ thở dài nói: - Kỳ thực chủ thượng cũng có ý như vậy. Nhưng ta đã khuyên ngăn rồi. Thủ đoạn của Hàn Nghệ ngươi đã thấy không ít. Người này mưu ma chước quỷ, lòng dạ sâu đậm, hơn nữa tính tình cổ quái, làm người ta khó lòng phòng bị. Nếu không giữ lại hậu chiêu chỉ sợ đến lúc đó phải chịu thiệt thòi lớn. Cho nên có thể không nói thì không nói là tốt.
.Tào Tú nói: - Nhưng như thế, chúng ta làm thế nào để đạt được mục đích.
.- Tiếp tục đợi xem thế nào.
.Lúc nữ tử mũ đen nói, không khỏi có chút ủ rũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận