Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 736.1: Phong trào khế ước

.Hùng Đệ nghe vậy thở dài một hơi, lại vui tươi hớn hở mỉm cười.
.Đừng nhìn bộ dáng y vừa ngốc vừa khờ, phản ứng cũng chậm hơn nửa nhịp so với người bên ngoài, nhưng tâm tư cực kỳ tỉ mỉ, suy tính rất cẩn thận.
.Hàn Nghệ đưa khế ước trả lại cho Hùng Đệ, lại nhìn về phía vài khuôn mặt xa lạ phía sau, hỏi: - Đây là bạn mới của các đệ ư?
.Đỗ Tổ Hoa cười ha ha nói:
.- Đây là đồ đệ của Tiểu Mập đấy.
.- Đồ đệ?
.Hàn Nghệ trợn to hai mắt hỏi.
.Hùng Đệ khoát tay nói: - Cũng không thể coi là đồ đệ, chính là vài tên tiểu nhị ta mời đến thôi, từ ngày ta kể chuyện con khỉ, thì khách đến quán bánh bao của ta càng ngày càng nhiều, một mình ta căn bản là không kịp ứng phó. Nói xong, một tay y khoác lên trên vai Tiểu Dã, cười ha ha nói: - May mà có Tiểu Dã và Hoa tử, nhờ sợ hỗ trợ của bọn họ, nhưng vẫn là bận không kịp nghỉ, cho nên ta mới mời vài người đến hỗ trợ. Lại vừa vặn cha mẹ bọn Hoàng Tiểu Phi đều là thương nhân ở Chợ lớn Đào Bảo, cả ngày bọn họ đợi ở một chỗ cũng không có chuyện gì làm, vì thế ta mời bọn họ tới giúp chúng ta, các thúc thúc bá bá cũng đã đáp ứng rồi.
.- Tiểu Nghệ ca!
.Ba tiểu tử khi khẩn trương thi lễ với Hàn Nghệ, Hàn Nghệ không nhận ra bọn họ, nhưng bọn họ đã nhận ra Hàn Nghệ ngay.
.Hàn Nghệ cười gật đầu, lại sờ đầu béo của Hùng Đệ, vui vẻ nói: - Tiểu tử, có năng lực a! Đều mướn được cả tiểu nhị rồi.
.Hùng Đệ không ngừng cười ha ha.
.Hùng Đệ buôn bán tuyệt đối không chút nào giảo hoạt, cũng không bớt xén nguyên liệu, bánh bao làm ra rất ngon, người cũng hiền lành, cả ngày cười hì hì, hơn nữa còn có tiểu phẩm và chuyện xưa kể về con khỉ, nên tất cả mọi người đều rất thích y, hiện tại y đã có một đám khách hàng ổn định rồi, cả ngày đều đến chỗ y ăn điểm tâm, vừa ăn còn vừa tâm sự cùng y nữa, từ lúc ban đầu chỉ có ba bàn lớn, giờ đã gia tăng đến sáu bàn lớn rồi, trực tiếp đặt vào trong ngõ nhỏ đấy.
.Tiểu Mập sống tốt, Hàn Nghệ đều vui vẻ hơn so với bất cứ ai, hắn cũng hiểu được Tiểu Mập đã có thể độc lập rồi, bèn nói:
.- Tiểu Mập, hiện tại chuyện mua bán của đệ càng lúc làm càng lớn, đều bắt đầu trường kỳ nhập hàng rồi, một mình đệ khẳng định không quán xuyến được hết, nếu không vậy đi, đệ cùng với Hoa tử, Tiểu Dã tạo thành một nhóm, cùng nhau kinh doanh.
.Trong mắt Hùng Đệ sáng ngời, nói: - Chủ ý này quá tốt a! Hoa tử, đệ có đáp ứng hay không?
.- Ta không có ý kiến gì. Đỗ Tổ Hoa cười liên tục gật đầu, tuy rằng hiện tại y cũng kiếm được không ít, là đại gia ở Phượng Phi Lâu, nhưng vẫn muốn có sự nghiệp của mình, hơn nữa quan hệ giữa bọn họ rất tốt, cùng nhau buôn bán, nghĩ thôi cũng rất hưng phấn rồi.
.Hùng Đệ lại nói với Tiểu Dã: - Tiểu Dã, đệ chắc chắn sẽ không cự tuyệt đi.
.Tiểu Dã nói: - Tiểu Mập, ta không muốn buôn bán, nhưng ta sẽ giúp huynh đấy.
.Cậu ta không có bất cứ hứng thú gì với việc kiếm tiền, cậu ta chỉ thích tự do tự tại, thích chơi đùa cùng bọn Tiểu Mập, nhưng lại không thích bị bất cứ chuyện gì gò bó cả.
.- Vậy cũng được. Hùng Đệ cười gật đầu.
.Hàn Nghệ thì càng sẽ không miễn cưỡng Tiểu Dã rồi, tiền của hắn, Tiểu Dã muốn tiêu xài thế nào đều được, cho dù ném hết vào trong biển, hắn cũng sẽ không trách cứ Tiểu Dã nửa câu, tiền sao, không có thì lại kiếm tiếp là được rồi.
.Mấy tiểu tử kia lại hưng trí bừng bừng tiếp tục đi dạo, còn Hàn Nghệ thì lại đi vào Dương Châu Đệ nhất lâu.
.Vừa đi tới cửa, đã thấy Thẩm Quý đưa vài tên khách mặc phục sức người Hồ đi ra.
.- Là Hàn tiểu ca a!
.Thẩm Quý nhìn thấy Hàn Nghệ, vội vàng chào hỏi.
.Hàn Nghệ cười gật đầu, đợi mấy người kia đi rồi, mới hỏi: - Lão Thẩm, đây là những người nào?
.Thẩm Quý vội vàng chậc chậc vài tiếng, nói: - Mấy người kia rất khó lường nha, bọn họ chính là người của gia tộc A Sử Na đấy.
.- A Sử Na?
.Hàn Nghệ hiếu kỳ hỏi: - Vậy bọn họ tới làm gì?
.Thẩm Quý cười tủm tỉm nói: - Bọn họ đến để nói chuyện hợp tác với ta đấy, vừa mới ký kết khế ước xong, sau này súc vật của Đệ nhất lâu chúng ta toàn bộ mua từ chỗ bọn họ.
.Lại là ký kết khế ước. Hàn Nghệ thấy lão đầu này cười đến không ngậm miệng nổi, bèn trêu ghẹo:
.- Lão Thẩm, gần đây buôn bán lãi được không ít tiền đi.
.Thẩm Quý ở trước mặt Hàn Nghệ cũng không có gì phải dấu diếm cả, Dương Châu Đệ nhất lâu cũng là chọn đúng thời cơ tốt, riêng tiệc rượu gánh vác cho đại hội giao lưu mậu dịch, cũng đã bằng tiền kiếm được một năm ở Dương Châu Đệ nhất lâu rồi, đó là khái niệm gì a, ông ta vui tươi hớn hở nói: - Đây không đều là nhờ vào phúc của Hàn tiểu ca ngươi sao.
.- Đây không phải là nhờ phúc của ta, mà là do Đại công tử của các ngươi có quyết đoán, có gan chạy đến Trường An buôn bán đấy.
.Hàn Nghệ nói xong đột nhiên sửng sốt: - Đúng rồi, giống như lâu rồi ta chưa có nhìn thấy Thẩm Tiếu, y chạy đi đâu rồi?
.Vừa nói đến Thẩm Tiếu, Thẩm Quý đã liên tục thời dài: - Công tử nhà ta còn có thể đi nơi nào được, không phải đang ở ngõ Trung sao.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Không đúng nha! Ta nghe Thẩm Tiếu nói, y không quá thích đi ngõ Trung mà, còn nói y không chơi được với đám công tử ca kia nữa.
.- Đấy là lúc trước.
.Thẩm Quý lại nặng nề thở dài: - Hàn tiểu ca có điều không biết, lần trước ở đại hội giao lưu mậu dịch, không phải có rất nhiều người bán nữ tỳ sao, công tử nhà ta nhiều lời nói vài câu, kết quả đám con cháu quý tộc kia nghe được rất là hưởng thụ, đều bảo công tử nhà ta đánh giá một chút, lập tức thân quen ngay, đêm đó đám con cháu quý tộc kia còn mời công tử nhà ta đến Hoa Nguyệt lâu chơi, cả đêm đều chưa trở về. hiện tại Tào giả mẫu kia còn trực tiếp đưa một tiểu viện làm chỗ ở cho công tử nhà ta đấy, đã hai ba ngày rồi chưa có trở về.
.- Mẹ kiếp! Không phải chứ.
.Hàn Nghệ kinh hãi suýt rơi cả tròng mắt, bát quái hỏi: - Thẩm Tiếu sẽ không lăn lộn cùng Tào giả mẫu kia luôn đi.
.Đây là trọng điểm sao? Thẩm Quý ngẩn người, lại ngẫm nghĩ một chút, nói: - Chuyện này ta không rõ ràng lắm, ta chỉ biết hình như y quen thân với Kim Ngọc Nhi của Hoa Nguyệt lâu ấy. Ôi, công tử nhà ta cũng thật sự là trời sinh phong lưu, mười bốn tuổi đã mang ca kỹ về nhà qua đêm rồi, làm lão gia nhà ta tức giận đến mấy đêm không ngủ được ngon giấc, tự phá hỏng hết thanh danh của mình, nguyên bản lão gia nhà ta còn muốn tìm cho y một phòng tiểu thư khuê các, kết quả người ta vừa nghe được tên của công tử nhà ta, đã trốn xa xa rồi. Ai…
.Chỉ thiếu chút nữa nói là gia môn bất hạnh thôi.
.Đây là bản lĩnh có được không, nói thành cái gì vậy, ngươi giỏi ngươi lên a! Trong lòng Hàn Nghệ chỉ có hâm mộ thôi.
.Thẩm Quý nói: - Hàn tiểu ca, hiện giờ lão gia nhà ta không ở đây, không ai chế trụ được y, ngươi giúp ta khuyên y một chút, được không?
.Hàn Nghệ nói: - Sao ngươi không khuyên đi.
.- Ta mà khuyên thì sẽ bị y mắng chết đấy. Thẩm Quý hữu tâm vô lực nói.
.Hàn Nghệ rất là lừa gạt nói: - Được, lần tới gặp được ta sẽ hỏi y một chút, ta đi lên trước đã, bọn Đào lão bá còn đang chờ ta nữa.
.Vội vàng chuồn đi, nếu không, kiểu gì Thẩm Quý cũng phải niệm kim cô chú mất, cũng may hiện tại kinh doanh tốt, ông ta bận không kịp nghỉ, nếu chờ ông ta rảnh rỗi, kiểu gì ngày nào cũng phải tìm Hàn Nghệ tố khổ, quả thật không có cách nào, gặp phải tên phong lưu phóng khoáng như Thẩm Tiếu, lại càng gay hơn là thanh lâu còn ở ngay bên cạnh nữa.
.Đi đến trên lầu, Hàn Nghệ không tránh khỏi bị hù đến, nhìn toàn là thương nhân, túm năm tụm ba ngồi cùng một chỗ, đều đang nói chuyện hợp tác đấy.
.Đây là phong trào mà khế ước quân tử thần thánh mang tới!
.Hiện tại ký kết khế ước quân tử thần thánh đã trở thành một trào lưu mới, bởi vì có hiệu lực pháp luật, nên tất cả mọi người đều vô cùng tín nhiệm vào khế ước này, nguyên nhân do triều Đường là một quốc gia coi trọng pháp chế đấy.
.Ngoài ra trước kia bọn họ đều có hợp tác, dù sao thị trường lớn như vậy, chỉ là hiện tại phải ký khế ước một lần nữa, phân chia rõ ràng trách nhiệm của đôi bên. Trước kia nói chuyện hợp tác, tất cả mọi người đều nói về mặt tốt, giống như vay tiền của người quen, trước kia đều nói “Không có việc gì, không có việc gì, không vội, không vội” chẳng hạn, chứ trước kia tuyệt đối sẽ không hỏi ngươi chừng nào thì trả tiền trước khi cho vay cả, bọn họ sẽ cảm thấy tổn thương tình cảm đấy, nhưng trong lòng lại cực kỳ lo lắng.
.Hiện tại hoàn toàn khác rồi, bởi vì Hàn Nghệ đi đầu, lúc trước khi ký kết khế ước với hai chợ, bàn về vấn đề bồi thường cực kỳ rõ ràng. Hiện tại khế ước quân tử thần thánh đi ra, hắn cũng giải thích về phương diện này, chính là ---- quân tử chi giao nhạt như nước, đây đều là học được từ Trịnh Thiện Hành đấy, tình cảm ra tình cảm, tiền ra tiền. Bởi vậy, hiện tại ở phương diện này, mọi người đều biểu hiện cực kỳ trực tiếp, trong phương diện lợi ích lui tới, mọi người có sao nói vậy, ân tình trước đặt qua một bên. Giao tình của chính là phía tinh thần cao nhã, nhẹ như nước, đừng để cho mùi tiền này làm ô nhiễm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận