Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1293: Lối mòn như trước

.- Ủa, người kia là ai?
.Đợi đến khi không ít người khó nhọc chuyển dời ánh mắt khỏi tấm áp-phích của Cố Khuynh Thành, đột nhiên phát hiện tấm áp-phích bên cạnh là một nam tử vô cùng tuấn mỹ, thân mặc áo giáp Đại Đường, hai tay khoanh trước ngực đang cầm một thanh trường kiếm, anh vũ bất phàm, nhưng dung mạo thì có chút xa lạ.
.- Đây Đây hình như là Quý Vô Song bị loại ở vòng mười Giọng hát hay Đại Đường kỳ thứ nhất.
.- Ai dô! Cũng đúng là Quý Vô Song!
.- Ta nhớ ra rồi, hình như khi Giọng hát hay Đại Đường kết thúc, đã có tin tức truyền ra Quý Vô Song sẽ tham gia diễn Khuynh thành chi luyến.
.- Châc chậc! Thật là không ngờ được, Quý Vô Song này cải trang nam còn đẹp hơn là mặc nữ trang nhiều.
.Nữ này tên là Quý Vô Song, chính là từ cuộc thi tuyển tú đi lên. Lúc đầu có một nguyên nhân quan trọng quyết định chọn nàng ta, chính là chiều cao của nàng ta tương đối cao, khá là hợp với Cố Khuynh Thành. Bởi vì Cố Khuynh Thành cũng khá cao, dù sao cũng đã che nửa khuôn mặt rồi, nếu dáng người không đẹp, có thần bí đến mấy cũng rất khó thoát khỏi phong trần mà nổi bật lên. Dáng người của Cố Khuynh Thành vẫn luôn khiến không ít người mê mẩn, nàng ta làm nữ chính, điểm khó nhất chính là chiều cao của nam chính. Dù sao thì phong khí như vậy, cho dù Hàn Nghệ có thể bất chấp thì Cố Khuynh Thành cũng sẽ không đồng ý, trừ khi Hàn Nghệ đích thân diễn.
.Thêm nữa là chính bởi vì tạo hình giả nam của Quý Vô Song hết sức anh tuấn tiêu sái, còn hơn cả tạo hình nữ của nàng ta. Đây cũng là lý do tại sao khi nàng ta tham gia Giọng hát hay Đại Đường cũng không thu hút được sự chú ý quá lớn, hơn nữa nàng ta còn nổi tiếng với vũ đạo, ca hát cũng không được coi là quá tốt.
.Tuy nhiên Quý Vô Song xuất thân bộ khúc, cha mẹ đều là người thấp hèn, hơn nữa còn có một nửa huyết thống người Hồ, từ khi rất nhỏ nàng ta đã bị thấm nhuần khái niệm đẳng cấp, bởi vậy nàng ta không thể dung nhập vào nhóm trung tâm của Phượng Phi Lâu. Đừng thấy nàng ta thường xuyên luyện tập cùng với Mộng Nhi bọn họ, nhưng nàng ta nhìn thấy Hàn Nghệ thì đều tận cung tận kính, đứng sang một bên giống như tôi tớ, không dám lên tiếng. Cảm giác tồn tại của nàng ta ở Phượng Phi Lâu vô cùng nhỏ bé, kém xa Trà Ngũ bọn họ. Thậm chí là trước đó khi Hàn Nghệ vẽ áp-phích giúp nàng ta từng yêu cầu nàng ta thay quần áo, nàng ta cũng không dám bảo Hàn Nghệ tránh đi một chút. Nếu như Hàn Nghệ nhất định muốn nhìn, nàng ta cũng tuyệt không dám có nửa câu oán thán, bởi vì nàng ta cảm thấy đây là điều bình thường, Hàn Nghệ là chủ nhân của nàng ta, nàng ta là thuộc về Hàn Nghệ, đương nhiên, Hàn Nghệ đã rất tự giác mà tránh đi.
.Tuy nhiên hôm nay đối với nàng ta mà nói sẽ là một bước chuyển ngoặt trọng đại, chỉ bằng một tấm áp-phích này đã đủ thu hút sự chú ý của mọi người đối với nàng ta rồi.
.- Đợi đã, kia kia không phải Tiểu Mập sao?
.- Đúng là Tiểu Mập a!
.- Tại sao?
.Khi ánh mắt của mọi người di chuyển đến tấm áp-phích của ba, lập tức vang lên từng tiếng kinh hô.
.Trong vòng vây của mỹ nữ, Hùng Đệ có vẻ càng bắt mắt hơn, mà khuôn mặt béo múp kia thực sự là quá có tính dấu hiệu rồi.
.- Dựa vào cái gì mà Tiểu Mập có thể đứng cùng với Tứ Mộng chứ?
.- Mộng Nhi, Mộng Đình như vậy mà dùng để phụ trợ Tiểu Mập.
.- Đây là tên khốn nào sắp xếp thế.
.- Còn có thể là ai, tám phần là Hàn Thị lang.
.- Tiểu Mập chính là đệ đệ của Hàn Thị lang, ta thấy đây chắc chắn là Hàn Thị lang cưỡng ép Tứ Mộng đứng cùng với Tiểu Mập, thật là buồn cười.
.Mộng Nhi, Mộng Đình tuy rằng chỉ ở trong nhà, nhưng vai diễn Hùng Phi và Thôi Tinh Tinh của họ đều đã đi sâu vào lòng người, có một đám fan vô cùng trung thành, danh khí cũng không nhỏ hơn Cố Khuynh Thành. Nếu đứng cùng với Hàn Nghệ thì cũng không có gì để nói, dù sao Hàn Nghệ cũng là chủ nhân của Ngõ Bắc, hơn nữa lại là Tể tướng, nhưng đứng cùng với Tiểu Mập, lại còn dính sát sạt như vậy, cảm xúc bất mãn lập tức lan tràn trong đám người, mọi người cúi đầu giậm chân, kêu ca khắp phố.
.Ta nhìn đẹp zai thế này, bình thường muốn gặp Mộng Nhi, Mộng Đình một chút mà cũng khó như lên trời, Hùng Đệ béo như thế mà lại có thể được Tứ Mộng vây quanh, thế này thì ông trời thật là quá không công bằng rồi!
.Đang lúc tình cảm quần chúng kích phẫn, Trà Ngũ từ bên cạnh đi đến.
.- Trà Ngũ!
.Một vài công tử ca lập tức gọi Trà Ngũ lại.
.Trà Ngũ trước đây vô cùng sợ những công tử ca này, nhưng bây giờ đã lão luyện rồi, lại cộng thêm cường thế của Hàn Nghệ, bây giờ đối mặt với những công tử ca này chẳng có một chút sợ hãi nào cả, nhưng gã vẫn hết sức cung kính mà hỏi: - Mấy vị công tử có chuyện gì căn dặn?
.- Tranh này là có ý gì? Tại sao để cho Tiểu Mập đứng cùng với Tứ Mộng?
.- Tiểu Mập tuy là tốt bụng đáng yêu, nhưng an bài như vậy cũng quá là không thỏa đáng rồi.
.Trà Ngũ mỉm cười nói: - Các vị xin bớt giận, sở dĩ tiểu Nghệ ca an bài như vậy là có nguyên nhân cả, bức chân dung này là đoàn đội sáng tác của Khuynh thành chi luyến, Tiểu Mập cũng tham dự trong đó, bởi vậy nên vẽ họ với nhau.
.- Đoàn đội sáng tác?
.- Không sai.
.- Vậy đoàn đội sáng tác của các ngươi còn tuyển người không?
.- Bổn nhân tài trí hơn người, học phú ngũ xa, và còn rất có nghiên cứu đối với kịch nói, có thể tham gia sáng tác kịch nói được không?
.Sáo lộ gần quan được ban lộc này bọn họ vẫn hiểu. Bọn họ đều cho rằng sở dĩ vẽ Tiểu Mập vào trong này, đó là vì trong lâu không có soái ca, Tiểu Mập xưng tài tử, nếu như bọn họ đến, Tiểu Mập còn không phải đứng sang bên cạnh sao, Tứ Mộng không phải chính là thức ăn trong bát của bọn họ rồi sao.
.Trà Ngũ trong lòng hết sức khinh bỉ bọn họ, tuy rằng trong Phượng Phi Lâu là thịt nhiều sói ít, nhưng cũng không đến lượt các ngươi nha, nói: - Các vị, thật sự xin lỗi, hiện tại Phượng Phi Lâu chúng ta cũng không tuyển người, nếu như tuyển người, chúng ta sẽ dán thông báo, các vị có thể đến báo danh.
.Hùng Đệ nấp trên lầu quan sát phản ứng của mọi người, nghe thấy không ít người cảm thấy bất mãn về cậu ta, trong lòng hết sức buồn bực, mím môi quay sang nói với Hàn Nghệ: - Hàn đại ca, sao bọn họ bất mãn với đệ? Đệ và Mộng Nhi tỷ tỷ bọn họ đứng cùng nhau không thích hợp sao?
.Hàn Nghệ một tay khoác lên vai cậu ta, tuy bình thường hắn hay càm ràm Tiểu Mập thích khoác tay lên vai Tiểu Dã, nhưng bản thân hắn thỉnh thoảng cũng vẫn như vậy, cười nói: - Bất mãn cái gì, ghen tị kịch liệt như vậy, lẽ nào đệ không có cảm nhận được sao. Bọn họ là đố kị đệ có thể thân cận như vậy với Mộng Nhi bọn họ, còn bọn họ thì chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
.Hùng Đệ chớp chớp mắt, lập tức lại cười vui vẻ.
.Hàn Nghệ lại nói:
.- Mà việc đệ cần làm chính là khiến cho bọn họ càng ghen tị với đệ hơn nữa, đến khi đợt áp-phích thứ hai tấn công, ta sẽ vẽ đệ cùng với Khuynh Thành, đảm bảo bọn họ sẽ ghen tị phát khóc. Đương nhiên hắn sớm đã dự tính được sẽ có tình huống thế này, nhưng ta lại thích để cho Hùng Đệ và Tiểu Dã nổi bật, điều này còn thích hơn là bản thân hắn nổi bật.
.Hùng Đệ sửng sốt, xua tay béo nói: - Cái đó thì không cần đâu, Hàn đại ca, hiện giờ đệ cũng là một người buôn bán rồi, vẫn cần phải chú ý đến hòa khí sinh tài, nếu như bọn họ vì ghen tị với đệ mà không đến tiệm Thông Hùng của đệ ăn cơm nữa, vậy thì làm sao mà được.
.Hàn Nghệ sửng sốt, bật ha hả.
.Chợt nghe người bên dưới lại cao giọng hỏi: - Trà Ngũ, lúc nãy ngươi nói tranh này là Hàn tiểu ca vẽ?
.Trà Ngũ gật đầu nói: - Không sai.
.- Sớm nghe nói Hàn tiểu ca sáng tạo ra một kỹ thuật vẽ độc đáo, đến ngay cả Diêm Thượng thư cũng phải tự thấy mặc cảm, hơn nữa Hàn tiểu ca còn từng đích thân vẽ chân dung giúp hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, và còn khiến người ta phải kinh ngạc, hôm nay vừa thấy quả thật danh bất hư truyền.
.- Trà Ngũ, kỹ thuật vẽ này thật sự là Hàn tiểu ca tự sáng tạo sao?
.- Không sai! Loại kỹ thuật vẽ này là Hàn tiểu ca có được cảm ngộ sáng chế từ trong Hiền giả lục học.
.- Hiền giả lục học? Trong Hiền giả lục học đâu có vẽ tranh chứ!
.- Có đấy! Có đấy! Trong công học của Hiền giả lục học cần phải vẽ bản thiết kế, loại tranh này chính là Hàn tiểu ca có được gợi ý từ bản thiết kế.
.- Hàn tiểu ca văn võ song toàn, lại biết ngâm thơ vẽ tranh, thật là kỳ tài có một không hai!
.Rất rõ ràng, đây là Hàn Nghệ dạy gã ta nói như vậy. Hàn Nghệ vẫn luôn quy nạp tất cả mọi thứ mình mang đến từ hậu thế vào trong Hiền giả lục học, cho dù không có quan hệ gì, hắn cũng cưỡng ép hai thứ có liên hệ với nhau.
.Từng tiếng nịnh bợ ùn ùn mà đến.
.Danh tiếng của Hàn Nghệ sớm đã nảy sinh sự biến đối về chất rồi, hiện giờ hắn có vô vùng nhiều người theo đuôi.
.Trên Đệ Nhất Lâu!
.- Hàn Nghệ này cũng thật là giảo hoạt hết mức, tuy nói Cố Khuynh Thành tháo khăn che mặt xuống, nhưng lại thêm phượng hoàng lên trên, cũng chẳng khác lúc trước a!
.Vi Quý liếc mắt đã nhìn ra trò mèo của Hàn Nghệ, dù sao cũng là đối thủ cũ.
.- Cũng không phải! Cũng không phải!
.Đỗ Thiếu Vân lắc lắc đầu nói: - Ta thì lại cảm thấy thế này càng khiến người ta cảm thấy kinh diễm. Không biết Bùi huynh nghĩ sao?
.Hai người nhìn sang phía Bùi Thanh Phong, nhưng chỉ thấy Bùi Thanh Phong vẫn luôn nhìn tấm áp-phích kia, dường như không nghe thấy hai người nói.
.Đỗ Thiếu Vân gọi: - Bùi huynh, Bùi huynh.
.Bùi Thanh Phong ngẩn ra, a một tiếng.- Cái gì?
.Vi Quý nói:
.- Ta nói Bùi huynh, sao huynh lại phải khổ sở như thế chứ? Lúc trước khi Cố Khuynh Thành còn ở Hoa Nguyệt Lâu, ta đã kiến nghị huynh trực tiếp chuộc Cố Khuynh Thành về nhà được rồi, huynh lại cứ không chịu, bây giờ tốt rồi, Cố Khuynh Thành rơi vào tay Hàn Nghệ, bây giờ huynh lại muốn đắc thủ e rằng càng khó hơn nữa.
.Bùi Thanh Phong lại khẽ cười nói: - Khuynh Thành tuy xinh đẹp, nhưng trên đời nữ nhân xinh đẹp hơn nàng ấy cũng không phải là không có, nếu không phải nàng ấy tự nguyện, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì cả.
.Đỗ Thiếu Vân nói: - Nhưng huynh tiếp tục chờ đợi như vậy cũng chẳng làm nên chuyện.
.Bùi Thanh Phong cười nói: - Nàng thân là nữ tử còn có thể đợi được, lẽ nào ta lại không đợi được sao.
.Trước tiệm thuốc Lư gia.
.- Thủ đoạn của Hàn Nghệ cũng thật là không bao giờ hết a, hơn nữa những thủ đoạn này nhìn có vẻ như đơn giản, nhưng rơi vào tay hắn thì luôn khiến người ta cảm thấy kỳ diệu vô cùng.
.Vương Huyền Đạo nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này không khỏi có chút cảm thán.
.Trịnh Thiện Hành cười nói: - Ta thì không cho là như vậy, thủ đoạn của Hàn Nghệ chẳng có một chút nào là đơn giản cả, ít nhất thì tranh này hiện giờ trên đời không có ai có thể vẽ ra được, cũng giống như đại hội vận động đó vậy, đại hội vận động thì ai cũng có thể làm, nhưng ai lại từng nghĩ đến việc liên hệ những đứa trẻ con nhà nghèo đó cùng với hoàng hậu.
.Lư Sư Quái nghe vậy thoáng gật đầu, y càng tán đồng cách nhìn của Trịnh Thiện Hành hơn.
.Nhưng Thôi Tập Nhận thì lại nhìn tấm áp-phích kia chằm chằm nói: - Kỳ thật việc Hàn Nghệ am hiểu nhất chính là phô trương thanh thế để che giấu ý đồ thật sự của mình.
.Vương Huyền Đạo nghe thấy vậy hơi nhíu mày, nói: - Đúng rồi! Các người xem Cố Khuynh Thành đó là hóa trang Hồ nữ, còn Quý Vô Song kia thì lại hóa trang người Hán, hơn nữa còn là đang mặc áo giáp Đại Đường ta.
.Thôi Tập Nhận nói: - Có thể vượt lên tranh cãi sĩ thứ, cũng chỉ có tranh cãi Hồ Hán thôi.
.Trịnh Thiện Hành cau mày nói: - Theo ý của Thôi huynh, lần này là Hàn Nghệ muốn khơi mào tranh cãi Hồ Hán, hay là làm suy yếu tranh cãi Hồ Hán.
.Thôi Tập Nhận nói: - Theo ta thấy, có lẽ là cái sau, các người đừng quên đại kế hoạch tây bắc của Hàn Nghệ, khơi mào tranh cãi Hồ Hán, tuyệt bất lợi với đại kế hoạch tây bắc của hắn.
.Lư Sư Quái gật đầu nói: - Đúng thế, thế này nghe có vẻ giống việc Hàn Nghệ làm, lợi dụng một chuyện nhỏ không hề liên quan, sau đó lôi kéo đến đại sự quốc gia, khiến người ta bất tri bất giác mà rơi vào trong bẫy của hắn.
.Vương Huyền Đạo nói: - Như vậy xem ra, vở kịch lớn này mà ra, chúng ta cũng không thể bỏ lỡ a!
.Thôi Tập Nhận cười nói: - Chỉ sợ ngươi không có công phu này, ngươi đừng có quên người sắp phải đến Lại Bộ phỏng vấn rồi.
.Vương Huyền Đạo cười nhạt: - Cái đó chẳng qua chỉ là một hình thức thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận