Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 513: Phân biệt người Hoa và rợ.

.Trưởng Tôn Vô Kỵ lập tức quát: - Nói xằng bậy.
.Bất luận đề cập ngôn luận gì của Lý Thế Dân, ông ta đều biểu hiện rất nghiêm túc.
.Hàn Nghệ một mực chắc chắn nói: - Đây là Thái Tông Thánh Thượng dạy ta.
.Hứa Kính Tông mừng rỡ, nói: - Được lắm, vậy ngươi nói ra cho rõ ràng, bằng không mà nói, ngươi chính là mượn danh nghĩa Thái Tông Thánh Thượng, nhục nhã thánh nhân, tội đáng giết.
.Còn là tội phải đáng giết, ta thấy ngươi mới heo đó! Hàn Nghệ đứng dậy, chắp tay nói: - Thái Tông Thánh Thượng khi còn sống không chỉ một lần nói qua. Lấy đồng làm gương, có thể chỉnh áo mũ, lấy cổ làm gương, có thể biết hưng thế, lấy người làm gương, có thể biết rõ được mất Không biết hạ quan nói sai gì không?
.Trưởng Tôn Diên bọn họ vừa nghe, không khỏi nhủ thầm một tiếng hay lắm.
.Chử Toại Lương ngẩn ra, chĩu mày không nói.
.Lưu Phất nói: - Đây là Thái Tông Thánh Thượng nói, nhưng với việc này có bất cứ liên hệ gì chứ?
.Hàn Nghệ cười nói: - Thái Tông Thánh Thượng lời này ý tứ đã rất rõ ràng. Chính là hy vọng chúng ta có thể đem sự được mất của người đi trước đã trải qua làm tham khảo cho chính mình, như vậy mới có thể thành công, nhưng tìm ra thất bại được mất của ngừoi đi trước rồi, đầu tiên ta sẽ có một loại tinh thần hoài nghi, không có loại này, ta không có khả năng tìm ra được mất thất bại của người đi trước. Chúng ta soi gương không thể chỉ nhìn một mặt tốt của mình, mà xem nhẹ mặt không tốt còn lại, bằng không vĩnh viễn không thể tiến bộ được, nhưng lúc đầu ngươi biết được người này chẳng ai hoàn mỹ, ngươi mới có thể từ đó làm gương tìm được chỗ thiếu hụt của chính mình. Đây là một loại tinh thần hoài nghi.
.Thánh nhân cũng là người, thánh nhân cũng là cổ nhân, chúng ta không thể chỉ thấy một mặt vĩ đại của thánh nhân, chúng ta còn cần tìm ra mặt sai lầm kia của thánh nhân, như vậy chúng ta mới có thể tiến bộ. Chúng ta làm thần tử, khi đối mặt quân chủ, cũng nên như thế, quân chủ cao cao ở núi, tôn quý vô cùng, nhưng lời quân chủ nói liền nhất định là đúng đấy sao? Chẳng sợ bệ hạ ngồi ở chỗ này. Vi thần cũng dám nói một câu, đó cũng không thấy được. Thái Tông Thánh Thượng hùng tài vĩ lược, rộng rãi rộng lượng, nhưng Ngụy công lại dâng lên hơn một ngàn tấu chương. Chỉ ra chỗ sai của Thái Tông Thánh Thượng, hơn nữa hơn phân nửa cũng đều được Thái Tông Thánh Thượng tiếp thu, đây là giải thích rõ ràng Thái Tông Thánh Thượng cũng có chỗ sai lầm, nhưng đây cũng không phải là phê bình Thái Tông Thánh Thượng, hoàn toàn là lời tán thưởng lớn nhất đối với Thái Tông Thánh Thượng. Chính là vì Thái Tông Thánh Thượng khiêm tốn tiếp nhận lời can gián, bởi vậy mới vĩ đại như thế. Được người đời tôn xưng là là Thiên khả hãn, bởi vì Thái Tông Thánh Thượng khi khiêm tốn tiếp nhận lời can gián, đồng thời, cũng đang không ngừng hoàn thiện chính mình.
.Nói xong, hắn hành lễ với Lý Trị nói: - Bệ hạ, vi thần tuy rằng chức quan hèn mọn, nhưng vi thần cũng phải nói một câu, bệ hạ cũng không phải con người toàn vẹn, trong lòng lại mang ý chí khiêm tốn, tiếp thu lời can gián, như thế bệ hạ mới có thể thành người hoàn mỹ, như thế Đại Đường mới có thể nằm dưới sự lãnh đạo của bệ hạ, càng trở nên cường thịnh hơn.
.Lời này nói rất hay, mặc dù là bạn chí thân của Lý Thế Dân là Trưởng Tôn Vô Kỵ, thì cũng đều không còn lời gì để nói.
.Lý Thế Dân được người ca tụng không phải bởi vì ông ta tính toán không bỏ sót, cả đời không hề có sai lầm, mà hoàn toàn là vì ông ta dũng cảm sửa chính sai lầm của mình, không quan tâm Lý Thế Dân làm như vậy là có rất để ý việc đời sau đánh giá mình ra sao hay không, đối với một Hoàng đế mà nói, là điều rất đáng quý.
.Lý Trị nghe được mắt sáng ngời lên, cười ha hả nói: - Ngươi đều nói như vậy rồi, nếu mà trẫm coi như không nghe thấy, vậy đây chẳng phải là thành một hôn quân bất hiếu. Dừng một chút, y đưa tầm mắt nhìn qua, nói: - Kỳ thật trẫm luôn ghi nhớ trong lòng câu nói này của phụ hoàng, trẫm cũng rất hy vọng các vị ái khanh, có thể có nhiều hơn những lời can gián đối với trẫm, khiến trẫm hiểu được sự được mất của chính mình.
.Đây thật sự là một người so với một đám giảo hoạt, Hàn Nghệ lợi dụng lời Thái Tông, đến phản bác lời thánh nhân, mà Lý Trị lại lợi dụng lời Hàn Nghệ, ám chỉ sự bất mãn đối với triều đình trước mắt.
.Lời này cũng có thể không quá hay để tiếp nối, lúc đầu Chử Toại Lương liền không tiện mở miệng rồi, lúc này trên triều đình giống như ao tù nước đọng, đều không phải bởi vì bọn họ đó ư, nếu ông ta tiếp tục tranh cãi, Lý Trị sẽ nghĩ như thế nào? Ngươi đây là người gây sự nha.
.- Bệ hạ thánh minh!
.Hàn Nghệ hô to một tiếng, lại nói: - Khổng Thánh Nhân ông ta sinh ra ở niên đại xuân thu, đó là một niên đại quần hùng cát cứ, đó là một niên đại khói lửa nổi lên bốn phía, đó là một niên đại bần cùng lạc hậu, mà chúng ta hiện tại sinh hoạt tại Đại Đường thịnh thế, một niên đại cực kỳ cường thịnh, lời Khổng thánh nhân lúc ấy, không có nghĩa là có thể dùng cho hiện tại, tỷ như, Khổng thánh nhân từng nói nói "Nội chư hạ mà ngoại Di Địch.". Nhưng Thái Tông Thánh Thượng thì sao? Thái Tông Thánh Thượng tư tưởng chủ trương cũng là 'Từ xưa đều quý Trung Hoa, tiện Di Địch, còn trẫm đều yêu như một, đây là hai loại tư tưởng hoàn toàn tương phản, chẳng lẽ Thái Tông Thánh Thượng sai lầm rồi sao?
.Làm kẻ lừa đảo, vậy nhất định phải rõ ràng tính toán kỹ càng, hắn lúc đầu không có nên ra ví dụ này ở tiết học đó, chính là để lại cho bọn họ đấy.
.Lời này ai dám tiếp?
.Nếu ai dám nói Thái Tông Thánh Thượng sai lầm rồi, Trưởng Tôn Vô Kỵ kia thế nào cũng phải giết chết người đó.
.Tiểu tử ! Các ngươi không phải đầy bụng kinh luân sao? Có bản lĩnh đến phản bác ta à! Không nói à, vậy im lặng ngồi ở chỗ này xem ca biểu diễn! Hàn Nghệ chuẩn bị kỹ từ lâu, tiếp tục nói:
.- Khổng thánh nhân sở dĩ đề xuất cái loại chủ trương này, ở lúc ấy mà nói thì không hề sai, bởi vì lúc ấy Trung Quốc nhiều lần đã bị tứ Di quấy nhiễu, nhưng hiện tại Đại Đường ta đã nhất thống giang hồ, không, nhất thống thiên hạ, tứ hải một nhà, tuy hai mà một, đây đúng là bởi vì Thái Tông thánh trên có ý chí hải nạp bách xuyên, đế quốc Đại Đường ta mới có thể có được bản đồ mở mang như vậy, Đại Đường ta mới có hiện nay thịnh thế, bất kể là Địch Di cũng được, Nam Man cũng thế, hoặc là con dân Trung Nguyên, chúng ta đều chỉ có một thân phận, thì phải là con dân Đại Đường.
.Nếu Thái Tông Thánh Thượng cũng tôn sùng lời thánh nhân như vậy, như vậy Đại Đường ta quyết không thể nào có hôm nay mạnh thịnh, ai ở hiện tại còn chủ trương tư tưởng 'Nội chư hạ mà ngoại di địch' nữa, thì phải là muốn chia cắt Đại Đường ta ra, Thái Tông Thánh Thượng tại sao lại có tư tưởng này, cũng là bởi vì Thái Tông có được tinh thần hoài nghi, các triều đại đổi thay đều là tôn sùng tư tưởng nội chư hạ ngoại di địch, kết quả như thế nào? Hàng năm chiến tranh không ngừng, dân chúng lầm than, dân chúng sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, nhưng mà, Thái Tông Thánh Thượng lấy cổ làm gương, nhìn đến các triều đại đổi thay không đủ, càng gia tăng sửa chữa, mới thu được một tấm bản đồ từ xưa tới này đều không có. Lúc này hạ quan xin hỏi các vị một câu, đến tột cùng là Thái Tông Thánh Thượng đúng? Hay là Khổng thánh nhân đúng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận