Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 787.1: Đều là lối mòn.

.Lối mòn!
.Tràn ngập mùi vị của sự đi theo lối mòn a!
.Hồi thứ nhất nói Khổng Tử phản đối lý luận của ân sư, mà hồi thứ hai đối tượng tát vào mặt đã trực tiếp thăng lên đến người thông minh nhất cả nước.
.Đây không phải là lối mòn thì là gì.
.Nhưng nếu suy nghĩ cẩn thận, thật ra hai điểm này đều là đang phản đối tư tưởng "Thuật nhi bất tác, tín nhi hảo cổ" (nghĩa là ta chỉ thuật lại mà không sáng tác, tin vào đạo lý thời xưa), bởi vì tư tưởng nghiêm trọng này đã cản trở tiến bộ, cái gì cũng là cổ đại tốt, vậy còn mong tiến bộ cái gì? Đây là hòn đá ngáng chân lớn nhất trong việc mượn người cổ đại để cải cách của Hàn Nghệ, nhất định phải phủ định trước tiên, mặc dù hiện giờ tư tưởng này đã được Hàn Nghệ định nghĩa mới lại rồi, nhưng chuyển biến của tư tưởng không phải chốc lát là được, mà cần có thời gian, Hàn Nghệ là muốn hoàn toàn bóp chết tư tưởng này.
.Ngoại trừ điều này, trước cái nhìn chăm chú của mọi người, trong tình huống không được coi trọng, Khổng Tử đã hoàn thành việc lật ngược tình thế, đặc biệt là hồi thứ hai này, trực tiếp đánh vào mặt đối phương trước mặt quân chủ, thật là vô cùng sảng khoái a.
.Ngoài ra, kết thúc cũng dùng tư tưởng Nho gia làm tổng kết, điểm danh chủ đề.
.Gần như hoàn toàn giống như mô thức của hồi thứ nhất, nhưng không vấn đề gì, khán giả thích xem, như vậy là đủ rồi.
.Điểm khác nhau duy nhất là, hồi thứ nhất Hàn Nghệ tham khảo chuyện của Newton và Galileo, còn hồi này thì trực tiếp tham khảo câu chuyện của Archimedes, từ làm vương miện đến vị đại phu thông minh kia tìm ra biện pháp trắc định, gần như đều là sao chép.
.Nhưng Hàn Nghệ cho rằng nếu chỉ là như vậy thì câu chuyện sẽ không quá hấp dẫn, mà còn quá ngắn, không thể lên kịch bản.
.Bởi vì Hàn Nghệ từng đọc được một vài ý kiến trong một bài văn, tố cáo câu chuyện của Archimedes có một thiếu sót, đó là không nói rõ chiếc vương niệm kia cho rỗng ruột hay không, nếu như rỗng ruột thì kết quả sẽ không xuất hiện sai lệch, bởi vì nếu rỗng ruột, mật độ sẽ là mật độ bình quân chỉnh thể, chứ không phải là mật độ của vàng thuần, Hàn Nghệ chính là lợi dụng thiếu sót này khiến cho câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn.
.Tiếng vỗ tay hồi lâu không dứt!
.Nho sinh ai ai cũng giống như chích máu gà vậy, thật là quá nghiện rồi, mặc dù bọn họ có rất nhiều người không biết đặt tên này rốt cuộc là có ý nghĩa gì, nhưng chỉ nghe thôi cũng cảm thấy rất hào hứng a!
.Bởi vậy có thể thấy, Thiếu niên Khổng Tử 2 thành công hơn so với Thiếu niên Khổng Tử 1, bỏ bản thân câu chuyện qua một bên không nói, còn có một nguyên nhân hết sức quan trọng, đó là hồi thứ nhất mọi người đều mang thái độ phê phán và nghi ngờ đến xem, còn hồi này thì mọi người đều mang theo thái độ khẳng định đên xem, vì vậy có vẻ càng chấn động hơn một chút.
.Hơn nữa Hàn Nghệ cũng đã thực hiện lời hứa của mình, chẳng qua là hắn mượn sức nổi để trình bày, không phải lực vạn vật hấp dẫn, bởi vì lực vạn vật hấp dẫn này quá khó để làm thực nghiệm tính toán, trong đó còn có cả khái niệm tốc độ.
.Bất luận nói thế nào, lúc này không lên mặt thì đợi lúc nào.
.Tấm vải đỏ hạ xuống trong tiếng vỗ tay, còn Hàn Nghệ cũng đi ra trong tiếng vỗ tay.
.Hắn chắp tay với các đại nho, nói: - Các vị tiền bối, chê cười, chê cười rồi.
.Trịnh Bá Ngung vuốt râu cười ha ha nói: - Hàn Nghệ, kịch này của ngươi cũng khiến chúng ta mở rộng tầm mắt a!
.- Không sai! Không sai! Câu chuyện không mất sự thú vị, biến đổi bất ngờ, mà còn diễn giải tư tưởng của Khổng thánh nhân vô cùng hoàn mỹ, chúng ta xem cũng hết sức mê mẩn a!
.- Ai nói không phải, giờ đứng lên ta mới biết là đã ngồi lâu như vậy, lưng cũng hơi đau rồi.
.- Nhất là câu đứng trên vai người khổng lồ đó, thực sự nói rất hay, chúng ta đều là đang đứng trên vai người khổng lồ!
.- Ha ha!
.Một đám đại nho này luôn miệng khen ngợi Hàn Nghệ, bọn họ đều cảm thấy hồi này còn hay hơn hồi trước nhiều, đặc biệt là đoạn Khổng Tử ngăn cản Lỗ Chiêu Công chém kẻ vu cáo kia, đã phản ứng hết sức trực tiếp tư tưởng nhân chính của Nho gia, điều này không có trong hồi thứ nhất, có thể nói là kết hợp vô cùng hoàn mỹ.
.- Quá khen! Quá khen!
.Hàn Nghệ khiêm tốn nói: - Thật ra vãn bối mới là tiểu nhân vật đứng trên vai người khổng lồ, nếu lúc đầu không phải mấy vị tiền bối dốc lòng dạy bảo, e vãn bối cũng không thể bước lên một lầu rồi.
.Tiểu tử này đúng là rất biết ăn nói!
.Đám người Trịnh Bá Ngung đều bật cười, vừa không cẩn thận đã để người ta nói thành người khổng lồ rồi.
.Vi Quý ngồi ở hàng đầu thấy Hàn Nghệ nói cười với mấy đại nho này, trong lòng rất không vui, càng cảm thấy khó chịu hơn, phải biết rằng đám người Trịnh Bá Ngung rất cao ngạo, người hạ tiện giẫm lên cái bóng của bọn họ cũng có thể sẽ nổi giận, bây giờ lại cười nói vui vẻ cùng tên nông dân Hàn Nghệ này, thật là khó để cho nam nhân hiểu được, không khỏi hừ một tiếng: - Điêu trùng!
.- Vi huynh, xin hãy nhường đường!
.Y còn chưa nói xong, chỉ thấy một đám nho sinh tràn lên, trực tiếp chen lấn y sang một bên.
.Vi Quý bừng tỉnh lại, lập tức tức giận trợn hai mắt, nhưng căn bản là người ta không thèm để ý đến y, y vừa thấy đối phương nhiều người như vậy, mà còn có không ít người cũng là con cháu quý tộc, nghĩ thầm hay là thôi đi, tự tìm chuyện không vui, lại liếc mắt nhìn sang Bùi Thanh Phong, chỉ thấy Bùi Thanh Phong lại càng mang vẻ đố kỵ hiện rõ trên mặt.
.- Hàn tiểu ca! Sức nổi, chất lượng, mật độ mà trong kịch nói đến, đều là ngươi nghĩ ra sao?
.- Bất tài, chính là tại hạ.
.- Ồ, làm sao ngươi nghĩ ra được cái này?
.- Đây đều là từ việc quan sát trong cuộc sống, đương nhiên, tại hạ đây cũng học theo Khổng thánh nhân, bởi vì gần đây ta đã đọc rất nhiều chuyện liên quan đến Khổng thánh nhân, phát hiện Khổng thánh nhân đã có được không ít cảm ngộ từ trong cuộc sống, bởi vậy ta cũng hết sức lưu tâm đến tất cả các chi tiết trong cuộc sống.
.- Ngươi nói như vậy, cũng đúng thật.
.Những nho sinh này đều gật đầu.
.Trịnh Bá Ngung gật đầu nói: - Không sai! Tư tưởng Nho gia chúng ta đều là xuất phát từ bách tính, tương quan mật thiết với cuộc sống của bách tính, so với những tư tưởng hoàn toàn dựa vào tưởng tượng kia đúng là cách biệt một trời.
.Các đại nho đều gật đầu.
.Đây rõ ràng chính là có ám chỉ gì khác.
.Những nho sinh kia vội vàng chắp tay với Trịnh Bá Ngung, có thể được nghe lời dạy của Trịnh Bá Ngung, đây là chuyện may mắn biết chừng nào a!
.Hàn Nghệ đều nhận ra, thầm nghĩ, Thôi Trịnh Lư Vương này quả thật là danh bất hư truyền a!
.Nhưng mà, nhân vật chính của hôm nay vẫn là Hàn Nghệ, lại có người hỏi: - Hàn tiểu ca, xin hỏi một lực Khổng Khâu này là bao nhiêu?
.Thôi Tư quát: - Hỗn láo, sao ngươi dám gọi thẳng tên của thánh nhân?
.Nho sinh kia sợ xanh mặt.
.Một cái tên thôi mà, cần phải vậy không. Hàn Nghệ vội nói: - Thôi tiền bối chớ trách, đây đều tại vãn bối, không thể trách vị nhân huynh này. Mặc dù sức nổi, lực dẫn này đều là vãn bối nghĩ ra, nhưng chính như trong kịch có nói, vãn bối chẳng qua là tiểu nhân vật đứng trên vai người khổng lồ, mà Khổng thánh nhân chắc chắn chính là người khổng lồ lớn nhất, bởi vậy trong kịch ta mới sắp xếp đặt tên đơn vị của sức nổi là "Khổng Khâu", suy nghĩ không thỏa, vẫn mong các vị tiền bối thứ lỗi. Trịnh Bá Ngung khoát tay nói: - Không sao, không sao, lão phu lại cảm thấy cách đặt tên này hết sức hay.
.Thôi Tư sửng sốt, sau đó lúng túng nói: - Ây ôi! Lão phu đã quên mất điều này, không sai, không sai, thật ra lão phu cũng cảm thấy hết sức hay, chỉ là lúc nãy nhất thời không nghĩ đến, lão phu cũng cho rằng cứ như trong kịch nói, cứ đem cái gì của sức nổi - Đơn vị!
.- Đúng, đơn bị, đặt tên là "Khổng Khâu".
.Các đại nho còn lại cũng lần lượt gật đầu tán thành. Đây là sự tuyên truyền tốt nhất a!
.Bọn họ chưa từng nghĩ rằng, nếu như đặt tên đơn vị của sức nổi là Khổng Khâu, vậy thì nho sinh thiên hạ đều sẽ tôn sùng lực học, tôn sùng lực học cũng ngang với Khổng Tử, nhưng trên thực tế người được lợi nhất là Hàn Nghệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận