Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 628.2: Chủ ý "tuyệt diệu".

.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Khuynh Thành, cô có ý gì?
.Cố Khuynh Thành ủy khuất nói: - Đây rõ ràng chính là khổ trung tác nhạc.
.- Khổ trung tác nhạc?
.Hàn Nghệ nói - Không khoa trương chứ.
.Lưu Nga liếc nhìn Cố Khuynh Thành, đột nhiên nói: - Hàn tiểu ca, không phải ta nói ngươi, ngươi mời Khuynh Thành người ta đến, lại không quan tâm đến người ta, cả ngày bỏ mặc nàng ta trong nhà, việc này không được.
.Cố Khuynh Thành ra vẻ nức nở, một tay kéo Lưu Nga, nói: - Lưu tỷ, tỷ đừng nói nữa, là ta tự lựa chọn, không trách hắn được.
.Đệt! Nói như ta đè cô rồi không trả tiền vậy. Hàn Nghệ ngầm cười chê, nói: - Cô từng giây từng phút đều đang diễn a!
.Cố Khuynh Thành u oán nhìn Hàn Nghệ, không nói một lời, nước mắt ủy khuất đã vòng quanh hốc mắt.
.Lưu Nga lại nói: - Hàn tiểu ca, chúng ta làm nghề này, thật ra cũng chỉ mấy năm như vậy.
.Hàn Nghệ không đợi nàng nói hết, liền nói: - Ây ây ây! Lưu tỷ, tỷ đừng cứ nói chúng ta làm nghề này được không, chúng ta bây giờ là diễn kịch, không phải thanh lâu nữa. Trong lòng lại nghĩ, Cố Khuynh Thành này đã cho Lưu Nga uống canh gì mà cứ ra sức nói giúp cô ta vậy.
.Lưu Nga sửng sốt, hình như cũng đúng a, nói: - Vậy cũng không được Khuynh thành chi luyến của ngươi đến bây giờ cũng chưa có một cảnh nữa.
.- Ai nói không có cảnh!
.Hàn Nghệ nói: - Lần này ta về, chính là chuẩn bị bắt đầu tập luyện Khuynh thành chi luyến.
.- Thật sao?
.Cố Khuynh Thành ngạc nhiên vui mừng nói.
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm nói: - Chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ chúng ta sẽ đi bàn bạc luôn.
.Cố Khuynh Thành ngạc nhiên vui mừng nói - Được đó!
.Lưu Nga nói: - Sao không thể nói ở đây.
.Hàn Nghệ nói:
.- Tỷ không hiểu, trước khi mở màn, mỗi một đạo diễn đều nói chuyện riêng với vai nữ chính một phen, đây mới là quy luật của nghề này, học chút đi. Nói xong hắn liền dẫn Cố Khuynh Thành đi về hậu viện.
.Đi vào trong phòng của Hàn Nghệ, Cố Khuynh Thành lại có vẻ hơi lo lắng nói: - Hàn Nghệ, ngươi... ngươi không gạt ta chứ.
.Hàn Nghệ trợn trắng mắt nói: - Chuyện này ta cần phải gạt cô sao?
.Cố Khuynh Thành nói: - Vậy mặt của ta làm sao? Muốn ta che mặt diễn sao?
.- Đây chính là nguyên nhân tại sao ta vẫn trì hoãn đến nay.
.Hàn Nghệ nói xong lại là vẻ mặt hưng phấn, nói: - Nhưng cô yên tâm, ta đã nghĩ ra một cách tuyệt diệu, để che giấu khuôn mặt của cô.
.Cố Khuynh Thành nói với vẻ chờ mong: - Cách gì?
.Hàn Nghệ cười hắc hắc nói: - Chính là... cô diễn một vai nữ xấu xí a!
.Cố Khuynh Thành ngẩn người, nói: - Ý... ý gì?
.Hàn Nghệ giọng điệu cuốn hút nói:
.- Cô diễn vai nữ xấu, không phải là vấn đề gì cũng được giải quyết rồi sao, mọi người cho rằng vẻ xấu xí của cô là do cố ý làm ra, sẽ không có ai cho rằng cô thật sự là một cô nương xấu xí, đó là thật mà giả, giả mà thật, thật thật giả giả, đây chính là chỗ tinh túy của kịch, cách này có phải là vô cùng tuyệt không a.
.- Phụt!
.Cố Khuynh Thành giận trừng mắt nhìn Hàn Nghệ, nói: - Ta còn tưởng rằng ngươi nghĩ ra cách hay gì, thì ra chỉ là chủ ý nát này, ngươi mới diễn vai nữ xấu xí.
.Hàn Nghệ không có gì để nói: - Cô kích động như vậy làm gì, cô phải đối mặt với hiện thực à.
.- Ta sẽ không đối mặt với hiện thật.
.Cố Khuynh Thành kích động nói: - Ngươi nói để ta diễn vai nữ chính, nữ chính sao có thể là một người xấu xí được.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy là cô không hiểu rồi, nam nữ chính cần phải có sự đối lập, tại sao Bạch sắc sinh tử luyến có nhiều người xem như vậy, không phải chính vì xuất thân của Thôi Tinh Tinh và Hùng Phi cách biệt quá lớn, nhưng một chiêu Lão ngoan đồng cũng không có ý nghĩa, ta lại phối cho cô một soái ca, ĐM, soái ca cặp khủng long, à không, soái ca cặp sửu nữ, cái này quá hấp dẫn rồi.
.- Hấp dẫn cái đầu ngươi.
.Cố Khuynh Thành hận không thể bịt miệng Hàn Nghệ lại, chuyện này nghe sao cũng giống như đang tố khổ nàng a, nói: - Khuynh thành chi luyến, ngươi để ta diễn một vai xấu xí, người ta sẽ chấp nhận sao.
.Hàn Nghệ thẳng lắc đầu nói: - Cô lại lầm rồi, Khuynh thành chi luyến, nội dung không phải là tình yêu của một cô nương tên là Khuynh Thành, mà là một mối tình khuynh thành, chủ từ là tình yêu, không phải người, tình yêu thế nào mà có thể khuynh thành, tình yêu vượt qua giàu nghèo, vượt qua dung mạo, vượt qua giai cấp, vượt qua quốc độ mới được coi là khuynh thành chi luyến, hiểu rồi chứ?
.- Không hiểu!
.Cố Khuynh Thành nghe hắn có lý có cứ, trong lòng lại càng hoảng hốt, nói: - Ngươi... lẽ nào ngươi nghiêm túc?
.Hàn Nghệ trợn to hai mắt nói: - Đệt! Ta đã nói nhiều như vậy, cô sẽ không tưởng rằng ta đang đùa với cô chứ, ta vỗ ngực bảo đảm cho cô, vở kịch này nhất định là cực kỳ ăn khách, thật ra có rất nhiều nữ nhân tự ti, bọn họ thấy nữ nhân xấu xí như cô cũng có thể tìm được bạn trai đẹp trai như vậy, điều này sẽ cho họ sự tự tin cực kỳ lớn, cô không những có thể thu được danh và lợi, còn có thể giúp đỡ người khác, một công ba việc, đúng là không thể tốt hơn được nữa.
.Cố Khuynh Thành tức giận nổi trận lôi đình, nói: - Ngươi... ngươi đây là làm tổn thương ta để người khác vui vẻ, ngươi... ngươi quá ghê tởm, ta nhìn lầm ngươi rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Đừng nói như vậy chứ, đó là sát thân thành nhân, hy sinh vì nghĩa, ta đây là muốn xây dựng cô thành thánh mẫu, cô đừng lấy oán trả ơn a.
.Cố Khuynh Thành nói: - Sao ngươi không làm.
.- Ta cũng muốn a, nhưng nhìn ta đẹp trai thế này, đây là trời sinh, ta cũng không có cách nào a. Hàn Nghệ nhún nhún vai, nói vẻ rất bất đắc dĩ. Hắn cũng chỉ có thể nói như vậy trước mặt Cố Khuynh Thành, nếu đổi lại là Độc Cô Vô Nguyệt, phỏng chừng hắn phải đi diễn Khuynh thành chi luyến rồi.
.- Ngươi... !
.Cố Khuynh Thành quay đầu đi, kiên quyết nói: - Ta sẽ không diễn.
.Hàn Nghệ nói - Đừng như vậy được không, là một diễn viên, phải biết hy sinh vì nghệ thuật.
.- Đừng có mơ!
.Cố Khuynh Thành tức giận đến nỗi ngực phồng lớn lên, nói: - Nếu bị người khác nhìn ra sự thật, ngươi biết ta sẽ đối mặt với tai họa như thế nào không, những công tử đó sẽ giết ta, ta tuyệt đối sẽ không diễn, đây rõ ràng là ngươi muốn hãm hại ta.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn nàng một cái, nói:
.- Nhưng sớm muộn thì cô cũng phải đối mặt a, làm người phải dũng cảm đối mặt với hiện tại, nếu nhân vật kịch của cô đi sâu vào lòng người rồi, mọi người đều đã quen với vết sẹo này của cô thì cô có thể gặp người khác với diện mạo thật rồi, thật tốt a.
.- Ta... !
.Cố Khuynh Thành đột nhiên đảo mắt, nói: - Được! Chỉ cần ngươi chịu cưới ta, vậy ta sẽ diễn.
.- Cái... cái gì? Hàn Nghệ kích động nói: - Cố Khuynh Thành cô đừng nghĩ lấy công mưu tư, nói cho cô biết, ta sẽ không khuất phục, cô quá không biết đạo lý rồi, đây căn bản cũng chẳng phải là chuyện gì.
.Cố Khuynh Thành nghiến răng nghiến lợi cười nói: - Nếu ta là nữ nhân của ngươi, cho dù bọn họ biết ta vẫn luôn lừa dối bọn họ thì cũng sẽ đi tìm ngươi tính sổ, có ngươi lót dưới quan tài, ta chết cũng không sợ.
.- Chậc chậc! Cô cũng quá độc rồi đấy. Hàn Nghệ hoảng sợ nói.
.Cố Khuynh Thành cười lạnh nói: - Đa tạ, đa tạ, học ngươi thôi.
.- Lòng dạ đàn bà là độc ác nhất a!
.Hàn Nghệ cảm thán một tiếng, nói: - Nếu đã như vậy, thì chỉ có sử dụng kế hoạch B thôi.
.- Thế nào là kế hoạch B?
.- Hừ hừ! Chính là kế hoạch tinh tướng, ồ không, chính là phương án thứ hai.
.- Phương án thứ hai?
.Cố Khuynh Thành sửng sốt, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Ồ, ta biết rồi, ngươi... ngươi cố ý dọa ta.
.- Đung a! Đúng a!
.Hàn Nghệ nói: - Kết quả lại dọa mình dở sống dở chết.
.Cố Khuynh Thành nói: - Ta dọa ngươi khi nào.
.- Đệt! Cô đã muốn ta cưới cô rồi, còn có gì dọa người hơn cái này sao. Hàn Nghệ huơ tay múa chân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận