Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 788.1: Lực Khổng Khâu.

.Ngõ Bắc.
.Chỉ thấy hai người đang mặt mướt mồ hồi trước máy ném rổ, chơi hết sức hăng say.
.Không đến một lát, vị dáng người hơi cao đã chiếm ưu thế với ba bóng, gã ta đắc ý cười ha ha nói: - Mạc huynh, huynh ngắm chuẩn kém quá rồi, ta mới dùng chưa đến ba lực Khổng Khâu, huynh đã không ổn rồi.
.Người kia nói: - Lực Khổng Khâu là cái gì?
.Người trước đó nói: - Huynh không biết lực Khổng Khâu? Nói xong gã ta lắc đầu vẻ khinh thường, không có văn hóa, thật đáng sợ.
.Phường Sùng Nhân.
.Phường giàu có nhất thành Trường An này, trong đó đều là đại phú thương sinh sống.
.Trong phường lúc này có không ít người vây quanh trước lầu các ở khắp nơi, ở giữa vòng người này là ánh vàng lấp lánh a.
.- Ha ha, Tưởng huynh, nhường nhịn, nhường nhịn rồi.
.Một nam tử phục sức hoa lệ chắp tay cười nói, vẻ mặt rất là đắc ý.
.- Haiz!
.Nam tử trung niên họ Tưởng kia phất tay áo, lui sang một bên.
.Lại có một nam tử đi lên, tay gã cầm một thỏi vàng, đầu tiên là ước tính trọng lượng, sau đó bỏ vàng vào trong một cái ống trúc đầy nước, nhưng thấy trong ống trúc này còn có vết khắc.
.Mọi người xem đều lên tiếng ngạc nhiên thán phục.
.Nam tử vừa nãy còn đắc ý lúc này lập tức mặt xám xịt, im lặng cầm vàng của mình lui sang một bên.
.Còn vị nam tử này cũng đắc ý cười ha ha.
.Thì ra bọn họ đang lợi dụng cách trắc thủy này để so bì độ thuần của vàng nhà mình.
.Trong một gian phòng của phường Trường Lạc, chỉ thấy một người trẻ tuổi ngồi trước bàn, ngẩn ngơ nhìn trên mặt bàn, trước bàn đang để một khối vàng, một ống trúc, một khối bạc, gã lẩm bẩm: - Thể tích, mật độ, chất lượng, trọng lượng, rốt cuộc là dùng chất lượng để tìm mật độ, hay là dùng trọng lượng, chất lượng và trọng lượng lại có quan hệ gì? A rốt cuộc làm sao để tính toán mật độ đây!
.Hot rồi!
.Thiếu niên Khổng Tử 2 hoàn toàn hot rồi.
.Chỉ trong thời gian có một ngày, đã truyền đến khắp ngõ hẻm đều biết.
.Bởi vì hồi thứ nhất chỉ có một thực nghiệm tháp cao, kết luận thực nghiệm đưa ra chỉ là đồng thời tiếp đất, còn lực vạn vật hấp dẫn vẫn là một khái niệm hết sức mơ hồ, xa rời cuộc sống.
.Nhưng hồi thứ hai này liên quan đến thí nghiệm sức nổi, ít nhất thực nghiệm của Hàn Nghệ có thể tính toán ra sức nổi trong tình huống đặc biệt, hơn nữa thực nghiệm này tương quan mật thiết với cuộc sống của quý tộc, địa chủ, cũng không có quan hệ gì với bách tính, bách tính sống cả đời cũng chưa biết vàng bạc là gì, bởi vì vấn đề liên quan đến việc trong vàng có tạp chất vẫn luôn quấy nhiễu các quý tộc.
.Thực nghiệm này hết sức thú vị.
.Nhưng đồng thời cũng khơi gợi hứng thú thực sự của các nho sinh đối với mật độ, sức nổi.
.Điểm đầu tiên, Hàn Nghệ nói không rõ ràng, chủ yếu là liên quan đến chất lượng, trọng lượng, mật độ, chất lượng có tương đương với trọng lượng hay không, các kiểu khái niệm đều mơ hồ không rõ.
.Một vài nho sinh lĩnh ngộ tương đối cao, mặc dù đã phân định rõ sự khác biệt giữa chất lượng và trọng lượng, nhưng bản lĩnh toán học quá kém, thực ra chính phủ Đường vẫn hết sức coi trọng toán học, nhưng vấn đề là ở chỗ Nho gia, Đạo gia, Phật gia đều không coi trọng, học trò cũng không coi trọng, nho sinh ra sức làm thực nghiệm, nhưng vấn đề là không biết tính a!
.Thật là xấu hổ!
.Chỉ có thể khổ sở chờ đợi bài luận học thuật kia của Hàn Nghệ.
.Nhìn bề ngoài, giống như mọi người hết sức mong đợi luận học của các đại nho Trịnh Bá Ngung, nhưng thật ra đều đang đợi bài luận học thuật kia của Hàn Nghệ.
.Uy danh của Hàn Nghệ đã bắt đầu nước lên thì thuyền lên.
.Danh tiếng của Hàn Nghệ trước đây chỉ là giới hạn trong giới thương nhân, người đọc sách đều coi thường hắn, quý tộc thì lại càng là như vậy.
.Lần này thì đúng là không thể vãn hồi được.
.Nhưng Nho gia cũng được lợi nhờ việc này, Thiếu niên Khổng Tử đồng thời đổ bộ các đại tửu lầu Trường An, mặc dù nho sinh chiếm hết Phượng Phi Lâu, nhưng các tửu lầu khác vẫn là thứ tộc và quý tộc chiếm cứ, kịch thông tục dễ hiểu, xem thú vị, bách tính đều xem hiểu, thảo luận rầm rộ, cũng hiểu được những tư tưởng liên quan đến Nho gia, dần dần đã hình thành một không khí toàn dân hướng Nho tại Trường An.
.Đây chính là chỗ tinh túy của dựa vào cổ để cải cách, trước hết cần phải khiến người khác công nhận cái "cổ" này, mới có thể nói đến cải cách phía sau.
.Quả thật Hàn Nghệ cũng toàn tâm toàn ý quảng bá Nho gia.
.Sáng sớm hôm đó!
.Hàn Nghệ đang ăn bữa sáng trong phòng, Đỗ Tổ Hoa đột nhiên chạy vào: - Hàn đại ca, không hay rồi, Tiểu Mập bị người ta bao vây rồi.
.Hàn Nghệ nghe vậy đại kinh thất sắc, không nói hai lời liền khẩn trương xông ra ngoài, đã bị bao vây rồi, đương nhiên là mau chóng cứu người trước a.
.Ra đến bên ngoài, chỉ thấy một đám nho sinh vây quanh quán bánh bao của Hùng Đệ chật như nêm cối.
.Đây là tình huống gì a! Hàn Nghệ đang chuẩn bị quát, chợt nghe thấy có người nói: - Tiểu Mập à! Dạo này ngươi đang diễn Khổng thánh nhân, sao ngươi còn có thể ở đây bán bánh bao chứ! - Đúng a! Ngươi nhìn ngươi xem, toàn mặc phục sức của mấy người thô tục, ngươi nên mặc nho bào mới phải.
.Hùng Đệ buồn bực nói: - Ta còn phải làm bánh bao, nho bào không thích hợp để làm bánh bao. Hơn nữa, diễn kịch chỉ là hứng thú của ta, bán bánh bao mới là sự nghiệp của ta, ta phải dựa vào bán bánh bao để kiếm tiền nuôi cả nhà.- Ngươi diễn kịch là có thể kiếm tiền a! Nếu không có tiền, chúng ta cho ngươi a, ngươi đừng bán bánh bao này nữa.
.- Chỉ cần ngươi không bán bánh bao nữa, làm gì cũng được a!
.Hùng Đệ nói: - Không được, không được, tuy ta thích diễn kịch, nhưng ta cũng thích làm bánh bao.
.Không biết chuyện này là thế nào a! Hàn Nghệ buồn bực nhìn Đỗ Tổ Hoa, tiểu tử ngươi đúng là dọa chết ta rồi.
.Đỗ Tổ Hoa nhỏ giọng nói: - Hàn đại ca, lúc nãy huynh đã đi quá vội, đệ vẫn còn chưa nói xong.
.Hàn Nghệ tức giận trừng mắt nhìn y, lại cất cao giọng: - Ây ôi! Tiểu Mập, đệ buôn bán tốt như vậy à!
.- Hàn đại ca! Hùng Đệ vừa thấy Hàn Nghệ đến, lập tức nước mắt lưng tròng chạy đến, trong lòng đủ kiểu ấm ức, ta bán bánh bao mà thôi, vậy mà cũng không được.
.Tên nhóc béo này, người ta trực tiếp đưa tiền cho ngươi, ngươi còn ấm ức cái gì. Hàn Nghệ khoác một tay lên vai y, trong lòng tràn ngập ghen tị a, sao không có ai tặng tiền cho ta a! - Hàn tiểu ca, ngươi tới thật đúng lúc, mau mau khuyên Tiểu Mập, bảo y đừng bán bánh bao nữa.
.- Tại sao? Hàn Nghệ ra vẻ không biết.
.- Hiện giờ người y diễn là Khổng thánh nhân, nếu lỡ nhân sĩ của học phái khác nhìn thấy, sẽ nói Khổng thánh nhân chúng ta là một tên bán bánh bao, vậy thật khó nghe a!
.Đúng là hoàng thượng không lo, thái giám lo.
.Hàn Nghệ cũng là dở khóc dở cười trong lòng, nói: - Các vị thật là đã cất nhắc rồi. Tại hạ cho rằng nếu có người nói như vậy, thì người này nhất định là một tên tiểu nhân. Khổng thánh nhân đề xướng trọng nghĩa khinh lợi, kiến lợi tư nghĩa, thật ra Tiểu Mập chỉ diễn kịch, tiền kiếm được cũng nhiều hơn bán bánh bao nhiều, nhưng Tiểu Mập vẫn kiên trì bán bánh bao, chính là đệ ấy không muốn khiến những khách hàng thích ăn bánh bao của đệ ấy thất vọng, làm người không thể quên gốc. Đây chẳng phải là có trong tinh thần của Nho gia chúng ta sao?
.Những nho sinh kia nghe vậy đều gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận