Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 683.1: Bắt nạt ta tuổi nhỏ

.So sánh với lần đầu tiên Chử Toại Lương yêu cầu Hàn Nghệ về bí mật khoa học kỹ thuật, thì lần này biểu hiện của Hàn Nghệ vô cùng bất đắc dĩ.
.Ngươi muốn nói Chử Toại Lương là một cường đạo đi, nhưng ông ta làm vậy quả thật cũng không phải vì cho chính mình, bởi vì chuyện này cũng không có liên quan gì nhiều tới lợi ích của ông ta.
.Giống như lưỡi cày Hùng Phi lúc trước, sau khi Chử Toại Lương đạt được cày Hùng phi, thì suốt đêm sai bảo thợ thủ công gấp rút chết tạo, lại lập tức cầm đi thí nghiệm, càng về sau còn mở rộng cày Hùng phi này ra quy mô lớn, điều này đối với nền nông nghiệp của Đại Đường là cải tiến vô cùng lớn, Hàn Nghệ khẳng định là có công từ đầu đến cuối rồi, nhưng công lao của Chử Toại Lương cũng không thể bỏ qua được. Chuyện này không có nửa điểm liên quan gì đến lợi ích cá nhân của ông ta, cùng lắm là thêm một bút chiến tích cho ông ta thôi, nói là vì nước vì dân cũng không sai.
.Trong lòng ông ta chính là nghĩ như vậy, ta làm không phải cho bản thân mình, mà ta làm vậy là vì nước vì dân, ngươi xem ta là một người cao cả chính trực cỡ nào a.
.Vì nước vì dân mà đi làm một tên cường đạo, trộm đoạt quyền lợi của người khác, đây là điểm khiến Hàn Nghệ cảm thấy phiền nhất ở Chử Toại Lương, ngay cả phản bác ngươi cũng không làm được.
.Còn có một bối cảnh lớn khác, đó chính là xã hội kinh tế các thể nông nghiệp ở triều Đường, kỳ thật lúc đầu ở triều Đường có cực ít giao dịch, tất cả mọi người đều tự cấp tự túc, bao gồm cả triều đình trong đó nữa. Theo ngõ Bắc và Nguyên gia, hai chợ đã có thể thay thế gần như toàn bộ việc mua bán ở Đại Đường, là có thể thấy được manh mối rồi.
.Như vậy thì đương nhiên là muốn kỹ thuật đến chính mình sản xuất nha. Mua? Thật có lỗi, Đại Đường ta không có lựa chọn này.
.Triều đình cũng không phải muốn lợi dụng thứ này kiếm tiền.
.Không giống như triều Tống, thứ gì ở triều Tống đều muốn giữ độc quyền buôn bán, nhưng đấy cũng không phải chuyện xấu, điều đó chứng minh kinh tế của triều Tống cực kỳ phát đạt, ban đầu triều Đường đã tự cấp tự túc đến trình độ ngay cả việc độc quyền cũng không dùng được rồi.
.Nếu như Chử Toại Lương muốn nước hoa, rượu, vậy thì ông ta chính là đang có dụng tâm kín đáo.
.Nhưng giấy mực và thuật in ấn có lợi cho quốc gia sao? Đương nhiên là có lợi rồi, chuyện này mọi người đều hiểu được, nhưng vấn đề là, đây chính là lợi ích tư nhân của Hàn Nghệ đấy.
.Vấn đề ở chỗ, lợi ích quốc gia là lớn, lợi ích của ngươi là nhỏ, bỏ đi lợi nhỏ, đạt thành lợi lớn.
.Nhưng mà, Chử Toại Lương vừa nói như vậy, lập tức đã có không ít đại thần đứng ra, không, phải nói là gần như đại thần cả điện đều đứng dậy, hai mắt lộ ra sự tham lam, kiên quyết tỏ vẻ ủng hộ đề nghị này của Chử Toại Lương, còn lấy ra các loại lý do, từ từng góc độ thuyết minh giấy mực và thuật in ấy có tác dụng lớn cỡ nào đối với quốc gia và đối với dân chúng.
.Nghe được Hàn Nghệ đều cảm giác nếu mình không hiến tặng cho triều đình, là đã thành tội nhân thiên cổ rồi.
.Đương nhiên, đối với chuyện này hắn cũng không có cảm thấy bất ngờ.
.Nếu như triều đình trưng dụng loại giấy mực và thuật in ấn mới nhất của ngõ Bắc, thì những đại thần này cũng sẽ được lợi ích không nhỏ, bởi vì phúc lợi của triều đường không phải là tiền, mà là lương thực và một ít đồ dùng trong cuộc sống, trong đó đã bao gồm cả thứ này, một khi quan doanh sản xuất loại giấy mực này, vậy thì bọn họ cũng không cần đến ngõ bắc mua nữa, có thể lĩnh từ triều đình, hơn nữa đại quý tộc còn có thể trộm loại kỹ thuật này trở về, chính mình sản xuất, tự cấp tự túc.
.Lý Trị nghe xong thì trên mặt lộ vẻ do dự, kỳ thật lúc trước khi bố hội qua đi, ngày hôm sau Hàn Nghệ đã sai người đưa tới giấy mực rượu tốt nhất cho Lý Trị rồi, đương nhiên cũng đưa cho Võ Chiêu nghi một ít nước hoa và vài bản Bạch sắc sinh tử luyến, nước hoa cũng không chỉ là hai ba chai thôi đâu, mà là cả một rương. Lý Trị dùng qua giấy mực, đối với chúng cũng yêu thích không thôi, y biết loại giấy mực này tốt đến cỡ nào, cũng tính toán dùng nó làm cống phẩm, nhưng đây chỉ là dùng cho hoàng thất, cũng không có quan hệ gì với triều đình cả.
.Nhưng hiện giờ bọn họ vừa nói thế, Lý Trị cảm thấy thứ này đích xác có lợi với triều đình.
.Nếu Lý Trị mở miệng ra nói muốn, Hàn Nghệ không có khả năng không cho. Nhưng Lý Trị cũng không biết xấu hổ mà mở miệng, Hàn Nghệ đối với y đã cực kỳ tốt đến một trình độ nào đó rồi, trước tiên luôn đem đồ tốt nhất trình lên cho y, nên y hy vọng Hàn Nghệ có thể chủ động.
.Cho nên, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười, rất sảng khoái nói: - Không thành vấn đề a! Không phải là giấy mực cùng thuật in ấn sao, có phải chuyện lớn gì đâu.
.Chúng thần đều hiện lên nét mặt vui vẻ.
.Nhưng Hàn Nghệ lại chuyển lời: - Nhưng ta có một điều kiện.
.Lý Trị thấy Hàn Nghệ chủ động như vậy, trong lòng rất là cảm động, cảm thấy là nên như thế, cũng vô cùng sảng khoái nói: - Ngươi có điều kiện gì, cứ nói đừng ngại.
.Hàn Nghệ chắp tay với Lý Trị:
.- Vi thần hy vọng có thể được đến sự đối đãi công bằng.
.Chử Toại Lương cười nói: - Ngươi bằng chừng ấy tuổi, đã được làm hoàng gia Đặc phái sứ rồi, chẳng lẽ thế thôi chưa được tính là đối đãi công bằng sao, ta thấy cũng quá ưu đãi rồi đấy.
.- Hữu Phó Xạ đã hiểu lầm, ý của hạ quan không phải như thế. Hơn nữa đây cũng không phải là lần đầu tiên.
.Hàn Nghệ lắc đầu, đưa tầm mắt nhìn qua, cười nói: - Theo ta được biết, trong nhà các vị có không ít thứ tốt có thể lợi nước lợi dân, tỷ như Thanh Hà Thôi thị có thuốc cao bôi trên da chó.
.- Thuốc cao bôi da chó gì chứ, đó là Thanh ngọc cao của Thôi gia chúng ta. Thôi Nghĩa Trung nói xong câu đó thì lập tức hối hận.
.- Đúng đúng đúng! Chính là Thanh ngọc cao.
.Hàn Nghệ liên tục gật đầu, cười hì hì bảo: - Thứ đó tốt nhất, cực kỳ có hiệu quả trị liệu thương gân động cốt, dùng cho quân đội thì không còn gì tốt hơn nữa rồi. Còn có. Hắn đưa tầm mắt nhìn qua, quần thần không ngừng né tránh. Hắn cười ha ha nói: - Thật sự là nhiều lắm, tỷ như một ít kinh văn trị quốc trong nhà các vị, thứ đó cực kỳ có lợi với quốc gia, ta sẽ không nêu ví dụ hết ra. Yêu cầu của ta rất đơn giản, nếu các vị có thể làm một tấm gương tốt, giao mấy thứ tốt lợi dân lợi nước cho triều đình, thì Hàn Nghệ ta làm vãn bối, tuyệt đối sẽ nguyện ý noi theo, sẽ không hề che lấp giao lại giấy mực và thuật in ấn cho triều đình, mọi người góp chung cộng hưởng thịnh thế, cớ sao không làm chứ.
.Trên triều đình lập tức lặng ngắt như tờ.
.Những đại thần kia đều tức giận nhìn về phía Hàn Nghệ, tức giận đến không nói được lời nào khỏi miệng nữa.
.Tổ truyền bí quyết, ai sẽ nguyện ý a!
.Đây là bất kính với tổ tông.
.Kỳ thật nguyên bản Hàn Nghệ cũng không có ý định lấy chút bí mật khoa học kỹ thuật ra sớm thế nữa đâu, chủ yếu chính là đề phòng điểm này, bởi vì hiện tại hắn không có năng lực bảo hộ mấy thứ này, còn phải dựa vào Lý Trị, nhưng bản thân Lý Trị còn chưa xong.
.Nhưng vì liên quan đến Nguyên gia, hắn không thể không lấy ra nữa. Nếu lấy ra rồi, vậy thì khẳng định phải có biện pháp phòng cháy phòng trộm phòng triều đình rồi, đối với việc này hắn cũng đã tìm hiểu qua rất nhiều tư liệu liên quan, vì thế liền đánh chủ ý lên quý tộc.
.Bởi vì quý tộc cường thế, khiến cho đầu năm này không phải là Hoàng đế muốn cái gì có thể lấy được cái đó, hiện giờ bọn quý tộc đều có thủ đoạn cực kỳ hoàn thiện để bảo vệ bí phương gia truyền, này, Hoàng đế đều phải tìm bọn họ mượn sách để xem, hơn nữa bọn họ cũng không nhất định sẽ bằng lòng cho mượn, mượn đã không muốn rồi, thì cho hẳn là việc càng thêm không thể rồi.
.Mặt khác, còn có rất nhiều thứ tốt, đều cho quý tộc chuyên hưởng cả.
.Đây cũng là phương diện thể hiện được nội tình của bọn họ đấy.
.Nói ngay giấy đi, kỳ thật bốn gia tộc Thôi, Lư, Trịnh, Vương đều có bí chế giấy riêng, nhưng đều đại để giống với giấy của triều đình, là cùng một đẳng cấp, thẳng đến khi giấy của Hàn Nghệ phát minh ra, thì giấy trong nhà họ đã thành giấy lộn, dùng qua trang giấy mới của Hàn Nghệ, vậy thì thật đúng là không dùng về được nữa.
.Nhưng chẳng qua bọn họ không có đường hoàng như Hàn Nghệ, dùng thứ đó để kiếm tiền, bởi vì bọn họ không cần phải kiếm tiền, mà tự cấp tự túc, chẳng qua là hạn chế sử dụng trong gia tộc thôi, đại khái không truyền ra ngoài.
.Cho nên càng về sau khi có khởi nghĩa Hoàng Sào, sát hại quý tộc với quy mô lớn, làm cho văn minh Hoa Hạ xuất hiện hiện tượng đứt gãy, rất nhiều thứ tốt đều bị thất truyền.
.Chử Toại Lương hơi hơi nhíu mày: - Bây giờ đang nói về giấy mực và thuật in ấn, ngươi nhấc lên những người khác làm chi.
.Các đại thần đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, ngươi này rõ ràng chính là muốn dời đi lực chú ý của bọn họ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận