Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 535.1: Đẩy nhanh kế hoạch

.Chuyện này không còn cách nào, hiện tại đã không phải là Uất Trì Tu Tịch muốn đầu thú hay không nữa, mà là tất cả mọi người đều ép y đi đầu thú, nếu còn tiếp tục chơi trò này nữa, thì sẽ không ai chịu nổi.
.Cho dù là Thôi Hữu Du cũng có thể nghĩ ra mấy trăm cách để đùa giỡn bản thân.
.Nếu Uất Trì Tu Tịch còn tiếp tục không đi, những người còn lại thật sự sẽ không biết nghĩa khí, trói bọn họ lại, dù sao người không vì mình, trời tru đất diệt.
.Giữa trưa ngày thứ hai.
.Trong thính đường của Nha Thự, Trình Xử Lượng, Hàn Nghệ, Trưởng Tôn Diên, Độc Cô Vô Nguyệt mỗi người ngồi ở vị trí của mình, mà còn có ba người đang đứng ở giữa, chính là Uất Trì Tu Tịch, Mộ Dung Chu Hàng, Thượng Quan Vân ba người, cúi đầu nhìn mũi bàn chân của mình.
.Không khí nghiêm túc dị thường.
.Có chút giống với tình huống Tiêu Hiểu bọn họ đứng ở đây hôm trước, điểm khác duy nhất chính là cúc hoa của bọn họ không bị ngứa, nhưng bọn họ càng thêm khó chịu, ai nấy đều mang vẻ mặt tiều tụy, dường như trong một đêm đã già đi mười mấy tuổi.
.- Sự tình đại khái chính là như vậy, chúng ta chỉ là muốn lấy ít rắn vào làm một bữa ngon, chỗ rắn đó đều không phải là rắn độc, hơn nữa đều đã bị nhổ răng rồi.
.Mộ Dung Chu Hàng lắc lư đầu kể lại sự việc từ đầu đến cuối một lượt. Bọn họ đã không có lựa chọn nào khác, Hàn Nghệ lại không nhằm vào bọn họ, còn luôn lợi dụng bọn họ để chỉnh mọi người, việc này thật sự làm cho bọn họ trong ngoài khốn đốn, nhưng bọn họ cũng không ngu, không thể nói mình đem rắn vào đối phó với Hàn Nghệ, dù sao cũng không thật sự hù dọa Hàn Nghệ.
.Làm bữa ăn ngon? Thật là lãng phí thời gian của ta. Hàn Nghệ cười nói: - Vậy tại sao tin tức ta biết được lại là rắn độc, hơn nữa, nếu các ngươi đã thừa nhận là các ngươi làm, vậy thì mau giao chỗ rắn đó ra đi, như vậy thì có thể làm cho chân tướng rõ ràng rồi.
.Uất Trì Tu Tịch nghe vậy thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, kích động nói: - Phó đốc sát, rắn này đều ở chỗ ngươi, có phải rắn độc hay không, ngươi lại không biết sao?
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Ngươi dựa vào gì mà nói là ở chỗ ta?
.Mộ Dung Chu Hàng vội vàng nói: - Phó đốc sát, không phải chúng ta nói ngươi lấy đến, chỉ là Tiểu Vân để rắn ở đằng sau đống gỗ phía đông, nhưng chỉ trong nháy mắt đã không thấy rồi, ta cũng không biết rắn này đi hướng nào.
.Y thật tâm sợ Hàn Nghệ, không dám chọc giận tên nhà quê đến từ Dương Châu này nữa.
.Hàn Nghệ nheo mắt nói:
.- Lời nay la thât?
.Thượng Quan Vân nói: - Là thật, là thật, chỗ rắn đó là chính tay ta giấu đi, nhưng chỉ trong nháy mắt đã không thấy rồi.
.- Không xong!
.Hàn Nghệ sắc mặt trầm trọng nói: - Tổng Đốc sát, lỡ như những con rắn này rơi vào tay người mưu đồ gây rối, vậy thì có thể sẽ tạo thành uy hiếp đối với bệ hạ, chúng ta nên lập tức vào cung, bẩm báo việc này với bệ hạ.
.Trình Xử Lượng khóe miệng hơi nhếch, cố gắng nhịn cười, gật đầu nói: - Nên như thế.
.Uất Trì Tu Tịch hai tay gãi đầu, nhẫn nhịn để không xung động với Hàn Nghệ, gầm gừ nói: - Ta đã nói không phải rắn độc rồi, hơn nữa, rắn nhất định là ngươi lấy đi.
.Hàn Nghệ lại nói với Trình Xử Lượng: - Tổng đốc sát, nếu Uất Trì Tu Tịch một mực khẳng định là ta lấy, để thể hiện sự trong sạch của ta, thì càng nên kịp thời nói cho bệ hạ biết.
.Thượng Quan Vân đỏ mắt nói: - Phó đốc sát, ngươi đừng nói với bệ hạ, nếu không cha ta sẽ đánh chết ta mất.
.Mộ Dung Chu Hàng sầu não đến mức không nói nổi nữa, chuyện này đều đã thừa nhận rồi, ngươi còn muốn làm như vậy, rõ ràng chính là không cho chúng ta đường sống a!
.Trình Xử Lượng liếc nhìn Mộ Dung Chu Hàng, nói: - Chu Hàng, bất luận có phải rắn độc hay không, ta nghĩ nhất định ngươi đã vận dụng quan hệ của cha ngươi, việc này nếu điều tra thật sự, sợ rằng cha ngươi cũng sẽ bị liên lụy.
.Cha y Mộ Dung Bảo Lễ là Hữu vệ đại tướng quân, chưởng quản một bộ phận cấm quân, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn Mộ Dung Chu Hàng đã vận dụng người của cha y.
.Đây thật sự là càng nói càng kinh khủng, Mộ Dung Chu Hàng hoàn toàn hoảng hồn, vội vàng nói: - Tổng đốc sát, chuyện này tuyệt đối không thể để cha ta biết a.
.Trình Xử Lượng quát: - Vậy ngươi còn không nói sự thật, các ngươi mang chỗ rắn này đến đây, rốt cuộc là có mục đích gì?
.- Ta !
.Mộ Dung Chu Hàng mở miệng, lại nhìn về phía Uất Trì Tu Tịch.
.Uất Trì Tu Tịch gấp gáp nói: - Hàn Nghệ, ngươi thật sự là quá vô sỉ rồi.
.Rầm!
.Trình Xử Lượng vỗ bàn một cái, đứng lên nói: - Uất Trì Tu Tịch, chuyện đến bây giờ, ngươi còn không biết hối cải, nhục mạ phó đốc sát, người đâu, lập tức đưa ba người này vào Đại Lý Tự tiếp nhận điều tra.
.- Vâng!
.Bên ngoài lập tức có mấy tên lính đi ra.
.Lời vừa nói ra, đám người Uất Trì Tu Tịch quá sợ hãi, Thượng Quan Vân lại càng là trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, bọn họ tưởng rằng xin lỗi nhận sai là xong chuyện rồi, nhưng không ngờ rằng còn phải đến Đại Lý Tự, chỗ đó đi rồi thì thật sự không ra được.
.Hoảng rồi!
.Hoàn toàn hoảng rồi!
.Uất Trì Tu Tịch vội nói: - Đừng a! Nhị thúc, tuyệt đối đừng a! Con nói, con nói hết.
.Vừa nói y vừa cúi đầu xuống: - Ta chỉ là muốn đem một ít rắn đến hù dọa Phó đốc sát, chẳng qua chỉ là ta muốn đùa giỡn với Phó đốc sát, chúng ta thật sự không cố ý hại ngươi, ngươi tuyệt đối đừng đưa chúng ta đến Đại Lý Tự.
.Nếu ngươi muốn thật tâm hại ta, bây giờ ngươi còn có thể ngũ chi đều đủ? Hàn Nghệ hiếu kỳ nói:
.- Tại sao ngươi muốn làm như vậy?
.Uất Trì Tu Tịch gãi gãi mặt nói: - Ai bảo ngươi ép ta giặt y phục, nếu không ta cũng sẽ không làm như vậy.
.- Nói có lý. Trình Xử Lượng thoáng gật đầu, suy bụng ta ra bụng người, nếu ai làm như vậy với y, y thực sẽ mang rắn độc tới.
.- Ừm?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nhìn về phía Trình Xử Lượng.
.Trình Xử Lượng lập tức ho nhẹ một tiếng, nói: - Phó đốc sát, ngươi xem như thế nào?
.Hàn Nghệ hướng tới Uất Trì Tu Tịch nói: - Ta bảo ngươi giặt y phục, ngươi liền đem rắn đến dọa ta, ta nên làm như thế nào đây?
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Đương nhiên là không bắt ta giặt y phục, như vậy thì ta sẽ không dùng rắn để dọa ngươi.
.Hàn Nghệ thật tâm mỉm cười, nói: - Ngươi nói rất có lý. Nể tình ngươi nói có lý như vậy, ta sẽ không đưa ngươi đến Đại Lý Tự nữa.
.- Thật sự?
.Uất Trì Tu Tịch ngạc nhiên vui mừng nói, y không ngờ rằng Hàn Nghệ lại nói dễ nghe như vậy.
.- Đương nhiên.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhưng quốc có quốc pháp, gia có gia quy, các ngươi vẫn là vi phạm quy định, nhất định phải tiếp nhận trừng phạt.
.Uất Trì Tu Tịch lập tức kêu lên: - Ta không rửa nhà xí.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đương nhiên sẽ không để ngươi đi rửa nhà xí, chuyện này ngươi có thể yên tâm.
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Vậy thì được.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng trước đó, các ngươi nhất định phải viết lại chi tiết rõ ràng quá trình của sự việc.
.Ba người đều sợ vỡ mật, đâu dám nói nửa câu, gật đầu đáp ứng.
.Hàn Nghệ lập tức gọi người đến ghi chép khẩu cung của bọn họ, hơn nữa là ghi chép ngay tại đây, để Trình Xử Lượng, Độc Cô Vô Nguyệt, Trưởng Tôn Diên ba người làm người công chứng.
.Sau khi ghi khẩu cung xong, ba người lại điểm chỉ tay lên trên.
.Nhưng đến khoảnh khắc đối phương thu lại khẩu cung, Mộ Dung Chu Hàng đột nhiên nói: - Đợi... đợi đã, rõ ràng chúng ta nói là rắn đó không có răng, sao trên đó các ngươi viết còn chờ điều tra a!
.- Đây chỉ là các ngươi nói, cũng không ai có thể chứng thực điểm này, đương nhiên là còn chờ điều tra rõ, chúng ta phải làm công bình, công chính, công khai.
.Hàn Nghệ cầm ba bản khẩu cung này, khóe miệng lộ ra một chút cười gian, nói: - Ba bản khẩu cung này vốn là phải giao cho bệ hạ, nhưng nể tình các ngươi thành khẩn ăn năn, ta tạm thời thu lại, nếu các ngươi tái phạm, thì ta chỉ có thể giao ba bản khẩu cung này cho bệ hạ.
.Ba người vừa nghe, lập tức ngẩn ra.
.Phải biết rằng trong này có dính dáng đến thế lực trong quân của Mộ Dung gia và Uất Trì gia, mặc dù chỉ là mấy tên lính quèn, nhưng trên chính trị, lính quèn cũng có thể liên lụy đến đại tướng a.
.Trưởng Tôn Diên mấp máy môi, đối với thủ đoạn của Hàn Nghệ, thì thật là khâm phục trong lòng.
.Hàn Nghệ nói: - Về phần xử phạt các ngươi như thế nào, đầu tiên, tạm giam ba ngày, ngoài ra, một ngày nghỉ đó, các ngươi phải quét dọn sạch sẽ nhà tắm và phòng bếp, ồ, bên phía phòng bếp nói phát hiện có chuột, ta phát hiện các ngươi rất có hiểu biết về rắn chuột này, vậy thì thuận tiện đi giúp nhà bếp bắt chuột.
.Uất Trì Tu Tịch trợn mắt nói: - Ngươi kêu bổn công tử đi bắt chuột, quét dọn nhà bếp?
.Hàn Nghệ chuyển khẩu cung về bên phía Trình Xử Lượng, nói: - Tổng đốc sát, hay là giao ba bản khẩu cung này cho bệ hạ đi.
.Mộ Dung Chu Hàng vội vàng nói: - Chúng ta bắt, chúng ta bắt không phải là được sao.
.Hàn Nghệ lại nhìn về phía Uất Trì Tu Tịch.
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Bắt... bắt thì bắt, ta... ta thích nhất là bắt chuột.
.Đây chính là cái gọi là chết cũng sĩ diện.
.- Vậy sao? Vậy sau này chuột của nhà bếp sẽ giao hết cho ngươi.
.- Ặc.
.- Được rồi, không nói nhiều với các ngươi nữa.
.Hàn Nghệ cười nói: - Trước tiên các ngươi ra ngoài đứng, sau khi ăn cơm tối thì đi thẳng đến phòng tạm giam ngồi đi.
.- Vâng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận