Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1275.1: Nhất thiết phải hùng vĩ

.Dưới sự giận dữ, Tiêu Vô Y vô cùng tức giận rời khỏi. Thực ra nàng chỉ vội vàng muốn đến chỗ Dương Phi Tuyết các nàng xem một chút.
.- Tiểu Nghệ ca! Tiểu Nghệ ca!
.- Tiểu Nghệ ca!
.Tiêu Vô Y vừa đi được một lúc, chợt nghe thấy mấy tiếng gọi từ đằng sau truyền đến.
.Hàn Nghệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy đứa trẻ nghịch ngợm Nguyên Tranh, Nguyên Lôi chạy về phía họ, sau lưng chúng có một vài người lớn đang đứng, đó là cả nhà Nguyên Ưng, Nguyên Linh Nhi trực tiếp ngồi ở trên cổ của Nguyên Ưng, bên cạnh ông ta là năm người phụ nữ mang theo khăn che mặt đang đứng, thật là làm người ta ngưỡng mộ chết mất.
.- Tiểu Nghệ ca! Sau này huynh có còn muốn lợi dụng chúng ta để đối phó với đại gia gia không?
.Nguyên Tranh chạy đến trước mặt Hàn Nghệ, chớp chớp mắt với Hàn Nghệ, trong giọng nói tràn đầy cám dỗ.
.Thằng bé này nếu như đào tạo nhiều hơn nữa, tương lai chắc chắn có thể đạt được thành tựu trong Thiên Môn. Hàn Nghệ chợt nảy sinh lòng yêu người tài, cười nói: - Vậy không biết các ngươi muốn cái gì nào?
.Nguyên Tranh cười hì hì nói: - Để cho chúng ta tham gia Đại hội vận động!
.Đám Nguyên Lôi gật đầu thật mạnh.
.Bọn chúng có thể vì một cái Đại hội vận động mà bán đi khí tiết, không có giới hạn nào để nói nữa rồi, là một người tài a! Hàn Nghệ cười nói: - Việc này ta không thể làm chủ được, Học viện Chiêu Nghi là của hoàng hậu.
.Nguyên Tranh nhếch khóe miệng liên nói: - Tiểu Nghệ ca, huynh thông minh như vậy, dáng dấp lại tuấn tú, nếu huynh muốn giúp chúng ta, chắc chắn huynh sẽ có cách.
.Hàn Nghệ nghe vậy rất là mừng rỡ, xoa cái đầu nhỏ của Nguyên Tranh và nói:
.- Tiểu tử ngươi càng ngày càng thông minh, nhưng lần này thì thôi đi, dù sao các ngươi cũng không qua huấn luyện, không hiểu quy tắc, lần sau ta sẽ xem có cách nào để cho các ngươi tham gia hay không, dù sao Đại hội vận động này hàng năm đều có.
.Nguyên Tranh nghe ra được lão đại không vui, nịnh nọt đến mức độ như thế này, ngươi còn không đồng ý.
.- Các ngươi đang nói thầm cái gì vậy.
.Nguyên Ưng mang theo Nguyên Linh Nhi, Nguyên Tựu, Nguyên Niệm đi tới, ông ta rất hi vọng Nguyên Tựu và Nguyên Niệm cũng trà trộn ở bên trong, tiếc rằng đám Nguyên Tựu không phải thân quen với Hàn Nghệ lắm, hơn nữa bọn chúng cũng hơi sợ người lạ, vì vậy vừa rồi không chạy tới cùng đám Nguyên Tranh.
.Hàn Nghệ a một tiếng, nói: - Mấy người bọn chúng muốn tham gia Đại hội vận động.
.Con ngươi của Nguyên Ưng liếc liếc mấy cái, nói: - Việc này không phải chỉ một câu nói của ngươi thôi sao, đồng ý với bọn chúng đi.
.Hàn Nghệ thừa biết rằng tên này đang kích động chia rẽ: - Bọn chúng không nói sớm, bây giờ đại hội sắp bắt đầu, muốn tham gia cũng muộn, sang năm ta sẽ nghĩ cách để bọn chúng được tham gia.
.- Sang năm vẫn còn cử hành à?
.- Tất nhiên.
.Nguyên Ưng nghe thấy vậy vô cùng thất vọng, trong vòng một năm đám Nguyên Tranh chắc chắn sẽ không chống lại Hàn Nghệ, ông ta nói tiếp: - Bây giờ mùa thu sắp hết rồi, việc mà ngươi đồng ý với ta, ngươi cũng đừng quên.
.Hàn Nghệ nói: - Nguyên bảo chủ, cuộc sống của ông bây giờ trải qua vui sướng như vậy, sao còn phải băn khoăn chuyện này.
.Nguyên Ưng trừng hai mắt một cái nói: - Chẳng lẽ ngươi muốn quỵt nợ?
.- Ta làm sao có thể làm như vậy được.
.Hàn Nghệ cười ha ha nói.
.Lần này Nguyên Ưng ngã chổng vó trong khi bay lên phía trên, kết quả bây giờ không bay được, ngược lại chính ông ta bị trói lại hai tay hai chân, nếu Hàn Nghệ còn dám nuốt lời, ông ta sẽ giết người thật mất.
.- Vậy ta đợi ngươi đến tìm ta.
.Nguyên Ưng hừ một tiếng, dẫn theo năm bà vợ đi vào bên trong.
.Ngược lại Tân Hồng Mai các nàng chỉ khẽ gật đầu với Hàn Nghệ, dù sao trước nơi đông người, các nàng cũng không tiện nói chuyện với Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười lắc đầu một cái, khi chuẩn bị đi vào trong, nghe thấy phía sau có người tấm tắc nói: - Gã Nguyên Ưng này diễm phúc không cạn a!
.Hàn Nghệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trình Xử Lượng đang dẫn theo hai đứa con trai nhỏ của mình đi tới.
.- Ôi! Không ngờ được Trình Tổng cảnh ti cũng tới.
.- Ngươi đình chức, chẳng lẽ còn không cho phép ta nghỉ ngơi sao?
.Trình Xử Lượng hừ nói.
.Ta hoàn toàn không có ý này a! Hàn Nghệ có chút không biết sao, đột nhiên đảo mắt, nói:
.- Đúng! Ngươi mới vừa nói cái gì vậy?
.Trình Xử Lượng nói: - Nguyên Ưng a! Nói xong, y sợ đứa nhỏ nghe được, còn đến gần: - Ngươi nhìn mấy vị phu nhân kia xem, không cần nói đến hình dáng, đó đều xuất thân từ những dòng họ quyền quý.
.Hàn Nghệ chính là muốn biết việc này, nói: - Thật sao? Ta cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, hoá ra như vậy cũng được, lòng tự trọng của quý tộc đi đâu rồi!
.Trình Xử Lượng nói: - Nguyên Ưng này khi còn trẻ tuổi rất phong lưu, có qua lại với không ít thiên kim quý tộc, lúc đó đường tỷ của Đãi Giới cũng từng thích ông ta, mọi người đã quen rồi.
.- Đã sớm quen rồi? Hàn Nghệ nhíu mày, cẩn thận từng chút một hỏi: - Vậy nếu đổi thành người khác thì sao?
.Trình Xử Lượng hừ nói: - Tất nhiên là không được, ngươi không biết đó thôi, lúc trước Nguyên Thứu này khốn nạn đến mức nào, ngay cả ta... Nói đến đây, y vội vàng im lặng, lo lắng không yên nhìn Hàn Nghệ, cười ha ha và nói: - Nhưng ngươi có thể so sánh với ông ta, tiếc rằng ngươi không có thân thủ như ông ta, nếu ban đầu ông ta đến trại huấn luyện, ặc, nếu ông ta đi, chắc rằng cũng không ai sẽ đồng ý đến.
.Hàn Nghệ trợn trắng mắt nói: - Cảm ơn ngươi khen ngợi. Nhưng trong giọng nói lại có một chút chân thành, hắn muốn đạt tới cảnh giới giống như Nguyên Ưng, đó là nơi không ai có thể ở được.
.Đột nhiên, tay phải của Trình Xử Lượng đang nắm lấy đứa nhỏ, nó nhẹ nhàng kéo tay Trình Xử Lượng, Trình Xử Lượng nhìn một cái, đột nhiên phản ứng kịp, cười hắc hắc với Hàn Nghệ và nói: - Hàn Nghệ, đây là hai đứa con trai nhỏ của ta, ngươi nhìn xem chân, tay của chúng, có khỏe mạnh không?
.Hàn Nghệ liếc nhìn hai đứa trẻ bụ bẫm kháu khỉnh này.
.- Hàn thúc thúc!
.Hai đứa trẻ gọi thân mật.
.Hàn Nghệ cũng có chút cảm giác được yêu thương mà lo sợ, sờ đầu một đứa trẻ. Trình Xử Lượng nói tiếp: - Hàn Nghệ, Đại hội vận động thêm hai người chắc không có vấn đề gì phải không.
.Hàn Nghệ ngẩn người, cười khổ nói: - Vấn đề rất lớn, bởi vì những việc này đều đã bố trí xong rồi, để sang năm ta sẽ nghĩ cách, năm nay không thể được, lát nữa bệ hạ cùng hoàng hậu đều sẽ đến, chẳng may có sai sót gì, ta đây không gánh nổi trách nhiệm đâu.
.Trình Xử Lượng hơi thất vọng, nhưng cũng không có cách nào, dù sao Hàn Nghệ đã mang hoàng đế, hoàng hậu ra, chỉ có thể an ủi hai đứa con trai sang năm hãy tham gia.
.Hai người cùng đi vào bên trong.
.Bây giờ ở bên trong đã đấy ắp người, đâu đâu cũng đều là trẻ con chạy tới chạy lui, mà bên cạnh những thiết bị trò chơi như vòng quay ngựa gỗ lại xếp một hàng dài, nhưng đều là những đứa trẻ nhà nghèo, bởi vì con cháu người giàu có đã chơi chán rồi. Con cháu nhà giàu đang chơi đùa bên cạnh đường chạy nhiều hơn, bởi vì cái này mới xuất hiện.
.- Cầm lấy! Đây là lá cờ nhỏ tặng miễn phí cho ngươi!
.Chỉ thấy một tiểu nhị bán đồ ăn vặt đưa từng lá cờ nhỏ màu xanh lam cho từng bạn nhỏ.
.- Cha, con cũng muốn có lá cờ nhỏ kia. Con trai của Trình Xử Lượng lập tức kêu lên. Trình Xử Lượng cũng chợt phát hiện mỗi đứa trẻ nhỏ đều cầm một lá cờ nhỏ màu lam, hiếu kỳ nói: - Lá cờ nhỏ này là cái gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đây là khu vui chơi chuẩn bị cho Đại hội vận động, nếu là trẻ con, được tặng miễn phí. Thực ra đây cũng là của xưởng may tài trợ, làm bằng một ít vải rách, chỉ hình dạng giống nhau, to nhỏ không đồng đều, chất liệu cũng không tốt, thuốc nhuộm cũng là loại kém nhất.
.Rất nhanh, Trình Xử Lượng bị con trai kéo đi.
.- Đặc phái sứ!
.Họ vừa đi, Dương Mông Hạo cùng Triệu Thiên Phú mặc cảnh phục hết sức khí thế đi tới.
.Hàn Nghệ nói: - Có phải các ngươi đắc tội với người ta không?
.- Sao lại nói thế?
.- Nếu không phải thì sao lại sai các ngươi đến làm một việc cực khổ, việc này cũng không dễ dàng a. Hàn Nghệ đang phòng ngừa bọn họ.- Việc phải làm không có gì cực khổ cả, ngược lại hoàn toàn, rất nhiều người đều tới nơi này, Trưởng Tôn ca chọn tới chọn lui mới chọn được hai người chúng ta. Thiên Phú, ngươi nói có phải vậy không? Dương Mông Hạo dương dương đắc ý nói.
.Triệu Thiên Phú nói: - Đúng như vậy.
.Hàn Nghệ cười một tiếng, - Các ngươi đừng đắc ý sớm, lát nữa bệ hạ sẽ đến, đừng để bệ hạ nhìn thấy các người không có tài cán gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận