Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 649.1: Khu chợ Nguyên gia

.Tang Mộc ở bên cạnh Hàn Nghệ lâu như vậy, cũng không phải chưa từng lừa gạt, diễn xuất vẫn còn nha!
.Hiệu quả thật sự vô cùng không tệ, Tang Mộc tuyên bố ba ngày sau, những thương nhân còn chưa vào ở, thì tự động giải trừ hiệp ước của hai bên, bởi vì lúc đầu để thu hút bọn họ, Hàn Nghệ đã cho bọn họ ưu đãi cực lớn, trong đó cũng bao gồm cả miễn trừ tiền thuê, nếu người không đến, thì không thể hưởng thụ những ưu đãi đó.
.Mặt khác, Tang Mộc còn thả ra tin tức, ba ngày sau, khu chợ mới của ngõ Bắc sẽ khai trương.
.Những tiểu thương này thấy Tang Mộc cứng rắn như thế, nghĩ bụng Hàn Nghệ có phải đã có cách đối phó không, hơn nữa bọn họ đích thực cũng không còn lựa chọn khác, thế là nhanh chóng vào trong khu chợ mới của ngõ Bắc,
.Đại trạch Nguyên gia!
.- Công tử, vừa mới nhận được tin tức, phía ngõ Bắc chuẩn bị ba ngày sau khai trương.
.Sau khi Nguyên Khánh biết được tin tức, thì lập tức báo cho Nguyên Triết biết.
.Nguyên Triết hỏi: - Vậy Hàn Nghệ có động tác gì không?
.Nguyên Khánh lắc đầu nói: - Động tác cũng không phải nhiều lắm, chỉ là giục những tiểu thương nhân kia nhanh chóng dọn vào, còn giảm bớt số cuộc thi của Giọng hát hay Đại Đường, toàn bộ cử hành ở Hoa Nguyệt Lâu và Phượng Phi Lâu, gần như là không có động tác gì đối với Nguyên gia chúng ta.
.Nguyên Triết buồn bực nói: - Chuyện này không nên nha!
.Nguyên Khánh nói: - Công tử, có phải người quá coi trọng Hàn Nghệ rồi không, hắn dựa vào cái gì mà đấu với Nguyên gia chúng ta chứ.
.Nguyên Triết ngẫm nghĩ, quả thật là không có, nhưng y thủy chung cho rằng Hàn Nghệ không thể nhận thua như thế, y thà là Hàn Nghệ ra tay sớm chút, thật ra y cũng không sợ, ngược lại Hàn Nghệ không làm gì cả, khiến y luôn cảm thấy không nắm chắc. Một bộ quyền liên tục đánh ra, đối phương lại không chút phản ứng, còn có ý nghĩa gì chứ.
.Nguyên Khánh lại nói: - Công tử, chúng ta có phải sẽ khai trương cùng ngày với ngõ Bắc không?
.Nguyên Triết nói: - Đương nhiên. Ngươi nói không sai, hắn vốn cũng không có thực lực phản kháng, đây chỉ là hiện tượng bình thường.
.Nguyên gia cũng lập tức tung ra tin tức ba ngày sau khai trương.
.Dân chúng trong thành vừa nghe thấy tin tức này thì biết có trò hay mà xem. Dụng ý của Nguyên gia vô cùng rõ ràng, chính là nhằm vào ngõ Bắc, mà lần trước ngõ Bắc đấu với hai chợ, thương phẩm của hai chợ khi đó giá vô cùng rẻ, dân chúng kiếm được một mớ, lần này sẽ không phải giống như lần trước, thật sự khiến người ta mong chờ mà.
.- Sang trái một chút, từ từ ừ, kéo sang phải một chút, được được được!
.Chỉ thấy Thẩm Tiếu đứng trước cửa, chỉ huy hạ nhân treo chiêu bài "Dương Châu Đệ Nhất lâu" của mình lên. Bắt đầu từ hôm nay, tửu quán vô danh cuối cùng cũng có tên rồi. Ôi, nói ra cũng thật khiến người ta cảm thấy chua xót mà!
.Đột nhiên, phía Phượng Phi Lâu có mấy người đi ra, chính là bốn người Hàn Nghệ, Lưu Nga, Tang Mộc, Trà Ngũ, ngày mai phải khai trương, hôm nay bọn họ phải ra ngoài tuần tra khu chợ một phen.
.- Này! Hàn Nghệ, ngươi đến đúng lúc, nhìn xem chiêu bài của ta thế nào?
.Thẩm Tiếu thấy Hàn Nghệ, vội vàng ngoắc gọi.
.Hàn Nghệ đi tới, đưa mắt sang nhìn, cười ha ha nói: - Nhìn thật khí phách nha.
.- Tất nhiên!
.Thẩm Tiếu tự tin nói: - Sớm muộn cũng có ngày, ta sẽ gạch bỏ hai chữ "Dương Châu".
.Hàn Nghệ thấp giọng nói: - Thẩm Tiếu, ngươi có phải đã quên ngõ Bắc chúng ta đang lúc nước sôi lửa bỏng không.
.Thẩm Tiếu nói: - Đó là vì ta còn chưa đến nha! Ngươi yên tâm, huynh đệ chúng ta liên thủ, chỉ một Nguyên gia không gì đáng nói, đánh không lại thì chúng ta về Dương Châu.
.Hàn Nghệ ngẩn người, sau đó bật cười ha ha: - Ta thấy thật ra nửa câu sau ngươi có thể không cần nói. Nói đoạn hắn lại thấp giọng, nói: - Nhưng ngươi phải chuẩn bị tâm lý, lúc ban đầu làm ăn có thể sẽ vô cùng ảm đạm.
.Thẩm Tiếu vẫn vô tâm vô phế nói: - Ta không để ý chuyện này.
.- Vậy ngươi để ý cái gì?
.- Ta để ý tửu lâu của ta có phải mở ở ngõ Bắc không.
.Hàn Nghệ thật sự cảm động đến không thể phản bác được.
.Lúc này lại nghe có người gọi: - Hàn đại ca, Hàn đại ca.
.Hàn Nghệ đảo mắt nhìn sang, chỉ thấy Hùng Đệ, Tiểu Dã, Hoa Tử, Từ Du Du đang bận rộn đặt bàn, gian hàng bánh bao của Hùng Đệ cũng định ngày mai khai trương, vị trí ngay cạnh Dương Châu Đệ Nhất lâu.
.Hàn Nghệ đi đến, thấy Hùng Đệ mồ hôi đầy đầu, tiện tay cầm một cái khăn đưa sang cho y, nói: - Tiểu Mập, đệ có thể khai trương trễ vài ngày.
.Hùng Đệ lắc đầu nói: - Vậy thì không được, đệ cũng muốn ủng hộ đại ca như Thẩm đại ca.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy đến lúc đó đệ đừng khóc nhè đến tìm huynh mua vài cái bánh bao nha.
.Hùng Đệ lại ngẩng mặt lên nói: - Hàn đại ca, huynh đừng coi thường đệ, đệ biết bây giờ đang trong tình huống gì, đệ có chuẩn bị.
.Hàn Nghệ nghe thấy thì sửng sốt, đưa tay sờ cái đầu béo của y:
.- Tiểu tử! Trưởng thành hơn nhiều rồi.
.Hùng Đệ bật cười ha ha.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy mọi người cứ bận đi, ta muốn đi xem bên kia, lát nữa lại qua.
.- Ôi!
.Hàn Nghệ và bọn Lưu Nga lại đi tiếp.
.- Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca.
.Tiền Đại Phương thấy Hàn Nghệ đi qua, nhanh chóng vội vàng chạy ra khỏi tiệm, thử dò hỏi: - Hàn tiểu ca, ngày mai khai trương rồi, chúng ta nên làm gì đây?
.Hàn Nghệ hỏi ngược lại: - Lẽ nào Tang Mộc chưa nói với các ngươi sao?
.Lúc này bọn Cổ Phú Quý nghe tiếng cũng nhao nhao đi ra.
.Tang Mộc nói: - Tiền chưởng quỹ, ta không phải đã nói cho các ngươi nghe phương án ưu đãi rồi sao?
.Đôi mắt nhỏ của Tiền Đại Phương lồi ra, nói: - Chỉ - chỉ như thế?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng vậy!
.Vẻ mặt Tiền Đại Phương đưa đám nói: - Hàn tiểu ca, ngươi nhất định là gạt ta, những cách đó của ngươi còn không bằng ngõ Bắc chúng ta khai trương lần đầu.
.Hàn Nghệ chậc một tiếng, nói: - Tiền chưởng quỹ, cái trò ưu đãi này cũng có giới hạn, vượt qua giới hạn chính là thâm hụt tiền vốn, chúng ta muốn lỗ cũng không lỗ hơn Nguyên gia người ta đâu, cho nên chúng ta phải tránh trận chiến phá giá với Nguyên gia.
.Cổ Phú Quý nói: - Chúng ta cũng không muốn thâm hụt tiền vốn, Nguyên gia cũng định ngày mai khai trương, ngươi tốt xấu cũng nên có chút đối sách nhằm vào Nguyên gia nha!
.Hàn Nghệ nói: - Bây giờ ta cũng không rõ Nguyên gia định làm thế nào, ta phải đợi sau khi khu chợ của bọn họ khai trương, ta mới có thể nghĩ cách đối phó bọn họ, có đúng không? Nói đoạn vỗ lên vai Tiền Đại Phương, chỉ ra đằng sau: - Ngươi có nhìn thấy không?
.Tiền Đại Phương quay đầu nhìn, vẻ mặt mờ mịt.
.Hàn Nghệ nói: - Thẩm Tiếu và Tiểu Mập các ngươi đều quen biết, đều là huynh đệ của ta, ta sẽ đẩy huynh đệ của mình vào hố lửa sao, ta bảo bọn họ khai trương, chứng tỏ là ta có nắm chắc. Ngươi yên tâm, đợi sau khi ta nắm rõ khu chợ Nguyên gia, ta nhất định sẽ tìm được cách ứng phó, đã là lúc nào rồi, chúng ta không còn đường lui nữa, tự tin một chút. Đi đi đi, theo ta cùng đi xem khu chợ mới đi.
.Đám người Tiền Đại Phương thật sự bị Hàn Nghệ lừa được.
.Tang Mộc nghe thấy mà suýt phụt cười thành tiếng, vừa nãy Hàn Nghệ vẫn còn chích ngừa cho Thẩm Tiếu, Hùng Đệ, bảo bọn họ trì hoãn mấy hôm, quay mặt lại thì nói hắn đã sắp xếp rồi, gạt người không dấu vết.
.Liên quan đến thiết kế khu chợ mới, toàn bộ đều do Hàn Nghệ một tay bày ra, chú trọng coi trọng lợi ích, bố cục toàn khu chợ tràn ngập bầu không khí thương nghiệp nồng đậm, bởi vì khu đất có hạn, Hàn Nghệ phải nắm chắc mỗi một tấc đất có thể lợi dụng được, do vậy quá nửa đều là cửa hàng nhỏ làm chủ, xe ngựa thì thống nhất đặt ngoài ngõ Bắc, không cho vào ngõ Bắc, hắn không có miếng đất lớn để đặt xe ngựa như thế.
.Bây giờ tiểu thương đã vào ở cũng suýt soát rồi, chỉ còn lại một ít cửa hàng chưa được thuê. Náo nhiệt vẫn cứ náo nhiệt, mọi người đều đang bận rộn, nhưng không cảm nhận được chút bầu không khí vui vẻ gì, ai ai cũng mặt nhăn mày nhó.
.Khai trương giáp mặt ngay với nguy cơ đóng cửa, mùi vị này thật sự quá khó chấp nhận.
.Thấy Hàn Nghệ đến, đều nhao nhao vây lại, hỏi tới hỏi lui, chỉ cần một viên thuốc an thần.
.Đáng tiếc, bọn họ không có được thuốc an thần mà mình muốn, ngược lại bị Hàn Nghệ lừa gạt một phen, Hàn Nghệ nói thật lâu, cũng giống như không nói gì cả.
.Vốn dĩ Hàn Nghệ còn muốn đi coi hàng hóa của họ, dạy họ một vài phương pháp lừa gạt khách hàng, nhưng tình hình này, hắn cũng lười đi, sẽ bị bọn họ làm phiền chết tươi. Quan trọng là những thương nhân kia cũng không có tâm tình bàn những chuyện này, trong mười câu thì hết mười câu đều liên quan đến chuyện Nguyên gia, lừa gạt họ một phen thì về.
.Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ nha!
.Ít nhất thương nhân ngõ Bắc đều không ngủ, bởi vì trong lòng không chắc chắn lắm, có điều ngày mai bọn họ vẫn ôm chút hi vọng như thế, bởi vì Hàn Nghệ giỏi sáng tạo kỳ tích nha.
.Phương đông, mặt trời đỏ rực dần nhô lên.
.Một ngày mới bắt đầu.
.Hôm qua vệ sinh xong, ngõ Bắc không nhiễm hạt bụi, tia nắng sớm ấm áp chiếu lên, mang đến chút hi vọng cho mọi người ở ngõ Bắc.
.Hôm nay cũng là mọi người chờ mong, trời còn chưa sáng, thì trên đường đã người tới người lui.
.- Bùi huynh.
.- Ôi, là Vi Đại nha!
.- Bùi huynh sớm thế này đi đâu vậy?
.- Đương nhiên là đến khu chợ Nguyên gia ngó xem, ngươi thì sao?
.- Giống như ngươi vậy!
.- Bùi huynh, Vi huynh, lẽ nào cũng đi phía khu chợ Nguyên gia.
.- Liễu huynh cũng thế?
.- Còn phải nói sao. Ta đã chịu tiểu tử Hàn Nghệ kia đủ rồi, chỉ là lúc trước không có nhiều chỗ chơi, bây giờ khu chợ Nguyên gia mở ra, ai mà đi ngõ Bắc chứ.
.- Lần này ngõ Bắc muốn không đóng cửa cũng khó.
.- Những người này đều vội vã đi đâu thế?
.- Còn phải nói, đương nhiên là đến phía khu chợ Nguyên gia rồi, hôm nay khu chợ Nguyên gia khai trương, ngươi không biết sao?
.- Việc này ta biết, nhưng hình như khu chợ mới của ngõ Bắc cũng khai trương hôm nay.
.- Khu chợ ngõ Bắc có gì mà đi chứ, không thú vị chút nào, khu chợ Nguyên gia vui hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận