Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1267.1: Rất nhanh là biết ngay

.Nếu Lý Trị đã nói Địch Nhân Kiệt là dị quân đột khởi, hiển nhiên là muốn khâm điểm Địch Nhân Kiệt làm Trạng nguyên.
.Đây chủ yếu vẫn là cuộc thi toán học, Trạng nguyên nhất định là chọn từ một trong hai người điểm tuyệt đối, quy củ trước đó đã nói rõ rồi, nếu được điểm tối đa, liền dựa vào một đạo đề quyết ra thắng thua.
.Nhưng vấn đề là, Địch Nhân Kiệt ở thường khoa vòng thứ hai đã bị rớt đài, nếu chỉ lấy điểm số học để bình định, vậy cũng thôi đi, thế lấy văn chương bình định, hơn nữa vẫn đè nặng Vương Huyền Đạo, vậy chẳng phải là nói bên thường khoa mưu mẹo à.
.Lý Nghĩa Phủ vênh mặt nói:
.- Bệ hạ, theo thần thấy, văn chương của Vương Huyền Đạo cũng là kiến giải độc đáo.
.Lý Trị gật đầu nói: - Bài văn này của Vương Huyền Đạo đích xác viết vô cùng được, nhưng bài văn này của y giống y như bài văn y viết ở thường khoa, vẫn tôn sùng tư tưởng trị quốc tinh ích cầu tinh, chẳng qua khéo léo thêm vào tư tưởng toán học, nhưng bài văn này của Địch Nhân Kiệt, làm cho người ta sáng hai mắt, giải thích độc đáo, thực vẫn chưa bao giờ gặp, có thể thấy người này tuyệt không phải hạng tầm thường.
.Hứa Kính Tông nói: - Việc này thần cho rằng không công bằng với Vương Huyền Đạo ạ!
.Trước đó, bọn họ hận không thể loại Vương Huyền Đạo từ vòng thứ nhất, nhưng hiện giờ Vương Huyền Đạo ngược lại lại trở thành màn chắn của họ.
.Lý Trị liếc nhìn hai người họ một cái, đột nhiên cũng hiểu được, hai đầu mày lộ ra một tia do dự.
.Hàn Nghệ trong lòng sao có thể không rõ Lý Trị đang suy nghĩ gì, vội vàng nói: - Bệ hạ, cuộc thi chế khoa chú ý là một sự công bằng, nếu đã liên quan đến điểm này, tất cả mọi người đều có tranh luận, vậy chúng hãy giơ tay biểu quyết.
.Hứa Kính Tông lập tức nói: - Đề mục này là bệ hạ ra, đương nhiên là lấy ý kiến bệ hạ làm chủ rồi. Bây giờ lão chỉ có thể kỳ vọng Lý Trị có thể suy xét cho thường khoa một chút, làm như vậy, thế nào thường khoa cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
.Lý Trị hơi trầm ngâm, cũng biết nếu giơ tay biểu quyết, chính là kết quả gì, y chỉ muốn cân bằng, nếu thường khoa bị hủy, vậy chế khoa liền độc tài, đây cũng không phải điều y muốn nhìn thấy, vì vậy nói: - Tiến sĩ đầu bảng, Vương Huyền Đạo.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ thở phào một hơi.
.Con em ngươi! Còn phải để bọn họ kéo dài hơi tàn, nhưng không sao, chế khoa thay thế thường khoa chỉ là chuyện sớm muộn! Hàn Nghệ hơi có chút tiếc nuối, hơi đảo mắt, thầm nghĩ, ngươi đã làm thế thì cũng phải bồi thường cho ta một ít chứ! Vì vậy nói: - Bệ hạ, người xem Hiền giả lục viện chúng thần bây giờ thiếu nhân tài, danh sách trúng tuyển có thể tăng thêm một chút được không.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức nói: - Cho Hiền giả lục viện ngươi danh ngạch một trăm, không kém bao nhiêu so với thường khoa, ngươi còn không hài lòng ư?
.Vốn là vừa lòng, bây giờ bất mãn rồi! Hàn Nghệ nói: - Vốn là đủ rồi, nhưng hiện giờ Hộ Bộ và Công Bộ cũng thiếu người, cho thêm chút cũng hợp lý a!
.Lý Trị hướng Hàn Nghệ hỏi: - Khanh định cho tuyển bao nhiêu người?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, thần định lấy tuyển theo thành tích, người được tám mươi điểm trở lên đều trúng tuyển, bởi vì khoa mục toán học mới xuất hiện không lâu, trong thời gian ngắn ngủi, các thí sinh có thể đạt được thành tích như thế, chứng minh họ có thiên phú trên phương diện này, đáng để triều đình bồi dưỡng.
.Hứa Kính Tông kinh hô một tiếng: - Tám mươi điểm trở lên có tới một trăm tám mươi ba người, đây mới chỉ là khoa mục toán học, bên kia còn có y học với nông học, bệ hạ!
.Đều tăng lên gấp đôi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Hứa Thị trung, ông không thể nhìn như vậy, trong này có vài người cũng thi đậu thường khoa, bọn họ chắc chắn vẫn chọn thường khoa, trừ đi những người này, kỳ thực cũng không còn bao nhiêu.
.- Ngươi bớt lừa người đi, thường khoa thi đậu chế khóa hơn tám mươi điểm, cũng chỉ có chín người. Hứa Kính Tông rít gào nói.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm, nói: - Vậy thế này, danh ngạch thi đậu vẫn định ra như ban đầu, nhưng gia tăng danh ngạch dự khuyết, để mấy người này có thể vào Hiền giả lục viện học tập, nếu đến lúc đó họ có thể tham gia thử nghiệm Hộ Bộ và Công Bộ, thì cho bọn họ đi Công Bộ và Hộ Bộ.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Hàn Thị lang, việc này vẫn chưa hoàn toàn định được.
.- Được rồi, các khanh đừng cãi cọ nữa!
.Lý Trị khoát tay, nói: - Trẫm cho rằng kiến nghị của Hàn Nghệ không tồi, dứt khoát cho một số nguyên đi, cho danh ngạch hai trăm, ban nãy trẫm có xem qua mấy bài văn vô cùng được, trẫm đặc biệt cho phép mấy người họ danh ngạch dự khuyết.
.Kỳ thực đây là y và Hàn Nghệ đã sớm thương định rồi, chẳng qua Lý Trị không ngờ được lúc này, Hàn Nghệ đột nhiên rao giá trên trời, y không cho Hàn Nghệ danh ngạch, vậy y cũng không dễ có danh ngạch, nhưng y cũng không trách Hàn Nghệ, như vậy có thể giúp y che đậy một chút.
.Chuyện đến nước này, Hứa Kính Tông và Lý Nghĩa Phủ sao có thể không nhìn ra, hiện giờ bọn họ đều không biết rốt cuộc bọn họ buôn bán lời hay lỗ, người do hoàng đế khâm điểm, tự nhiên sẽ càng thêm lưu ý một chút, đến lúc đó Hàn Nghệ lại thúc đẩy thêm một chút, cực kỳ có khả năng thăng chức, chẳng khác nào nhân tài đều xuất thân Hiền giả lục viện.
.Đỗ Chính Luân, Lư Thừa Khánh mấy người xem mà thấy buồn cười, đây là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, đương nhiên bọn họ ủng hộ Hàn Nghệ, bởi vì trong những người trúng tuyển này, không ít người đều là môn sinh của họ, dù nói thế nào, trên phương diện công bằng Hàn Nghệ vẫn làm vô cùng tốt, không chèn ép người của họ.
.Sau khi thương định xong, Lý Trị bọn họ liền trở về, đã là canh ba rồi, ai nấy đều mệt chết được.
.Nhưng công việc của Hiền giả lục viện vẫn chưa hoàn thành, bọn họ còn phải sao chép lại tên và điểm số.
.Yết bảng đã sớm định ở buổi sáng ngày thứ ba.
.Đợi đến ngày yết bảng, trước cửa Hiền giả lục viện tấp nập người, so với thường khoa còn đông hơn nhiều, bởi vì một trận chiến này đánh dấu kết quả chung cuộc của của cuộc tranh giành sĩ thứ suốt hai ba năm, bởi vậy tất cả mọi người vô cùng chú ý.
.Chờ nửa ngày, chỉ nghe két một tiếng, cửa chính từ từ mở ra.
.Chỉ thấy bốn thanh niên trai tráng mang một khối bảng gỗ thật dài từ cửa lớn đi ra, hơn nữa còn không chỉ có một khối, sáu mươi sáu khối liên tiếp được đem ra ngoài.
.Các thí sinh nhìn đến ngất đi mất, ngươi đây là muốn bao nhiêu người trúng tuyển a!
.Thường khoa chính là một bảng danh sách, còn không dài như ngươi.
.Đợi cho khối thứ nhất đặt ổn thỏa xong, các thí sinh lập tức vọt lên xem.
.- Đầu bảng, Vương Huyền Đạo!
.- Huyền Đạo ca, huynh trúng Tiến sĩ đầu bảng.
.Lập tức có người hô to, mà bốn bên xung quanh đâu có bóng dáng của Vương Huyền Đạo, thử hỏi Vương Huyền Đạo lại là người có chứng ưa sạch sẽ, làm sao có thể chen chúc cùng với bọn họ, nhưng Vương Huyền Đạo cũng tới, đang ngồi ở tiệm Thông Hùng gần đó.
.- Huyền Đạo, chúc mừng, chúc mừng.
.Thôi Tập Nhận, Lư Sư Quái, Trưởng Tôn Diên nghe thấy tiếng kinh hô bên ngoài, đều hướng tới Vương Huyền Đạo chúc mừng.
.Vương Huyền Đạo thì lại cười khiêm tốn, nói: - Kỳ thực chỉ cần có thể thi đậu, ta đã thỏa mãn rồi, vị trí thứ nhất thứ hai này, ta lại chẳng quan trọng, dù sao thứ nhất hay thứ hai cũng không cách nào có thể để ta sống yên trong triều.
.Y là người rất có tâm mưu tính, muốn y đi làm một quan nhỏ, y cũng thực không có hứng thú, y nhất định là phải tiến lên, thi đậu chỉ là có thể tiến vào quan trường, nhưng sau khi tiến vào, y sẽ gặp rất nhiều vấn đề, đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nhất định sẽ chèn ép y.
.Thôi Tập Nhận cười nói: - Ngươi không quan trọng, nhưng ta quan trọng, nếu tiến sĩ đầu bảng lại để cho thứ tộc đoạt mất, sĩ tộc chúng ta đây có thể đến một tấm màn chắn cũng không có. Nói tới đây, y lại than nhẹ một tiếng, nói: - Kỳ thực chúng ta đã thua, cuộc thi lớn này dù là thường khoa hay là chế khoa, thứ tộc đều đã chứng minh được bản thân.
.Lư Sư Quái cười nói: - Mong người khác yếu hơn, không phải người khôn ngoan, ta cho rằng kết quả như vậy đối với chúng ta mà nói là lợi nhiều hơn hại, ít nhất đã nói cho con cháu của mấy nhà cao môn đại tính, nhất định phải nỗ lực hơn, triều đình tuyển chọn nhân tài, cho dù là cao môn đại tính, đã là thứ yếu rồi.
.Mà cùng lúc đó, Hiền giả lục viện bên kia vẫn kinh hô không ngừng.
.- Đứng thứ hai, Địch Nhân Kiệt? Địch Nhân Kiệt này là người nào đấy!
.- Ôi! Địch huynh, huynh đậu cao rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận