Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 520.3: Dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo.

.Hàn Nghệ dám thề với trời rằng, những tên tiểu tử này chưa bao giờ lại chăm chú nhìn hắn viết như vậy.
.Loại trả thù ngây thơ như vậy, thực sự ta đã đánh giá cao các ngươi rồi. Hàn Nghệ không lên tiếng, xoay người tiếp tục viết.
.Nhưng vừa viết được một chữ, sau gáy lại bị bắn một cái, lần này rất đau. Hắn vừa xoa gáy vừa cúi xuống nhìn, là một hòn đá nhỏ, thầm nghĩ con mẹ nó chứ, hóa ra là thăng cấp à, nếu không làm sao lại đau như vậy, xem ra phải lùi tiết học này lại một ngày rồi. Hắn gác lại bút than, xoay người nói:
.- Là ai làm, nếu hiện tại đứng ra thừa nhận ta sẽ cho y một cơ hội.
.Vi Phương Nhất kinh ngạc nói: - Phó Đốc sát ngươi đang nói gì cơ?
.Thôi Hữu Du nói: - Đúng vậy! Phó Đốc sát, cái gì mà cho một cơ hội, chúng ta không rõ.
.Bùi Thiếu Phong nói: - Phó Đốc sát, có phải ngươi bị trúng tà không.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười nói: - Cơ hội ta đã cho các ngươi rồi, là các ngươi không biết quý trọng, vậy thì thôi. Thân là một Cảnh sát Hoàng gia, thường gặp nhất là các vụ án phức tạp, phá án như thế nào là môn bắt buộc của Cảnh sát Hoàng gia.
.Nói xong, hắn ho nhẹ một tiếng nói: - Mới vừa rồi, có một người trong các ngươi dùng cung tập kích bản Đốc sát, tìm ra tên hung thủ này như thế nào? ồ ta không biết các ngươi đã nghe nói qua ta cùng Trần Thạc Chân đấu pháp chưa?
.Uất Trì Tu Tịch nói:
.- Chưa từng nghe qua, tuy nhiên đều là ít kỳ dâm xảo kế, không có gì đáng xem, một nữ nhân mà thôi, hai ba lần chúng ta có thể tiêu diệt nàng.
.Một ít học viên cũng khinh thường, quả thật, đối với vương triều Đại Đường hùng mạnh, khởi nghĩa Trần Thạc Chân không đáng nhắc tới, trong thành Trường An đều rất ít thảo luận việc này.
.- Kỳ dâm xảo kế.
.Hàn Nghệ hừ một tiếng nói: - Ngươi tận mắt nhìn thấy sao?
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Không có.
.Hàn Nghệ nói: - Không có người nói cho các ngươi biết! ta nói thật cho các ngươi biết bản Đốc sát thật sự đấu pháp với Trần Thạc Chân, đó chính là đấu từ trên trời xuống tận dưới nước.
.- Lại khoe khoang khoác lác.
.Tiêu Hiểu không tin nói: - Thật hay giả?
.Hàn Nghệ thành thật nói: - Nếu ta lừa các ngươi, ta sẽ chết không được tử tế.
.Sự thật là như thế, nhẹ nhàng như sao băng, lại như quyết đấu trong sông. Đều do lý giải hai chữ "đấu pháp" này.
.Lời thề ác độc như vậy.
.Không ít đệ tử đều tin ba phần.
.Dương Mông Hạo ngạc nhiên nói: - Không thể tưởng được, Phó Đốc sát còn có năng lực như vậy.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bằng không ngươi nghĩ làm sao một nông phu như ta có thể trở thành Hoàng gia Đặc phái sứ, ta không đọc sách, nhưng có thể viết ra những câu thơ kinh thiên địa khiếp quỷ thần, ta chưa từng may quần áo, lại có thể thiết kế ra thỏ Khuê mật người gặp người thích, ta chưa từng đánh trận lại đánh thắng đại quân Trần Thạc Chân, các ngươi không cảm thấy tò mò sao?
.Vừa nói xong, đám đệ tử đều tỏ ra mâu thuẫn, nói như vậy thật có chuyện như vậy.
.Dương Mông Hạo hiếu kỳ nói:
.- Thật như vậy, chuyện gì xảy ra?
.Hàn Nghệ nói: - Rất đơn giản, bởi vì trước đây ta đã được tiên nhân chỉ điểm, vị tiên nhân này cho ta một pháp bảo. Gọi là bình Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng.
.- Bình Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng?
.Không ít đệ tử mạnh hít một hơi khí lạnh.
.Dương Mông Hạo hưng phấn nói:
.- Thật sao? Có thể cho bọn ta xem được không.
.Hàn Nghệ cười cười đi ra ngoài.
.Rất nhanh, bên ngoài truyền đến trận tiếng bước chân.
.Chỉ thấy Hàn Nghệ dẫn hai đội binh lính đi vào phòng học, vây quanh đám đệ tử.
.Hàn Nghệ rất nghiêm túc nói: - Chờ tới lức ta mời ra bình Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng, ai cũng không thể rời khỏi phòng học này.
.Hắn vừa nói xong liền xoay người ra phòng học.
.Không khí trở nên khẩn trương. Nhưng học viên trừng mắt nhìn, đều sợ hãi.
.Thời gian một nén nhang trôi qua, Hàn Nghệ chưa đến.
.Nhưng bên ngoài rất nhiều quần chúng vây quanh. Dù sao đều điều động cấm vệ quân, khó tránh khỏi đám người Độc Cô Vô Nguyệt, Trưởng Tôn Diên cũng biết.
.Lại qua thời gian một nén hương. Hàn Nghệ vẫn chưa tới, trong phòng học, học sinh bắt đầu lo âu, việc này như thế nào? Cần thời gian chuẩn bị lâu thế.
.Lại qua thời gian một nén nhang, rốt cục Hàn Nghệ cũng đến, chỉ thấy hắn mặc một bộ quấn áo tu hành mà người ta vẫn gọi là quần áo luyện công, hai tay cầm một vật dùng vải đỏ đắp kín, hai tên bé con đi theo, đương nhiên hai tiểu hài nhi này chính là giáo sư sinh hoạt của các học viên.
.Không khí giả thần giả thánh rộng mở.
.Trưởng Tôn Diên đứng ở cửa hiếu kỳ nói:
.- Hàn Nghệ, xảy ra chuyện gì.
.Hàn Nghệ cười nói: - Không có chuyện gì. Ta đang dạy bọn họ phá án như thế nào.
.- À
.Hàn Nghệ không để ý Trưởng Tôn Diên đang kinh ngạc như thế nào, dẫn hai hài nhi vào trong phòng học, đặt vật trong tay lên bục giảng, một đứa bé cầm bát hương đặt phía trước vật đó, đốt ba nén hương, ba ngươi đều đứng cung kính bên cạnh.
.Không khí mê tín dày đặc.
.Bọn đệ tử đều ngây người.
.Sau khi cúi đầu lạy. Hàn Nghệ bước lên mạnh mẽ lật tấm vải đỏ ra, mọi người khẩn trưởng nhìn, đầu tiên kinh ngạc, lập tức nghi hoặc.
.Không có gì đặc biệt, chỉ là một chiếc bình trắng màu sứ, không có hoa văn gì, đối với bọn công tử quý tộc, cái bình mục nát như thế cầm làm bô đều chê xấu.
.Độc Cô Vô Nguyệt hơi nhíu mày, thầm nói:
.- Đây không phải là
.Hàn Nghệ cực nghiêm túc nói: - Đây chính là bình Hắc bạch phân minh cửu chuyển chân tướng, có thể phân biệt thật giả.
.Những người đứng xem ngoài cửa đều sợ hãi.
.Độc Cô Vô Nguyệt và Trưởng Tôn Diên ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt hoang mang.
.Đôi mắt Uất Trì Tu Tịch ngó giáo dác nói:
.- Phó Đốc sát, ngươi đang lừa người ta à!
.- Lừa người?
.Hàn Nghệ cười lạnh một tiếng nói: - Đợt lát nữa các ngươi sẽ biết ta có lừa các ngươi không.
.Dương Mông Hạo cũng tin nói: - Làm thế nào phân biệt thật giả.
.Hàn Nghệ cười nói: - Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi vươn tay sờ đáy bình một chút, sau đó nắm tay lại, chờ sau nửa nén hương, lại mở tay ra, nếu không phải hung thủ thì tay sẽ trắng, nếu là hung thủtay của y sẽ đen, đây chính là lý do vì sao cái bình này tên là Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng. Không lừa các ngươi, nếu không có bảo vật tiên khí này ta cũng không dám đề nghị bệ hạ thành lập Dân An cục.
.Tiêu Hiểu nói: - Ai tin được!
.Hàn Nghệ nghiến răng nghiến lợi nói: - Ta không cần các ngươi tin, ta chỉ cần các ngươi làm theo lời ta vừa nói.
.Thôi Hữu Du nhìn thấy Hàn Nghệ tức giận, tâm hoảng hốt nói: - Ai biết có phải ngươi dùng đồ chơi này đến chơi chúng ta hay không.
.Hàn Nghệ nói: - Các ngươi yên tâm, bình Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng của ta tuyệt đối sẽ không oan uổng ai, không nói nhiều nữa, từ bên trái bắt đầu, các ngươi đến, mẹ kiếp, dám tập kích bản đô đốc, ta sẽ cho hắn đẹp mặt.
.Trưởng Tôn Diên thấy Hàn Nghệ nghiêm túc, hai mắt đầy lửa giận, giống như sự thật sẽ lập tức phơi bày, nhíu chặt lông mày nhỏ giọng nói:
.- Chẳng lẽ hắn thật sự có lợi khí như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận