Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 635.2: Vòng xoay vận mệnh.

.Lý Trị vô cùng kinh ngạc, tiền này đối với y mà nói, cũng không tính là ít, tuy rằng y là thiên tử, nhưng tiền trong ngân khố quốc gia, không phải y muốn động đến là có thể động đến, không khỏi thầm nghĩ, buôn bán thật đúng là kiếm tiền a.
.Hàn Nghệ nói: - Đúng ạ, nhắc tới cũng khéo, lần trước vi thần đi ra ngoài, khi đi ngang qua trạm nghỉ chân phía tây, phát hiện khí cụ trong trạm nghỉ chân, bàn ghế đều có chút cũ hỏng rồi, về sau khi vi thần nghe ngóng, mới biết được quan lại cũng đã xin đổi mới những khí cụ ở trạm nghỉ chân này rồi, nhưng đều bị bác bỏ, bởi vậy vi thần nghĩ thầm rằng sao không mượn điều này để hồi báo ân tình của bệ hạ, cũng tiện chứng minh cho những người lúc trước đã phản đối xem, lúc trước bệ hạ lựa chọn cũng không sai.
.Lý Trị nghe được cực kỳ vui mừng, nhưng ngoài miệng lại nói: - Tám trăm quan này cũng không phải là số lượng nhỏ nha!
.Hàn Nghệ nói: - So sánh với ân tình của bệ hạ, cho dù tám ngàn quan cũng hồi báo không được một phần, thật sự vi thần vô năng, cho nên tiền quyên góp cũng hết sức hữu hạn.
.Ngươi còn vô năng, há miệng liền quyên tám trăm quan, ta cũng không dám mở miệng như thế a! Lý Trị âm thầm kinh ngạc, nhưng cũng không thể biểu lộ ra, bằng không sẽ tổn hại đến uy nghiêm của thiên tử, cười nói: - Ngươi đã có lòng như vậy, nếu trẫm từ chối thì thành bất kính rồi, nhưng bất kể nói thế nào, trẫm vẫn vô cùng cảm tạ ngươi.
.- Đây là bổn phận của vi thần.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, nhiều đồ dùng sinh hoạt như vậy trong chốc lát cũng khó có thể vận chuyển vào quan nha, dù sao sau này cũng phải vận đưa ra ngoài, nếu không hãy để vi thần đi an bài, như vậy có thể lược bỏ được không ít công đoạn.
.Lý Trị cười nói: - Liền ấn theo ngươi nói đi làm đi.
.Cái này đương nhiên không có vấn đề, dù sao cũng là tặng không, như thế nào cũng sẽ không thiệt a!
.Sau khi bàn bạc xong việc này, Hàn Nghệ liền cáo lui, cười thầm trong lòng, hôm nay ta đưa ra tám trăm quan, tương lai nếu không thu hồi lại tám ngàn quan, khoản này mua bán coi như là ta thua lỗ.
.Đang lúc hắn hưng phấn, bỗng nhiên một người từ bên cạnh đánh tới, cũng may lực đạo không lớn.
.- Ai ôi! !!
.Hàn Nghệ còn chưa ra tiếng, người nọ ngược lại đã kêu ra trước rồi.
.Ăn vạ!
.Trong đầu Hàn Nghệ vụt nhảy ra hai chữ này, nhưng tưởng tượng nơi này là hoàng cung, chắc có lẽ không phát sinh việc này, chuyển mắt vừa thấy, chỉ thấy một người có chút bối rối đỡ lấy mũ quan của chính mình, kinh ngạc nói: - Lý Xá nhân?
.Người này đúng là Lý Nghĩa Phủ.
.Lý Nghĩa Phủ định nhãn nhìn lên: - Hàn Ngự sử?
.Hàn Nghệ vội vàng chắp tay nói: - Hạ quan lầm đụng Lý Xá nhân, thật sự xin lỗi, thật xin lỗi.
.Lý Nghĩa Phủ vội hỏi:
.- Hàn Ngự sử nói quá lời, là ta không cẩn thận đụng phải Hàn Ngự sử, thứ lỗi, thứ lỗi.
.- Không dám, không dám. Hàn Nghệ thấy Lý Nghĩa Phủ không ngại, vì thế cười hỏi: - Không biết Lý Xá nhân gần đây có khỏe không.
.- Ta !
.Lý Nghĩa Phủ đột nhiên thở dài.
.Hàn Nghệ hiếu kỳ nói:
.- Lý Xá nhân vì sao thở dài?
.Lý Nghĩa Phủ liếc nhìn Hàn Nghệ, bỗng nhiên tâm niệm vừa động, đưa tay ra phía trước.
.Hai người hướng về phía trước đi.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Còn nhớ rõ lần đầu tiên ta cùng với Hàn Ngự sử gặp mặt, lúc đó Hàn Ngự sử đang muốn rời khỏi Trường An. Nói tới đây, y cười khổ một tiếng, nói: - Nhưng mới hơn một năm trôi qua, khi gặp lại Hàn Ngự sử, lại đến lượt ta phải rời khỏi Trường An, thật sự là thế sự vô thường a!
.Hàn Nghệ nghe vậy cả kinh, nói: - Lý Xá nhân phải rời khỏi Trường An?
.Lý Nghĩa Phủ gật gật đầu.
.Hàn Nghệ nói: - Việc này tại sao ta không hề nghe nói a!
.Ngươi là một quan viên lục phẩm, làm sao có thể nghe nói a. Lý Nghĩa Phủ thầm nhủ một câu, ngoài miệng lại ôi một tiếng:
.- Việc này không nên nói cho ngươi a! Nói xong, y kích động lôi kéo Hàn Nghệ đi qua một góc bên cạnh, nói: - Hàn Ngự sử, coi như ta van ngươi, việc này ngươi đừng lộ ra, nếu không chỉ sợ chức quan của ta cũng khó mà bảo vệ được.
.Hàn Nghệ nghe vậy hoang mang không thôi nói: - Vậy đã có chuyện gì xảy ra?
.- Cái này! Lý Nghĩa Phủ ngập ngừng số hồi mới nói: - Thôi, thôi, ngươi đã muốn biết, ta đây sẽ nói cho ngươi biết. Chuyện là như vầy, trước kia ta ở Môn Hạ tỉnh trực ban, vừa lúc lúc ấy đưa tới một đạo chiếu lệnh, ta không cẩn thận liền liếc nhìn, chưa từng nghĩ đến, chiếu lệnh này chính là muốn điều ta đi Bích Châu làm Tư Mã, lúc ấy ta nhìn thấy, cả người đều luống cuống, cũng không biết tâm trí để ở nơi nào, vì thế liền định về nhà thông tri cho người nhà, chuẩn bị thu thập hành lý rời khỏi Trường An.
.Chiếu lệnh này của Hoàng đế là Trung thư tỉnh phác thảo, Môn Hạ tỉnh xét duyệt, cuối cùng chính là Thượng thư tỉnh chấp hành.
.Đạo chiếu lệnh này đã tới Môn Hạ tỉnh, kỳ thật vẫn còn chưa có hiệu lực, còn thuộc loại cơ mật, không thể tùy tiện xem lung tung.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Lý Xá nhân phạm vào sai lầm gì, vì sao lại phải rời khỏi Trường An?
.Đây rất rõ ràng chính là bị giáng chức.
.- Hiện giờ trong triều mỗi người đều cảm thấy bất an, sao ta dám phạm sai lầm, ta bình thường ngay cả nói cũng không dám nói, vẫn luôn rất cẩn thận. Lý Nghĩa Phủ vẻ mặt ủy khuất.
.Hàn Nghệ nói:
.- Một khi đã như vậy thì vì sao lại giáng chức ngươi đi Bích Châu?
.- Mới vừa rồi ta cũng nghĩ không thông, đến tột cùng ta đắc tội với ai!
.Lý Nghĩa Phủ nói xong lời nói xoay chuyển nói: - Mãi cho đến trước khi đụng phải ngươi kia, ta mới hiểu được.
.Hàn Nghệ ngạc nhiên nói: - Cái này điều này sao có thể.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Bởi vì chuyện này cũng có liên quan đến ngươi.
.- Có liên quan đến ta? Hàn Nghệ lập tức nói: - Lý Xá nhân, đây thật là oan uổng a, ta gần đây nhất chỉ ở trại huấn luyện, làm sao có thể có liên quan gì đến ta.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Ngươi còn nhớ được ngày trước khi ở Vạn Niên cũng kia không, Võ Chiêu nghi chợt truyền có thai, ngươi liền tặng một chiếc xe nhỏ cho võ Chiêu nghi.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Việc này ta đương nhiên nhớ rõ, nhưng việc này cũng không có liên quan gì đến Lý Xá nhân a.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Ta lúc ấy thấy ngươi tặng, cảm thấy làm thần tử cũng có thể đưa một phần hạ lễ đi, vì thế ta bảo nội tử đưa đi một phần hạ lễ cho Võ Chiêu nghi. Ta nghĩ việc này nhất định là Thái úy đã biết đến, ngươi cũng biết triều đình trước mắt là tình thế như thế nào, ta xem tám phần là Thái úy cho là ta ở bên phía Võ Chiêu nghi, bởi vậy đem ta giáng chức ra khỏi Trường An.
.Thì ra là thế!
.Hàn Nghệ gật gật đầu, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng kỳ diệu, lúc trước khi hắn rời khỏi Trường An, gặp Lý Nghĩa Phủ, mà hiện giờ khi Lý Nghĩa Phủ phải rời khỏi, thì lại gặp lại hắn, hơn nữa đều là vì Trưởng Tôn Vô Kỵ và Võ Mị Nương, tuy rằng ban đầu là Thôi Tập Nhận muốn đuổi Hàn Nghệ đi, nhưng kỳ thật là Trưởng Tôn Vô Kỵ an bài, thầm nghĩ, chẳng lẽ vòng xoay vận mệnh lại chuyển động lần nữa sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận