Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1259: Chim sẻ núp đằng sau

.Tú tài tạo phản mười năm không thành, huống hồ các thí sinh la hét không công bằng vẫn chỉ là số ít, phần lớn vẫn đều là người ủng hộ.
.Lý Nghĩa Phủ giảo hoạt cũng là lợi dụng cuộc chiến sĩ thứ do Hàn Nghệ khơi mào trước đây, biết cho dù lão ta có làm càn, chỉ cần số người hàn môn chiếm đại đa số, vậy thì hàn môn cũng sẽ ủng hộ lão ta, như vậy thì hoàng đế cũng sẽ không trách tội lão ta.
.Kết quả là ở trước cổng thí viện, thí sinh không phải náo loạn với triều đình mà là cãi cọ với nhau, hơn nữa cao môn đại tính cũng không cãi lại hàn môn, dù sao thì trước đó bọn họ đã chiếm quá nhiều lợi ích rồi, lùi một vạn bước mà nói, cho dù không công bằng, đó cũng là một kiểu bồi thường đối với hàn môn chúng ta.
.Lý Nghĩa Phủ là không hề có áp lực.
.Trong hoàng cung.
.- Hàn Nghệ, tình hình bên ngoài hiện giờ thế nào?
.Khi nói câu này, thần sắc Lý Trị có vẻ hơi xấu hổ.
.Hàn Nghệ lập tức diễn sâu, nói: - Bệ hạ không biết đó thôi, bên ngoài đều đang ca tụng bệ hạ anh minh thần võ, chính là thiên cổ minh quân.
.Lý Trị nghe cực kỳ ngứa tai, lập tức đảo mắt lườm.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Nếu bệ hạ không tin, có thể ra ngoài xem thử, thần tuyệt không có nửa câu nói ngoa a!
.Lý Trị hừ nói: - Tiểu tử ngươi khôn ngoan như vậy, lẽ nào chuyện này thế nào, khanh còn không rõ sao?
.Hàn Nghệ gãi mi tâm, không lên tiếng.
.Lý Trị thở dài thật mạnh, nói: - Chắc khanh biết tại sao trẫm lại tìm khanh đến hỏi chuyện.
.- Không phải vì vi thần xuất thân chợ búa sao?
.Lý Trị lại lườm.
.Hàn Nghệ vội nói: - Vi thần không biết.
.- Là bởi vì từ đầu đến cuối khanh đều lựa chọn im lặng. Lý Trị thở dài nói: - Trẫm rất muốn nghe thử kiến nghị của khanh, rốt cuộc chuyện này có phải trẫm làm sai rồi không?
.Ngươi làm cũng đã làm rồi, bây giờ mới hỏi, có phải là hơi muộn rồi không. Hàn Nghệ thầm lẩm bẩm một câu, nhưng miệng lại nói: - Nếu nhìn từ góc độ công bằng, chuyện này quả thực là có không công bằng. Nhưng bệ hạ là quân chủ, mà thứ quân chủ cần không phải công bằng, mà là cân bằng, bởi vậy nhìn lâu dài thì thần cho rằng là lợi lớn hơn hại, thần cũng ủng hộ bệ hạ làm như vậy.
.Lý Trị gật gật đầu, Hàn Nghệ và Võ Mị Nương nói giống nhau như đúc, trong lòng cũng dễ chịu một chút, nói: - Nhưng không giấu khanh, lần này trẫm thật sự khao khát tìm mấy người có thể sử dụng, trẫm ôm hy vọng cực lớn đối với việc này, nhưng không ngờ rằng lại diễn biến thành như thế này, bao nhiêu hiền tài thực sự chuồn đi trước mắt trẫm.
.Y rất khổ não, bởi vì đại thần bên cạnh y gần như đều là Lý Thế Dân khai quật ra, cũng chỉ có Hàn Nghệ là thần tử hoàn toàn thuộc về y, cho dù là Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng đều là thần tử thời kỳ Trinh Quán, y muốn tìm mấy thần tử thuộc về bản thân mình, nhưng Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, thậm chí Võ Mị Nương đều cho rằng nên nhìn xa trông rộng, cho dù y không muốn, y cũng phải làm như vậy, ít nhất y phải e dè những đại thần này, nếu thật sự phải điều tra, vậy thì Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông đều vô cùng nguy hiểm.
.Hàn Nghệ đảo mắt, nói: - Bệ hạ, không phải còn có chế khoa sao?
.Lý Trị cười khổ nói: - Chế khoa là tuyển dụng nhân tài chuyên môn cho triều đình, người trẫm khát khao là nhân tài trị thế.
.Hàn Nghệ vẻ mặt đưa đám nói: - Bệ hạ nói vậy khiến thần vô cùng đau lòng, thần dám đoán chắc, bệ hạ nhất định không xem kỹ đề thi của chế khoa.
.Lý Trị ngẩn người, cười nói: - Không phải là trẫm không muốn xem kỹ, mà là trẫm không hiểu lắm về cái này, không nhìn ra được tốt xấu. Nói xong, y sửng sốt nói: - Sao thế? Trong đề thi này của khanh còn có huyền cơ sao?
.Hàn Nghệ ủy khuất gật gật đầu.
.Lý Trị ánh mắt lóe sáng, lập tức nói: - Đi, đi xem đi! Y biết Hàn Nghệ mở miệng thì nhất định sẽ có bất ngờ.
.Trong thư phòng!
.- Làm sao lấy toán học trị quốc?
.Lý Trị cầm đề thi toán học lên, xem câu hỏi lớn cuối cùng, lập tức ngẩn người, toán học còn phải viết văn?
.Hàn Nghệ cười nói: - Bệ hạ, Vương Huyền Đạo có thể lấy lý luận của Kinh Dịch để luận đạo trị quốc, vậy tại sao không thể lấy toán học để luận đạo trị quốc. Thật ra câu hỏi này, toán học cũng chỉ là cái cớ, chỉ cần là thiên tài, cho dù chưa hiểu hết về toán học, hắn ta cũng có thể mượn toán học viết ra bài văn hay, rốt cuộc ai mới là tiến sĩ đỗ đầu thực sự, trong chế khoa của thần, kiểm tra một cái là biết ngay.
.Lý Trị vừa mừng vừa ngạc nhiên, nói: - Tiểu tử ngươi thật đúng là thông minh, lại còn ra một đề như thế này nữa.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, thần đề xướng Hiền giả lục học, chẳng phải cũng là vì trị quốc sao? Học toán học không để trị quốc trị dân, vậy thì học toán học làm gì, câu hỏi này đương nhiên là nên tồn tại.
.- Đúng đúng đúng!
.Lý Trị liên tục gật đầu, lại nhìn kỹ đề thi, cau mày nói: - Câu hỏi phụ, câu hỏi phụ là gì?
.Hàn Nghệ nói: - Vốn dĩ đề thi toán học một trăm điểm là điểm tối đa, mà trong một trăm điểm này đều là thi về kiến thức chuyên nghiệp của toán học, thần cũng không thể biến khoa mục toán học thành khoa mục tiến sĩ, nếu như vậy thì thí sinh sẽ cảm thấy bất mãn vì điều này, bởi vậy áp dụng phương thức câu hỏi phụ, cho thêm câu hỏi này vào. Đến lúc đó khi chấm bài thi, có thể chia thành hai phần mà xem, trong một trăm điểm này, người điểm số cao, tất nhiên là thi đỗ. Nhưng nếu bệ hạ thích bài văn của một thí sinh nào đó, có thể đặc cách cho người đó vào Hiền giả lục viện trước, đến khi cần lại điều đến bộ môn khác là được. Nếu như bệ hạ đồng ý, có thể đóng con dấu của bệ hạ lên bài thi, coi như là đề mục bệ hạ ban ân, đến lúc đó bệ hạ đề bạt những người này cũng là có lý a.
.Lý Trị mừng rỡ, nói: - Chủ ý này đúng là quá hay đi. Nỗi lo trong lòng đã bay hết ráo cả.
.Ta cũng cảm thấy như vậy! Ha ha! Hàn Nghệ cũng âm thầm vui vẻ.
.Sau khi ra khỏi hoàng cung, Hàn Nghệ lập tức về Ngõ Bắc.
.- Ân công, người đã đến rồi à!
.- Đại Đường nhật báo chuẩn bị như thế nào rồi?
.- Đã chuẩn bị xong rồi, ngày mai là có thể bán ra.
.- Lấy cho ta xem trước đã.
.- Vâng.
.Tang Mộc vội vàng lấy một tờ Đại Đường nhật báo đến, đưa cho Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ xem hết sức cẩn thận, gật đầu cười nói: - Đây mới là phần tinh hoa nhất.
.Đang lúc cuộc tranh cãi sĩ thứ càng ngày càng nghiêm trọng, Đại Đường nhật báo thình lình càn quét thành Trường An.
.Chỉ một tiêu đề, "Chế khoa! Chiến trường của thiên tài thật sự."
.Trong toán học, một cộng một không thể bằng ba.
.Chế khoa chúng ta không có gì khác cả, chỉ một điểm, công bằng.
.Hơn nữa Hàn Nghệ còn biểu thị rõ ràng trên Đại Đường nhật báo, sau khi công bố thành tích, sẽ đưa ra đáp án tiêu chuẩn, thí sinh có quyền xin xem xét bài thi của mình, đối chiếu với đáp án tiêu chuẩn, trên đời này không có kỳ thi nào công bằng hơn kỳ thi này.
.Ngụ ý là chính là ám chỉ tiến sĩ khoa đã bị Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nắm giữ, hủ bại rối tinh rối mù, các ngươi ở đó phí sức mà làm gì, còn tranh cãi đến mức ngươi chết ta sống, có cần thiết phải thế không?
.Đến chế khoa của ta mà thi đây này!
.Đến tiến sĩ khoa thi làm đếch gì, khoa mục nát bét nhất, là tiến sĩ khoa.
.Bên kia thí sinh đang tranh cãi đến mức ngươi chết ta sống, đột nhiên đọc được bài văn trên Đại Đường nhật báo, con cháu cao môn đại tính dẫn đầu tuyên chiến với đối phương, con cháu hàn môn đang chiếm ưu thế, hơn nữa Hiền giả lục học chính là ra đời vì hàn môn, đương nhiên không thể sợ hãi, cũng oang oang lên đòi cho con cháu cao môn đại tính thua tâm phục khẩu phục ở chế khoa, mà con cháu sĩ tộc thì lại oang oang lên đòi chứng minh sự bất công của tiến sĩ khoa ở chế khoa.
.Lần này chế khoa trở thành đá thử vàng trong suy nghĩ của các thí sinh, ánh mắt của mọi người liền tập trung hết vào chế khoa.
.Trước đó, tuy được Hàn Nghệ lăng xê một phen, nhưng chế khoa cũng chỉ thu hút được sự coi trọng của một số người thực sự có hứng thú với toán học, dù sao thì chế khoa cũng không dính dáng đến quyền lực và tài phú.
.Nhưng hiện giờ, gió đã đổi hướng, chế khoa mới là khoa cử thật sự, từ chế độ cuộc thi đã có thể lờ mờ nhìn thấy rồi!
.Phủ Thái úy.
.- Thái úy, huynh xem!
.Cao Lý Hành cầm Đại Đường nhật báo chạy đến phủ Thái úy.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cầm Đại Đường nhật báo đọc, khẽ hừ một tiếng: - Quả thực như thế.
.Cao Lý Hành ngạc nhiên nói: - Chẳng lẽ Thái úy sớm đã nhìn ra mục đích của Hàn Nghệ?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ lắc đầu nói: - Nếu lão phu sớm nghĩ đến điều này, có lẽ sẽ còn ngăn cản hắn làm như vậy, nhưng tiểu tử kia ẩn giấu quá sâu, hắn gần như đã giấu được tất cả mọi người, cũng chẳng có ai chú ý đến hắn, sở dĩ hắn yêu cầu thay đổi chế độ khoa cử, chính là đợi giờ khắc này đây.
.Cao Lý Hành nói: - Nhưng nhưng Hàn Nghệ cũng liều quá rồi, rõ ràng hắn chính là có ý hỗn hào với đám người Lý Nghĩa Phủ, hy vọng ai ai cũng ghét bỏ tiến sĩ khoa, đến lúc đó chế khoa sẽ trở thành khoa mục được thí sinh coi trọng nhất, nếu tiếp tục phát triển như vậy, chỉ sợ Hiền giả lục viện cũng có thể thay thế Tam tỉnh, bởi vì nhân tài thực sự đều tập trung ở Hiền giả lục viện.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nói: - Chẳng lẽ chuyện này không tốt sao?
.Cao Lý Hành chớp chớp mắt, đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ cảm thấy chiêu này của Hàn Nghệ thực sự là quá tài tình rồi. Hiện tại Tam tỉnh bị Lý Nghĩa Phủ bọn họ nắm giữ, người của họ làm thế nào cũng không vào được, vậy thì trực tiếp thay thế Tam tỉnh luôn, còn có cách nào tuyệt hơn cách này nữa sao.
.- Thì ra là thế!
.Vương Huyền Đạo đặt Đại Đường nhật báo sang bên cạnh, nói: - Nếu ta không đoán lầm, hẳn là chúng ta đều bị Hàn Nghệ đùa bỡn rồi, mục đích thật sự của hắn chính là muốn khiến tiến sĩ khoa xuống dốc, sau đó làm cho chế khoa trở thành khoa mục được chú ý nhất của khoa cử.
.Trưởng Tôn Diên nói: - Nếu là như vậy, hắn đã thành công hơn phân nửa rồi, hiện giờ thí sinh hai bên sĩ thứ đều coi chế khoa là chiến trường phân cao thấp, thậm chí có những con cháu quan lại vốn không phải thí sinh cũng muốn tham dự.
.Vương Huyền Đạo nói: - Hơn nữa Hàn Nghệ sớm đã bày ra thế cục này, hắn dự đoán trước được Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nhất định sẽ mượn khoa cử lần này để đề bạt môn sinh của mình, nhưng hắn làm sao biết Lý Nghĩa Phủ nhất định sẽ đề bạt một loạt hàn môn chứ?
.Thôi Tập Nhận nói: - Bởi vì cao môn đại tính thông thường đều coi thường Lý Nghĩa Phủ, chỉ có hàn môn mới đi hối lộ Lý Nghĩa Phủ, ngoài ra, các ngươi đừng có quên vị tân hoàng hậu kia của chúng ta.
.- Thì ra là thế! Vương Huyền Đạo gật gật đầu, nói: - Bởi vậy trước đây Hàn Nghệ mới không kiêng nể gì mà khơi mào tranh cãi sĩ thứ, lại thắng chúng ta một lần, nhưng tất cả chuyện này đều là giấu đầu hở đuôi, mục đích thực sự của hắn vẫn là Hiền giả lục học của hắn, nghĩ tất hắn cũng liệu được đợi khi kết quả công bố ra, đấu tranh sĩ thứ nhất định sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, sau đó lại dẫn bọn họ đến chế khoa, như vậy chế khoa sẽ biến thành củ khoai nóng bỏng tay.
.Lư Sư Quái cười nói: - Nhưng cũng không thể trách Hàn Nghệ mưu ma chước quỷ, việc này còn phải có sự phối hợp của Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ, nếu không thì hắn cũng sẽ không thành công được, muốn trách thì chỉ có thể trách Lý Nghĩa Phủ bọn họ quá mất đức hạnh, hiện giờ chỉ sợ Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông lần này là nhặt vừng vứt dưa thôi, đầu danh tiến sĩ không còn khiến người ta chú ý nữa, thường khoa do Tam tỉnh lo liệu cũng sẽ bị chế khoa thay thế.
.Thôi Tập Nhận thở dài thật mạnh, nói: - Mà chúng ta biết rõ đây là bẫy của Hàn Nghệ, nhưng cũng nhất định phải chui vào, đây là cơ hội duy nhất cho sĩ tộc chúng ta chuyển bại thành thắng, lần này ta thua thật sự quá thảm rồi. Huyền Đạo, chắn hẳn ngươi cũng vô cùng hiểu biết về toán học.
.Vương Huyền Đạo gật gật đầu nói: - Ta sẽ lại đi thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận