Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 317.2: Đại trí giả ngu.

.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Triều đình hiểm ác, mà quyền thế lại dễ dàng làm cho người ta bị lạc tâm trí, một người vô ý, đều có thể sẽ dẫn đến tai ương diệt tộc cho toàn bộ gia tộc. Nhớ ngày đó Bát quốc trụ Tây Ngụy uy phong cỡ nào, nhưng có một nửa kết thúc đều là bi kịch. Mà ở trong Bát quốc trụ, chân chính có thể toàn thân trở ra, chính là cao tổ phụ ta, không phải là bởi vì năng lực cao tổ phụ ta lớn. Mà là vì cao tổ phụ ông ấy không hỏi triều sự, đối với bất kỳ người nào đều không có uy hiếp. Cao tổ phụ ta nhìn thấy rất nhiều anh hùng uy chấn thiên hạ trước kia cuối cùng đều khó lòng thoát chết, vì vậy mới thêm một điều ở tổ huấn, nếu nhất định phải làm quan, cũng chỉ có thể vì nước chinh chiến, quyết không thể đảm nhiệm quyền lực gì trong người, nếu không, lập tức trục xuất khỏi gia tộc.
.Dừng một chút, nàng lại bổ sung: - Tuy nhiên cũng chỉ là một chi chúng ta này mà thôi, Nguyên gia chúng ta vẫn có rất nhiều người làm quan tại triều.
.Nàng nói Cao tổ phụ. Dĩ nhiên là Nguyên Hân một trong Bát quốc trụ, kỳ thật Nguyên Hân này vừa không có tài cầm binh, lại không có khả năng trị quốc, người ta là ưng khuyển tốt, lại có lâm viên tốt, liền giao cho con cháu đến chơi một trò chơi, so với bảy người khác, quả thực kém cách xa vạn dặm. Ông ta sở dĩ có thể trở thành một trong Bát Quốc trụ, thứ nhất, ông ta là con trai của Bắc Ngụy Quảng Lăng Vương Nguyên Vũ, sinh ra chính là quan, xuất thân từ hoàng thất, nhưng quan trọng nhất là, Nguyên Hân người này không thích đùa bỡn quyền thế, đã làm cho tất cả mọi người cảm thấy đem quyền lực giao cho ông ta, thì tất cả mọi người có thể yên tâm, vì vậy còn một lần trở thành quan cao nhất Tây Ngụy, đây quả thật là vô tâm cắm liễu, liễu thành rừng a!
.Nhưng Bát Quốc Trụ cũng có kết cục vô cùng thảm thiết, tổ tông Độc Cô Tín của Độc Cô Vô Nguyệt, chính là bị người bức đến chết. Nguyên Hân không ngu, ông ta chỉ là không thích những thứ này, ông ta cũng đang tự hỏi, vì ta ngay cả một cọng lông cũng không sao, còn đưa thân thành một trong Bát Quốc Trụ, càng nghĩ, cũng là bởi vì mình vô năng a, vì thế ông ta liền giáo dục con cái của mình, không cần đi tham dự triều chính, chúng ta đều buôn bán đi, hãy trồng lâm viên, trồng hoa quả, chơi trò ưng khuyển.
.Điều này sẽ dẫn đến Nguyên gia bọn họ chậm rãi trở nên có tiền không quyền, như vậy những người rất cần tiền, phải đến cầu bọn họ, con cháu Nguyên gia nhưng thật ra kế thừa một ưu điểm này của Nguyên Hân, chính là vĩnh viễn có thể đứng đúng đội ngũ, bất kể là Dương gia triều Tùy, hay là Lý gia triều Đường, bọn họ kỳ thật đều bỏ tiền ra trợ giúp, bao gồm những năm đầu Trinh Quán, Nguyên gia bọn họ cũng cho Lý Thế Dân không ít tiền.
.Đương nhiên, đây chỉ giới hạn trong đại tộc Quan Trung, bọn họ cũng sẽ không ủng hộ sĩ tộc Sơn Đông.
.Lý Thế Dân cũng muốn có qua có lại mới toại lòng nhau, để cho người Nguyên gia bọn họ vào triều làm quan, nhưng người ta không cần, nếu ngươi thật sự băn khoăn, thì cho ta một chức suông là được rồi.
.Chính là bởi vì loại hành vi này của bọn họ, mới khiến Hoàng đế đối với bọn họ vô cùng yên tâm, loại người hoàn toàn không có bất kỳ tham luyến đối với quyền lực này, ngươi trèo đi nơi nào tìm a, tài nguyên trong tay bọn họ, đương nhiên không thành vấn đề nha, chung quy tốt hơn so với đặt vào trên người những người có dã tâm.
.Kết quả chính là một chi này của bọn họ phát triển vô cùng phồn vinh, kinh doanh thì càng làm càng lớn, cả nước đều có lâm viên của bọn họ.
.Tuy nhiên Nguyên gia đối với tài sản nhà mình, thì ý thức bảo hộ cũng mạnh mẽ tương đương, nữ nhân thì không thể đề cập đến bất kì việc kinh doanh nào, bởi vì nữ nhân phải gả đi ra ngoài đấy, chỉ có điều Nguyên Mẫu Đơn là một quả phụ, hơn nữa có đầu óc buôn bán, trưởng bối của gia tộc lúc này mới để nàng ra mặt chưởng quản kinh doanh của gia tộc.
.- Lệnh cao tổ phụ thật sự là đại trí giả ngu a!
.Hàn Nghệ nghe xong không khỏi cảm khái một câu, đây tuyệt đối là một người thông minh, dù sao sống sót mới là đạo lý cứng rắn. Đồng thời cũng giải thích, vì sao Nguyên Mẫu Đơn không thích ở tại Vạn Niên cung, chính là không thích giao tiếp với những quyền thần này.
.Điều này thậm chí khiến Hàn Nghệ ngửi được một tia hương vị của nhà tư bản, hơn nữa còn là một nhà tư bản xuất sắc, dù sao mỗi một lần đầu tư đối với chính trị, đều là vô cùng chính xác.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên quay đầu đi, nói với Hàn Nghệ: - Ngươi hiện giờ cuốn vào trong đó, có từng nghĩ đến đám người Tiểu Mập không?
.Hàn Nghệ hơi sững sờ, lập tức thở dài: - Ta và Nguyên gia các ngươi không giống với, Nguyên gia các ngươi là quý tộc, chúng ta là dân đen, các ngươi không đề cập quyền thế, thì cũng còn không có người nào dám ức hiếp các ngươi, nhưng nếu chúng ta không trèo lên nơi cao, mỗi ngày chúng ta đều sẽ bị người khác ăn hiếp, ngay cả một chút mưa gió đều không chịu nổi.
.Nguyên Mẫu Đơn thoáng trầm mặc một hồi, nói: - Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, một khi ngươi ở trong triều có cái gì sai sót, liền sẽ liên lụy đến Tiểu Mập bọn họ, bọn họ là vô tội.
.- Đương nhiên là có.
.Hàn Nghệ nói: - Cho nên ta không thể thua.
.- Trên triều đình biến đổi thất thường, sao có thể mãi không thất bại?
.Nguyên Mẫu Đơn nói xong đôi mắt vừa chuyển, nói: - Tuy nhiên thật ra ta có một phương pháp có thể bảo vệ nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, không biết ngươi có hứng thú nghe một chút hay không.
.Hàn Nghệ ánh mắt thoáng nhìn qua, thấy mặt nàng lộ ra vẻ gian trá, hơi hơi trầm ngâm, như cười như không nói: - Cô chớ không phải là nghĩ ta đem Phượng Phi Lâu bán cho cô?
.Nguyên Mẫu Đơn kinh ngạc nói: - Làm sao ngươi biết?
.Tên gian thương này, thật sự là chỗ nào cũng nhúng tay vào a! Hàn Nghệ thầm mắng một câu, ngoài miệng lại cười nói: - Ta là bạn của phụ nữ đó.
.Nguyên Mẫu Đơn hồ nghi nhìn hắn một cái, lập tức nói: - Vậy ngươi nghĩ như thế nào? Ta có thể cho ngươi một số tiền đủ nhiều, đến lúc đó cho dù ngươi có gì bất trắc, cũng sẽ không liên lụy đến Tiểu Mập bọn họ. Nói vô cùng thẳng thắn, vừa thấy cũng biết là một thương gia lão luyện, ở thời điểm nói chuyện làm ăn, một chút cũng không hàm hồ.
.- Phì phì phì, cô mới bất trắc ấy.
.Hàn Nghệ lại mang vẻ mặt hảo hiếu kỳ nói: - Ta cứ không rõ, vì sao cô lại cảm thấy hứng thú đối với Phượng Phi Lâu của ta như vậy, Nguyên gia các ngươi đã vô cùng nhiều tiền, còn cần chút này làm gì a.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nguyên nhân ta lần trước đã nói.
.- Ngày nữ nhân?
.- Không sai.
.Hàn Nghệ nói: - Ngày nữ nhân đối với cô mà nói quan trọng như vậy sao?
.Nguyên Mẫu Đơn ừ một tiếng.
.Hàn Nghệ nói: - Vì sao?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ngươi thân là bạn của phụ nữ, hẳn là hiểu được.
.Hàn Nghệ cười cười, nói: - Cô muốn giúp nữ nhân thu hoạch tự do?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta chẳng qua là cảm thấy, nên phải tăng cường địa vị của nữ nhân, nếu không, nữ nhân chúng ta sẽ chỉ là vật hi sinh của nam nhân.
.Dừng một chút, nói: - Những thứ đó thì không cần phải nói nữa, ngươi nghĩ như thế nào? Sau khi đem Phượng Phi Lâu của ngươi bán cho ta, thì ngươi có thể tránh được lo âu về sau cứ phải trèo lên trên cao, một công đôi việc, ta thậm chí còn có thể cho ngươi âm thầm nắm Phượng Phi Lâu trong tay.
.- Ta không đồng ý.
.Hàn Nghệ lắc đầu, nghĩ thầm rằng, thật sự là giảo hoạt, không chỉ muốn mua lâu của ta, còn muốn ta giúp ngươi làm công, coi ta là ngốc a! Nói:
.- Cho dù ta có thể đem Phượng Phi Lâu bán cho cô, vậy thê tử của ta thì sao? Chẳng lẽ cũng phải bán cho cô sao? Là ta mang theo bọn họ đến Trường An đấy, nếu gặp phải việc khó, liền vứt bỏ bọn họ, thì chính là một biểu hiện không phụ trách, ta có năng lực bảo hộ bọn họ, cái không cần cô tới quan tâm.
.Nguyên Mẫu Đơn cũng không miễn cưỡng, nói: - Vậy thì bỏ đi, nhưng sau này nếu như ngươi có ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm ta, ta là vô cùng có thành ý.
.Lời này nói, ngược lại có vài phần ý tứ của thương nhân đời sau. Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nghĩ thầm rằng, nữ nhân này thật đúng là có chút ý tứ.
.- Cô cô! Cô cô!
.Chợt nghe được ngoài cửa cốc truyền tới một tiếng kêu la tục tằn.
.- Dương Quá?
.Hàn Nghệ theo bản năng nói.
.Nguyên Mẫu Đơn nhìn cửa cốc nói: - Cái gì Dương Quá? Là đám người tiểu Hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận