Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 886.2: Một ý niệm

.Lý Trị đột nhiên sửng sốt, đúng rồi, Lý Tích hôm nay mới là nhân vật chính. Nhìn nhìn, đang chuẩn bị kêu Trương Đức Thắng đi xem thì một thái giám đi đến, nói:
.- Khởi bẩm Bệ hạ, Đại Tư Không đến.
.Lý Trị vội nói:
.- Mau mời Tư Không tiến vào.
.- Tuân mệnh.
.Trôi qua một lát, thấy Lý Tích nhanh đi đến, hành lễ nói:
.- Khiến bệ hạ đợi lâu, lão thần tội đáng chết vạn lần.
.Lý Trị vội nói:
.- Tư Không nói quá lời, mau mau mời ngồi.
.- Đa tạ bệ hạ!
.Lý Trị đầu tiên là hỏi:
.- Tư Không, sức khỏe của ngươi đã khá hơn chưa?
.Lý Tích lúng túng nói:
.- Được bệ hạ quan tâm, có thể là lão thần ăn nhầm lung tung, có chút khó chịu chứ không có vấn đề gì lớn.
.Lai Tể nhìn Lý Tích sắc mặt hồng hào, không giống như là người bệnh.
.Kỳ thật lão hồ ly Lý Tích vì biết những người này nhất định sẽ tranh giành nảy lửa, nếu ông ta ở đây, nhất định Lý Trị phải hỏi ý kiến của ông ta, để cho ông ta đứng ra chủ trì công đạo, nhưng ông ta xuất thân từ thứ tộc, lại cùng sĩ tộc kết thông gia, ông ta không muốn tham dự vào việc này, liền dứt khoát đợi cho các tranh giành xong, ta lại đến đem lời khai trình lên, nhiệm vụ của ông ta liền hoàn thành, về phần đây là đúng là sai, thì các ngươi tới mà định luận.
.- Vậy là tốt rồi!
.Lý Trị nói:
.- Đợi lát nữa trẫm kêu ngự y kê chút thuốc cho Tư Không mang về.
.- Đa tạ bệ hạ.
.Lý Tích hơi hơi khom lưng nói.
.- Tư Không thân thể mạnh khỏe, đó là phúc của Đại Đường ta a!
.Lý Trị từ đáy lòng nói một câu, hiện tại Lý Tích đối với y mà nói chính là Định Hải thần châm, nếu Lý Tích ngã xuống thì tổn thất thật sự là không thể đo lường được, Lý Trị hy vọng ông ta có thể sống lâu vài năm, như vậy y sẽ có đầy đủ thời gian thâu tóm toàn bộ quyền lực, lại nói:
.- Tư Không, về án của Hàn Nghệ, không biết điều tra như thế nào?
.Đó là khá khiêm nhường khách khí nha.
.Lý Tích lại biểu hiện hết sức lo sợ, vội vàng rút trong tay áo ra một cuốn bố đưa cho Lý Trị nói:
.- Đây là lời khai của Hàn Nghệ, kính xin bệ hạ xem qua.
.Lý Trị xem được một phần lời khai, cảm thấy có chút không yên, thật sự lão hồ ly Lý Tích này ẩn núp vô cùng sâu, y cũng không làm rõ được đến tột cùng là Lý Tích nghĩ như thế nào, chần chừ một vài giây mới nhận lấy lời khai, mở ra xem xong không khỏi nhíu mày.
.Y chau mày, người phía dưới đều cảm thấy vô cùng bất an, bởi vì một phần lời khai này, trực tiếp biểu đạt không phải ý tứ của Hàn Nghệ mà là của Lý Tích, ý kiến của Lý Tích có thể nói là mang tính quyết định, ông ta một mặt là đương triều đệ nhất nhân, về phương diện khác ông ta là đại biểu của quân đội, ý kiến của ông ta thật sự là quá trọng yếu.
.Lý Trị sau khi xem xong, đưa cho Trung Thư Lệnh Lai Tể.
.Lai Tể mở ra thấy lời khai chia làm ba phần, phần thứ nhất là bản ghi chép do Lưu Yến Khách và Viên Công Du thẩm vấn. Phần thứ hai là lời khai của Hàn Nghệ. Phần thứ ba là Lý Tích điều tra cả sự việc trải qua.
.Nhưng không có kết luận.
.Lão hồ ly Lý Tích này cũng không chọn bên nào để đứng, cứ theo sự thực mà báo cáo, cái gì thì chính là cái đó, ta không đưa ra bất kỳ ý kiến chủ quan nào, các ngươi cho là cái gì, thì các ngươi cứ phán định là được rồi, ta chỉ phụ trách điều tra và thẩm lý, ta không chịu trách nhiệm phán phạt.
.Nhưng một khi như thế, nhất định là có lợi cho Hàn Nghệ, nguyên bản kẻ hy vọng Hàn Nghệ bị định tội nhất chính là thẩm vấn và ghi chép của Lưu Yến Khách và Viên Công Du, nhưng hai người bọn họ đều mang ý nghĩ xấu trong lòng, làm cho tất cả lời khai đều thiên vị về Hàn Nghệ, mà lời khai Hàn Nghệ thì đương nhiên là bênh vực chính mình. Mà Lý Tích lại chỉ ghi chép lại cả sự việc trải qua, nói lên từ việc hôn sự của Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y, rõ ràng Hàn Nghệ vẫn bị vây trong tình trạng thụ động phản kích.
.Lai Tể trong lòng đã hiểu rõ, lại đưa cho Hàn Viện, Hàn Viện xem xong lại đưa cho Thôi Nghĩa Huyền.
.Thôi Nghĩa Huyền vừa cầm nhìn xem tâm cũng thất vọng nửa phần, nhưng dấu diếm sắc mặt đưa cho Hứa Kính Tông.
.Hứa Kính Tông xem hết thì thiếu chút nữa bất tỉnh, mặt biến thành màu xanh, nhưng cũng không lên tiếng, ông ta dám đối nghịch với Trưởng Tôn Vô Kỵ nhưng không dám đối nghịch với Lý Tích, bởi vì Trưởng Tôn Vô Kỵ là đứng ở mặt đối lập với Lý Trị, còn Lý Tích là đứng ở phía Lý Trị, nếu ông ta phản đối phần lời khai này, chẳng khác gì phản đối Lý Tích, việc này ông ta cần suy nghĩ kĩ lại, bèn đưa cho Lý Nghĩa Phủ.
.Hôm nay Lý Nghĩa Phủ đều không nói dù chỉ một câu, trở về bản sắc Lý mèo, sau khi xem xong mặt cũng không có chút thay đổi, đưa cho Dương Tư Nột.
.Dương Tư Nột hoàn toàn cũng không muốn quản chuyện này, ông ta biết rằng Lý Trị muốn ông ta đến tham dự chủ yếu là hy vọng ông ta ủng hộ một chút cho Hàn Nghệ. Mặt khác, ông ta là Tả Vệ đại tướng quân, Lý Trị cũng muốn thông qua ông ta biết được ý kiến của quân đội, bởi vì chuyện này khẳng định cũng sẽ dính đến quân đội, nên tùy tiện nhìn nhìn, cũng không có lên tiếng.
.Đợi sau khi từng người bọn họ xem xong, Lý Trị đưa tầm mắt nhìn qua, nói:
.- Chư vị ái khanh nghĩ việc này nên phán án như thế nào?
.Bên dưới một hồi trầm lặng.
.Ngụ ý, chính là bệ hạ định đoạt.
.Nhưng vào lúc này, Lý Nghĩa Phủ đột nhiên đứng ra, nói:
.- Bẩm bệ hạ, căn cứ vào phần lời khai đã xem thấy Hàn Nghệ cũng không phạm sai lầm, vi thần đề nghị bệ hạ lập tức phóng thích Hàn Nghệ, bình ổn lòng dân.
.Hứa Kính Tông hơi kinh hãi, nhìn Lý Nghĩa Phủ, ngươi phản bội cũng quá rõ ràng rồi đấy.
.Lý Trị gật gật đầu, không lên tiếng, cũng không hỏi Lý Tích, bởi vì ý tứ của Lý Tích đã rất rõ ràng, ta chỉ phụ trách điều tra và thẩm tra xử lí, hiện tại kết quả ở trong này, còn lại thì đưng hỏi ta. Kỳ thật ông ta có quyền lực phán phạt, nhưng ông ta coi như mình không có.
.Việc này bàn luận đến cuối cùng cũng không có một kết quả nào.
.Nhưng bất đồng với lúc trước chính là, hiện tại kết quả như thế nào, thì chỉ chờ một câu nói của Lý Trị, bởi vì thế lực trong các đại thần cân đối, có ủng hộ cũng có phản đối, Hoàng đế thiên hướng bên nào bên đó thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận