Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 705.1: Không làm mãnh hổ, làm độc xà.

.Tâm động! Nhưng, chỉ kéo dài trong nháy mắt!
.Bởi vì trong đầu Hàn Nghệ hiện ra một bức tranh vô cùng khủng khiếp, Tiêu Vô Y ngồi đùi trái, Nguyên Mẫu Đơn ngồi đùi phải, đây là sự bắt đầu của giấc mơ, là động tâm, nhưng cái kết của giấc mơ, đó là đột nhiên hiện ra một cái đầu lợn, dọa Hàn Nghệ run rẩy, hắn thật sự thà bị kẹp giữa Lý Trị và Trưởng Tôn Vô Kỵ, cũng không chịu bị kẹp giữa Tiêu Vô Y và Nguyên Mẫu Đơn, đây mới là chơi với lửa có ngày chết cháy, vội vàng lắc lắc đầu, gạt hình ảnh khủng khiếp kia ra khỏi đầu, còn giơ tay lau mồ hôi, chợt thấy Nguyên Ưng đang nhìn hắn mới một ánh mắt mê hoặc, chột dạ ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác: - Theo như ta biết, Nguyên gia các người trước giờ không can thiệp đến triều đình, mà hiện giờ ta lại ở trong vòng xoáy này, Nguyên gia các người thật sự đồng ý nhảy vào?
.Nguyên Ưng hơi ngẩn người, trong lòng rất tò mò, rõ ràng lúc nãy ông ta nhìn thấy Hàn Nghệ có chút động tâm, nhưng lập tức hai mắt liền tràn đầy sự sợ hãi, chuyển biến này thật là quỷ dị, thầm nghĩ, chẳng lẽ thê tử của hắn lại khủng khiếp như vậy? Miệng không đáp mà hỏi ngược lại: - Chẳng lẽ ngươi còn tính công khai cưới hỏi tiểu muội ta về?
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Ý của ngươi là?
.Nguyên Ưng không vui nói: - Chưa nói đến xuất thân của ngươi, chỉ việc ngươi là người đã có vợ, cũng không thể cưới hai người vợ, đây là chuyện phạm pháp, hơn nữa tiểu muội ta chắc chắn sẽ không làm thiếp, vậy thì chúng ta liên hôn cũng phải giống như sĩ tộc Sơn Đông, lén lén lút lút, lập hôn ước riêng.
.Bởi vì Lý Thế Dân kiêng kị thế lực của sĩ tộc Sơn Đông ở trong triều, đã từng dùng đủ lý do để ngăn cản việc thông hôn giữa bọn họ, nhưng trên có chính sách, dưới có đối sách, một số người trong bọn họ nghĩ cách ngầm thông hôn, không làm rượu mừng, bí mật thương lượng xong, sau đó lén lút đưa con gái đi, Lý Thế Dân cũng không có cách nào với bọn họ. Thật ra đại diện hôn nhân trong xã hội thượng lưu phải là kết minh với nhau, trước đây Nguyên gia và Hàn Nghệ hợp tác, chỉ bằng một tờ khế ước, Nguyên gia không thể tín nhiệm Hàn Nghệ, nhưng nếu như liên hôn rồi, vậy thì là người một nhà, vậy thì không phải là liên minh hơn hẳn liên minh sao.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Ta hiểu rồi, cũng chính là nói, một khi ta xảy ra bất cứ vấn đề gì trong triều, Nguyên gia các người sẽ lập tức vứt bỏ ta.
.Nguyên Ưng chớp chớp mắt, nói:
.- Nguyên gia chúng ta đương nhiên sẽ âm thầm ủng hộ người, nhưng nếu như thực sự không thể cứu vãn thì cũng chỉ có thể bỏ xe bảo vệ soái, thật ra đừng nói ngươi, đổi lại là con cháu Nguyên gia chúng ta cũng giống như vậy, không thể đem cả một gia tộc chôn theo một người được.
.Ông ta nói rất thực tế, cũng rất thành thực.
.Sự hình thành của Nguyên gia chính là vì nhát gan sợ hãi, năm đó Nguyên Hân giỏi cỡ nào, phong Đại thừa tướng, người có quan vị cao nhất trong Tây ngụy tông thất, đã sắp ngồi ngang hàng với hoàng đế rồi, quyền lực vô cùng lớn, nhưng ông ta lại luôn giả vờ ngây ngốc, không làm việc đàng hoàng, ngày ngày vào núi săn bắn, ông ta mới có được cái chết yên lành, Nguyên gia mới có ngày hôm nay, nói toạc ra, chính là sợ bị người ta mãn môn sao trảm, bởi vì loại người này bọn họ, nếu chết thì nhất định là chết một loạt.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, hết sức hài lòng với câu trả lời này, nhưng thấy lần này Nguyên Ưng là thật lòng, nói: - Vậy nếu ta không chấp nhận?
.Nguyên Ưng rất khó hiểu, nói: - Tại sao ngươi không chấp nhận?
.- Có rất nhiều nguyên nhân.
.Hàn Nghệ thở dài, nói: - Nhưng bất kể là xuất phát từ nguyên nhân nào, ta cũng không thể chấp nhận.
.- Chẳng lẽ đến Ngõ Bắc ngươi cũng không màng sao? Nếu không có nước hoa, giấy mực, Ngõ Bắc các ngươi lập tức sẽ rơi vào khủng hoảng.
.Nguyên Ưng kích động nói.
.Các ngươi đánh vào góc chết như vậy, ta có cách nào. Hàn Nghệ cười nói: - Cướp đoạt cơ mật thương nghiệp vốn đã là một thủ đoạn vô cùng thường thấy trong thương nghiệp, nếu như ngươi có thể cướp đoạt bí phương của ta trong tình huống hợp pháp, đương nhiên ta thua tâm phục khẩu phục, nhưng nếu bị ta nắm được nhược điểm gì, ta cũng sẽ kéo Nguyên gia các người xuống nước.
.- Hừ! Chuyện đối với ta mà nói thì đúng là quá đơn giản. Nguyên Ưng hừ nói.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy chúng ta sẽ chống mắt lên coi.
.- Tiểu tử ngươi đúng là minh ngoan bất linh. Nguyên Ưng thấy tiểu tử này không chịu nghe lời người khác, không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lộ ra từng tia sát khí.
.Hàn Nghệ giọng điệu kiên quyết nói: - Thật sự vô cùng... !
.- Đợi một chút! Nguyên Ưng khoát tay lia lịa, lập tức mềm mỏng, nói: - Trước tiên ngươi đừng vội cự tuyệt, quay về rồi suy nghĩ cho kỹ. Hay là chúng ta nói chuyện ba tên thợ thủ công của ngươi đi.
.Hàn Nghệ sửng sốt, cười nói: - Vậy không biết Nguyên bảo chủ dự định đòi lấy bao nhiêu tiền chuộc thế?
.- Cái gì mà tiền chuộc, tiểu tử ngươi cũng xem thường người khác quá rồi đấy, ta thèm chút tiền đó sao. Là người của ngươi gặp may mắn, bị người của ta bắt gặp.
.Nguyên Ưng giận trừng mắt liếc Hàn Nghệ một cái, nói: - Kẻ bắt cóc và người của ngươi đều ở trong tay ta, nếu ngươi muốn, lấy đi bất cứ lúc nào, ồ, mấy kẻ bắt cóc đó là Côn Luân nô không biết nói, nhưng theo như ta điều tra thì bọn chúng đều là người của Pháp Lý Tư.
.Quả nhiên là lão hồ ly này đang làm trò quỷ. Hàn Nghệ nhíu mày trầm ngâm.
.Nguyên Ưng nói: - Ngươi tính xử trí như thế nào?
.Hàn Nghệ suy nghĩ hồi lâu, nói: - Vẫn mong Nguyên bảo chủ giữ bọn họ thêm mấy ngày.
.Nguyên Ưng sửng sốt, nói: - Ngươi sẽ không định bỏ qua đấy chứ?
.- Đúng vậy.
.- Tại sao, chẳng qua chỉ là một thằng ranh Đại Thực, lại dám chạy đến Đại Đường ta gây chuyện, đúng không biết sống chết, ngươi cứ bỏ qua cho bọn chúng như vậy. Nguyên Ưng rất khó hiểu, đổi lại là ông ta thì nhất định là chỉnh chết đối phương a, dù sao thì thời gian này cũng sống rất nhàm chán.
.Hàn Nghệ cười nói: - Cho dù ta giết gã thì ta cũng có thể nhận được gì, trước khi không chuyển hết tiền tài của Đại Thực của bọn họ về Đại Đường ta, ta không muốn trở mặt với bọn họ. Kỳ thật còn có một nguyên nhân, đó là quan hệ ngoại giao của Đại Đường và Đại Thực, chuyện này làm lớn lên, quan hệ của hai nước sẽ đối mặt với một khảo nghiệm trọng đại, hơn nữa hắn tin rằng Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ nhất định sẽ khuyên Lý Trị bỏ qua, lấy đại cục làm trọng, đến lúc đó sẽ chỉ hại Lý Trị đâm lao phải theo lao.
.Nguyên Ưng cười nói: - Tiểu tử ngươi dã tâm cũng thật là không nhỏ a! Chẳng qua có dã tâm là tốt, nhưng cũng phải có thực lực.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Thật ra ta vẫn luôn hy vọng có thể cùng Nguyên gia hợp tác, nhưng không phải bằng phương thức liên hôn.
.Lời này cũng không phải giả, Nguyên gia là một phần trong kế hoạch của hắn, bởi vì hắn có kỹ thuật, Nguyên gia có nguyên liệu, nước hoa của Hàn Nghệ phối hợp lâm viên của Nguyên gia, đó đúng là quá hoàn mỹ rồi, nói là tác hợp trời cho, tuyệt không quá đáng, trước đây hắn cũng luôn làm việc này, là Nguyên gia trở mặt trước, hắn bị ép phải ứng chiến, nhưng phương thức hợp tác liên hôn này khiến hắn cũng có chút khó xử, hắn thật sẽ không thao tác.
.Nguyên Ưng không vui nói: - Ngươi hãy tỉnh ngộ đi, ngươi và Nguyên gia chúng ta không có một chút quan hệ gì, ngươi lại giảo hoạt như vậy, dã tâm lại lớn như vậy, Nguyên gia không sợ nuôi rắn thành họa sao. Trừ khi liên hôn, nếu không thì Nguyên gia chỉ có thể cùng người đi đến cùng.
.Ông ta cho rằng hổ là loại đáng được tín nhiệm, ông ta không thích nói nuôi hổ thành họa, rắn là loài khá thâm hiểm trong mắt ông ta.
.Hàn Nghệ cười bất đắc dĩ, nhưng hắn có thể hiểu được, bởi vì chính xác là hắn muốn đè ép Nguyên gia xuống.
.Sau khi trở lại Phượng Phi Lâu, Hàn Nghệ lập tức gọi Trà Ngũ đến, nói: - Trà Ngũ, ngươi bảo người thân của ba tên thợ thủ công kia đi báo quan đi.
.Trà Ngũ ngẩn người: - Báo quan?
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Khiêm tốn một chút, đối với Phượng Phi Lâu chúng ta mà nói, chỉ là ba tên thợ thủ công không đến làm đúng giờ, Phượng Phi Lâu chúng ta xuất phát từ nghĩa vụ của ông chủ, tỏ vẻ quan tâm, nhưng chuyện này cũng không liên quan trực tiếp đến chúng ta.
.Trà Ngũ ngây người: - Vâng, ta hiểu rồi.
.- Ngươi đi đi!
.- Vâng.
.Mục đích Hàn Nghệ làm như vậy rất đơn giản, chính là hy vọng có thể đánh lạc hướng Pháp Lý Tư, khiến cho đối phương tưởng rằng mình không biết chuyện, cũng không để tâm đến chuyện này, nói cho cùng cũng chỉ là ba tên thợ thủ công mà thôi.
.Trà Ngũ đi rồi, Hàn Nghệ khẽ thở dài, vẻ mặt đầy u sầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận