Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 226.1: Tuyên truyền lớn nhất..

..
.Trưởng Tôn Vô Kỵ mỉm cười gật đầu, lại liếc nhìn Chử Toại Lương bên cạnh, bất đắc dĩ lắc đầu, đưa tay ra nói: - Vị này là đương kim Hữu Phó Xạ.
.Hữu Phó Xạ?
.Đây có lẽ là Tể tướng.
.Hàn Nghệ và đám người Mộng Nhi, liền chạy tới hành lễ với Chử Toại Lương.
.Chử Toại Lương căn bản không buồn để ý tới bọn họ, liền cây quanh chiếc cày đó.
.Lúc này, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo, Trưởng Tôn Diên, còn có Nguyên Liệt Hổ cũng chạy tới.
.- Hàn Nghệ, cày này là ngươi phát minh ra sao?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng không có tranh xem chiếc cày đó với Chử Toại Lương, mà hỏi Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ chắp tay nói: - Hồi Quốc cữu công, chính là tiểu dân phát minh ra.
.Trình Giảo Kim bật cười ha hả nói: - Hảo tiểu tử, không hổ là xuất thân nông phu, rất tuyệt, rất tuyệt.
.Đây là khen hay là chê!
.Hàn Nghệ cười gượng, không biết nên tiếp chuyện thế nào.
.Đây đương nhiên là khen rồi. Với địa vị của nông phu hiện nay có thể nói là vượt xa mở thanh lâu.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ thấy Trình Giảo Kim, có vẻ hơi bất đắc dĩ, lại muốn hỏi Hàn Nghệ: - Vậy chiếc cày này của ngươi có khả thi không?
.Đương nhiên là khả thi rồi, nếu không khả thi, ta dám lấy ra làm gì? Nhưng cũng không thể nói như vậy được, Hàn Nghệ rất khiêm tốn nói: - Bởi vì tiểu dân cũng không có thử qua, cho nên không biết, rốt cuộc có khả thi hay không thì cũng vẫn phải dùng rồi mới biết được.
.- Ta thấy khả thi, ta thấy khả thi đấy!
.Chử Toại Lương bên cạnh bỗng liên tiếp gật đầu, lại quay đầu lại nhìn, quan sát Hàn Nghệ, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, đơn giản cũng là cảm giác tuổi tác của Hàn Nghệ mà kinh ngạc thôi, liền nói: - Ngươi là Hàn Nghệ?
.Hàn Nghệ liền hành lễ nói: - Hồi Hữu Phó Xạ, tiểu dân chính là Hàn Nghệ.
.Chử Toại Lương liền ngoắc tay nói: - Ngươi mau lại đây, nói cho ta về chiếc cày này.
.- Vâng.
.Hàn Nghệ liền bước tới, đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Trình Giảo Kim, Trịnh Thiện Hành cũng vây quanh lấy.
.- Loại cày mới này của ta chủ yếu khác với loại cày cũ là ở chỗ uốn cong của chiếc cày này.
.Hàn Nghệ chỉ tay lên chỗ khúc cong của chiếc cày nói: - Cày hiện giờ đều là vừa dài vừa to. Mặc dù khá là ổn định, nhưng lại quá cồng kềnh, thửa ruộng lớn thì còn được, nhưng nếu là ruộng nhỏ thì khó mà sử dụng được. Còn loại cày này của ta thì ngắn, dùng giá cày vừa nhỏ vừa nhẹ, thao tác linh hoạt, thuận tiện cho việc xoay chuyển, tiết kiệm sức lực, so với cày trước đây chí ít cũng phải cần tới hai con trâu, còn cày này của ta chỉ cần một con trâu thôi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ chỉ vào một bộ phận trong đó nói: - Đây là cái gì?
.- Đây là cân cày.
.Hàn Nghệ giải thích: - Đây là một phụ kiện mới cho thêm vào, kéo lui chiếc cày này, để chiếc cày tiến lên phía trước, lưỡi cày cắm vào đấy nông, hơn nữa cán cày còn được chia ra làm ba cấp độ dày, có thể thích ứng với ruộng sâu, ruộng trung bình và ruộng cạn.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ vuốt râu, gật đầu cười nói: - Hay! Quả thực rất hay!
.Chử Toại Lương lại nói:
.- Nhưng ta thấy vách cày này của ngươi khác với kiểu cày cũ.
.- Hữu Phó Xạ quả thực quan sát rất kỹ, tiểu dân khâm phục, khâm phục.
.Hàn Nghệ trước tiên nịnh nọt một câu, sau đó liền nói: - Vách cày này của ta có thể lật được mảng đất đổ sang một bên, giảm được lực cản tiến lên phía trước. Mặt khác, còn có thể lật được đất, cắt được rễ cỏ. Như vậy, vừa ngăn được cỏ tạp tái sinh, mà lại vừa biến cỏ tạp thành phân. Nói xong, hắn lại tiếp tục nói: - Ngoài ra, ta còn thêm đĩa cày ở phía cuối, cộng thêm sợi dây thừng nối với ách cày. Đĩa cày có thể chuyển động, so với loại cày trước đây, tính linh hoạt được nâng cao. Trang bị của loại cày này cũng được tăng thêm để phù hợp với một con trâu cày ruộng, để nó dùng dây thừng thay cho viên thẳng nối vào ách trâu. Như vậy có thể nâng cao được tính linh hoạt, mà lại có thể tránh cho trâu cày bị cán gỗ va chạm mà bị thương.
.Người bên cạnh nghe thấy thế liền gật đầu liên tiếp. Mặc dù Hàn Nghệ vẫn luôn nhấn mạnh hắn chưa có dùng thử, không biết có khả thi hay không, nhưng ngươi đều nói chi tiết như vậy, có khả thi hay không còn không biết nữa sao?
.Chử Toại Lương bật cười ha hả nói: - Loại cày này quả thực là phúc của bách tính Đại Đường ta rồi!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng gật đầu.
.Đại Đường hiện giờ là đỉnh cao của nền kinh tế tiểu nông, bất kỳ sự cải tạo nào liên quan tới nông cụ, đối với Đại Đường mà nói đều rất đáng quý, rất được coi trọng. Bởi vì bách tính toàn thiên hạ hiện giờ đều là trồng lúa, nếu một mẫu của ngươi có thể sản xuất ra được hơn một thạch lương thực, như vậy cộng lại con số cũng không dễ bỏ qua đâu.
.Chử Toại Lương lại quan sát một hồi, càng nhìn càng thấy hài lòng. Hồi lâu sau, ông ta lại quay đầu lại, nhìn Hàn Nghệ, nói: - Chuyện này quả thực là ngươi nghĩ ra chứ?
.Ngươi đây không phải là nói linh tinh sao? Hàn Nghệ gật đầu có vẻ ngây ngô.
.Chử Toại Lương vẫn không dám tin, liền nói: - Ngươi lẽ nào là vì vở kịch này mới nghĩ ra cách cải tạo cày sao?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Cũng đúng, mà cũng không đúng, chỉ vì tiểu dân trước đây gia cảnh bần hàn, không mua được súc vật. Hơn nữa, ruộng lại nhỏ, mỗi khi tiểu dân thấy phụ thân làm việc vất vả trên đồng, là lại nghĩ cách có thể làm ra một loại nông cụ giúp phụ thân giảm bớt tiêu hao sức khỏe. Kỳ thực, tiểu dân vẫn đang thử cải tiến cày này, nhưng vẫn chưa thành công, mãi cho tới gần đây khi suy nghĩ cấu tứ của vở kịch, lại nhớ tới kiểu cày này, do đó lại đi thử lần nữa, cuối cùng đã cải tạo thành công. Tiếc là phụ thân của tiểu dân đã qua đời rồi, nhưng trong lòng tiểu dân nghĩ tới chiếc cày này nếu có thể tạo phục cho bách tính bần hàn như tiểu dân, vong linh phụ thân của tiểu dân ở trên trời cũng được an ủi.
.Chử Toại Lương nghe thấy thế liền gật đầu, nói: - Hay! Hay! Hay!
.Ý tán thưởng đã không cần nói cũng biết rồi.
.Kỳ thực lý do này là Hàn Nghệ đã sớm nghĩ tới rồi. Bởi vì hắn không cần vì tài trí của mình mà chứng minh điều gì cả. Tên ngốc có thể không tạo ra được chiếc cày, nhưng cổ nhân tín phụng hiếu vi tiên, nếu chiếc cày được tạo ra từ tấm lòng hiếu nghĩa, vậy thì không hề nghi ngờ chiếc cày này đã tăng thêm một vòng hào quang, cũng có thể giành được sự tín nhiệm của đám người Chử Toại Lương rồi.
.Chử Toại Lương cũng không có khích lệ Hàn Nghệ, đây không phải là tính cách của ông ta. Ngươi muốn chửi người khác, ông ta còn làm được. Ngươi bảo ông ta đi khen người ta, đó không phải là điểm mạnh của ông ta, lại nhìn về phía Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ gật đầu nói: - Có lẽ nên sớm mang đi thử xem.
.Chử Toại Lương lại nhìn về phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ liền nói: - Ta ở đây còn có loại cày này, nếu triều đình cần, tiểu dân bằng lòng dâng lên.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ ồ lên một tiếng: - Ngươi làm nhiều cày như vậy làm cái gì?
.Hàn Nghệ nói: - Là thế này, tiểu dân cầm chiếc cày này lên sân khấu, đơn giản chính là muốn cung cấp cho bách tính thêm một nông cụ tốt, cho nên tiểu dân định làm một trăm chiếc tặng cho những bách tính nghèo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận