Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1219.1: Vây Ngụy cứu Triệu

.Điện Lưỡng Nghi.
.- Thần tham kiến bệ hạ!
.- Tư không đến rồi! Mau mau mời ngồi.
.Lý Trị hết sức nhiệt tình nói.
.- Độc Cô Vô Nguyệt tham kiến Tư không!
.Lý Tích ngạc nhiên nhìn Độc Cô Vô Nguyệt, thoáng gật đầu, sau đó mới ngồi xuống.
.Độc Cô Vô Nguyệt liền ngồi xuống bên cạnh Lý Tích.
.- Không biết bệ hạ gọi lão thần đến, là vì chuyện gì? Lý Tích vô cùng hiếu kỳ, tiểu tử Độc Cô Vô Nguyệt này sao lại chạy đến điện Lưỡng Nghi, đây là muốn thương lượng chuyện gì a!
.Lý Tích và Độc Cô Vô Nguyệt khoảng cách xa vạn dặm, bọn họ ngồi trong điện Lưỡng Nghi, điều này khiến người ta kinh ngạc.
.Lý Trị cười nói: - Hôm nay trẫm gọi Tư không đến, vẫn là vì chuyện Tân La. Ồ, lời Hứa Thị trung nói hôm đó, Tư không chớ để trong lòng, Hứa Thị trung cũng là xuất thân văn thần, ông ta cũng không hiểu một tấm lương khổ dụng tâm của Tư không.
.Lý Tích vội nói: - Xin bệ hạ yên tâm, thần cũng không để bụng câu nói của Hứa Thị trung, giữa các đại thần, thường có tranh cãi, thần sống đến tuổi này rồi sớm đã quen rồi.
.- Vậy là tốt, vậy là tốt!
.Lý Trị cười gật gật đầu, lại nghiêm mặt nói: - Kỳ thật trẫm vẫn luôn hết sức hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Tư không, không giấu Tư không, trẫm cũng nghĩ giống như khanh.
.Lý Tích ngẩn ra, có vẻ hơi kinh ngạc nhìn Lý Trị.
.Bởi vì đây xem như là Lý Trị lần đầu tỏ rõ thái độ.
.Ngữ khí của Lý Trị hết sức bất thường, nói: - Năm đó Việt Vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật mười năm, trong mười năm này, ông ta cũng không hề ngày ngày nói ra câu báo thù rửa hận, đương nhien, trẫm không cần phải nằm gai nếm mật, Đại Đường ta cũng không phải là Việt Quốc yếu ớt, Đại Đường chúng ta luôn ở thế thắng đối với Cao Câu Ly, kết quả không nằm ở thắng bại, mà là có thể tiêu diệt Cao Câu Ly hay không, nhưng trước lúc đó, trẫm cũng không muốn ngày ngày nhắc đến Cao Câu Ly, như vậy chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì, cũng hoàn toàn không cần phải thảo luận, bởi vì vấn đề không phải ở chỗ có xuất binh hay không, mà phải xem khi nào thì tiêu diệt Cao Câu Ly.
.Lý Tích nghe nói vậy lại càng chấn kinh không thôi, nói một câu không dễ nghe thì là chó cắn người không sủa, lời của Lý Trị hết sức rõ ràng, hoặc là ta không ra tay, ta mà ra tay thì phải lấy mạng của kẻ đó, cẩn thận dè dặt hỏi: - Bệ hạ cho rằng lúc này thời cơ vẫn chưa chín muồi sao?
.- Vẫn chưa!
.Lý Trị lắc đầu hết sức quả đoán, nói: - Bởi vì Đại Đường vẫn chưa chuẩn bị tốt cho việc này, hiện giờ chú trọng phát triển quốc nội và cuộc sống của bách tính, trẫm không muốn tùy tiện xuất binh, bởi vì trẫm muốn đánh một trận chiến có sự chuẩn bị đầy đủ, trẫm có thể đợi năm năm, có thể đợi mười năm, nhưng sau mười năm, Đại Đường của trẫm sẽ có đủ thực lực đánh hết cả mười năm, trẫm muốn đánh một trận chiến mà tiểu quốc bằng viên đạn Cao Câu Ly kia hoàn toàn không thể chịu đựng.
.Đương nhiên, Lý Trị không thật sự nói muốn đánh mười năm, Lý Trị chỉ biểu thị lòng quyết tâm của mình, chỉ cần chiến tranh bắt đầu, kết quả nhất định sẽ là Cao Câu Ly bị tiêu diệt, thật ra bất luận là Tùy Dạng Đế, hay là Lý Thế Dân, mỗi lần đả thương nặng Cao Câu Ly, luôn cho Cao Câu Ly cơ hội để hít thở, Tùy Dạng Đế là vì vấn đề nội chính, Lý Thế Dân là vì đột ngột bệnh chết, nếu không thì, Lý Thế Dân xuất binh lần nữa, Cao Câu Ly chắc chắn không thể kháng cự, bởi vì trận chiến đầu tiên đã đánh cho Cao Câu Ly bị trọng thương rồi.
.Lý Trị đã tiếp thu bài học của bọn họ, chỉ cần khai chiến thì nhất định phải tấn công liên tiếp, không cho Cao Câu Ly bất cứ thời gian nào để thở, chúng ta dùng sự chuẩn bị để đánh Hiệt Lợi đến đánh Cao Câu Ly, dù sao cuộc chiến tranh này bắt đầu thì không phải trận chiến Cao Câu Ly có thể chịu đựng được.
.Lý Tích xem như cũng đã hiểu được ý đồ của Lý Trị, nói: - Nhưng mà bệ hạ, nếu muốn diệt Cao Câu Ly, chúng ta nhất định phải cứu viện Tân La, nếu như Tân La bị Cao Câu Ly tiêu diệt rồi, vậy thì chúng ta sẽ phải trả giá gấp mười lần, thậm chí là gấp mấy chục lần để tiêu diệt Cao Câu Ly.
.- Đương nhiên trẫm biết rõ điều này. Lý Trị cười gật gật đầu, đột nhiên đứng dậy, cầm một bản tấu chương đưa cho Lý Tích, nói: - Đây là tấu chương Vô Nguyệt đưa lên, Tư không xem xem có được hay không.
.Lý Tích vừa thấy hoàng đế đứng dậy, cũng định đứng lên, Lý Trị một tay đặt lên vai ông ta, khẽ mỉm cười, dường như nói, khanh ngồi xem là được rồi.
.Lý Tích đương nhiên cũng sẽ không miễn cưỡng, mở tấu chương ra xem, càng xem càng chấn kinh, xem xong, đầu tiên ông ta liếc nhìn Độc Cô Vô Nguyệt, lại nói với Lý Trị: - Thần nghĩ kế này khả thi.
.- Tư không và trẫm nghĩ giống nhau, kế sách này của Vô Nguyệt rất hợp ý trẫm a.
.Lý Trị vui vẻ cười, nói: - Cao Câu Ly và Bách Tế lần này liên hợp xuất động tinh nhuệ tấn công Tân La, quyết chí tiêu diệt Tân La, nhưng đồng thời địa khu Liêu Đông mà Cao Câu Ly chiếm và vùng ven biển Bách Tế nhất định trống không, Đại Đường ta có thể vào bằng đường thủy, từ Liêu Đông xuất binh đánh Cao Câu Ly, sau đó dùng đường thủy đưa nghi binh đánh vùng ven biển Bách Tế, như vậy thì Cao Câu Ly và Bách Tế nhất định sẽ chia binh để phòng thủ bước tấn công của Đại Đường ta, một khi như vậy, Tân La sẽ có thể ngăn cản bước tiến công của hai nước, Tân La có thể hóa giải nguy cơ. Đây vẫn là thứ nhất. Thứ hai, hành động này ý đồ chỉ là vây Ngụy cứu Triệu, dùng quân yểm trợ giả vờ tiến công quy mô, cho nên có thể nhanh chóng xuất binh, thậm chí còn không cần dùng đến quân đội Trung Nguyên, hóa giải nguy cơ của Tân La với tốc độ nhanh nhất. Thứ ba, tinh nhuệ của Cao Câu Ly đều ở hậu phương, tiền phương nhất định trống trải, chỉ cần quân ta không vào sâu tác chiến, vậy thì có thể giành được ưu thế cục bộ, Cao Câu Ly không những không chiếm được Tân La, đạt được mục đích của mình, ngược lại còn là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, quốc lực nhất định hao tổn không nhỏ, tương lai càng không có đủ thực lực chống lại cuộc tấn công quy mô của Đại Đường ta.
.- Vây Ngụy cứu Triệu này quả là tinh diệu, thật không hổ là con cháu của Độc Cô lang.
.- Tư không khen lầm rồi, thật ra binh pháp của Vô Nguyệt cũng là học tập Vệ Quốc Công và Tư không. Độc Cô Vô Nguyệt hết sức khiêm tốn nói.
.Lý Tích sửng sốt, nói: - Sao lại nói vậy?
.Lý Trị cười ha hả nói: - Có lẽ Tư không vẫn không biết, trước đây Vệ Quốc Công nhận Vân Thành quận chúa làm tôn nữ nuôi, Vân Thành quận chúa đã học được không ít binh pháp từ chỗ Vệ Quốc Công, sau đó lại lén dạy cho Vô Nguyệt. Mà năm đó Tư không khanh quanh năm cùng Vệ Quốc Công chinh chiến khắp nơi, trong binh pháp của Vệ Quốc Công, tất nhiên cũng thiếu được thuật dụng binh của Tư không.
.- Thì ra là thế. Lý Tích cười ha hả, lại nói: - Chẳng trách kế sách bình Cao Câu Ly Vô Nguyệt đề ra cũng giống như lão phu nghĩ.
.Lý Trị ngạc nhiên vui mừng nói: - Thật sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận