Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 371: Làm màu quá mức.

.Hàn Nghệ ở trong tiểu viện đợi suốt một ngày, mãi đến xế chiều mới cùng Tiểu Dã rời khỏi tiểu viện. Bọn Hàn Nghệ vừa mới đi, Trương Kiếm Ba lại trở ra tiểu viện, thăm dò xung quanh một chút, ngay sau đó vào trong sân đến chỗ bọn Đàm Động nói: - Xem ra hắn không lừa chúng ta, xung quanh không có ai theo dõi, bây giờ chúng ta có thể đi rồi. Bành Tĩnh nói: - Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Đàm Động nhìn về phía Ngũ Văn Hiên nói: - Lão Ngũ, ngươi thấy thế nào?
.Ngũ Văn Hiên hơi trầm ngâm nói: - Ta thấy nên đánh cược một lần, Hàn Nghệ bây giờ là Giám sát Ngự sử, nghe nói còn rất được bệ hạ trọng dụng, mà bọn hắn chỉ muốn chúng ta đi đối phó một tên lừa đảo, không lý nào hắn lại vì đối phó một tên lừa đảo mà giết bốn người chúng ta, nếu như vậy, sao không giết tên lừa đảo kia đi, như vậy chẳng phải dễ dàng hơn sao.
.Đàm Động gật đầu, quay sang Trương Kiếm Ba hỏi: - Tiểu Ba, ngươi nghĩ sao?
.Trương Kiếm Ba nói: - Lão đại, mạng của ta là do huynh cứu, huynh nói thế nào thì như thế ấy.
.Bành Tĩnh thành thật nói: - Lão đại, ta thấy Hàn Nghệ nói rất có lý đấy, chúng ta tuổi cũng không còn nhỏ nữa, đến lúc chúng ta già rồi, cho dù chúng ta có kiếm được nhiều tiền đi nữa, cũng không có sức tiêu xài, dù sao bây giờ chúng ta còn sống và kiếm được tiền, sao lại không thử sức chứ.
.Đàm Động gật đầu, trầm ngâm một lát, rồi nói: - Được! Chúng ta tin hắn lần này.
.- Hàn đại ca, bọn họ đều là người của Trần Thạc Chân, mà Trần Thạc Chân lại chết trong tay huynh, huynh không sợ bọn họ trả thù sao?
.Tiểu Dã ngước đầu lên, vẻ mặt tò mò hỏi. Hàn Nghệ cười nói: - Đương nhiên sợ chứ! Nếu không hôm nay ta cũng không dẫn đệ theo rồi, chỉ là hiện nay ta đang thiếu nhân tài. Tiểu Dã, đệ theo ta lâu nhất, nên hiểu ta muốn làm gì mà, nhưng hiện giờ danh tiếng của ta bên ngoài, Trường An rất nhiều người đều biết ta, ta rất khó ra mặt, nhưng mánh khóe lừa người thì thủ đoạn của ta vẫn là nhất, cách duy nhất chính là đào tạo vài người để thay ta ra mặt.
.Hắn không giấu diếm bất kì điều gì với Tiểu Dã, bởi vì sau khi hắn vào triều Đường lần đầu đi lừa gạt, thì vừa vặn bị Tiểu Dã gặp được.
.Tiểu Dã nghi ngờ nói: - Hàn đại ca, bây giờ chúng ta đã có tiền rồi. Huynh còn định đi lừa gạt nữa sao?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói:
.- Mánh khóe lừa người không đơn thuần là nhắm vào tiền tài, bây giờ ta ở trong triều, đắc tội không ít người, tình hình thật ra không lạc quan như mặt ngoài của nó, có những lúc, cần phải sử dụng cái nghề cũ này, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, bốn người bọn họ, tuy chỉ là bốn cái miệng mà thôi, nhưng có lẽ tương lai có thể giúp ta cũng không chừng, tính thế nào cũng không thiệt.
.Tiểu Dã nói: - Nhưng ngộ nhỡ bọn họ chạy mất thì sao? Huynh lại không có phái người trông chừng họ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Như vậy đối với ta mà nói, cũng là chuyện hay, ít nhất chứng minh bọn họ không đáng tin, nếu giờ đây bỏ chạy, dù sao so với sau này vào lúc mấu chốt bọn họ lại làm hỏng việc của ta thì tốt hơn, lúc này đây xem như là ta cùng bọn chúng bắt đầu tín nhiệm nhau đi.
.Tiểu Dã gật đầu, lại hỏi: - Nhưng mấy người bọn họ thật sự có thể lừa được Tạ Huy kia?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Ta làm sao biết, ta cũng không kêu bọn họ đi lừa gạt, bọn họ chẳng qua là đi thực hiện nhiệm vụ, đệ đừng quên, ta mới là người phía sau màn vạch kế sách, đệ yên tâm đi, tên tặc Tạ Huy kia kẻ trộm kia rơi hố này định rồi.
.Thật ra lúc đầu Hàn Nghệ quyết định tiếp tục chuẩn bị cho bảy ngày nam nhân kia, nữ nhân thật đúng là không để ý tới. Dù sao các nàng cũng đều hiểu được, nam nhân ngừng mấy tháng, phụ nữ một ngày cũng không ngừng, vì thế cứ như vậy sắp xếp, cũng coi như hợp tình hợp lý, nhưng thật sự là mấy ngày không đến ngõ Bắc, phụ nữ lại bắt đầu không kìm nén được nữa rồi, nhất là ngõ Bắc bây giờ hoàn toàn rực rỡ hẳn lên, đang tuyên truyền về buổi trình diễn thời trang huyên náo khắp thành. Nữ nhân bọn họ đúng là rất mong chờ, hy vọng ngày nữ nhân sớm đến một chút, không khỏi oán trách Hàn Nghệ vài câu, cảm thấy ngày nam nhân này cũng quá dài rồi. Cho đến hôm nay, ngày nữ nhân rốt cuộc cũng ở trong thiên hô vạn hoán, thản nhiên phủ xuống ngõ Bắc.
.Lúc này mới sáng sớm, ngõ Bắc đã đậu đầy xe ngựa và kiệu.
.Từng nhóm quý phụ, thiếu phụ, thiếu nữ đến ngõ Bắc.
.Trước kia, các nàng đến ngõ Bắc, các hoạt động đều do Phượng Phi Lâu sắp xếp, nào là chơi cờ, nào là đại hội giao lưu ẩm thực, nhưng mà bây giờ Phượng Phi Lâu cũng không tất yếu làm mấy thứ này nữa rồi, hai bên đường các cửa hiệu san sát nối tiếp nhau cũng làm cho các nàng bận tíu tít cả rồi, cho dù Phượng Phi Lâu có muốn làm hoạt động gì, các nàng cũng sẽ không tham gia.
.Hôm nay các nàng tới đây chỉ có một mục đích, chính là dạo phố, không hề cố kỵ dạo phố. Đây nhất định là một ngày đầy kỉ niệm.
.Phụ nữ rốt cuộc có thể đi dạo phố rồi.
.Phải biết rằng dạo phố cũng chính là thiên bẩm của phụ nữ, chỉ có điều ở xã hội nam quyền cổ đại đã xóa bỏ đặc tính này của phụ nữ.
.Việc này một khi bùng lên, cũng rất là kinh khủng đấy.
.Chỉ thấy các cửa tiệm đều đông nghẹt phụ nữ, các nữ nhân lôi kéo khuê mật hoặc người thân của mình đi hết tiệm này đến tiệm khác, vô cùng hưng phấn.
.Đương nhiên các cửa hiệu cũng thống nhất đổi nhân viên phục vụ thành nữ, từ đầu đường đến cuối phố đều là nữ, dù là trong quán rượu, cũng là nữ, đây chính là ngày vui hết mình của phụ nữ.
.Những chủ quán này hiển nhiên cũng cười toe toét, bởi vì sau ba ngày nam nhân, tình hình buôn bán bị giảm sút, nhưng mới có ngày nữ nhân thứ nhất mà buôn bán đắt đỏ như thế, tiền cũng rồng rắng chạy vào đầy ví của họ, phải biết các nữ nhân này tiêu tiền cũng làm cho người ta kinh ngạc.
.Nhất là cửa hàng son của Lạp Mỗ Hi Đức, quả thật là cung không đủ cầu, riêng tấm biển " Mỹ nhân" này thôi, người nào không vào chẳng nói cho người khác biết mình không phải mỹ nhân hay sao?
.Vì vậy, không cần biết là mua hay không mua, mỗi nữ nhân đều vào nhìn một chút.
.Để hùa theo lợi ích của các chủ quán, Hàn Nghệ sẽ cho trình diễn thời trang vào buổi chiều, còn buổi sáng, mọi người thỏa thích mua sắm là được.
.Thời gian qua hậu viện Phượng Phi Lâu rất rộn rã, lúc này lại vắng ngắt, bởi vì Mộng Nhi các nàng cũng đi theo Lưu Nga đi dạo phố rồi, dù sao từ sau khi ngõ Bắc mở ra cho tới nay đều là ngày nam nhân, vì vậy Mộng Nhi các nàng không tiện dạo phố, chỉ biết ở cửa này, ngày ngày nghe bên ngoài tình hình rất náo nhiệt, Mộng Nhi các nàng cũng rất muốn đi thử xem sao, sáng sớm hôm nay, không thèm chú ý tới sự ngăn cản của Hàn Nghệ, đem cái danh hiệu đại minh tinh gì đấy ném sang một bên, và Du Du, Mộng Đình các nàng tay nắm tay đi ra ngoài.
.Mà trong hậu viện chỉ còn lại đàn ông, Đông Hạo, Tang Mộc, Tá Vụ bọn họ đều chạy về phía sau xưởng mộc, bởi vì bọn họ đều có xuất thân là thợ thủ công và có chung tiếng nói, vì vậy không làm gì liền chạy ra đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận