Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 596.2: Trái tim nhân ái.

.Hàn Nghệ nói: - Nhưng luật pháp không ngừng được kiện toàn, quyết không thể nói là hoàn hảo, làm việc theo pháp luật là chức trách, nhưng không nhất định đã là đúng. Chế độ nô tì tồn tại tức là nó hợp lí, điều này chúng ta không cần nói nữa, cái mà chúng ta phải đàm luận là hoàn cảnh sống hiện tại của nô tì. Hiện nay, hoàn cảnh sống của nô tì ngày càng trở nên tồi tệ. Chủ nhân có thể vô cớ nhục mạ, ngược đãi nô tì, có thể tùy ý mua bán, như thể đối xử với lợn vậy, thậm chí còn có thể xin quan phủ được giết nô tì, hiện tượng này ngày càng trở nên phổ biến.
.Điều này khiến ta không thể không nhớ tới Thôi Triện đã từng rơi nước mắt nói "Hình phạt vô độ, đẩy người dân xuống hố, bách tính tội gì, mà phải chịu khổ như vậy!" Đây chính là một thứ tinh thần quý tộc, nô tì chỉ vì không thể sinh tồn nên mới phải làm nô tì, nhưng bọn họ dù sao vẫn là con người, là đồng loại với chúng ta, thậm chí một số nô tì còn có tổ tiên từng vang danh một thời, chủ nhân cho họ cơm ăn, họ đương nhiên là phải lao động, đó là điều nên, nhưng thậm tệ ngược đãi, nhục mạ, mua vui, những điều này có đúng không? Cho dù là đúng, thì thân là cảnh sát hoàng gia, thân là quý tộc, thì nên dùng con mắt như thế nào để nhìn nhận tất cả những thứ này?
.Thân là cảnh sát hoàng gia, đại diện cho bệ hạ, còn thứ mà bệ hạ theo đuổi là nhân chính, vậy thì cảnh sát hoàng gia nên có một tấm lòng nhân từ, nếu như một con người vô cùng lãnh đạm với những điều này, thậm chí còn vui trên nỗi đau khổ của người khác, thì có thể thấy loại người này không có một chút sự đồng cảm nào, nhân ái thì càng không thể nói đến. Với tư cách là quý tộc, thủy tổ của các ngươi có ai là không mang tấm lòng lo cho thiên hạ, không mang cái chí cứu thế tế dân.
.Mặc dù điều này được luật pháp cho phép, nhưng với tư cách là cảnh sát hoàng gia, chúng ta liệu có nên mang tấm lòng nhân ái đối với vấn đề này, lấy lòng nhân ái để giúp đỡ nô tì cải thiện hoàn cảnh sống của họ, đi khuyên răn những địa chủ kia không nên làm vậy, không nên thờ ơ, càng không lấy đó làm niềm vui?
.Mặt khác, những hành vi ấy có ích lợi gì cho quý tộc không? Ta không dám trực tiếp dạy các ngươi rằng đây là sai, hay đây là đúng, điều này tự trong lòng các ngươi đã nên có đáp án rồi, nhưng vấn đề mà cảnh sát hoàng gia nên đối mặt, cảnh sát hoàng gia tuyệt đối không phải là một nha dịch đơn giản, mà phải hiểu được làm thế nào để đem lòng nhân ái của Bệ Hạ ban phát cho bách tính, điều này cần chúng ta phải cùng nhau suy ngẫm và tìm tòi.
.Câu nói cuối cùng đã khiến cho không ít người thở phào nhẹ nhõm.
.Tình hình trong nước đã như vậy, ngươi thực sự muốn cưỡng ép chấp hành, làm thế sẽ gây ra biết bao sóng to gió lớn đây.
.Trên bãi tập.
.- Ôi, một khi những thứ Hàn Nghệ nói mà truyền ra ngoài, cả triều đường hẳn là sẽ náo nhiệt lắm, trẫm chỉ nghĩ thôi đã thấy đau đầu rồi.
.Lý Trị lắc đầu cười khổ nói.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nói: - Bệ Hạ không cần phải lo lắng về chuyện này, lão thần nghĩ cho dù có truyền ra ngoài, cũng sẽ không ồn ào tới triều đường đâu.
.- Như thế này rồi mà còn không?
.Lý Trị nói: - Vừa rồi ta đã toát mồ hôi vì tên tiểu tử kia, may mà có Thái Úy ngươi ở đó, không thì đám đại thần kia chắc hẳn sẽ nói trẫm bao che cho Hàn Nghệ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Bệ Hạ, những gì Hàn Nghệ nói quả là vi diệu, nghe thế nào mà giống như đang phê phán quý tộc, nhưng nghĩ kĩ ra thì lại giống như đang ca tụng quý tộc, hắn ví Thôi Lư Trịnh Vương với một thứ tinh thần trường tồn, bản thân hắn cũng thể hiện một lòng kính trọng vô cùng lớn, còn muốn học tập tinh thần Thôi Lư Trịnh Vương, tán dương như vậy còn gì hay hơn nữa. Nhưng cũng có thể nói là, nghe thế nào mà giống như đang tâng bốc quý tộc, nhưng nghĩ kĩ ra thì thực tế là đang phê phán quý tộc đương thời. Điều này rất đáng để suy ngẫm, cũng khó để tìm ra một kết quả, nếu như đám quý tộc kia mà gây chuyện, thì đầu tiên phải phủ định chính tiên tổ của mình, có thể nói là làm tổn hại đến gốc rễ của mình, vì thế bọn họ cho dù có bất mãn thì cũng chỉ đành nhẫn nhịn.
.Lý Trị gật đầu như đang ngẫm nghĩ điều gì, nói: - Kể cũng đúng, chắc rằng đó chính là nguyên nhân mà Thôi Hữu Du và những người kia im lặng, bởi vì sự thật bày ra trước mặt, càng nói nhiều thì càng sai.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nói:
.- Chính là như vậy.
.Đúng vào lúc này, Hàn Nghệ, Độc Cô Vô Nguyệt, cha con Trưởng Tôn Xung và Nguyên Liệt Hổ đi tới: - Chúng thần tham kiến Bệ Hạ, bái kiến Thái Úy.
.- Miễn lễ.
.Lý Trị liếc mắt nhìn Hàn Nghệ, hừ nói: - Hàn Nghệ, gan ngươi thật không nhỏ đó, dám phê phán quý tộc ngay trước mặt đám tử đệ quý tộc.
.Hàn Nghệ cười nói: - Hồi bẩm Bệ Hạ, vi thần nghĩ Khổng thánh nhân khi chỉ ra chỗ sai của người khác, cũng sẽ không xem xét người đó là quý tộc hay dân thường chứ ạ?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả nói: - Tiểu tử ngươi quả là cả gan làm loạn, lần trước tự so mình với Hàn Tín, lần này lại sánh cùng với Khổng thánh nhân.
.Hàn Nghệ nói: - Thái Úy hiểu lầm rồi, hạ quan chỉ muốn nói, hạ quan đang học theo thánh nhân, đó chẳng phải là điều mà mọi người đều kêu gọi hay sao?
.- Bệ Hạ, người xem xem, xem xem tên tiểu tử này, thật là biết khua môi múa mép. Trưởng Tôn Vô Kỵ chỉ Hàn Nghệ nói.
.- Điều này thì trẫm sớm đã được lĩnh giáo rồi.
.Lý Trị cười khổ một tiếng, rồi lại nói: - Hàn Nghệ, ngươi dường như cảm thấy bất mãn với chế độ nô tì của Đại Đường ta.
.Hàn Nghệ nói: - Đúng là có bất mãn, vi thần cho rằng chế độ này đều có những điểm bất lợi cho nước, cho dân, cho quân, cho thần.
.Lý Trị ồ lên một tiếng rồi nói: - Vậy ngươi nói nghe coi.
.Hàn Nghệ nói: - Với quân chủ mà nói, nô tì dù thế nào cũng không cảm thấy mang ơn, bởi vì cuộc sống của họ đã vô cùng khốn khó rồi, vì thế trong đám quân tạo phản, nô tì luôn là nhiều nhất, do đó nô tì càng nhiều, đối với quân chủ mà nói thì càng bất lợi.
.Đối với bách tính mà nói, thì càng không cần nói nhiều nữa, thần nghĩ bất kể một người dân nào đều không muốn trở thành nô tì, nhưng bọn họ lại là những người gần với nô tì nhất.
.Đối với các đại thần mà nói, đánh chửi bừa bãi nô tì sẽ khiến cho kẻ quyền quý trở nên lạnh lùng, tàn khốc. Lấy nô tì làm đồ chơi, sẽ khiến cho bọn họ bị lạc tâm trí, trầm mê trong sự mụ mị. Trong khi đó, bọn họ lại là đối tượng mà triều đình dựa vào, nếu như bọn họ kẻ nào kẻ nấy cũng đều trở nên ngang tàng ngạo mạn, lạnh lùng vô cảm như vậy, thì quốc gia gặp nguy rồi.
.Đối với quốc gia mà nói, Đại Đường ta lãnh thổ rộng lớn, hơn cả triều Tùy, tuy nhiên một số phương diện lại không bằng triều Tùy, nguyên nhân căn bản vẫn là do dân số thưa thớt, nếu theo cái đạo lí vật lấy hiếm làm quý, Đại Đường ta nên trân trọng từng mạng sống con người, đây chính là lí do vì sao Đại Đường chúng ta đề xướng thận trọng hình phạt, giảm thiểu hình phạt, đối với tử hình thì càng có chế độ vô cùng nghiêm ngặt. Nô tì cũng là người, nô tì cũng có thể sản xuất lương thực, vải vóc, hơn nữa còn là chủ lực, tuy nhiên có rất nhiều nô tì bởi vì ngược đãi, mua vui mà mất đi năng lực lao động. Điều này là một tổn thất cho quốc gia, bởi vì ở một mức độ nhất định nào đó, bảo vệ an toàn sinh mạng cho nô tì, cũng chính là bảo vệ sức sản xuất cho quốc gia.
.Quả là câu nào câu nấy đều vô cùng sắc sảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận