Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 548.1: Không có tiền thì làm sao?

.- Dương hiền muội, thật là muội nha! Hữu lễ, hữu lễ.
.Hứa Kính Tông nho nhã lễ độ chăp chăp tay.
.Dương thị cũng khẩn trương thi lễ, nói: - Hồi lâu không gặp, hiền huynh có mạnh khỏe không?
.Hứa Kính Tông vuốt râu cười, nói: - Làm phiền hiền muội vẫn nhớ, vi huynh mọi chuyện đều tốt.
.Dương thị hỏi:
.- Hiền huynh đây là muốn đi vào cung sao?
.Hứa Kính Tông lắc đầu nói: - Ta vừa vặn từ trong cung đi ra, đang chuẩn bị đi về rồi.
.Dương thị cười nói: - Hiền huynh tận tụy, thật là khiến người ta khâm phục.
.- Đâu có, đâu có, hiền muội quá khen rồi.
.Hứa Kính Tông khoát tay, lại thuận miệng hỏi: - Không biết hiền muội vì sao đứng ở chỗ này sững sờ?
.Dương thị vừa nghe, không kìm lòng nổi thở dài, thần sắc có vẻ có chút ảm đạm.
.Ánh mắt Hứa Kính Tông lóe lên vài cái, hỏi: - Có phải hiền muội gặp phải việc khó hay không?
.Dương thị chỉ ngượng ngùng cười, vẫn chưa trả lời.
.Hứa Kính Tông lại hỏi: - Nếu hiền muội không chê vi huynh năng lực hèn mọn, vi huynh ngược lại nguyện ý trợ giúp hiền muội phân ưu.
.Dương thị nghĩ thầm rằng, mình đã là sơn cùng thủy tận rồi, mà con gái bên kia, cũng không sai biệt lắm, mấu chốt là hiện tại cũng không có người nào khác có thể giúp đỡ bọn họ, lại thấy Hứa Kính Tông đối với chính mình lễ ngộ như vậy, mà hai nhà cũng vẫn luôn có lui tới, có lẽ ông ta có biện pháp, dù sao về chuyện Võ Mị Nương, mọi người cũng đã biết rồi, vì thế thở dài: - Còn không phải là chuyện của tiểu nữ sao.
.Ánh mắt Hứa Kính Tông chớp động, nói: - Việc này ta cũng có nghe nói, nhưng hiền muội muội cũng đừng lo lắng, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
.Dương thị nghe vậy, thấy ông ta cũng không phản đối nha, trong lòng không khỏi mừng rỡ, nhưng trên mặt thì vẫn vô cùng ưu sầu, liền đơn giản đem chuyện bà đi Thái úy phủ du thuyết thất bại nói cho Hứa Kính Tông.
.Hứa Kính Tông vừa nghe, rồi vuốt râu dài, trầm ngâm một lát, nói: - Cha ta và phụ thân Thái úy từng ở triều Tùy trước sau làm Thái Thường Khanh, ngược lại cũng có chút giao tình, nếu hiền muội cần vi huynh hỗ trợ, vi huynh cũng nguyện ý tận chút lực mỏng này.
.Những lời này, thật là giống như một chiếc đèn trong đêm đen. Dương thị vui mừng quá đỗi, vội nói:
.- Đa tạ hiền huynh trượng nghĩa tương trợ.
.Hứa Kính Tông ha hả nói: - Tiện tay mà thôi, không cân phai noi.
.Nhưng Dương thị cũng không dám nhờ Hứa Kính Tông đi hỗ trợ, đây cũng không phải là việc nhỏ. Hứa Kính Tông cũng hiểu được, hai người đều là nói một chút liền ngừng lại, rồi nói về giao tình giữa hai nhà, sau đó Dương thị liền vào cung.
.Dương thị vừa đi, ý cười trên mặt Hứa Kính Tông chợt tắt, sắc mặt dần dần ngưng trọng.
.Kỳ thật gần đây ông ta cũng không hề vui vẻ chút nào, trải qua chuyện ở trại huấn luyện, con đường làm quan của tôn tử có thể xấu, hơn nữa Lý Trị đối với ông ta dường như cũng vẫn có điều bỏ qua, chính là để ông ta làm Tu quốc sử, đây đối với một chính khách mà nói, là vô cùng không ổn, thời điểm như thế này chính khách nhất định phải nghĩ hết biện pháp ở trước mặt Hoàng đế biểu hiện mình, nhưng vấn đề là ông ta là một Tu quốc sử, căn bản không có cơ hội nào để biểu hiện. Bởi vì công lao sau khi sửa sang quốc sử xong, mới sẽ xuất hiện, ông ta nhất định phải tìm cơ hội lộ mặt ở trước Hoàng đế, khiến Hoàng đế nhớ kỹ chính mình.
.Ông ta vừa mới mới nhìn đến vẻ mặt u sầu của Dương thị, liền biết chắc là vì chuyện của Võ Mị Nương, khứu giác của chính trị gia đều là vô cùng nhạy bén, đây là một cơ hội rất tốt, bất kể là vì mình, hay là vì tiền đồ của cháu mình, ông ta đều phải hoạt động một chút gân cốt già của phía mình một phen.
.Dù sao ông cũng một bó tuổi rôi. Nếu không vật lộn đọ sức ấy mà, khả năng cứ như vậy mà thôi, không có cơ hội ra mặt.
.Dương thị trở lại trong cung, ngay lập tức đi tìm Võ Mị Nương.
.Trải qua hai lần thất bại trước đó. Võ Mị Nương đã không ôm hy vọng gì, nghe nói lại lần nữa thất bại, cũng bình tĩnh đón nhận sự thật, còn khuyên bảo Dương thị: - Mẹ, mẹ cũng đừng đi nữa, con gái đã lớn như vậy rồi, vẫn còn làm phiền mẹ vì con gái mà ăn nói khép nép đi cầu người ta, con thật sự là bất hiếu.
.Dương thị thở dài: - Nếu có thể giúp được cái gì, thì cho dù mẹ có quỳ xuống với quốc cữu, mẹ cũng cam tâm tình nguyện, nhưng mà mẹ vô dụng, không giúp được con.
.Võ Mị Nương vội la lên: - Cái này sao có thể trách mẹ.
.Nói xong, nàng nhẹ nhàng thở dài, nói: - Việc này cũng không phải dễ dàng giải quyết như vậy.
.Dương thị nói: - Tuy nhiên mới vừa ta rồi gặp được một người, người này có lẽ có thể giúp đỡ một chút.
.Võ Mị Nương nói: - Người nào?
.Dương thị nói: - Hứa Kính Tông.
.- Hứa Kính Tông?
.Võ Mị Nương hơi hơi nhíu mày, nàng đương nhiên biết Hứa Kính Tông.
.Dương thị nói: - Con gái, khả năng con còn có điều không biết, Hứa gia này và Trưởng Tôn gia giao tình không cạn, có lẽ ông ta có thể giúp đỡ được gì đó.
.Ánh mắt Võ Mị Nương hơi hơi chớp động, khóe miệng hơi hơi lộ ra ý cười, nói:
.- Một tin tức tốt như thế, đợi lát nữa con sẽ nói với bệ hạ một tiếng.- ------- Ở Thái phủ gặp phải thất bại nho nhỏ, Hàn Nghệ rất nhanh liền ném ra sau đầu, vấn đề hắn không ném cũng không có cách nào, thứ nhất, trong nhà hộp tiền đã thấy đáy rồi, Tang Mộc quản tiền đã nhiều ngày nhìn qua có vẻ đã già đi rất nhiều, dù sao bọn họ phải buôn bán đấy, hơn nữa còn nuôi nhiều người như vậy, không có tiền thì thật là muốn mạng người mà. Thứ hai, hắn cũng cảm giác được Nguyên gia bên kia đã rục rịch, bất kể như thế nào, phải khẩn trương lôi ra được chút tiền, nói cách khác, năm nay trôi qua không yên ổn rồi.
.Làm gì có tiền nhanh nhất, đương nhiên là trực tiếp hỏi mượn người khác rồi.
.Kết quả là, Hàn Nghệ triệu tập một ít đại phú thương ngõ Bắc tới Phượng Phi Lâu họp.
.Từ sau khi Hàn Nghệ đi đến trại huấn luyện, cũng rất ít quản lý ngõ Bắc, những thương nhân này muốn cùng hắn giao lưu đều không có cơ hội, nghe được Hàn Nghệ mời bọn họ đi, ngay lập tức đi, không một người nào vắng họp.
.Buổi sáng ngày hôm đó, bên trong Phượng Phi Lâu tiếng người ồn ào.
.Hàn Nghệ vẫn khoan thai đến chậm, không có tiền thì không có tiền, phong phạm thì vẫn không thể vứt được.
.Lúc hắn đến, mọi người lập tức tiến lên hàn huyên, trải qua một trận chiến với hai chợ, thái độ của bọn họ đối với Hàn Nghệ không biết đã tốt hơn bao nhiêu, bởi vì bọn họ hiện tại chỉ có thể dựa vào Hàn Nghệ thôi.
.- Các vị kinh doanh đều vẫn tốt đó chứ?
.- Tốt tốt tốt! Hiện tại việc buôn bán của chúng ta trên cơ bản đều rất ổn định.
.Bởi vì hiện tại thẻ khách VIP xuất hiện, trên cơ bản ổn định lại một bộ phận khách hàng, dầu gì cũng sẽ không kém đi nơi nào, bọn họ đối với hiện trạng đều vô cùng hài lòng.
.Nhưng Hàn Nghệ không hài lòng, các ngươi đều rất hài lòng, vậy ta còn lừa dối các ngươi như thế nào nữa. Cười nói: - Nhưng ta nói rồi, năm nay chỉ là ngõ Bắc chúng ta vừa mới bắt đầu, ba năm tương lai, chính là lúc ngõ Bắc chúng ta bay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận