Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 626.1: Trách ta quá xuất sắc

.Chính như lời Hàn Nghệ nói, tình hình kiểu này khó có thể làm khác, chỉ giới hạn trong nội bộ trại huấn luyện hoàng gia, bởi vì đây không phải một sự ngẫu nhiên thuần túy, cũng không phải chuyển biến do áp lực bên ngoài, là một người trải qua kế hoạch chặt chẽ mà hình thành, bởi vậy khó có thể cảm hóa người khác.
.Tương lai sau khi những cảnh sát hoàng gia này ra ngoài, sẽ ảnh hưởng đến người khác hay không thì không thể biết trước, nhưng đoán chừng cũng hết sức khó khăn.
.Dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người đang mong chờ thời khắc cảnh sát hoàng gia ra khỏi trại huấn luyện, Trường An nhất định sẽ trở nên vô cùng phấn khích.
.Sau khi tư tưởng của bọn họ có sự thay đổi, môn luật pháp cuối cùng cũng khoan thai mà đến.
.Môn này sẽ hoàn toàn do Trưởng Tôn Diên phụ trách, tên này là người ủng hộ trung thực của Pháp gia, y tuy tuổi tác không lớn, nhưng đối với pháp chế của các triều đại đều nắm rõ như lòng bàn tay, dù sao Trường An thất tử cũng không phải kẻ ngốc, đều có một mặt một mặt vô cùng đặc biệt của mình, mà đặc điểm của Trưởng Tôn Diên chính là đọc nhiều sách vở, buổi học đầu tiên của y đã khiến y hết sức vui vẻ.
.Bởi vì dưới sự lừa dối của Hàn Nghệ, học viên của lớp này tư tưởng trở nên cực kỳ độc lập, không giống học viên khác, cho dù thầy giáo đánh rắm, bọn họ cũng đánh rắm theo, bọn họ đề xuất rất nhiều nghi ngờ tác động lẫn nhau rất nhiều.
.Trước kia Trưởng Tôn Diên đã là một người đọc sách, tự nghĩ, nhiều nhất cũng chỉ là thảo luận một chút với Thôi Tập Nhận bọn họ, sự tác động lẫn nhau này đối với y mà nói là hết sức vui vẻ, giống như tìm được một đám bằng hữu cùng chung chí hướng, đâu biết những tên này chủ yếu là muốn giành lại sự tôn nghiêm đã mất đi bên phía Hàn Nghệ từ Trưởng Tôn Diên.
.Nhiệm vụ của Hàn Nghệ cũng bởi vậy mà giảm nhẹ rất nhiều, kết quả là, hắn liền xin một kỳ nghỉ dài ngày, chạy đi hẹn hò với Tiêu Vô Y.
.Bởi vì sau mùa xuân, hắn sẽ trở nên vô cùng bận rộn, vì vậy hắn hy vọng có thể nhân cơ hội vui vẻ đoàn tụ cùng Tiêu Vô Y, kỳ thật trong lòng hắn cũng vô cùng nhớ Tiêu Vô Y.
.Trên Cô Phong, vẫn là mây mù bao quanh.
.Hương thơm tỏa ra trong ngôi nhà nhỏ trong núi.
.- Đến đây, đến đây.
.Hàn Nghệ bưng một đĩa bánh trứng hành đi vào trong phòng, đặt trên mặt bàn, trên bàn đã bày một món cá hấp, một món thịt kho tàu, một món rau xanh.
.- Thơm quá!
.Tiêu Vô Y ngồi bên cạnh bàn khẽ động đậy cái mũi xinh xắn, hôm nay nàng mặc một bộ trang phục trung tính do Tự do chi mỹ bán ra, sạch sẽ gọn gàng, có lồi có lõm, phong phạm nữ vương hiển thị rõ không thể nghi ngờ.
.Đối với Hàn Nghệ mà nói, chế phục nồng đậm còn hấp dẫn xa món ăn này.
.- Đủ rồi! Có thể ăn rồi.
.Hàn Nghệ ngồi ở phía đối diện cười nói.
.- Ừm!
.Tiêu Vô Y vội vàng cầm đũa lên, nhưng đột nhiên nàng hơi sững sờ, đặt đũa xuống, cười dài nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ hiếu kỳ nói: - Sao vậy?
.Tiêu Vô Y cười nói: - Nhớ lúc ở Mai Thôn, bảo chàng nấu bữa cơm mà giống như là đòi mạng chàng vậy, ít nhất chàng cũng phải phải lải nhải cả một buổi chiều, nhưng hôm nay lại xum xoe như vậy, rốt cuộc chàng có mục đích gì?
.Có mục đích gì? Hàn Nghệ đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì muốn cắn Tiêu Vô Y, tức giận nói: - Trước, khi ở Mai Thôn, đối với nấu ăn, ta cũng không chống đối quá nhiều, việc ta chống đối là rửa bát, giặt y phục. Tiếp theo, ta không có bất cứ mục đích gì cả, bữa cơm này chỉ thể hiện tình yêu của trượng phu đối với thê tử.
.- Thật sao?
.- Còn nếu không?
.- Nguyên Mẫu Đơn.
.- Nguyên Mẫu Đơn? Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Chuyện này thì có liên quan gì đến Hàn Nguyên Mẫu Đơn?
.Tiêu Vô Y liếc mắt nhìn hắn nói: - Ta nghe nói Nguyên Mẫu Đơn vì chàng, đến vị trí người chủ quản cũng nhường đi.
.Shit! Suýt nữa thì quên mất chuyện này, chuyện này nghe có vẻ cũng thật sự mờ ám. Hàn Nghệ cười khổ nói: - Căn bản không phải là chuyện như vậy, không giấu nàng, lúc đó ta chỉ gặp qua Nguyên Mẫu Đơn.
.Nói xong hắn lại nói suy nghĩ của Nguyên Mẫu Đơn cho Tiêu Vô Y biết.
.- Điều này sao có thể. Tiêu Vô Y nói: - Chàng có biết Nguyên Mẫu Đơn đã hao phí bao nhiêu nỗ lực vì vị trí người chủ quản này, cô ta là nữ chủ quản đầu tiên của Nguyên gia, sao lại vì cách nghĩ của mình bất đồng mà chủ động nhường cho Nguyên Triết, chuyện này chàng tin sao?
.Hàn Nghệ nói: - Được! Cho dù điều nàng nói là đúng, vậy ý của nàng là, Nguyên Mẫu Đơn vì thích ta mới nhường đi vị trí đó.
.Tiêu Vô Y quyệt miệng nói: - Chàng đắc ý quá đấy.
.Ta đắc ý cái đầu nàng. Hàn Nghệ nói:
.- Nếu là như vậy, thì Nguyên Mẫu Đơn là vì người mình thích, mà chủ động giao vị trí người chủ quản vào tay một người sẽ hoàn toàn nhằm vào người cô ta thích, nàng nghĩ như vậy hợp lý sao?
.Tiêu Vô Y chớp chớp mắt, đột nhiên nói: - Không đúng, Nguyên Mẫu Đơn là vì phản đối việc đối phó Ngõ Bắc, vì vậy mới bị gia tộc bọn họ mở hội nghị gì đó đuổi xuống. Hàn Nghệ buồn bực nói: - Chuyện này nàng nghe ai nói?
.- Nguyên thúc thúc a! Tiêu Vô Y nói.
.Hóa ra sau khi Tiêu Vô Y biết chuyện của Nguyên gia, trong lòng cũng hết sức sốt ruột, kỳ thật Nguyên Mẫu Đơn và Hàn Nghệ là hai người vô cùng quan trọng trong cuộc đời nàng, chuyện này lại liên quan đến hai người bọn họ, vì thế nàng liền tìm người của Nguyên gia hỏi thăm việc này, không may là, nàng đã tìm đến Nguyên Ưng.
.Hàn Nghệ sắp khóc rồi, nói: - Lời của ông ta có thể tin sao?
.Tiêu Vô Y nói: - Nguyên thúc thúc mặc dù thường nói chuyện bát nháo, nhưng lời ông ấy nói vô cùng có lý, hơn nữa ông ấy không cần phải lừa ta.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy ta thì cần lừa nàng?
.- Đương nhiên!
.Tiêu Vô Y nói: - Nguyên thúc thúc gạt ta không có lợi, nhưng chàng gạt ta thì có lợi.
.- Lợi gì?
.- Chàng sẽ có thêm một đại mỹ nhân a!
.Hàn Nghệ sửng sốt, sau đó bật cười, hắn có một cảm giác báo ứng, hắn từng nói vô số lời nói dối khiến người khác tin tưởng, nhưng hôm nay lời nói thật của hắn, ngược lại còn khiến người ta hoài nghi, đây là chuyện gì, gật đầu nói: - Được rồi! Ta thừa nhận, Nguyên Mẫu Đơn yêu ta yêu đến chết đi sống lại, hài lòng rồi chứ?
.Tiêu Vô Y thấy cổ Hàn Nghệ sắp lớn lên rồi, không khỏi cười khúc khích, nói: - Điều đó sẽ không, Nguyên Mẫu Đơn là một người vô cùng lý trí, không giống như ta, cho dù cô ấy thích chàng thì cũng sẽ không chết đi sống lại, hơn nữa cô ấy biết chàng là người đã có thê tử, bởi vậy cho dù cô ấy thích chàng, cô ấy cũng sẽ không nói ra mà sẽ chỉ giấu trong lòng. Hàn Nghệ ngây người, nói: - Nàng đã biết a, vậy nàng... ta hiểu rồi, nàng đang trêu ta.
.- Ta chỉ muốn nói Nguyên Mẫu Đơn thích chàng, chứ không nói chàngvà cô ấy có quan hệ mờ ám, là chàngcó tật giật mình.
.Tiêu Vô Y cười khúc khích, cầm lấy đôi đũa, nói: - Ăn cơm đi. Ồ... bánh trứng này ngon thật. Nữ nhân đáng ghét, lát nữa nhất định sẽ cho nàng xem rõ, ta sẽ diễn một chế phục kịch liệt, hấp dẫn. Hàn Nghệ trừng mắt nhìn nàng, cầm đũa lên, gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong miệng, nhai thật mạnh.
.Tiêu Vô Y lén nhìn hắn một cái, mím môi cười, hỏi: - Nói như vậy, Nguyên gia quyết tâm muốn đối phó chàng rồi.
.Hàn Nghệ không vui nói: - Cảm ơn nàng hôm nay khiến ta lần đầu tiên cảm nhận được sự quan tâm đến từ thê tử, nàng biết không, ta cảm động sắp khóc rồi.
.Người này đúng là nhỏ mọn! Tiêu Vô Y hừ nhẹ nói: - Trước đó ta không hỏi chàng, đó là vì ta biết nhất định chàngsẽ thắng.
.- Sự tự tin của nàng đến từ đâu vậy?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói.
.Tiêu Vô Y tự hào nói: - Đương nhiên là vì ta a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận