Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1181.2: Khoác “thánh y”

.Sau khi bách tính bên kia bắt đầu hoan hô, bách tính xung quanh cũng đều hoan hô.
.Chợt nghe không ít dân chúng bắt đầu hô lớn: - Vạn tuế!
.Một lời hô, mọi người đều hô theo!
.Các đại thần cũng bị bọn họ ảnh hưởng, kích động không thôi.
.Lý trị đứng ở chỗ cao, nghe được tiếng tung hô nịnh bợ như núi kêu biển gào này, trong lòng cũng sục sôi, đồng thời trong lòng lại nghĩ tới, nhớ ngày đó đánh xong Đột Quyết trở về, dân chúng cũng không có kích động như vậy, hiện giờ có mấy người thậm chí còn vui đến phát khóc. Rất nhanh y liền hiểu ra, ngươi đi đánh Tây Đột Quyết, quan hệ không lớn với dân chúng Trung Nguyên, nhiều nhất chỉ cảm thấy tự hào, nhưng guồng nước này thì lại tạo phúc rất nhiều cho dân chúng, cái này là ích lợi có thể nhìn thấy được.
.Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Chỉ cần dân chúng vui vẻ, dân chúng sống tốt, hoàng đế ngươi mới xem như an ổn.
.Có thể thấy được phát minh sáng tạo loại này, còn mang đến nhân tâm nữa.
.Hàn Nghệ nhìn Lý Trị như thoáng chút suy nghĩ, âm thầm cười, đây chính là hiệu quả mà hắn muốn, hắn thích triều đình có thể coi trọng loại phát minh sáng tạo này, ánh mắt xéo qua chợt thấy một tên béo trên bờ nhảy lên hô lớn, thầm lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ, cái tên mập này, cũng không sợ bị người ta phát hiện.
.Thật ra là Hàn Nghệ đã an bài một vài người ở chỗ này, muốn cố ý tạo ra không khí kiểu này, Tiểu Mập, Đỗ Tổ Hoa bọn họ đều ở trong đó, ban đầu chính là bọn họ hô lớn vạn tuế đấy.
.Trôi qua một lát, Lư Thừa Khánh vô cùng kích động nói: - Bệ hạ, có guồng nước này, sau này dân chúng ở đồi núi và trên sườn núi đều có thể khai khẩn ruộng nương.
.Lý Thuần Phong cười nói: - Không chỉ có là như thế, guồng nước loại quy mô thế này, chỉ là quy mô bậc trung, đại khái có thể tưới hơn ba trăm mẫu đất, còn có một loại quy mô nhỏ, có thể tưới được một hai trăm mẫu đất, loại lớn nhất đại khái có thể tưới năm trăm tới sáu trăm mẫu đất, hiệu suất gấp mấy lần. Mà sức lực cần, chỉ có một đến hai con bò mà thôi, số tiền cần đến lại càng không đáng nhắc đến.
.Kỳ thật Đại Đường tưới tiêu vẫn là vận dụng phiên xa phát minh của Hán Triều.
.Lý Trị nghe vậy, không khỏi mừng rỡ.
.Thôi Tập Nhận đột nhiên nói: - Đáng tiếc guồng nước loại này chỉ có thể đưa nước từ chỗ thấp lên chỗ cao, nếu là địa thế bằng phẳng chỉ sợ là không được.
.Lý Trị kinh ngạc nói: - Chuyện này là vì sao?
.Thôi Tập Nhận nói: - Bệ hạ mời xem, sở dĩ ống trúc này có thể đưa nước lên, chủ yếu là vì miệng ống trúc hướng lên trên, nếu là khu đất bằng phẳng, không phải nước sẽ chảy ra ngoài sao?
.Lý Trị gật đầu, nói: - Điều này cũng đúng.
.Hàn Nghệ duỗi tay ra, nói: - Bệ hạ mời qua bên này xem!
.Mọi người theo Hàn Nghệ đi đến phía cuối con sông, chỉ thấy ở chỗ dòng nước chảy xiết, cũng có một bánh xe gỗ lớn, chỉ thấy bánh xe gỗ tự chuyển động, mà phía trên bánh xe gỗ cột từng cái ống trúc, chỉ có điều hơi hướng lên trên một chút, phía trên nhất của bánh xe gỗ có một rãnh nước nối thẳng mương máng, chỉ thấy ống trúc di chuyển tới chỗ cao nhất, nước liền rơi chuẩn xác vào máng nước.
.Bên kia còn cần trâu kéo, bên này không cần gì cả.
.Lý Trị không khỏi cũng cảm thán nói: - Cái này thật sự là khéo léo tuyệt vời.
.Hàn Nghệ nói: - Khi nước sông dồi dào, guồng nước này có thể tự vận hành, nếu là dòng nước chảy chậm thì bên cạnh còn trang bị một cái bánh răng, dùng súc vật kéo chuyển động. Bởi vì Đại Đường ta ít người, bởi vậy nhân lực thứ mới là trân quý nhất, giải phóng nhân lực, thì có thể khai khẩn càng nhiều đất hoang hơn nữa.
.- Tốt tốt tốt! Guồng nước này đối với Đại Đường ta mà nói, thật sự là như hổ thêm cánh, là phúc của toàn thiên hạ!
.Lý Trị vui sướng không ngừng nói: - Diêm Thượng thư, khẩn trương lệnh cho Công Bộ khẩn trương chế tác hai loại guồng nước này.
.Diêm Lập Bản nói: - Vi thần tuân mệnh.
.Hàn Nghệ nghĩ thầm rằng, đợi cho Công Bộ ngươi làm ra, dân chúng Giang Nam có thể đã dùng rồi.
.Lý Trị lại nói: - Nghe nói còn có một loại xe gieo hạt kiểu mới?
.- Không sai! Không sai!
.Hàn Nghệ liên tục gật đầu, lại dẫn đám người Lý Trị tới bên bờ ruộng, hai viện sĩ cửu phẩm mặc quan phục xuống ruộng tự mình thị phạm, nhìn quả thật là cũng thú vị.
.Hàn Nghệ cũng ở một bên giải thích, xe gieo hạt kiểu mới này hiệu suất đại khái có thể tăng lên gấp đôi.
.Sau khi xem từng cái từng cái một, Lý Trị hỏi: - Những thứ này đều là khanh nghĩ ra?
.Hàn Nghệ vội nói: - Hồi bẩm bệ hạ, vi thần chỉ là cung cấp tri thức lý luận, nhưng người thực sự nghĩ ra những biện pháp này, là tổng thiết kế sư của Hiền giả lục viện và đoàn đội của hắn ta chế tác ra.
.- Tổng thiết kế sư? Ánh mắt của Lý trị đảo qua trên mặt những viện sĩ cửu phẩm, rất chờ mong nói: - Không biết ai?
.Hàn Nghệ nhìn chung quanh một chút, nói: - Vân Hưu!
.Những viện sĩ cửu phẩm kia cũng là đảo mắt xung quanh.
.- Vân Hưu vừa mới ở cùng chúng ta mà.
.- Đúng như vậy! Sao thoắt một cái đã không thấy người rồi.
.Bỗng nhiên một người chỉ về phía dưới một gốc cây đại thụ ở chỗ không xa nói:
.- Kia có phải là Vân Hưu không?
.Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau cây đại thụ thò ra một đôi chân.
.Hàn Nghệ lúng túng nói: - Nhất định là hắn ta.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Hắn ta ở bên kia làm gì?
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần đoán là đang ngủ!
.Một hồi im lặng, đích thân hoàng đế ở đây, có thể lộ diện trước mặt hoàng đế, đây chính là điều mà người bình thường cầu còn không được, người này chẳng những không quý trọng, ngược lại còn chạy đến bên kia đi ngủ.
.Bản thân Lý Trị cũng cười.
.Hàn Nghệ vội nói: - Bệ hạ, mấy ngày này bọn họ đều cố gắng nghiên cứu chế tạo guồng nước này, vì vậy vô cùng mệt mỏi, kính xin bệ hạ thứ lỗi!
.Lý Trị nói: - Nếu như vậy, thì chúng ta qua đó làm quen với tổng thiết kế sư này một chút đi.
.Hứa Kính Tông lập tức nói:
.- Bệ hạ quý vi thiên tử, người đó chẳng qua là một thợ thủ công mà thôi, sao có thể để bệ hạ hạ mình đến gặp hắn ta, cho người gọi hắn ta lại đây là được.
.- Không sao, không sao!
.Lý Trị cười khoát tay, đi tới cây đại thụ kia.
.Vừa mới đến gần, đã nghe thấy tiếng ngáy.
.- Ngủ rồi lại còn ngáy nữa à.
.Lý Trị bước chân đi rất nhẹ, đi vòng qua cây đại thụ, thấy một tiểu tử mặt mày sáng sủa, tựa vào cây đại thụ, miệng há ra, nằm ngáy o o... Lý Trị tuyệt đối không ngờ người này trẻ tuổi như vậy, không khỏi nhìn về phía Hàn Nghệ, dường như đang hỏi, có phải người này hay không, ngươi có nhầm lẫn không?
.Hàn Nghệ gật đầu.
.Trương Đức Thắng kia liếc nhìn, hắc! Hoàng đế đến rồi, ngươi còn đang ngủ! Đang chuẩn bị tiến lên đánh thức Vân Hưu.
.Lý Trị phất phất tay, ra hiệu không nên quấy rầy y.
.Hàn Nghệ đảo mắt, lấy tay che miệng, thấp giọng nói: - Ngủ ở đây, đến cả đồ chống lạnh cũng không có, đừng có để bị lạnh.
.Thanh âm rất nhỏ, nhưng Lý Thuần Phong và Lý Trị ở hai bên trái phải đều có thể nghe được.
.Lý Trị liếc nhìn Hàn Nghệ, trong lòng sao có thể không rõ, cười cười, vì thế cởi áo choàng của mình, tự tay đắp lên cho Vân Hưu.
.Quần thần kinh hãi không ngừng, áo choàng của Hoàng đế đắp trên người của người khác, cho dù là người chết, đây cũng là vinh quang lớn lao a!
.Đáng hận ở chỗ, tên tiểu tử hỗn xược này đối diện với Hoàng đế và văn võ cả triều lại còn đang ngáy o o...
.Ngày mai trang nhất với tựa đề, khoác hoàng bào! Oa ha ha! Hàn Nghệ âm thầm đắc ý, chợt thấy lông mi Vân Hưu rung động vài cái, trong lòng có chút căng thẳng, đệt! Tiểu tử này không ngờ đang giả bộ ngủ, trò này là phạm thượng khi quân nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận