Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 644.1: Vạn kim bắt đầu ngay dưới chân

.Sau khi Vương Huyền Đạo gặp được Hàn Nghệ, tất cả những gì y tin tưởng đã xảy ra thay đổi, y tin mình đã đặt mình trong thế giới chứa đầy ẩn số, y tin mọi chuyện do người, y tràn trề khát vọng đối với tương lai, mà y cũng vì vậy mà mất lòng tin đối với bốc quẻ của mình.
.Cho đến khi nghe câu nói trước đó của Hàn Nghệ, khiến tư tưởng của y xảy ra thay đổi, bốc quẻ vốn là bản lĩnh của ngươi, nếu ngươi đã kiên trì tin tưởng mọi việc do người, tại sao ngươi lại không tin mình chứ? Nếu ngươi không tin mình, vậy ngươi dựa vào cái gì mà tin rằng mọi sự do người?
.Vương Huyền Đạo quyết định trợ giúp Vương Hoàng Hậu bốc quẻ này.
.Y móc ra một miếng mai rùa hoàn chỉnh từ trong chiếc hòm gỗ to nặng, dùng dao nhỏ sắc bén khẽ khắc tính mệnh, ngày sinh bát tự của Vương Hoàng Hậu lên mai rùa, lại dựa vào hoa văn vốn có của mai rùa mà vẽ thêm vài hoa văn, khắc thành một đồ án bát quái đò, đặt vào trong đống lửa đốt cháy.
.Đốt một lát, sau khi nghe thấy mai rùa phát ra tiếng bộp bộp, y mới lấy mai rùa ra, lật ra xem, vỏ rùa nứt ra thành rất nhiều khe hở, không khỏi cau mày lại.
.Liễu thị bên cạnh vội vàng hỏi: - Thế nào vậy?
.Vương Huyền Đạo quay đầu lại nói: - Là quẻ hung.
.Liểu thị ngẩn ra, thân hình khẽ run lên.
.- Có điều!
.Vương Huyền Đạo đột nhiên cau mày nói: - Có điều đoạn cuối quẻ tượng này vô cùng mơ hồ, dự báo sẽ xuất hiện chuyển cơ.
.Liễu thị vội vàng hỏi: - Vậy có cách cứu vãn không?
.Vương Huyền Đạo lắc đầu nói: - Thẩm thẩm, người dò ý trời, đã là không tự lượng sức, càng đừng nói là thay đổi ý trời. Ngừng một lát, y lại nói: - Nhưng cho dù thế nào, thẩm thẩm cũng không cần quá lo lắng, gần đây con bốc quẻ khi linh khi không, do vậy không thể xem là thật.
.Liễu thị nghe xong, nói: - Huyền Đạo, hôm nay!
.Vương Huyền Đạo nói: - Thẩm thẩm yên tâm, đây là việc riêng của người, con tuyệt đối sẽ không nói cho bất cứ ai.
.- Cám ơn!
.Liễu thị gật đầu, sau đó cáo từ rời đi.
.Nhưng chuyện này không phải là một tin tức tốt với bà.
.Hóa ra gần đây đám người Lý Nghĩa Phủ không ngừng chiêu binh mãi mã, trong triều đã xuất hiện thế lực mới do Thôi Nghĩa Huyền, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông đứng đầu, bọn họ kiên trì không ngừng ủng hộ phế Vương lập Võ, đây là thế lực phản đối Trưởng Tôn Vô Kỵ xuất hiện đầu tiên từ sau vụ án Phòng Di Ái mưu phản. Vốn dĩ Vương Hoàng Hậu đã thất thế ở hậu cung, may mà ngoại đình còn có phòng thủ kiên cố, bây giờ ngoại đình cũng xuất hiện thế lực mới, chuyện này là một đả kích vô cùng nghiêm trọng đối với Vương Hoàng Hậu.
.Mẹ con Liễu thị cảm thấy sợ hãi sâu sắc, lúc này, đa số người đều sẽ đi cầu xin ông trời.
.Nào biết quẻ tượng này lại bất lợi cho nàng.
.Liễu thị có cảm giác như ngày tận thế sắp đến vậy.
.Vương Huyền Đạo tiễn bước Liễu thị rồi, đứng trong cửa rủ mắt không nói.
.Vương Phúc Trù đi qua nói: - Huyền Đạo, con làm sao thế?
.Vương Huyền Đạo ngẩng đầu lên nói: - Nhị thúc, con cảm thấy kiếp nạn của con sắp đến rồi.
.Vương Phúc Trù kinh ngạc giật nảy: - Huyền Đạo, concon nói thế là sao? Chẳng phải con nói mệnh cách của con đã bị phá vỡ rồi sao?
.Vương Huyền Đạo thản nhiên nói: - Nhưng chuyện này cần phải có chuyện xảy ra.
.Khúc Giang Trì!
.Trần Thạc Chân ngồi trong đình, khẽ đánh đàn, tuy hai tay nàng từ lâu đã không còn mềm mịn nữa, nhưng cầm kỹ tinh tế của nàng lại khó ai có thể đuổi kịp được.
.Đột nhiên, tiếng đàn ngưng bặt.
.Chỉ thấy một đại hán bước nhanh vào trong đình: - Giáo Chủ, người của chúng ta phát hiện hôm nay Liễu thị đến Thái Nguyên Vương gia một chuyến.
.Trần Thạc Chân sửng sốt nói: - Thái Nguyên Vương gia?
.Đại hán kia nói: - Không sai, hơn nữa Liễu thị đến không lâu, Vương Huyền Đạo cũng chạy về nhà.
.- Vương Huyền Đạo.
.Trần Thạc Chân thì thầm từng chữ, suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên đứng lên bước nhanh ra ngoài.
.Ngõ Bắc tất vong!
.Theo thẻ khách quý bị ném bỏ quy mô lớn, tin đồn này phảng phất như đã trở thành sự thật, những người buô bán cần cung cấp hàng cũng bị thương nặng nề, giống như Bành Vạn Kim của cửa hàng mứt quả, ông ta cần nguồn cung, nhưng bây giờ những thương nhân cung cấp hàng kia bắt đầu tính toán sổ sách rõ ràng với ông ta, ngươi cần ta cung cấp hàng, được, nhưng phải lập tức trả tiền, mọi người không dây dưa không nợ nần.
.Thực lực Bành Vạn Kim hùng hậu, coi như có thể chống đỡ được, nhưng rất nhiều thương nhân vận động tài chính gặp trở ngại rất lớn.
.Nói tóm lại, ngõ Bắc đã lung lay sắp đổ.
.Hàn Nghệ từ trước đến nay nổi tiếng công kích, lần này rõ ràng là vô cùng trầm mặc, cũng không có bất cứ phản kích dư luận gì, dù sao thì cho dù các ngươi đối với ta thế nào, ta đều nhận lấy.
.Có thể nói như vầy, nếu những thương nhân kia có lựa chọn khác, phỏng chừng đã lập tức rời đi rồi.
.Sáng hôm đó, một chiếc xe ngựa từ ngõ Bắc chạy đến phủ Quan Quốc Công.
.- Ta nói này lão Thẩm, ngươi đừng như vậy có được không, giống như bản công tử mắc phải tuyệt chứng vậy, vui vẻ một chút, tửu lâu của chúng ta ở Trường An sắp khai trương rồi.
.Thẩm Tiếu ngồi trong xe ngựa, nhìn vị lão giả bên cạnh bất mãn nói.
.Lão giả này chính là quản gia kiêm trướng phòng mà cha y phái tới, Thẩm Quý.
.Thẩm Quý liếc nhìn Thẩm Tiếu, lại nhìn sang Hàn Nghệ đối diện, trầm mặc không nói, nhìn giống như là sắp khóc đến nơi vậy.
.Ông ta cũng khó xử nha! Ngõ Bắc đã sắp mất rồi, ngươi còn nhảy một chân vào, vậy chẳng phải là nhảy vào trong đống lửa sao?
.Nhưng phía ông ta đã đạt thành hiệp nghị với Trịnh Thiện Hành, bây giờ giao tiếp sổ sách đã không sai biệt lắm rồi, bên kia ngươi còn phải mua ngỗng, đều cần tiền, ông ta cũng không lý nào phản đối đến Dương gia lấy tiền. Ông ta muốn kéo dài, kéo đến khi có kết quả rồi mới tính toán, nhưng Thẩm Tiếu ngày ngày đều thúc sau mông ông ta, uy bức dụ dỗ, nói với ông ta Trịnh gia không dễ chọc, nếu ngươi nuốt lời, Trịnh gia sẽ chơi chết ngươi.
.Thẩm Quý chỉ là giới nông dân, bị Thẩm Tiếu hù đến mức không chịu nổi, chỉ có thể thành thành thật thật cùng Thẩm Tiếu đến Dương gia lấy tiền.
.Thật ra Hàn Nghệ rất ngại ngùng, hắn không muốn Thẩm Tiếu nhảy vào vũng nước đục này, nhưng không còn cách nào, Tiếu ca nhi nghĩa khí ngất trời, không chịu được phải ủng hộ hắn, cùng chịu hoạn nạn với hắn, hắn cũng biết chỗ khó của Thẩm Quý, thế là nói: - Thẩm Tiếu, chỗ chứa tiền ở ngõ Bắc chúng ta ít, hơn nữa cũng không an toàn lắm, trữ ở Dương gia an toàn hơn nhiều, ngươi lấy trước một trăm quan ra, ta thấy cũng đủ rồi, đến lúc cần tiền lại đi lấy.
.Thẩm Quý gật đầu nói: - Được được đước Chủ ý này hay!
.- Hay cái gì mà hay!
.Thẩm Tiếu liếc mắt nhìn Thẩm Quý:
.- Làm phiền người ta thế nào chứ. Nói đoạn y lại vỗ lên vai Thẩm Quý, cười xấu xa nói: - Lão Thẩm, đó là phủ Quan Quốc Công, Quốc Công nha, ta đi một chuyến cũng sợ hãi đó, ngươi có gan thì ngươi đi nói đi.
.Thẩm Quý bị hù đến khẽ run, lại không lên tiếng.
.Tên này ức hiếp người một nhà lại rất lợi hại, Hàn Nghệ cười nói: - Để ta nói đi! Cũng chẳng có gì cả, phủ Quan Quốc Công nhiều hạ nhân như thế, lại không cần Quan Quốc Công ra mặt.
.Thẩm Tiếu liếc mắt trừng, giống như đang nói, ta đang giúp ngươi, ngươi lại còn chống đối ta.
.Hàn Nghệ lười để ý đến y, nói: - Cứ quyết định vậy đi.
.Đi vào phủ Quan Quốc Công, bởi vì trước đó đã đưa bái thiếp lên, Dương Tư Nột cũng không ra ngoài, cùng Dương Triển Phi tiếp kiến bọn Hàn Nghệ, Dương Tư Huấn lại vì công việc phải đến quân doanh, không có ở nhà.
.Vừa gặp mặt, đầu tiên phải nói chắc chắn là chuyện của Thẩm Tiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận