Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1189: Các ngươi là người hạnh phúc

.Tuy nói Kim Hàng khi mới thành lập, nếu thương nhân quyên tiền thì có thể đổi được một danh ngạch khoa cử, nhưng vậy cũng đồng nghĩa với lấy tiền mua, hơn nữa còn không rẻ, hai trăm quan một danh ngạch, chỉ có phú thương mới quyên góp được, vậy kỳ thật vẫn là bị kì thị.
.Nhưng lần này thì khác rồi, không có bất kỳ hạn chế nào, sĩ nông công thương ngang hàng như nhau.
.Kỳ thật cái này với khoa cử không khác lắm, tốt nghiệp ra đã là quan viên rồi.
.Sự đột phá này đối với thương nhân mà nói quả thực không thể tin nổi, bởi vậy bọn họ kích động chảy nước mắt.
.Tình huống gì thế này? Đây vẫn chỉ là báo danh mà thôi, nếu ta cho các ngươi tham gia khoa cử, các ngươi há sẽ không kích động đến mức treo cổ tự sát! Hàn Nghệ lại không thích cảnh tượng này, phất tay bảo bọn họ giải tản, sau đó liền trở về Phượng Phi Lâu.
.Đi vào Phượng Phi Lâu, chợt nghe được một tràng cười hi hi.
.- Oa! Vui vẻ như vậy? Mau nói cho ta nghe xem nào.
.Hàn Nghệ vào hỏi thăm, ánh mắt quét trái phải.
.- Hàn đại ca!
.Hùng Đệ bu lại, cười ha hả nói:
.- Chúng đệ đang nói chuyện Học viện quân sự Đại Đường.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Tiểu Mập, có phải đệ gặp phải cái gì kích thích hay không?
.Hùng Đệ kinh ngạc nói: - Đệ... đệ đâu có gặp chuyện gì kích thích!
.Hàn Nghệ nói: - Vậy sao đệ muốn tham gia Học viện quân sự Đại Đường, đệ đây không phải tự sát sao?
.- Ha ha!
.Mọi người lập tức bật cười ha hả.
.Hùng Đệ bĩu môi nói: - Hàn đại ca, huynh cũng khinh thường đệ quá rồi.
.Hàn Nghệ vội vàng ôm lấy cậu ta, nói: - Ta sao dám khinh thường đệ, kỳ thật đệ muốn đi tham gia Học viện quân sự Đại Đường, hoàn toàn không có vấn đề, trực tiếp miễn thi đầu vào.
.Hùng Đệ chớp chớp cặp mắt nhỏ, có chút chờ mong nói: - Thật sự sao?
.Hàn Nghệ nói: - Đương nhiên, Học viện quân sự Đại Đường chúng ta có một quân đoàn hậu cần chuyên môn, nếu đệ muốn đi, vậy thì tuyệt đối là lão đại.
.Mộng Đình ngạc nhiên nói: - Tiểu Nghệ ca, quân đoàn hậu cần là gì?
.Hàn Nghệ nói: - Chính là người nấu cơm.
.Mọi người đầu tiên sửng sốt, ngay sau đó lại ôm bụng cười ha hả.
.Hùng Đệ vội vàng nói: - Các người cười cái gì, chẳng lẽ các người không cần ăn cơm à.
.Hàn Nghệ nói:
.- Tiểu Mập nói câu này quá đúng, đánh giặc chính là đánh hậu cần, hậu cần vì vương, Tiểu Mập tương lai nếu nắm giữ hậu cần, đại soái đều phải cầu cạnh đệ ấy. Tiểu Mập, chúng ta không chấp nhặt với bọn họ.
.- Ừ!
.Hùng Đệ kiêu ngạo ngẩng đầu, ngồi xuống cạnh Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lại hỏi: - Không biết là ai muốn tham gia Học viện quân sự Đại Đường, không phải là Khuynh Thành chứ?
.Cố Khuynh Thành nói: - Sao nào? Ta có thể đi sao?
.Hàn Nghệ nói: - Đương nhiên là có thể! Học viện quân sự Đại Đường chúng ta sẽ thành lập một quân đoàn đặc công, nếu Khuynh Thành cô muốn đi, cô nhất định là lão đại.
.Cố Khuynh Thành cẩn thận nói: - Quân đoàn đặc công gì?
.Hàn Nghệ nói: - Chính là những người chuyên môn đi nằm vùng bên kẻ địch, thăm dò tình báo.
.Cố Khuynh Thành hai mắt lưng tròng nói: - Ngươi nhẫn tâm để ta đi sao?
.Nữ nhân này phản ứng thật đúng là nhanh! Hàn Nghệ cười nói: - Đương nhiên không đành lòng!
.- Coi như ngươi còn một chút lương tâm.
.- Chủ yếu là cô đi rồi, thì không có ai diễn Khuynh thành chi luyến nữa.
.Cố Khuynh Thành lập tức buồn bực lườm Hàn Nghệ.
.Mộng Đình nói: - Khuynh Thành tỷ, Tiểu Nghệ ca, các người đang nói gì vậy?
.- Cô không cần phải biết. Hàn Nghệ lại nói:
.- Nếu không phải là Khuynh Thành, không thể nào là là Thẩm Tiếu chứ? Nói xong, hắn đột nhiên nhìn về phía Thẩm Tiếu vẫn không buồn lên tiếng.
.Mộng Nhi các nàng yên lặng gật đầu.
.- Đệt! Thẩm Tiếu, ngươi cũng không khỏi quá tự kiêu rồi. Không phải là ta đả kích ngươi, với đức hạnh này của ngươi, đừng nói Học viện quân sự Đại Đường, ngay cả trại huấn luyện hoàng gia ngươi cũng không đủ tư cách a! Hàn Nghệ vô tình giễu cợt.
.Thẩm Tiếu chẳng những không buồn, ngược lại trực tiếp nhảy cẫng lên, nói: - Có nghe thấy không, các ngươi nghe thấy không.
.Thẩm Quý ở bên cạnh lập tức nhào lên, nói:
.- Hàn tiểu ca, công tử nhà ta không thích hợp chỗ nào?
.Hàn Nghệ sách một tiếng nói: - Ta nói n lão Thẩm, cái này còn cần hỏi sao? Thẩm Tiếu lương thiện như vậy, đừng nói giết người, mà ngay cả cắt móng tay gã cũng không dám a, nếu gã lên chiến trường, thì tuyệt đối là lính đào ngũ.
.- Vậy... trại huấn luyện hoàng gia thì sao?
.- Vậy càng không cần phải nói rồi, Thẩm Tiếu mềm lòng như vậy, đừng nói không bắt được người, cho dù bắt được rồi, kẻ cướp quỳ xuống nói hai câu dễ nghe, gã còn không thả người à. Một lính đào ngũ, một người hiểu pháp luật mà phạm luật, hai phía đều phạm tội chết! Ta không thể để Thẩm Tiếu đi được, vậy không phải cố ý hại gã sao.
.Thẩm Tiếu lập tức nhảy đến bên cạnh Hàn Nghệ, chỉ vào Thẩm Quý nói: - Lão Thẩm, ngươi nghe thấy không, ngươi là người nhìn ta lớn lên, vậy mà không hiểu ta bằng Hàn Nghệ, ngươi có xấu hổ không!
.Thẩm Quý ngượng ngùng nói: - Thiếu công tử, chẳng qua ta chỉ nói một câu, nếu người không muốn, vậy thì thôi đi, thôi đi. Ha ha!
.Kỳ thật lòng ông ta nghĩ, hiện giờ Hàn Nghệ đã làm quan to, có thể đề bạt Thẩm Tiếu một chút không, dù sao ông ta cũng hy vọng Thẩm Tiếu có thể làm rạng rỡ tổ tông. Nhưng loại người như Thẩm Tiếu, có tiền, gái cũng chơi không hết, còn có Tể tướng bao che, có điên mới đi làm quan.
.Hàn Nghệ nhỏ giọng nói:
.- Huynh đệ lại cứu ngươi một mạng rồi.
.Thẩm Tiếu miệng không mở nói: - Đa tạ huynh đệ.
.Mộng Nhi đột nhiên nói: - Ta cảm thấy Tiểu Dã cũng rất thích hợp.
.Mọi người đột nhiên đều nhìn về phía Tiểu Dã đang ngồi khoanh chân trên ghế cười ngây ngô.
.Tiểu Dã sửng sốt, lập tức lắc đầu nguây nguẩy nói: - Ta không thèm ở cùng với những tên mắt chó không nhìn thấy người đó.
.Lần trước xuất chinh đã khiến Tiểu Dã ca bực mình, Tiểu Dã kiên quyết sẽ không qua lại với những người đó. Từ nhỏ tính tình cậu đã quật cường, trước đây ở Mai Thôn, không phải cậu cũng bị người khác kì thị sao, vì thế cậu không hề qua lại với người Mai Thôn, cảm tình của cậu và Dương Lâm, cũng không tốt bằng cảm tình giữa Tiểu Mập với Dương Lâm.
.Hùng Đệ nói: - Tiểu Dã, nếu chẳng may Hàn đại ca lại phải xuất chinh, ngươi phải đi theo bảo vệ Hàn đại ca.
.Tiểu Dã liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: - Hàn đại ca, đệ cảm thấy đốc vận lương thảo gì gì đó, thì đừng đi nữa, nếu đi phải làm một Thống soái, nếu không thì đi cũng sẽ chỉ chịu ủy khuất, chúng ta không có thèm dính đến mấy tên tiểu nhân kia.
.Tiểu tử này! Hàn Nghệ giơ tay xoa xoa đầu cậu, cười ha hả nói: - Đi cái gì mà đi, để cho ta làm Thống soái ta cũng không đi, lần trước thiếu chút nữa đã mất mạng rồi.
.Lần trước hắn không có cách nào, phải đi kiến công lập nghiệp, nếu không thì không thể thăng quan, hiện tại hắn đã là Tể tướng rồi, hắn cũng không ngốc đến mức lại đi mạo hiểm nữa.
.Hôm nay chính là ngày báo danh, hơn nữa hai bên còn đồng thời tiến hành, không thể lựa chọn cả hai bên, tuy nhiên con cháu quý tộc rất nhiều nha, một nhà nuôi đến mấy người, tự do lựa chọn là được, nhưng còn quý tộc quân sự thì hơn phân nửa vẫn lựa chọn Học viện quân sự Đại Đường.
.Cấm đi lại ban đêm vừa mới giải trừ, Cục Dân An đã là người ra vào tấp nập, hơn phân nửa cũng đều là con trai của thương nhân và thợ thủ công, cơ hội này đối với những người bọn họ mà nói, đó là ngàn năm mới có một lần, sợ chậm một bước, chính sách sẽ có thay đổi, đều nhanh chóng chen chúc như vỡ bờ ở Cục Dân An.
.Phòng làm việc của tổng cảnh ti!
.Vi Đãi Giới, Lý Tư văn nghe thấy bên ngoài tranh cãi ầm ĩ mà to đầu luôn rồi.
.- Điều này thật không công bằng!
.Vi Đãi Giới vẻ mặt bất mãn nói: - Trại huấn luyện kì đầu các ngươi chỉ có bấy nhiêu học viên, mà các ngươi có năm người, lần này nhân số rõ ràng nhiều hơn lần trước nhiều, mà chúng ta có mỗi hai người, thế này thì quá không công bằng.
.Lý Tư Văn cũng tỏ vẻ cực kỳ tán đồng, chúng ta đến con trai mình còn không dạy được tốt, còn đi dạy nhưng hỗn tiểu tử này, làm quan đúng là tạo nghiệp chướng rồi.
.Trình Xử Lượng hừ nói: - Các ngươi cũng không nghĩ xem, lúc trước chúng ta gặp bao nhiêu khó khăn, áp lực khắp nơi đều có, Đãi Giới thì ta không nói, Tư Văn, lúc ấy vì sao ngươi giả bệnh, trong lòng người có tính toán. Hiện giờ chúng ta đã dựng cơ sở cho các ngươi, các ngươi còn ở đây oán giận, thật là buồn cười.
.Lý Tư Văn rất xấu hổ, ta không phải giả bệnh, ta có bệnh thật, chẳng qua là cha ta làm ta bị bệnh. Nhưng, không thể nói như vậy.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đây chỉ là báo danh mà thôi, không có nhiều người thực sự có thể vào trại huấn luyện như vậy đâu.
.Trình Xử Lượng vừa nghe vậy, lập tức sởn tóc gáy, nói: - Tiểu tử ngươi lại tính toán ra chủ ý xấu gì?
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Lúc trước ta chỉ là tiểu quan lục phẩm, nếu không làm như vậy, ta làm sao có thể trấn áp được mấy tên hoàn khố đó, mà hiện giờ ta là Hộ Bộ Thị lang, ta vẫn cần chơi mấy trò này, vậy chẳng phải là đang sỉ nhục bệ hạ sao. Với lại, lúc ấy không phải là chúng ta sợ không ai đến trại huấn luyện à, đương nhiên phải dụ dỗ bọn họ, hiện giờ trại huấn luyện danh chấn Trường An, người muốn đến cũng nhiều lên, còn cần dụ dỗ sao, nên là đến lúc chúng ta kiêu ngạo rồi.
.Nói xong hắn lại quay sang Vi Đãi Giới và Lý Tư Văn nói: - Bởi vậy hai người các ngươi là ngườihạnh phúc, không nghe lời, trực tiếp khai trừ, bây giờ ta không sợ không ai đến đây.
.Lý Tư Văn không tiện mở miệng, nhưng Vi Đãi Giới lại nói: - Nhưng nếu chỉ hai người chúng ta, có lòng nhưng không đủ lực, Hàn Nghệ, ngươi hãy giúp đỡ chút đi.
.- Không phải là ta không muốn hỗ trợ, bên kia không phải còn một học viện quân sự sao. Hàn Nghệ nói: - Tuy nhiên các ngươi yên tâm, ta an bài một đám giáo quan vô cùng tốt cho các ngươi, đảm bảo các ngươi nhẹ nhàng thoải mái.
.Lý Tư Văn hiếu kỳ nói: - Không biết là người nào?
.Hàn Nghệ nói: - Đương nhiên Tu Tịch bọn họ rồi, không phải hôm đó ta đã nói rồi sao.
.- Ta nghĩ ngươi chỉ tùy tiện nói vậy thôi.
.- Cái gì mà tùy tiện nói thôi!
.Hàn Nghệ cười xấu xa nói: - Lúc trước bọn họ ở trại huấn luyện bị ta chỉnh chết đi sống lại, ồ không, hình dung này có thể vẫn còn quá nhẹ. Nhưng bất kể như thế nào, cho đến bọn họ tốt nghiệp thì cục tức này vẫn chưa trút ra, chính cái gọi là ngã ở đâu thì đứng lên ở đó, các ngươi cứ xem cho rõ, nếu bọn họ đi rồi, khẳng định là trầm trọng thêm.
.Trình Xử Lượng, Trưởng Tôn Diên thở ra một ngụm lãnh khí, thật là mưu kế ác độc!
.Vi Đãi Giới nói: - Nhưng bọn họ phải chấp hành công vụ a!
.Hàn Nghệ nói: - Thay phiên gọi bọn họ đi huấn luyện là được rồi, nếu chỉ gọi một hai người đi, bọn họ cũng không vui, dù sao... !
.Trình Xử Lượng lập tức nói: - Dù sao lúc trước mỗi một người đều từng chịu sự áp bách tàn khốc của ngươi!
.- Cái gì mà áp bách! Hàn Nghệ cải chính: - Đó gọi là yêu cho roi cho vọt.
.Vi Đãi Giới nghe vậy cũng chỉ có thể chấp nhận.
.Lý Tư Văn đột nhiên nói: - Hàn Nghệ, ý của ngươi là, ngươi sẽ chăm lo bên học viện quân sự?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Những người còn lại không biết làm sao, ta phải đi tạo dựng cơ sở, ngươi hỏi cái này làm gì?
.Lý Tư Văn sầu lo nói: - Cha ta cho con trai trưởng của đại ca ta Lý Kính Nghiệp đến học viện quân sự học tập.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt.
.Trình Xử Lượng lập tức nói: - Hàn Nghệ, ngươi phải thủ hạ lưu tình, con trai của ta và đại ca ta đều sẽ đi.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ bỗng nhiên có chút kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận