Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 197: Không có thứ gì không mua được..

..
.Tuy rằng lúc ban đầu là mỹ nhân kia mời Hàn Nghệ lên ăn một bữa cơm. Nhưng mà với không khí như vậy, Hàn Nghệ cảm thấy bữa cơm này không cần phải ăn nữa. Vì thế hắn lựa chọn tử vong, ồ không, rời đi.
.- Mãnh hán huynh.
.Hàn Nghệ bước đến cửa, bỗng nhiên dừng lại, nhìn mãnh hán kia mỉm cười nói.
.Mãnh hán kia liếc nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ rút từ trong ngực ra một miếng ngọc bội, cười hỏi: - Có biết không.
.Mãnh hán kia cúi đầu liếc nhìn miếng ngọc trong tay hắn, trong mắt có chút kinh ngạc.
.- Đây là của chủ nhân ngươi?
.Hàn Nghệ thở dài, nói: - Ngươi cầm trả lại cho chủ nhân ngươi, nhân tiện nói với nàng ta một câu. Ta là người đã có vợ.
.Mãnh hán kia quái dị liếc nhìn Hàn Nghệ.
.- Ồ, nhân tiện giúp ta nói một câu xin lỗi. Hàn Nghệ tiếc nuối lắc đầu, lại đưa tay về phía trước.
.Mãnh hán kia chần chừ một lát, giơ tay đón lấy ngọc bội.
.- Cáo từ.
.Hàn Nghệ chắp tay cười, sau đó ngẩng đầu nhìn Tiểu Mập và Tiểu Dã.- Chúng ta đi thôi.
.Ba người bèn rời khỏi Nữ Sỹ Các.
.Vừa mới ra khỏi phạm vi Nữ Sỹ Các, Hùng Đệ rất tò mò nói: - Hàn đại ca, huynh làm như thế nào vậy.
.Tiểu Dã ha hả nói:
.- Tay của Hàn đại ca nhanh quá.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Tiểu Dã, đệ nhìn rõ hết rồi?
.Tiểu Dã gật đầu cười.
.- Nói như vậy thì ta còn chưa đủ nhanh. Hàn Nghệ cười khổ một tiếng, kỳ thực là thay đổi sang một cơ thể khác có chút ảnh hưởng tới tốc độ tay của hắn, lại nhìn Hùng Đệ nói: - Tiểu Mập, cái này không coi là bản lĩnh gì, đệ cũng đừng hiếu kỳ nữa.
.Công phu móc túi này, Hàn Nghệ đã sớm luyện tập thành thục. Hoàn toàn có thể làm cho đối phương không có bất cứ cảm giác gì mà vẫn lấy được vật phẩm trên người họ. Nhưng hắn rất ít dùng chiêu này. Bởi điều này đối với hắn đều là trò chơi trẻ con, thủ đoạn không lên được sân khấu.
.Những náo nhiệt lúc nãy dường như không ảnh hưởng đến tâm tình của Hàn Nghệ. Ba người không vội vã trở về, mà tìm một tửu lầu nhỏ ngồi.
.Lúc ăn cơm, Hùng Đệ cùng Hàn Nghệ, Tiểu Dã đem cả quá trình nói lại một lượt. Giống như dự tính của Hàn Nghệ, bọn họ đều là quan tâm tới "Bạch sắc sinh tử luyến" cùng Đại Thố với Nhị Thố.
.Đương nhiên, khi Hàn Nghệ chưa tới. Bọn họ đối xử rất tốt với Hùng Đệ, đem rất nhiều thức ăn ngon ra chiêu đãi Hùng Đệ. Đáng tiếc là Hùng Đệ không hề biết dòng họ của bọn họ, chỉ biết tên của bọn họ. Những năm này dòng họ là rất quan trọng.
.Sau khi nói xong, Hùng Đệ liên tục xin lỗi Hàn Nghệ và Tiểu Dã. Bởi vì y gọi bọn họ lên, vì thế y cảm thấy rất áy náy.
.Hàn Nghệ đương nhiên sẽ không để ý tới những điều này, bảo Hùng Đệ đừng quá lưu tâm. Tiểu Dã thì càng không để ý rồi dù sao cũng là bạn chí cốt.
.Sau khi ba người ăn xong một bữa ở tửu lầu, lại mua thêm cho Mộng Nhi bọn họ một chút quà, sau đó mới đi về.
.Tuy giọng điệu của mỹ nhân kia khiến Hàn Nghệ khó chịu, nhưng Hàn Nghệ lại rất càm kích nàng, bởi nàng đã nhắc nhở Hàn Nghệ.
.Kịch nói tuy mới xuất hiện mấy ngày, nhưng quá hot, vượt xa với tưởng tượng của hắn. Mà kịch nói không đơn giản là mấy người lên diễn là được, muốn tiếp tục kéo dài thì cần rất nhiều nhân lực và vật lực. Nhưng mà với quy mô hiện tại của Phượng Phi Lâu rất khó để chèo chống được cho kịch nói trở nên ngày càng hot.
.Giống như nói, nếu như hai quan viên ngang cấp đồng thời mời đoàn kịch của Phượng Phi Lâu đến phủ của bọn họ biểu diễn. Thì bọn họ phải làm thế nào? Bên nào bọn họ cũng không thể đắc tội.
.Còn nữa, Trường An nhiều phu nhân quý tộc như vậy, đây là một đoàn thể không thể bỏ qua, đủ loại giáo huấn nói cho Hàn Nghệ, đắc tội với một nữ giới nguy hiểm hơn rất nhiều với đắc tội với một nam giới.
.Cái này tuyệt không phải là một vấn đề nhỏ, Hàn Nghệ nhất định phải thận trọng đối đãi, giải quyết càng sớm càng tốt.
.Cho nên, Hàn Nghệ cho rằng Phượng Phi Lâu cần phải nhanh chóng mở rộng quy mô, bằng không sẽ sinh ra phiền phức lớn.
.Lúc quay về tới ngõ Bắc, Hàn Nghệ chợt cảm thấy không quen. Bởi những ngày này ngõ Bắc náo nhiệt chưa từng có. Nhưng hôm nay ngõ Bắc vắng ngắt, nhà nhà người người đều đóng cửa. Thỉnh thoảng nhìn thấy mấy đứa trẻ con lén lút đi từ bên trong ra.
.Dù sao đây cũng là nơi bướm hoa. Hơn nữa ngõ Bắc lại là một số hộ cá thể sử dùng hình thức gia đình. Mỗi hộ chỉ có hai cô kỹ nữ, nhiều lắm cũng không vượt quá ba người. Khác biệt rất nhiều so với sự cởi mở của thanh lâu chiếu trên ti vi. Tất cả hoạt động đều tiến hành ở trong nhà, vì thế bất cứ lúc nào cũng rất yên tĩnh.
.Xem ra hiện tượng náo nhiệt của mấy ngày này chỉ là biểu hiện bề ngoài. Nếu như những hộ cá thể ở đây muốn thay đổi triệt để thanh danh của ngõ Bắc thì rất khó.
.- Hàn đại ca, sao huynh không đi nữa.
.Hùng Đệ thấy Hàn Nghệ đột nhiên dừng lại không đi, tò mò hỏi.
.Hàn Nghệ ngẩn ra, đáp một tiếng, ba người tiếp tục đi về phía Phượng Phi Lâu.
.- Tiểu Nghệ ca, Tiểu Mập, Tiểu Dã, các người về rồi.
.Vừa vào tới cửa, đúng lúc gặp Trà Ngũ.
.Hàn Nghệ ừ một tiếng, bỗng nhiên như nhớ tới gì đó, vội vàng hỏi nói: - Tang Mộc bọn họ đã về chưa?
.Trà Ngũ ồ một tiếng, nói: - Tang Mộc bọn họ về lâu rồi, bây giờ đang ở trong lầu tập luyện cùng Mộng Nhi bọn họ. Có điều nhìn bọn họ có vẻ không vui.
.Bị người truy sát khắp phố còn vui được sao. Hàn Nghệ nghe thấy Tang Mộc bọn họ về nhà an toàn, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lại nói: - Đúng rồi, chẳng phải ta cho bọn họ nghỉ một ngày sao? Sao Mộng Nhi bọn họ lại đi tập luyện rồi?
.Trà Ngũ nói: - Nhưng bọn họ không cảm thấy mệt, ăn cơm trưa xong thấy nhàm chán. Vì thế đi vào trong lầu tập luyện.
.Sáng tác và thành tích hỗ trợ lẫn nhau, giống như Mộng Nhi bọn họ trước đây. Chơi một ngày đàn cũng không có mấy người xem. Càng về sau bọn họ không còn hứng thú chơi đàn nữa.
.Hiện giờ kịch nói này thành công chưa từng có. Bọn họ dĩ nhiên là rất hứng thú với kịch nói. Bắt đầu biết không thỏa mãn với bản thân, hiểu được đã giỏi thì còn phải giỏi hơn nữa. Bởi bọn họ sợ mất đi những tiếng vỗ tay. Điều này rất bình thường, vì thế bọn họ không những hưởng thụ mà còn đưa ra yêu cầu nghiêm khắc với bản thân. Không cần Hàn Nghệ đứng bên thúc giục.
.Hàn Nghệ đương nhiên là hiểu được tâm tư của bọn họ, lại hỏi: - Lưu tỷ đâu?
.Trà Ngũ nói: - Hai ngày gần đây Lưu tỷ thường đi ra ngoài. Vừa ăn cơm xong lại đi rồi.
.Hàn Nghệ biết rằng Lưu Nga phải đi bàn chuyện làm ăn, gật gật đầu, nó: - Đã như vậy thì chúng ta cũng qua xem xem.
.Mấy người lại đến Phượng Phi Lâu. Lúc này Mộng Nhi, Mộng Đình và đám người Tang Mộc đang tập luyện ở bên trên, đều hết sức tập trung tinh thần. Đến Hàn Nghệ bọn họ tới cũng không biết.
.Hùng Đệ nói: - Hàn đại ca, đệ cùng Tiểu Dã đi giúp Mộng nhi tỷ tỷ bọn họ tập luyện.
.Hàn Nghệ cười nói: - Các đệ đi đi.
.Hắn tìm một vị trí ở giữa ngồi xuống. Chỉ vào vị trí bên cạnh nói với Trà Ngũ:
.- Ngươi cũng ngồi đi.
.- Vâng..
Bạn cần đăng nhập để bình luận