Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 449: Kiên trì kiên trì.

.Việc cạnh tranh này, là một cây làm chẳng nên non, vốn dĩ những người không chê chuyện lớn vẫn đang chờ xem chuyện hay, nhưng nào đâu biết rằng, vừa mới bắt đầu hai chợ đã chiếm luôn dược thế thượng phong tuyệt đối, đánh cho ngõ Bắc cũng phải cam chịu, ngay cả người của Phượng Phi Lâu cũng ham rẻ, chạy đến hai chợ mua đồ.
.Hơn nữa ngày càng nhiều người phía sau giúp đỡ, rất nhiều nhân sĩ quý tộc thấy Hàn Nghệ không vừa mắt, vì vậy đều bảo các con mình đến hai chợ đi dạo, trợ uy cho hai chợ.
.Cứ như vậy, người của hai chợ càng ngày càng nhiều, rất nhiều quý tộc không cần mua sắm đều chạy tới hai chợ vui chơi nhảy múa, thậm chí còn khiến buôn bán của toàn bộ Bình Khang Lý, ngõ Trung, ngõ Nam phải chịu đả kích to lớn.
.Dường như, thắng bại đã định.
.Ngõ Bắc.
.Buổi sáng một ngày, ngõ Bắc cuối cùng cũng nghênh đón vài vị khách, tuy nhiên dường như người đến không phải là kẻ tốt, bởi vì bọn họ đều là mặc quan phục Hộ bộ.
.- Các vị khách quan, mời vào xem.
.Cũng không biết có phải là do các nhân viên của cửa hàng gạo Tiền gia đều quá khát khao hay không, trực tiếp không để ý đến quan phục, xông lên chuẩn bị tiếp khách.
.Đi đầu là một người mặc quan phục màu xanh, kêu: - Đi, gọi chủ quán của các ngươi ra.
.- Ai ôi, đây không phải là Tào tuần quan sao?
.Tiền Đại Phương hôm nay đến ngõ Bắc, đang chuẩn bị sai người thu dọn một chút, bất cứ lúc nào cũng có thể đóng cửa hàng, còn chưa tới kịp dặn nhân viên, thì Tào Tuân của Hộ bộ đã đến rồi. Trong lòng ông ta cũng vô cùng bồn chồn, chắp tay thi lễ, lại hỏi: - Không biết Tào tuần đại giá đến đây có chuyện gì chỉ bảo?
.Tuần quan là tên gọi của một chức quan trong Hộ bộ, chuyên ra ngoài tuần tra, trong đó bao gồm cả thu hoạch lương thực, hàng hóa thị trường...
.Tào Tuân cao ngạo nói: - Hôm nay có người đến Hộ bộ chúng ta cáo trạng, nói cửa hàng ở ngõ Bắc lừa gạt, ăn xén nguyên vật liệu. Vì vậy ta nhận lệnh Thị lang đến đây điều tra rõ chân tướng.
.Tiền Đại Phương nghe xong, khuôn mặt méo xẹo, nói: - Tào tuần quan, ngài cũng biết ta đấy, lương thực Tiền gia nổi danh là hảo hạng, chưa bao giờ trải qua việc này.
.- Ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc, chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản chúng ta thi hành công vụ sao? Tào Tuân lấy uy quan ra hỏi.
.- Không dám. Không không dám.
.Tiền Đại Phương cả người giống như sắp ngất xỉu, ủ rũ, không phải ông ta có tật giật mình, chỉ có điều ông ta hiểu được, chuyện này nhất định do hai chợ giở trò quỷ. Nói cách khác, ngõ Bắc bại cục đã định, không còn khả năng xoay người nữa rồi, bởi vì Hộ bộ đã đứng bên hai chợ.
.Tào Tuân cất cao giọng nói: - Tra từng nhà cho ta, quyết không bỏ qua dấu vết nào.
.- Tuân mệnh.
.Mấy tên thủ hạ lập tức nhằm vào ngõ Bắc, chuẩn bị kiểm tra toàn diện.
.Tuy rằng ngõ Bắc là thị trường đầu tiên do tư nhân mở ra, có thể không chịu quản lý trực tiếp của triều đình, nhưng nếu ngươi phạm pháp, vậy thì triều đình vẫn sẽ can thiệp vào, đây là điều không thể nghi ngờ.
.Kỳ thật từ lúc mới bắt đầu, hộ Bộ từng có ý muốn dùng cho ngõ Bắc mọt uy thế phủ đầu, nhưng lại bị Cao Lý Hành ngăn trở. Bây giờ tình hình đã khác, có người chạy tới Hộ bộ cáo trạng, Hộ bộ đến tra chính là danh chính ngôn thuận.
.Không lâu sau, các ông chủ cửa hàng đều đi ra, châu đầu ghé tai, lắc đầu thở dài.
.- Sao lại thế này?
.Lúc này, có hai người ra khỏi Phượng Phi Lâu, chính là Hàn Nghệ và Trà Ngũ.
.Tào Tuân liếc mắt nhìn, nói: - Ngươi là?
.Hàn Nghệ chắp tay, nói: - Tại hạ chính là Hoàng gia Đặc phái sứ.
.Nhìn coi như tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, lời nói ra cũng khiến người sợ hãi.
.Tào Tuân xấu hổ thi lễ một cái, nói: - Tại hạ là tuần quan Hộ bộ Tào Tuân, bái kiến Hoàng gia Đặc phái sứ.
.Dù sao chức quan cũng kém quá xa.
.- Không dám, không dám.
.Biểu hiện của Hàn Nghệ vẫn vô cùng khiêm tốn, nói:
.- Không biết Tào tuần quan tới đây muốn làm gì?
.Tào Tuân lại giải thích với Hàn Nghệ một lần nữa, đương nhiên, giọng điệu dịu đi nhiều.
.Hàn Nghệ khó xử nói: - Tào tuần quan, ta thấy việc này tám phần là vu cáo, ngươi xem chúng ta ở đây đến cả một vị khách cũng không có, tại sao lại có người nói là lừa gạt?
.Tào Tuân gật đầu nói: - Đúng, hạ quan cũng cho là như vậy, chỉ là có người bẩm báo với Hộ bộ, chúng ta cũng không còn cách nào, kính xin đặc phái sứ thứ lỗi.
.Dù sao làm quan cũng nhiều năm, mấy lời cần thể diện vẫn phải nói.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy có thể dàn xếp một chút hay không?
.Tào Tuân làm ra vẻ mặt còn đau khổ hơn cả Hàn Nghệ, nói: - Hạ quan cũng chỉ phụng mệnh làm việc.
.- Như vậy à!
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Vậy được rồi, nhưng ngõ Bắc chúng ta vẫn luôn tuân thủ theo pháp luật của triều đình, không dám vi phạm.
.Tào Tuân cười nói: - Hạ quan cũng cho rằng như vậy.
.Đây thật đúng là một nhân tài! Hàn Nghệ cười thầm trong lòng, gật đầu, cũng không để ý nữa, liếc mắt nhìn Tiền Đại Phương bọn họ, nói: - Xin lỗi, ta không thể tiếp tục tiếp chuyện được nữa rồi.
.- Xin cứ tự nhiên.
.Hàn Nghệ hơi chắp tay, sau đó đi đến cửa hàng của Tiền Đại Phương.
.Đám người Tiền Đại Phương đều mang vẻ mặt quái dị chào hỏi Hàn Nghệ, nhưng cũng chỉ chào hỏi mà thôi.
.Hàn Nghệ thu hết vào trong mắt, nhưng miệng lại nói: - Các vị xin cứ yên tâm, ta ở đây xem xem, chỉ cần các ngươi không phạm pháp, ai cũng không thể đổ oan cho các ngươi.
.Đám người Tào Tiền Phương nghĩ thầm rằng, ngươi ở đây ba hoa mấy thứ này là có ý gì, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy hiện giờ đến một vị khách cũng không thấy à?
.Kỳ thật bọn họ đều trách Hàn Nghệ, bởi vì lần này xung đột bọn họ là người bị hại, mà Hàn Nghệ là chủ nhân ngõ Bắc, thậm chí ngay cả một chút phản ứng cũng không có, nếu không phải Hộ bộ tới lúc này, phỏng chừng hắn còn không đi ra.
.Đây là một biểu hiện của hành vi không chịu trách nhiệm.
.Khiến đám người Tiền Đại Phương cảm thấy vô cùng thất vọng.
.Triệu Tứ Giáp nói: - Đó là đương nhiên, chúng ta tuy chỉ là thương gia, nhưng buôn bán quang minh lỗi lạc, không có gì phải sợ hãi.
.- Đúng vậy, đúng vậy.
.Hàn Nghệ gật đầu, lại nói: - Các vị, hiện tại tuy rằng không có khách hàng.
.Tiền Đại Phương nhịn không nổi nữa, nói: - Là một người khách cũng không có.
.- Đúng.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng các ngươi ngàn vạn lần không cần sợ hãi, không gạt các ngươi, vừa lúc bắt đầu ta còn sợ, cho rằng bọn họ sẽ làm biện pháp gì, không nghĩ rằng đều là những chiêu chúng ta chơi dư lại, loại phương pháp ỷ vốn đả thương người khác, hoàn toàn không tồn tại lâu dài được, chỉ cần chúng ta kiên trì, thắng lợi tất thuộc về chúng ta. Cùng lắm thì ta miễn cho các ngươi nửa tháng tiền thuê.
.Còn miễn cho chúng ta nửa tháng tiền thuê nữa cơ đấy, ta còn muốn lấy hết tiền thuê về.
.Tiền Đại Phương không thể tin nổi, nói: - Hàn tiểu ca, đây là biện pháp của ngươi?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng vậy! Ta dám cam đoan, nếu bọn họ giảm giá vượt qua một tháng, ta --- sẽ trả lại toàn bộ tiền thuê cho các ngươi.
.Vậy thì chính là sẽ không trả lại tiền thuê cho chúng ta rồi!
.Tiền Đại Phương hơi tức giận, nói: - Hàn tiểu ca, ngươi nói thì thật nhẹ nhàng, nhưng ngươi đã từng suy nghĩ cho chúng ta hay chưa, hiện nay hai chợ vẫn buộc chúng ta phải chọn một trong hai, ngươi có thể chống đỡ một tháng, nhưng chúng ta không thể chống đỡ lâu như vậy.
.Hàn Nghệ tận tình khuyên bảo, nói: - Kiên trì kiên trì mà, rồi sẽ có biện pháp.
.Những lãnh đạo ở hiện đại đều nói câu như vậy, hơn nữa đứng nói chuyện không đau thắt lưng.
.Tiền Đại Phương không phản bác lại được.
.Đám người Triệu Tứ Giáp cũng yên lặng, thái độ này của Hàn Nghệ làm cho bọn họ hoàn toàn mất đi tin tưởng với hắn.
.Hàn Nghệ quét mắt qua, nói: - Các vị, cho dù đối phương không giảm giá, bọn họ vẫn có thể buộc các ngươi phải chọn một trong hai. Nếu các ngươi có thể kiên trì đứng ở bên ta, như vậy thì mánh khóe của bọn họ sẽ không thực hiện được. Các ngươi có thấy Lạp Mỗ tiên sinh không hề phiền não vì chuyện này dù chỉ một chút chưa.
.Nếu như chỗ các ngươi không có ngày phụ nữ, không có ngõ Trung và ngõ Nam, ngươi thấy Lạp Mỗ có thể đứng bên này các ngươi hay không, ngươi chỉ có một chút bản lĩnh ấy, còn cái gì mà Hoàng gia Đặc phái sứ, quan viên Hộ bộ tới cửa tra xét, ngươi vẫn cho bọn họ tra, đứng bên ngươi nhất định sẽ chết.
.Đám người Tiền Đại Phương cười gật đầu, nhưng không nói lời nào. Trong lòng dường như đã có suy tính.
.Hàn Nghệ vẫn tương đối giữ chữ tín, đứng ở đây giám sát, lại vừa tìm một ít đề tài để tán gẫu.
.Một canh giờ trôi qua, người của Hộ bộ kiểm tra xong, tỏ vẻ không có vấn đề gì. Kỳ thật Hàn Nghệ từ lúc mở chợ cho đến nay, ở phương diện chất lượng đều vô cùng nghiêm ngặt, thường thường phái người đi kiểm tra. Bởi vì hắn dù sao cũng là người từ hiện đại đến, đối với những điều này rất mẫn cảm, hắn rất ghét hàng nhái. Cũng may thương nhân ở đây tương đối có lương tâm, chuyện thừa thiếu cân, tuy rằng không nói không có, nhưng ít ra ăn sẽ không chết người, ít nhất dân chúng Đại Đường không cần chạy tới Ba Tư mua lương thực, đưa tiền còn bị người khác khinh bỉ, bởi vậy có thể thấy được, thời gian trôi đi, chưa chắc đã là đại diện cho sự tiến bộ, cũng có thể là thụt lùi.
.Tào Tuân tới đây cũng không phải là kiểm tra cái gì, đơn giản mà nói, chính là ném đá xuống giếng. Gã nói một tiếng xin lỗi với Hàn Nghệ, sau đó mang theo người rời khỏi.
.Hàn Nghệ cũng trở về Phượng Phi Lâu.
.- Thật sự là buồn cười, Hộ bộ bọn họ rõ ràng đã nói ai cũng không giúp, nhưng hiện tại lại đến đây kiểm tra chúng ta, đây rõ ràng là giúp hai chợ.
.Lưu Nga sau khi nghe được việc này, không khỏi tức giận.
.Tang Mộc nói:
.- Ân công, việc này nếu triều đình ra mặt, sẽ không xảy ra biến cố gì chứ?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đương nhiên sẽ không, chuyện này đối với chúng ta là một tin tốt, hiện giờ bọn họ đang hướng về hai chợ, như vậy đến khi chúng ta phản kích bọn họ đã không dễ nói chuyện rồi, nói thật, ta vô cùng vui mừng khi nhìn thấy tất cả.
.Lưu Nga nói: - Nhưng Hàn tiểu ca, ngươi định kiên nhẫn đến khi nào đây? Hiện giờ người của Hộ bộ đã tới, khiến cho người ta cảm thấy chính là tường đã đổ mọi người còn đẩy thêm. Đám người Tiền Đại Phương e rằng sẽ kiên quyết lựa chọn hai chợ, nếu chúng ta không ra tay, chỉ sợ đến lúc đó sẽ muộn.
.- Tỷ gấp cái gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chính là ta muốn đám người Tiền Đại Phương kiên quyết lựa chọn hai chợ.
.Lưu Nga sửng sốt, không thể hiểu nổi nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Sự việc đơn giản hơn so với các ngươi nghĩ nhiều. Kỳ thật lúc này, Hành hội hai chợ có thể đã tạo áp lực với đám người Tiền Đại Phương, muốn chấm dứt trận đấu này sớm, nhưng bọn họ không làm vậy, nếu như ta đoán không sai, bọn họ đang chờ Tiền Đại Phương chủ động đi cầu bọn họ. Mà sở dĩ bọn họ phải làm như vậy, có lẽ là muốn mượn cơ hội chèn ép nhuệ khí của đám Tiền Đại Phương.
.Tang Mộc cau mày nói: - Ân công, lời của người có ý gì? Đám người Tiền Đại Phương đóng cửa cửa hàng ở ngõ Bắc, bọn họ nên hài lòng chứ?
.- Hài lòng? Ở trong lòng thương nhân, vốn không có hài lòng.
.Hàn Nghệ trong lòng đã có dự tính, cười nói: - Dù như thế nào, bọn họ hiện tại cũng đã lấy vốn đả thương người, bởi vì đối với thương nhân, không kiếm được tiền chính là thua thiệt, mà tất cả những thứ này đều do đám người Tiền Đại Phương do dự mà dẫn tới. Mặt khác, trong bọn họ còn rất nhiều người là đối thủ cạnh tranh của Tiền Đại Phương, đây chính là một cơ hột tốt, bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp làm đám Tiền Đại Phương tổn thất. Chớ nhìn bề ngoài bọn họ đồng lòng, nhưng kỳ thật trong lòng mỗi người đều có tính toán của riêng mình. Dù sao theo bọn họ, thắng bại đã định, nên khi phân chia thành quả thắng lợi, bọn họ cũng sẽ không tới tìm chúng ta đòi tiền, chỉ hỏi tới đám người Tiền Đại Phương, trò hay này mới chỉ bắt đầu thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận