Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 450: Nội bộ tương tàn

.Đám người Tiền Đại Phương nhìn nhau một cái. Bọn họ đều biết Cố Ngôn Thương làm như vậy. Đơn giản là cho bọn họ một lối thoát. Đồng thời cũng là nể mặt Ngụy Thanh vài phần. Xoa dịu một chút mâu thuẫn giữa mọi người.
.- Chuyện này nên như vậy. Ta không có vấn đề gì.
.Triệu Tứ Giáp nghĩ thầm rằng, dù sao cũng đã mất hết mặt rồi còn quan tâm đến bữa cơm thể diện này sao.
.Đám người Đậu Nghĩa đều gật đầu đồng ý.
.Tiền Đại Phương có chút không muốn. Quan trọng là thể diện, nhưng nhìn thấy Đậu Nghĩa bọn họ đồng ý rồi cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
.Cố Ngôn Thương cười nói: - Vậy thì cứ như thế đi.
.Sau khi hội nghị kết thúc, Tiền Đại Phương liền đứng lên rời đi. Đám người Triệu Tứ Giáp cũng cảm thấy hôm nay quá mất mặt, cúi đầu rời đi.
.Sau khi bọn họ đi, đám người Ngụy Thanh vây quanh Cố Ngôn Thương.
.- Cố tổng hành. Chuyện này chúng ta đã nói trước rồi. Sao ông lại dễ dàng cho bọn họ vậy. Lần này tổn thất của chúng ta không nhỏ a.
.- Ta muốn ăn bữa cơm đó của bọn họ làm gì. Ta chưa nghèo đến mức không ăn nỏi bữa cơm đó.
.- Nhưng chuyện này cũng không thể dễ dàng cho bọn họ như vậy được.
.Dù sao cũng là mồm năm miệng mười, thể hiện sự bất mãn với hành vi của Cố Ngôn Thương.
.Thì ra là bọn họ đã sớm thương lượng chuyện này rồi. Chuyện này vốn do Tiền Đại Phương bọn họ mà ra, lý nên do bọn họ đứng ra chịu.
.Cố Ngôn Thương khua tay, cười khổ nói: - Các vị chớ có vội. Để ta giải thích một câu.
.Đám người Ngụy Thanh lập tức quay ra nhìn ông ta.
.Cố Ngôn Thương nói:
.- Đêm qua ta đã suy nghĩ cả đêm. Cảm thấy hiện giờ còn chưa phải lúc nói chuyện này. Hiện giờ ngõ Bắc còn chưa đóng cửa hoàn toàn. Nếu như là cho bọn họ nóng giận, bọn họ sẽ chó cùng rứt giậu, đầu nhập vào ngõ Bắc. Vậy thì bọn ta chẳng phải là đã uổng công sao, mất nhiều hơn được a. Lúc nãy các người cũng nhìn thấy rồi. Với thái độ của Tiền Đại Phương nếu tiếp tục nói chỉ làm cho sự tình trở nên không thể xoay chuyển được. Như vậy thì gay to, ta không thể không nói như vậy.
.Nói tới đây ông ta ngừng một chút, nói: - Nhưng mọi người cũng yên tâm. Đợi sau khi ngõ Bắc đóng cửa hoàn toàn. Ta sẽ nghĩ cách giúp các người bù đắp lại tổn thất này.
.Trong lòng ông ta có một cái bàn tính. Nếu như để cho Tiền Đại Phương bọn họ quay về như vậy, vậy thì sự tình sẽ giải quyết xong, không có chuyện gì của ông ta nữa. Nhưng đây là chuyện ông ta không muốn nhìn thấy nhất. Vì thế lúc Ngụy Thanh nhắc tới muốn Tiền Đại Phương bọn họ cùng chia sẻ tổn thất ông ta liền đồng ý ngay.
.Nhưng trong lòng ông ta không phải là chỉ tham chỗ tiền đó. Mà là hy vọng có cái tiếp sau. Nếu như ép Tiền Đại Phương bọn họ quá, phỏng chừng chuyện này sẽ thất bại. Vậy ông ta là lão đại, trách nhiệm nay tất nhiên thuộc về ông ta. Như vậy sẽ làm cho ông ta mất đi lực kêu gọi. Cho dù có ép buộc được Tiền Đại Phương bọn họ đồng ý. Vậy thì Tiền Đại Phương bọn họ chắc chắn sẽ thù ông ta. Hơn nữa chuyện này cũng kết thúc rồi. Như vậy cũng không được, thế lực của Tiền Đại Phương bọn họ là không thể xem thường. Ông ta còn cho Tiền Đại Phương bọn họ một chút lợi ích. Kêu bọn họ ủng hộ mình. Nhưng đồng thời ông ta nhất định phải khơi mào tranh đấu giữa Ngụy Thanh và Tiền Đại Phương bọn họ. Như vậy hai bên đều muốn cầu cạnh ông ta. Như vậy địa vị của ông ta dĩ nhiên là không thể lay động.
.Đám người Ngụy Thanh nghe vậy, dường như cũng đúng. Nhưng đến lúc đó đừng có không gặp may, rước họa vào thân. Nói: - Cố tổng hành. Đây là do ông nói. Ông đừng có nói lời mà không giữ lời.
.Cố Ngôn Thương cười nói: - Đương nhiên. Ta thân là tổng hành dĩ nhiên là phải suy nghĩ cho mọi người.
.Bên kia, đám người Tiền Đại Phương ra khỏi Cố gia liền đến nhà Đậu Nghĩa. Chuyện này đến quá bất ngờ, bọn họ cũng phải bàn bạc cho kỹ.
.- Không thể ngờ rằng tên tiểu nhân Ngụy Thanh đó dám kêu chúng ta cùng chia sẻ tổn thất. Đúng là quá đáng ghét. Ngụy Thanh gã là cái thứ gì, lúc lão tử biết làm kinh doanh còn chưa biết gã đang ở đâu.
.Tiền Đại Phương buồn bực khó chịu. Ngươi muốn ông ta đưa tiền này ra, còn khó chịu hơn việc ngươi giết ông ta đi. Vừa mới ngồi xuống đã chửi ầm lên.
.Triệu Tứ Giáp cũng thấy buồn bực nói: - Không thể ngờ được bọn họ lại làm như vậy. Đúng là quá bỉ ổi.
.Đậu Nghĩa nói: - Được rồi, được rồi. Cố tổng hành sẽ không để cho bọn họ làm bừa đâu. Cho dù thế nào, bữa cơm này thế nào cũng phải mời. Bằng không ngày tháng sau này của chúng ta ở hai chợ sẽ gian nan hơn.
.Bạnh Vạn Kim nói: - Đậu lão, không phải ông nghĩ tốt quá đấy chứ. Ta thấy chuyện này không phải một bữa cơm có thể giải quyết được. Ông không nhìn thấy sắc mặt của bọn họ sao? Đều coi chúng ta là kẻ thù. Cho dù thế nào những ngày tháng sau này của chúng ta chắc chắn sẽ gian nan hơn.
.- Vạn Kim nói không sai.
.Tiền Đại Phương liên tục gật đầu nói: - Sớm biết như vậy ta đã ở lại ngõ Bắc rồi.
.Cổ Phú Quý cười nói: - Vậy ông nỡ bỏ cửa tiệm trong chợ Tây không? Ngõ Bắc dù sao cũng quá nhỏ. Hơn nữa chợ tây nổi danh đã lâu. Thương nhân Tây Vực đều tới chợ tây mua hàng. Vì một ngõ Bắc mà bỏ đi hai chợ không quá đáng giá a.
.Triệu Tứ Giáp cũng nói:
.- Cho dù ông đồng ý quay về. Vậy thì ông sẽ nói với Hàn Nghệ thế nào? Đều là chúng ta tự đóng cửa rồi phái người đi nói với hắn. Nói cho cùng, lúc chúng ta ở ngõ Bắc Hàn tiểu ca cũng tận tâm tận lực giúp chúng ta kiếm tiền. Chuyện này cũng không thể trách hắn. Hiện giờ chúng ta làm như vậy, trong lòng hắn nhất định cũng rất tức giận.
.Bành Vạn Kim nói: - Bây giờ chúng ta nên đoàn kết lại. Bằng không đến lúc chúng ta bị bọn họ nuốt cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
.Mấy người đều gật đầu.
.Cùng với việc đám người Tiền Đại Phương sẽ đóng cửa các cửa tiệm ở ngõ Bắc. Biểu thị cho trận chiến này cũng kết thúc rồi. Ngay mai hai chợ sẽ nâng giá các mặt hàng lên. Loại giá cả này bán ra thực sự là không chịu nổi.
.Dĩ nhiên cũng không ít người cảm thấy thương xót cho ngõ Bắc.
.Phượng Phi Lâu.
.Lưu Nga thở dài nói: - Đây đúng là tường đổ mọi người đẩy thêm. Ngươi nhìn đám người Tiền Đại Phương xem, chạy còn nhanh hơn cả thỏ.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, nói: - Chuyện này không thể trách được bọn họ. Bọn họ mới là người bị hại lớn nhất. Chúng ta làm như vậy bọn họ có thể không đi sao?
.Lưu Nga gật gật đầu nói: - Chuyện này ta cũng biết. Nhưng chỉ cảm thấy lòng người dễ đổi thay a.
.Hàn Nghệ cười nói: - Lưu tỷ, tỷ dù sao cũng không nên nghĩ như vậy. Căn cứ những thống kê không thành văn, chỉ cần dễ dàng xúc động, liền chứng minh là con người đã bước vào tuổi già rồi.
.Lưu Nga nghe vậy lập tức trợn mắt lên lườm Hàn Nghệ một cái.
.Hàn Nghệ lại hướng về phía Tang Mộc nói: - Tang Mộc, tiền ta kêu ngươi chuẩn bị thế nào rồi?
.Tang Mộc nói:
.- Đã chuẩn bị xong rồi. Kỳ thực hai chợ làm như vậy tạm thời không ảnh hưởng gì tới việc kinh doanh của chúng ta.
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.- Tiểu Nghệ ca, tiểu Nghệ ca. Tăng rồi! Tăng rồi! Sáng sớm hôm nay hai chợ đều tăng giá rồi.
.Trà Ngũ bước nhanh vào trong phòng nói.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ cười, nói: - Xem ra bọn họ cũng không chịu nổi rồi.
.Lưu Nga bên cạnh nói: - Vậy ngươi dự định khi nào ra tay?
.Hàn Nghệ còn chưa kịp nói, người làm lại chạy vào báo.- Tiểu Nghệ ca, Từ Cửu bên ngoài cầu kiến.
.- Mau mau mời vào.
.Hàn Nghệ vội vàng nói.
.Chỉ chốt lát sau, Từ Cửu đã bước vào. Hàn Nghệ nhiệt tình nghênh đón, nói: - Từ Cửu thúc, đã lâu không gặp, mau mau mời ngồi.
.Từ Cửu chắp tay, ngồi xuống, còn không kịp uống trà liền nói:
.- Hàn tiểu ca! Chuyện ngươi bảo ta nghe ngóng ta đã dò hỏi rõ ràng rồi. Hiện giờ bọn họ đang liên kết các cửa hàng lại. Ba ngày sau sẽ ký hiệp ước, hạn chế thương nhân của hai chợ tới ngõ Bắc kinh doanh.
.- Ba ngày sau? Hàn Nghệ cười nói: - Như vậy còn nhiều hơn so với dự tính của ta. Xem ra bọn họ cho rằng phần thắng đã nằm trong tầm tay rồi. Nói rồi, hắn vươn vai, nói: - Phải làm rùa rụt đầu lâu như vậy. Cũng đã đến lúc nên cho bọn họ biết thủ đoạn của Hàn mỗ rồi.
.Canh ba đêm đó.
.Trong Phượng Phi Lâu. Bỗng nhiên thắp nến lên. Mơ hồ có thể thấy bóng người bên trong.
.Chỉ thấy bên trong có năm sáu vị phụ nữ trung niên ngồi. Trong đó có ba gồm cả Tào Tú.
.Những phụ nữ này chính là các giả mẫu của ngõ trung và ngõ nam.
.Một lát sau Hàn Nghệ bước vào, chắp tay chào mọi người, cười nói: - Không biết các vị đã chuẩn bị xong chưa?
.Giả tứ mẫu kích động không ngừng cười lên ha hả, nói: - Chúng ta đều không đợi được nữa rồi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Rất tốt, sau lần này Bình Khang Lý chúng ta sẽ trở thành thị trường nóng bỏng nhất của Trường An. Vận mệnh của Trường An cũng sẽ vì chúng ta mà thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận