Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 544: Mở màn

.Kỳ thật theo quy củ Nguyên gia, Nguyên Liệt Hổ không có tư cách tiến vào phòng nghị sự, nói cách khác người đang ngồi đây, đều là bề trên của Nguyên Triết, nhưng y lại không có chút nào không kiên nhẫn, đều hướng các vị bề trên thi lễ từng người một.
.Nguyên Hi cười nói:
.- Triết nhi, mấy năm này thật sự là vất vả cho ngươi vì gia tộc chạy ngược chạy xuôi.
.Nguyên Triết nói:
.- Đại gia gia nói quá lời, đây chỉ là bổn phận cháu, nói gì vất vả.
.- Tốt tốt tốt!
.Nguyên Hi gật gật đầu, giơ tay ra hiệu nói:
.- Ngươi ngồi đi.
.- Cảm ơn.
.Nguyên Triết ngồi ở bên Nguyên Mẫu Đơn..
.Nguyên Hi cười nói:
.- Triết nhi, ngươi vừa mới về Trường An không lâu, có nắm rõ tình thế trong Trường An?
.Nguyên Triết đáp:
.- Kỳ thật trên đường cháu đã hiểu rất rõ ràng, bởi vì rất nhiều thương nhân qua lại đều đang đàm luận ngõ Bắc và Hàn Nghệ.
.- Vậy sao?
.Nguyên Hi ha hả cười, hỏi:
.- Vậy ngươi có cách nhìn gì với việc này?
.Trên khuôn mặt bình thường của Nguyên Triết lộ sắc thái sáng ngời, nói:
.- Cháu cho rằng hành động một năm qua của Hàn Nghệ này, có uy hiếp trí mạng đối với Nguyên gia chúng ta.
.- Chỉ giáo cho?
.Nguyên Hi cau mày nói.
.Nguyên Triết lí giải:
.- Mặc kệ mua bán Nguyên gia chúng ta lớn cỡ nào, cũng cần con đường xuất hàng, mà từ trước tới nay chợ luôn là nguồn tiêu thụ hàng chính của chúng ta và các thương nhân, nếu chợ bị người khác khống chế, vậy Nguyên gia ta phải dựa vào người khác, hành động trước mắt của Hàn Nghệ, vốn dĩ không phải đang kiếm tiền mà là tìm cách khống chế chợ, một khi hắn nắm quyền khống chế, tất cả thương nhân phải dựa vào hắn mà sống, cho dù là Nguyên gia ta cũng phải sống dưới quy củ hắn đặt ra, bây giờ ngõ Bắc càng làm càng lớn, đây không phải là tin tốt cho Nguyên gia ta.
.Không ít người nghe được đều liên tiếp gật đầu.
.Nguyên Mẫu Đơn liếc mắt nhìn Nguyên Tựu một cái, bởi vì này lời nói Nguyên Tựu lúc trước cũng nói với nàng, còn người sau thì giận dỗi nhìn nàng một cái.
.Lời nói Nguyên Triết xoay chuyển, nói:
.- Tuy nhiên, Hàn Nghệ cũng tạo một cơ hội tuyệt vời cho Nguyên gia.
.Nguyên Hi hỏi:
.- Cơ hội tuyệt vời gì?
.Nguyên Triết cười nói:
.- Trước kia chỉ có hai chợ, hơn nữa đều là trong tay triều đình đấy, nhưng sự xuất hiện của Hàn Nghệ, phá vỡ quy định này. Nếu Hàn Nghệ có thể xây dựng chợ, Nguyên gia chúng ta đây cũng có thể, hơn nữa có tư cách so với Hàn Nghệ hơn, chợ Nguyên gia chúng ta mặc dù không có bất kỳ thương nhân tham gia vào, chỉ dựa vào Nguyên gia chúng ta mua bán. Cũng đủ để chống đỡ. Mặt khác, ta vẫn cho rằng Nguyên gia chúng ta lý nên có một cái chợ thuộc về mình, bởi vì loại chợ trước kia, không đủ để gia tăng địa vị Nguyên gia ta trong giới thương nhân, bởi vì bọn họ không cần dựa vào chúng ta, nhưng nếu Nguyên gia xây dựng chợ, như vậy chúng ta có thể tăng cường ảnh hưởng của Nguyên gia trong giới thương nhân, sáng lập ra một bộ quy củ thuộc về Nguyên gia, từ đó khiến Nguyên gia ta trở thành kẻ đứng đầu giới thương nhân.
.Nói tới đây, y cười. Nói:
.- Nếu chợ chúng ta thành công, như vậy liền dự báo ngõ Bắc của Hàn Nghệ đã thất bại, một công đôi việc.
.Nguyên Tựu hừ nói:
.- Ngươi nói thì dễ dàng, Hàn Nghệ sở dĩ có thể ở khai trương chợ ở ngõ Bắc, đó là bởi vì vị trí Bình Khang Lý cực kỳ đặc thù, ngươi muốn xây chợ ở nơi khác, gần như là không thể nào.
.Nguyên Triết vuốt cằm nói:
.- Thúc thúc nói rất đúng, nhưng thúc thúc dường như cũng quên, lúc trước Hàn Nghệ khi khai trương chợ ở ngõ Bắc, tất cả đại thần trong triều gần như đều phản đối. Là Bệ hạ cực lực ủng hộ Hàn Nghệ, Hàn Nghệ mới có thể mở chở ở đó, cho dù không nhờ vào quan hệ của Nguyên gia, chỉ cần chúng ta đề nghị. Như vậy rất nhiều đại thần nhất định ủng hộ, đến lúc đó Bệ hạ nếu không đồng ý, chỉ sợ cũng sẽ có người nói Bệ hạ thiên vị Hàn Nghệ. Hơn nữa với quan hệ Nguyên gia chúng ta, đó cũng không phải rất khó.
.Nguyên Hi hỏi:
.- Vậy ngươi có nắm chắc sẽ áp chế được Hàn Nghệ?
.Nguyên Triết cười nói:
.- Lúc trước hai chợ sở dĩ thua Hàn Nghệ, nguyên nhân chính là do bọn họ không đồng lòng, nên mới nhất bại. Mà Nguyên gia ta một nhà, đủ để đánh bại Hàn Nghệ, không cần dựa vào đám ô hợp này. Hơn nữa ta nghe nói Hàn Nghệ từ trước đến nay không hợp với quý tộc, chỉ vì bọn họ có Tự do chi mỹ, ngày Nữ nhân, kịch nói, mới có thể khiến bọn quý tộc đi đến ngõ Bắc. Nhưng những việc này chúng ta cũng có thể làm được, ít nhất ngày Nữ nhân do Mẫu Đơn cô cô mà có, chỉ cần dọn Nữ Sĩ Các sang chợ chúng ta, không có ngày Nữ nhân, vậy ngõ Bắc xem như mất đi một cánh tay. Chỉ cần bọn quý tộc sang chỗ chúng ta, vậy ngõ Bắc sẽ sụp thôi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Nữ Sĩ Các là của cá nhân ta.
.Nguyên Triết vội chắp tay nói:
.- Vâng, cháu họ nói sai, kính xin cô cô thứ lỗi.
.Nguyên Hi lại nói:
.- Mẫu Đơn, cái gì gọi là là cá nhân ngươi? Ta hỏi ngươi, ngươi họ gì?
.Nguyên Mẫu Đơn trầm mặc không nói.
.Nguyên Hi bảo:
.- Ngươi là đứa con của Nguyên gia, những gì của ngươi cũng là của gia tộc, nếu ai cũng nói như ngươi vậy Nguyên gia sẽ chia năm xẻ bảy, ta không muốn nghe được lời nói tương tự lần nữa.
.Nguyên Mẫu Đơn gật đầu nói:
.- Đại bá giáo huấn đúng, Mẫu Đơn biết sai rồi.
.Nguyên Hi gật gật đầu, đưa tầm mắt nhìn qua, hỏi:
.- Các ngươi cho rằng đề nghị của Nguyên Triết như thế nào?
.Nguyên Nhạc nói:
.- Có đối phó Hàn Nghệ hay không, ta còn bảo lưu, nhưng ta cảm thấy Nguyên gia chúng ta có thể mượn cớ xây dựng chợ.
.- Đúng vậy, nếu chúng ta có chợ của riêng, như vậy thì càng tự do, đối với mua bán Nguyên gia chúng ta cũng càng thêm có lợi.
.Gần như là nhất trí thông qua, duy chỉ có Nguyên Tựu không tỏ thái độ.
.Nguyên Hi quen rồi nên chả thêm quan tâm nhị thế tổ này, nói với Nguyên Mẫu Đơn:
.- Mẫu Đơn, bấy lâu ngươi làm rất tốt, theo lý thì chúng ta không nên tìm người thay thế ngươi, đến bây giờ đại bá vẫn đứng về phía ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý bỏ qua ý nghĩ của mình, chủ quản năm sau vẫn là ngươi, ta sẽ cho Nguyên Triết giúp ngươi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Thật có lỗi, ta vẫn kiên trì ý nghĩ của mình.
.Nguyên Hi gật đầu nói:
.- Một khi đã như vậy, ta đây cũng không ép buộc rồi.
.Ông ta đưa tầm mắt nhìn qua, nói:
.- Ý của ta là, cho Nguyên Triết đảm nhiệm chủ quản năm sau, các ngươi có tán thành không?
.Tất cả trưởng lão đều gật đầu tán thành, đương nhiên, Nguyên Tựu vẫn trầm mặc.
.Nguyên Hi nói:
.- Tốt lắm! Liền quyết định như vậy.
.Nguyên gia sở dĩ có thể đứng sừng sững không ngã từ Tây Ngụy cho tới bây giờ, chủ yếu bởi vì bên trong bọn họ rất đoàn kết, bởi vì bọn họ không can thiệp vào chính trường, tiền nhiều đến dùng không hết, nội bộ bên trong cũng không có cái gì có thể tranh cả, không giống nhiều đại gia tộc khác, bên trong thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Hao tổn bên trong khiến gia tộc không gượng dậy nổi. Hơn nữa bọn họ có quan niệm tôn sùng kẻ mạnh, đồng thời lại có nhiều vị trưởng lão, những người này không can thiệp quản lí, vì họ đã già, không có nhiều tinh lực như vậy, quyền quản lí giao hết cho người trẻ, nhưng họ vẫn có quyền lực tối cao, họ kiếm soát người chủ quản, dựa theo thành tích mỗi năm mà quyết định. Từ điểm này có thể thấy họ rất dân chủ.
.Mà những người đặt cơ sở cho việc này chính là tổ tiên Nguyên Hân, người này nhìn không giống nhân tài, nhưng lại có chức cao, nhìn chung tám trụ cột của Tây Vực, hầu như có lên có xuống, chỉ có Nguyên gia vẫn luôn thế. Có thể thấy, khi ngươi kiên quyết bỏ đi một số ích lợi, có thể sẽ có những ích lợi khác lớn hơn. Nếu ngươi xen chân vào chính trị, có thể sống bao lâu, cái này ngươi không thể nào biết chắc.
.Ở cổ đại, có thể nói là một gia tộc rất đặc biệt.
.Đương nhiên, cũng là bởi vì bối cảnh đặc biệt của quý tộc, mới hình thành một gia tộc như vậy. Nếu Hàn Nghệ có nhiều tiền và đất đai, đến lúc đó tình hình sẽ khác. Dù sao bản thân Nguyên gia là quý tộc có danh vọng cực cao, hơn nữa, các nhánh khác của Nguyên gia có không ít người nằm trong triều đình, đảm nhận trọng trách trong quân đội.
.Sau khi hội nghị kết thúc, trong nháy mắt, trong phòng nghị sự chỉ còn lại một đôi huynh muội Nguyên Tựu, Nguyên Mẫu Đơn.
.- Tiểu muội! Ca ca đã sớm nhắc nhở qua muội điểm này, muội lại không nghe. Lần này thì muội hối hận.
.Nguyên Tựu buồn bực nhìn Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Nguyên Triết thật sự thích hợp hơn ta, ta cam tâm tình nguyện.
.- Thích hợp cái rắm.
.Nguyên Tựu hừ nói:
.- Người thích hợp nhất là muội a, nếu muội và Hàn Nghệ liên hôn, vậy ngõ Bắc sẽ thuộc về Nguyên gia rồi, còn xây chợ, bớt lo bớt tốn sức, đây mới là tác phong bấy lâu của Nguyên gia, nếu muội đồng ý, bây giờ ta đi nói với đại bá, giữ lại chức chủ quản cho muội.
.Nguyên Mẫu Đơn liếc nhìn Nguyên Tựu, nói:
.- Thật ra huynh cũng có thể lấy Lưu Nga về, với bản lĩnh của ca ca, không cần ba ngày, Lưu Nga sẽ không thể sống thiếu huynh
.- Lưu Nga? Lưu Nga là ai?
.- Chính là tú bà trước kia của Phượng Phi Lâu!
.- Muội bảo ta đi tư thông với tú bà?
.Nguyên Tựu tức giận đến nổi trận lôi đình, mạnh đứng dậy, nói:
.- Thôi đi, xem như muội vừa mất chức chủ quản, lần này ta không tính toán với muội, ta vẫn là đi xem coi bọn bằng hữu sói lang xài cửu ăn no chưa.
.Nói xong, ông ta liền phủi mông đi ra ngoài.
.Nguyên Mẫu Đơn ngồi ở bên trong nửa ngày, đột nhiên lắc đầu cười khổ, đứng dậy, rời khỏi phòng nghi sự.
.Mà bên này một ngày Thẩm Tiếu không lộ diện, Hàn Nghệ nói không lo là giả, nhưng thời buổi này công cụ liên lạc chỉ có chân và miệng, muốn tìm cũng không biết làm sao tìm, nghĩ dọc nghĩ xuôi, Hàn Nghệ dự định vào trại huấn luyện nhờ Trình Xử Lượng giúp đỡ.
.Nhưng hắn không muốn nghênh ngang trở lại trại huấn luyện, mà là lén trở về, tìm được Trình Xử Lượng, hy vọng y có thể hỗ trợ.
.Trình Xử Lượng đồng ý, việc này quá dễ, tiện tay mà thôi, lúc này liền phái người đi các trạm nghỉ chân cảnh nội Trường An, cho bọn họ lưu ý một chút nhân sĩ tới từ Dương Châu.
.Hàn Nghệ lại thuận tiện hỏi thăm tình hình trong trại, như hắn đoán trước vậy, từ khi hắn đi, oán khí của các học viên cũng không còn, còn có thêm nụ cười trên khuôn mặt họ, trạng thái họ rất tốt, huấn luyện như thường ngày, không xảy ra chuyện gì cả, sống rất hòa hợp với Trình Xử Lượng. Hơn nữa có kẻ bạo lực Độc Cô Vô Nguyệt hỗ trợ, ai dám làm càn.
.Giống như một gia đình, những học viên này là con, trong nhà luôn có kẻ chuyên chửi mắng, kẻ thì đi dụ ngọt.
.Hàn Nghệ đương nhiên là vai phản diện, mà Trình Xử Lượng đĩnh đạc đấy, không có nhiều âm mưu quỷ kế như vậy, làm người lại hào sảng, hơi có chút vi phạm quy định y cũng không để ý, vai chính diện là thích hợp nhất. Đương nhiên, đây hoàn toàn là công của Hàn Nghệ, nếu không có Hàn Nghệ áp chế nhuệ khí của họ, đùa bỡn họ đến mức không ngóc đầu dậy được, thì liệu họ có ngoan ngoãn như vậy, chỉ cần không gia tăng mật độ huấn luyện là vạn hạnh với họ rồi.
.Hàn Nghệ nghe xong, hai lời không nói, lập tức xin nghỉ phép, nghỉ đến năm sau luôn, dứt khoát không vòng vo. Vì sắp đến năm mới, Hàn Nghệ không muốn dây dưa với bọn họ, mọi người đều qua năm mới. Sau đó, trận làm nóng người mới kết thúc, bây giờ còn chưa lên món chính mà.
.Này nếu để cho những học viên kia biết, phỏng chừng năm mới là khỏi qua luôn rồi.
.Trong lòng Trình Xử Lượng kỳ thật cũng có chút sợ Hàn Nghệ, người này mưu mô quỷ kế quá nhiều, lần nào cũng khiến người khác cả kinh, khiến cho dây thần kinh của y cũng mẫn cảm theo, nghe hắn bảo xin nghỉ phép, nhanh tay nhanh chân cho phép, một câu giữ lại cũng không có.
.Trở lại Phượng Phi Lâu, Hàn Nghệ lập tức vùi đầu vào công việc, chủ yếu là an bài tiền thưởng cuối năm, mặt khác chính là xây dựng chợ mới, bây giờ chợ đối với hắn mà nói, trễ một ngày thì hắn lỗ một ngày, phải nhanh thôi.
.Ngày hôm nay, Hàn Nghệ đi thị sát ở công trường, Tiểu Dã đột nhiên chạy tới, nhỏ giọng nói:
.- Hàn đại ca, Tiểu Ngũ ca tới, hình như có việc gấp.
.Hàn Nghệ nói:
.- Y bây giờ đang ở đâu?
.Tiểu dã nói:
.- Miếu Quảng Hưng.
.- Một địa điểm tốt.
.Hàn Nghệ nói:
.- Kêu Tiểu Mập theo, chúng ta đi cúng nến nhang thay thằng khốn Thẩm Tiếu, cầu Phật phù hộ y, bây giờ thì chỉ có Phật mới bảo vệ được y thôi.
.Hàn Nghệ dặn dò Trà Ngũ vài câu bèn dẫn theo Tiểu Dã, Tiểu Mập đi đến miếu Quảng Hưng.
.Cuối năm tới rồi, người đến miếu cúng bái ngày càng nhiều.
.- Phật gia gia, Thẩm đại ca là một người tốt, ngươi nhất định phải phù hộ huynh ấy bình an đấy.
.Hùng Đệ thành khẩn quỳ trước tượng Phật, nói nhỏ.
.Hàn Nghệ đứng ở một bên, đột nhiên ánh mắt xéo liếc qua cảnh cửa sau, liếc mắt với Tiểu Dã, bảo cậu ta chờ đây với Tiểu Mập.
.Tiểu Dã gật gật đầu.
.Hàn Nghệ liền đi về sau cửa, đến một căn phòng phía sau, căn phòng này dùng để rửa trai giới, có một người đang ngồi trong đó, thưởng thức trà đạo. Chính là Ngũ Văn Hiên.
.Hàn Nghệ ngồi cạnh y, một tiểu sa di lập tức mang một ly trà nóng lên, dù sao thắp hương ở đây tốn không it tiền, phục vụ đương nhiên chu đáo.
.Khi tiểu sa di ấy đi ra. Ngũ Văn Hiên lập tức nói:
.- Gã đã đồng ý rồi.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhanh như vậy?
.Ngũ Văn Hiên bảo:
.- Thật ra nói cũng không khó, chỉ cần hỏi xem gã đã thành gia chưa, thì có thể thuận buồm đẩy thuyền nói tiếp, dù sao gã còn nhỏ, mà hôn ước định vào mùng một, cho nên gã nhất định phải chuẩn bị sính lễ cho tốt, ta dự đoán ngày mai là gã bắt đầu hành động.
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Ngũ Văn Hiên nói:
.- Vậy ngày mai kêu Bành Tĩnh đi theo gã?
.Hàn Nghệ nói:
.- Không cần, ta sẽ cho Tiểu Dã đi theo, Bành Tĩnh đi theo ta là được rồi, nhưng ta có thể đoán được gã đem đồ giấu ở đâu rồi.
.Ngũ Văn Hiên cả kinh, nói:
.- Nếu vậy.
.Hàn Nghệ cắt ngang lời hắn, bảo:
.- Ta chỉ đoán được phạm vi đại khái là ở đâu, nhưng vị trí cụ thể, vẫn là để gã đích thân dẫn ta đi, ta sẽ sắp xếp, ngày mai nếu thuận lợi, ta sẽ phái người thông báo cho ngươi, hơn nữa, ta sẽ cho người cản trở gã trên dọc đường, thời gian các ngươi không còn nhiều, phải nhanh lên, ta rất chờ đợi bộ dạng của gã khi chứng kiến một Thái phủ không còn gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận