Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 752: Song hỉ lâm môn

.Trong con mắt của Thôi Tập Nhận, Lư Sư Quái, hành động này của Hàn Nghệ là muốn bắt cóc tứ đại gia tộc bọn họ, ép buộc bọn họ phải bất đắc dĩ ủng hộ mình.
.Nhưng bọn họ vẫn đã đánh giá thấp Hàn Nghệ, hắn là một tên lừa đảo, con mắt sao chỉ có thể nhìn một đoạn như vậy, mục đích của hàng loạt hành động này của Hàn Nghệ là để có được sự ủng hộ to lớn của tứ đại gia tộc, chứ không phải là sự im lặng bất đắc dĩ.
.Mà mấu chốt của bài lừa đảo này ở chỗ sự tranh giành giữa tam giáo Nho Phật Đạo.
.Nguyên nhân lúc đầu Hàn Nghệ dụ dỗ bọn họ ủng hộ Khổng Tử thiếu thời là bởi sự tranh giành của tam giáo, bây giờ cũng như vậy.
.Thực ra tinh thần nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật trong nội bộ Nho gia cũng có sự tranh luận, hơn nữa cũng không phải tư tưởng trọng tâm của Nho gia, chỉ là một câu nói mà thôi, Nho gia cũng thiên về chủ nghĩa lí thuyết, không phải chủ nghĩa thực tiễn, bọn họ sao lại đã ủng hộ quan điểm này của Hàn Nghệ?
.Rất đơn giản, bởi vì Phật giáo và Đạo giáo đều mang chủ nghĩa thần thoại sâu đậm, còn nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật lại là khắc tinh của chủ nghĩa thần thoại.
.Nếu như ai cũng tìm đến thực tiễn, thì thần thoại của Phật giáo và Đạo giáo sẽ tự mình sụp đổ. Phật giáo lấy gì ra chứng minh sự tồn tại của kiếp trước kiếp sau, đó là thứ không thể chứng minh nổi, còn Nho gia lại không hề có cái thứ đó.
.Chính điểm này đã làm xiêu lòng tứ đại gia tộc, bởi vì Nho gia lúc này vẫn chưa chiếm vị thế độc tôn, hơn nữa bọn họ đã phải trải qua cuộc đốt sách vùi Nho, bãi truất bách gia, độc tôn Nho thuật, vì thế họ vô cùng nhạy cảm với những uy hiếp của giáo phái khác đối với họ. Chính bởi nguyên nhân này, Hàn Nghệ đã có được sự ủng hộ của tứ đại gia tộc đối với tư tưởng nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật, cũng là sự ủng hộ đối với thí nghiệm lực hút.
.Đây mới là thứ Hàn Nghệ mong muốn đạt được nhất.
.Khổng Tử thiếu thời buổi trưa diễn xong, nhưng ngay buổi chiều đã lan truyền khắp thành đều biết, khả năng truyền bá của Nho sinh quả là vô cùng phi thường.
.Câu chuyện này đúng là khiến người ta xem mà thích thú, nhưng cũng tồn tại những vấn đề, lực hút và tư tưởng Nho gia có chút không dính dáng đến nhau cho lắm, cho nên một số Nho sinh cổ hủ cho rằng đây là treo đầu dê bán thịt chó, nhưng cũng có một bộ phận người ủng hộ vở kịch này, hai bên tranh luận không dứt, chỉ còn cách đi tìm những đại Nho để được nghe giải thích rõ ràng.
.Đám Trịnh Bá Ngung trực tiếp lấy luôn những gì Hàn Nghệ nói với họ, các ngươi không thể chỉ nhìn vào bề ngoài của sự vật, tư tưởng phải có chiều sâu, mỗi chi tiết đều thể hiện tinh thần Nho gia chúng ta, có gì không ổn đâu chứ.
.Luận điểm này vừa đưa ra, những lời khen ngợi cuồn cuộn mà đến, các Nho sinh dùng các lí thuyết của Nho gia để giải thích rõ ràng từng chi tiết, kết quả là vở Khổng Tử thiếu thời từ đầu đến cuối toàn là tinh thần Nho gia, có những điểm chính Hàn Nghệ cũng không biết, thì ra chi tiết mà ta sắp xếp lại còn có tầng ý nghĩa đó.
.Nhưng đây cũng là điều giải thích vì sao hắn lại bỏ ra bao nhiêu tâm huyết để giành được sự ủng hộ của tứ đại gia tộc Thôi Lư Trịnh Vương.
.Tình hình xã hội nó vậy, những gì họ nói sẽ có trọng lượng hơn.
.Đồng thời, tứ đại gia tộc cũng thống nhất định nghĩa nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật, đó là nghiên cứu nguyên lí của sự vật, từ đó thu được tri thức. Lại thêm tư tưởng thực tiễn sinh chân lí, đồng thời bắt đầu tôn sùng tư tưởng này, chỉ có một mục đích duy nhất, đó là nhằm vào Phật giáo, Đạo giáo, nhưng tạm thời đương nhiên là không có người phát hiện ra, đây là bố cục lâu dài.
.Nhưng bất luận nói thế nào, thí nghiệm lực hút trên tháp cao đã được Nho học ủng hộ một cách danh chính ngôn thuận.
.Nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật.
.Khổng thánh nhân phát hiện ra trọng lực, đây hoàn toàn là tinh thần của Nho gia chúng ta mà!
.Khổng Tử thiếu thời nổi lên như cồn!
.Dần trở thành kịch nói mà Nho sinh ngưỡng mộ.
.Bên cạnh một ngọn tháp cao trong chùa Đại Hưng Thiện, bên trong bên ngoài chật kín người, tất cả mọi con mắt đều nhìn chăm chú lên ngọn tháp.
.Chỉ thấy một Nho sinh tay cầm hai viên bi sắt kích cỡ to nhỏ khác nhau, sau đó cùng lúc thả tay.
.Trong chốc lát, liền nghe thấy hai tiếng bịch bịch gần như đồng thời.
.- Rơi xuống cùng lúc, rơi xuống cùng lúc.
.Một trận hét lớn vang lên.
.Bọn họ đương nhiên là đang làm thí nghiệm lực hút, bởi vẫn chưa có cái khái niệm vạn vật hấp dẫn, đột nhiên lại nhảy đâu ra quan điểm này, đương nhiên đã khiến cho rất nhiều người tò mò, không chỉ là Nho sinh, ngay cả đại nho cũng bắt đầu tôn sùng tư tưởng nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật, Nho sinh bắt đầu tự làm thí nghiệm, đi tìm tri thức mới, bọn họ đều cảm thấy đây là việc của một Nho sinh nên làm.
.- Thật là thần kì!
.- Đúng vậy! Trước kia ta đâu có chú ý, ta cũng cho rằng vật nặng sẽ rơi xuống trước, nhẹ rơi xuống sau.
.- Chẳng lẽ mặt đất này có lực hút?
.- Ta cho rằng chắc chắn có, nếu như không có lực hút, chúng ta chẳng phải là đều bay cả lên sao?
.- Nhưng chim chóc có thể bay mà!
.- Cũng đúng nhỉ, chim sao lại có thể bay được?
.- Các ngươi nói xem, mặt trời xuống núi có phải là do lực hút gây nên không?
.- Vậy tại sao mặt trăng và các ngôi sao lại có thể không rơi xuống?
.Sự xuất hiện của lực hút đã trực tiếp dẫn tới hàng loạt những vấn đề trên, Nho sinh bắt đầu không ngừng giao lưu, tranh luận sôi nổi, người nào người nấy đều vò đầu bứt tai, vắt kiệt suy nghĩ.
.Chỉ nghe thấy một Nho sinh thở dài nói: - Chỉ tiếc là Khổng thánh nhân đã là người thiên cổ, không thì người nhất định phải biết.
.- Ngươi vẫn nghĩ là Khổng thánh nhân phát hiện ra lực hút thật à? Ta đã dò hỏi kĩ rồi, đây chính là thứ do Hàn Nghệ nghĩ ra cho vở kịch nói thôi.
.- Vậy thì Hàn Nghệ chắc chắn phải biết.
.- Đúng thế! Chúng ta có thể đi hỏi Hàn Nghệ.
.- Nhưng Hàn Nghệ chẳng qua chỉ là con nhà nông dân, chúng ta đi hỏi hắn liệu có phù hợp không?
.- Thánh nhân đã nói rồi, ba người cùng đi tất có một người là thầy ta, chúng ta không nên ngại học hỏi kẻ dưới.
.- Không sai! Đi đi đi, đi hỏi Hàn Nghệ.
.Còn trong đình lưng chừng núi phía nam ngọn tháp cao, có hai người đang đứng đó, chính là Nguyên Ưng và Thôi Bình Trọng.
.- Không hổ danh là muội phu ta, thật là thông minh, chỉ một hành động nhỏ mà đã được thế nhân săn đón!
.Nguyên Ưng đắc ý cười ha hả nói.
.Thôi Bình Trọng nói: - Đây không phải là hành động nhỏ đâu, thí nghiệm này nhìn thì đơn giản, nhưng cũng chỉ có mấy người nghĩ tới việc thực hiện, ta kì thực cũng luôn tưởng rằng vật nặng sẽ rơi xuống trước. Nói tới đây, trên khuôn mặt ông ta là cả một vẻ trầm tư.
.Nguyên Ưng liếc ông ta một cái, càng thêm đắc ý cười nói: - Ngay cả lão Thôi ngươi cũng bị làm khó rồi, muội phu này của ta thật tài giỏi đó!
.Thôi Bình Trọng cười lắc đầu nói: - Ta chẳng qua chỉ là một tay nát rượu, trên thế gian này, những việc làm khó ta thì quá nhiều rồi.
.Nguyên Ưng đột nhiên cười hỏi: - Vậy ngươi có biết hành động này của muội phu ta có mục đích gì không?
.Thôi Bình Trọng hơi trầm ngâm rồi lắc đầu nói: - Ta cũng không rõ.
.- Không thể nào chứ!
.Nguyên Ưng không tin nói:
.- Điều này ta có thể nhìn ra chút ít, muội phu ta rõ ràng là đang mượn Khổng thánh nhân để tăng thêm danh tiếng của hắn, đây là thứ hắn thiếu nhất, rõ ràng là hắn đã làm được.
.Thôi Bình Trọng cau mày nói: - Bề ngoài thì là như vậy, nhưng nếu như Hàn Nghệ thực sự rất yêu cái danh tiếng, đồng thời bức thiết muốn nâng cao danh tiếng của mình, thì cách hiệu quả nhất là nhanh chóng từ bỏ cái thân phận thương nhân đi, nhưng hắn đâu có làm vậy, ngược lại vẫn trung thành với thân phận đó. Từ hành động này của Hàn Nghệ có thể thấy, thứ mà hắn cần không phải là lợi ích của bản thân, mà là một thứ
.Nói tới đây, ông ta thở dài nói: - Điều này ta cũng không rõ lắm, nhưng ta luôn cảm thấy mục đích của Hàn Nghệ tuyệt đối không chỉ là nâng cao danh tiếng của hắn.
.- Nghe ngươi nói vậy, ta cũng cảm thấy có chút lăn tăn. Ngươi thấy hắn có dã tâm chứ, nhưng tinh lực hắn dành cho buôn bán còn nhiều hơn cả làm quan, ngươi bảo hắn thích tiền à, hắn một mực trợ giúp những thương nhân khác phát tài làm giàu, điều này thật khó hiểu!
.Nguyên Ưng lắc đầu, rồi chả buồn đoán nữa, rồi lại hỏi: - Lão Thôi, ngươi thân là Nho sinh, ngươi thấy việc này thế nào?
.Thôi Bình Trọng cười nói: - Đây đương nhiên là điều tốt, hơn nữa nó cũng chẳng liên quan gì đến việc ta là Nho sinh hay không, tri thức mới xuất hiện, tuyệt đối không phải là việc xấu, điều này có thể khẳng định, hơn nữa ta thấy lực hút và lực đẩy mà Hàn Nghệ đưa ra sẽ có ý nghĩa lớn lớn đối với nhân loại.
.Nguyên Ưng nói: - Nói vậy là sao?
.Thôi Bình Trọng nói: - Giả dụ lực hút và lực đẩy thực sự tồn tại, vậy thì nếu như không có lực hút, hoặc là khi lực đẩy đủ lớn, con người chẳng phải là sẽ có thể bay lên sao.
.- Có thể bay?
.Nguyên Ưng mắt sáng rực lên.
.Thôi Bình Trọng cười nói: - Suýt thì quên, ước mơ của ngươi là có thể bay trên không trung.
.Nguyên Ưng cười ha hả nói: - Chẳng còn cách nào khác, ai bảo cha ta đặt tên ta là Nguyên Phi, nếu như có thể khiến ta bay một lần, cho dù có phải lấy tính mạng ra đổi, ta cũng sẵn lòng, xem ra ta phải tìm muội phu ta để nói kĩ hơn về kiến thức lực hút mới được.
.- Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca.
.- Không hay các hạ có việc gì?
.- Tại hạ muốn hỏi ngươi, lực hút có thật là do Khổng thánh nhân phát hiện ra không?
.- À, điều này thì không phải.
.- Thế thì ai phát hiện ra.
.- Tại hạ bất tài.
.- Là ngươi?
.- Là ta!
.- Ngươi--- ngươi dựa vào đâu mà phát hiện ra lực hút?
.- À, ta nghĩ là do vở kịch này mà ta mới phát hiện ra lực hút, không hay ngươi có hài lòng với đáp án này không?
.- Nghe vậy còn được.
.- Vậy được! Ta còn có việc, xin cáo từ trước.
.Hàn Nghệ vốn định tới trại huấn luyện nhìn ngó chút, kết quả là vừa ra khỏi cửa đã bị chặn lại.
.- Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca!
.Nhưng chưa đi được hai bước, lại thêm dăm ba Nho sinh vây tới, câu hỏi vẫn như vậy, đều liên quan tới lực hút.
.Hàn Nghệ ứng phó với bọn họ mà điên hết cả đầu, hắn không thể dùng công thức g=mg ra để giải thích tất cả.
.Đúng lúc Hàn Nghệ đang ngán ngẩm quá, chợt nghe có tiếng hô: - Hàn Nghệ ở đó.
.Hàn Nghệ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một mảng đen kịt từ xa đang ập tới.
.Mẹ kiếp! Khoa trương vậy!
.Hàn Nghệ kinh hãi, nếu như bọn họ mà vây lại, thì ngày hôm nay chẳng làm nổi việc gì, đoạn vội vã nói với dăm ba Nho sinh kia: - Xin thứ lỗi! Tại hạ còn có mấy việc, phải đi trước một bước đây.
.Nói xong liền quay người chạy luôn.
.Chỉ nghe thấy phía sau một trận la hét "Hàn Nghệ! Hàn Nghệ! Ngươi đừng có chạy, bọn ta không phải tới gây sự với ngươi, bọn ta chỉ muốn hỏi ngươi việc liên quan đến lực hút."
.Điều này còn khủng bố hơn là đến gây sự với ta ý chứ.
.Hàn Nghệ chạy càng nhanh, đúng vào lúc này, một cỗ xe ngựa từ bên cạnh tạt sang, dừng ngay cạnh Hàn Nghệ, trong xe ngựa vang ra tiếng nói "lên xe".
.Hàn Nghệ nghe vậy, vội vàng lên xe, chiếc xe ngựa lập tức tăng tốc, thẳng hướng Dương Châu.
.- Phù!
.Hàn Nghệ thở phào một hơi, rồi nhìn đại mĩ nữ phía đối diện nói: - Thật đa tạ quá, không thì ta gặp phiền toái rồi.
.Vị đại mĩ nữ này chẳng là ai khác, chính là Nguyên Mẫu Đơn, nàng thản nhiên nói: - Không cần cảm ơn! Ta vốn là đến tìm ngươi.
.Hàn Nghệ sửng sốt nói: - Có việc gì vậy?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Là các vị đại bá của ta muốn mời ngươi qua đó một chuyến.
.Hàn Nghệ nói: - Có phải việc đó đã có kết quả rồi?
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu.
.Hàn Nghệ thấy thần thái nàng bình thản như nước, trong lòng thực sự cảm thấy băn khoăn.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Kế hoạch của ngươi đã thông qua nghị hội.
.Hàn Nghệ nghe vậy mừng vui khôn xiết, đây thật là song hỉ lâm môn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận