Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 898.1: Nho Đạo Pháp binh hiền

.Tuy nói Lý Trị hết sức có hứng thú với kiến nghị của Võ Mị Nương, nhưng cũng không thể nào dễ dàng quyết định như vậy được, y vẫn phải thương lượng với trọng thần, sau đó mới định đoạt, dù sao thì chuyện khoa cử liên quan đến giang sơn xã tắc, là một khâu vô cùng quan trọng trong quốc chế, cũng là lần đầu tiên Lý Trị thương lượng chuyện lớn như vậy từ khi nắm quyền, hơn nữa y cũng muốn mượn chuyện khoa cử thu nạp lòng người, cho nên không được phép sơ sẩy, nhất định phải thận trọng đối mặt.
.Vì thế lúc chiều tối ngày hôm đó, Lý Trị liền triệu Thôi Nghĩa Huyền, Hàn Viện, Lai Tể, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, Lý Tích, Hàn Nghệ vào điện Lưỡng Nghi bàn chuyện.
.Việc này không thể trì hoãn, bởi vì sau lần Hàn Nghệ làm ầm ĩ như vậy, hàn môn trong thiên hạ đều đang nghển cổ trông mong, rốt cuộc triều đình sẽ phản ứng như thế nào, tiếp tục bảo vệ lợi ích của sĩ tộc, hay là cho hàn môn một chút coi trọng, vậy thì khoa cử không nghi ngờ gì chính là sự biểu đạt tốt nhất, mấy ngày nay cả triều văn võ đều suy nghĩ chuyện này. Đại thần thông minh đều biết đối với Lý Trị mà nói, khoa cử không chỉ là vấn đề nhân tài, mà còn là một chuyện mang tính tiêu chí mở ra thời đại của Lý Trị.
.Chuyện hoàng đế coi trọng, các đại thần nhất định phải nghiêm túc suy nghĩ a!
.Mà hiện tại khoa cử vẫn là thời kỳ nguyên mẫu, vẫn chưa thành hình, mọi người cũng đều đang lần mò lối ra ở đâu, nên không gian phát huy là rất lớn.
.Trước tiên Lý Trị nói kiến nghị của Võ Mị Nương cho những trọng thành này nghe, đương nhiên, y vẫn chưa nói là kiến nghị của Võ Mị Nương.
.Hàn Viện nghe vậy mắt sáng lên, khen ngợi: - Bệ hạ anh minh, cách này rất hay.
.Hứa Kính Tông lại nói: - Cách này của bệ hạ tuy hay, nhưng nếu hoàn toàn lấy sách luận làm chính, vậy thì thí sinh nên đọc sách gì? Trọng điểm của đọc sách là gì? Hơn nữa cũng không có một đáp án tiêu chuẩn, lão thần kiến nghị vẫn nên giữ lại minh kinh khoa, dùng minh kinh khoa để dẫn dắt học trò đọc sách gì, rồi lấy tiến sĩ khoa để phán định năng lực cao thấp của học trò.
.Lý Trị nghe nói vậy khẽ gật đầu, cảm thấy câu này rất có lý.
.Lai Tể lại nói: - Hứa đại học sĩ nói vậy rất ngạc nhiên, ta ở nhà suy nghĩ nhiều ngày, phát hiện kế sách của Đặc phái sứ là kế sách tốt nhất, có thể giúp triều ta giải quyết một vấn đề lớn, đó là phải làm sao với Nho- Đạo? Triều ta phụng hành là chính sách Nho- Đạo song song, chứ không giống như triều Hán, thời kỳ đầu tuân theo thuật của Hoàng Lão, thời Vũ Đế thì phụng hành bãi truất bách gia, độc tôn Nho thuật, mà trước đó trong khoa cử coi trọng nhất là minh kinh khoa và tiến sĩ khoa đều là lấy kinh văn Nho gia làm chính, mà triều ta thiết lập đạo cử khoa chuyên dành cho tư tưởng Đạo gia, nhưng không được coi trọng, điều này dẫn đến nhân sĩ của học phái Đạo gia vẫn luôn cảm thấy bất mãn.
.Nói xong, ông ta hướng tới Lý Trị chắp tay nói: - Bệ hạ, thần đề nghị hủy bỏ đạo cử khoa, cũng quy tư tưởng Đạo gia vào tiến sĩ khoa, bởi vì đạo trị quốc này, lấy Nho- Đạo song hành, có những vấn đề có thể dùng tư tưởng Nho gia để giải quyết, có những vấn đề có thể dùng tư tưởng Đạo gia để giải quyết, nếu không lấy kinh văn làm chính, mà lấy sách luận làm chính, thì có thể đem kinh thư và kinh nghĩa của Nho Gia và Đạo gia dung nhập vào trong sách luận, như vậy cũng có thể thúc đẩy thí sinh học hành linh hoạt, vận dụng tri thức trong kinh văn Nho- Đạo.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Trung thư lệnh, nếu như vậy, chắc chắn là sẽ tăng độ khó của khoa cử, đệ tử Nho gia phải đi đọc sách của Đạo gia, đệ tử Đạo gia phải đi đọc sách của Nho gia, chuyện này thật là quá khó.
.Hàn Viện nói: - Chuyện này có gì không được, như vậy có thế thúc đẩy thí sinh đọc nhiều sách vở, chọn được càng nhiều nhân tài hơn cho triều đình, thật ra trong triều có rất nhiều đại thần đều rất tôn sùng tư tưởng của Nho- Đạo nhị gia, thậm chí trong Thôi Lư Trịnh Vương tứ đại gia tộc, cũng có rất nhiều danh sĩ nghiên cứu tư tưởng Đạo gia, tư tưởng lưỡng gia đều có chỗ có ích, hơn nữa sách luận lấy linh hoạt vận dụng làm chủ, chứ không cần phải đọc thuộc lòng, ngược lại còn giảm bớt áp lực cho thí sinh.
.Lý Nghĩa Phủ lắc đầu nói: - Nhưng tiến sĩ khoa trước nay đã hết sức khó thi, trong hai mươi thí sinh đỗ đạt, chỉ có hai tiễn sĩ, hơn phân nửa đều là ra từ minh kinh, nếu hủy bỏ minh kinh, thì chắc chắn là tăng thêm độ khó của khoa cử, kéo dài như vậy, thí sinh sẽ mất đi nhiệt tình đối với khoa cử, cũng bất lợi đối với việc chiêu nạp nhân tài của triều đình.
.Hàn Nghệ đã sớm mài dao xoèn xoẹt đột nhiên giơ tay nói: - Lý thị lang nói sai rồi, không phải vẫn còn "hiền giả lục học" của ta sao?
.Lý Nghĩa Phủ sửng sốt, có chút hối hận rồi.
.Không hổ là người trợ công tốt nhất. Hàn Nghệ cười thầm trong lòng, mở miệng nói: - Nếu triều đình đưa "hiền giả lục học" vào trong khoa cử, có thể đề bạt rất nhiều nhân tài trong đó lên, bổ sung nhân tài thiếu hụt của minh kinh khoa. Hơn nữa, không phải chúng ta còn có thi hương và thi châu sao, triều đình có thể cho một số nội dung của minh kinh khoa vào thi hương, rồi sau đó bỏ một số sách luận vào, như vậy không những có thể giảm bớt độ khó của thi hương, còn có thể khiến thí sinh các nơi có chút hiểu biết tốt đối với tiến sĩ khoa mới.
.Hứa Kính Tông nói: - Nếu sách luận, không có đáp án tiêu chuẩn, toàn bộ lấy quan viên phán định, ở địa phương, là nằm ngoài tầm tay của triều đình, sợ là sẽ bị quan viên địa phương lợi dụng, nảy sinh hủ bại.
.Lai Tể lập tức nói: - Triều đình có thể lấy thành tích của thí sinh các nơi làm một khảo hoạch chính tích của quan viên các nơi, như vậy là có thể phòng ngừa hữu hiệu quan viên các nơi làm việc thiên tư.
.Lý Trị liên tiếp gật đầu, rất thích kiểu không khí này, chứng tỏ mọi người đều đang nghiêm túc suy xét vấn đề này, không còn ứng phó qua loa lấy lệ với y giống như trước nữa.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Trung thư lệnh nói vậy tuy là có lý, nhưng vẫn phải suy nghĩ đến tình hình giáo dục của các nơi, có những châu huyện nghèo khó, tất nhiên phải thông cảm một chút, không thể vơ đũa cả nắm.
.Hàn Viện, Lai Tể nghe vậy cũng khẽ gật đầu, chuyện này quả thật không thể vơ đũa cả nắm. Lý Trị suy nghĩ hồi lâu mới nói: - Trẫm cũng tán thành kiến nghị của Trung thư lệnh, Nho gia cũng được, Đạo gia cũng được, mấu chốt vẫn là xem có thể giải quyết vấn đề hay không, không thể nghiêng về lời nói của một bên nào, đạo cử khoa vốn là thiết lập vì Đạo gia, nhưng lại không được coi trọng, với nhu cầu thay đổi, nếu để Đạo gia học luận dẫn nhập vào tiến sĩ khoa, thì có thể khiến tư tưởng Đạo gia nhận được sự coi trọng giống như vậy.
.Lý Đường vương thất tự xưng xuất thân Lũng Tây Lý thị, thờ Lão Tử làm tổ tiên, đương nhiên phải đề xướng tư tưởng Đạo gia, nếu phủ định Đạo gia, không phải là phủ định chính mình sao? Nhưng Nho gia quá cường thế, dẫn đến tiến sĩ khoa, minh kinh khoa nhất kỵ tuyệt trần, đạo cử khoa ngược lại trở thành gân gà, nếu thi thời chính, thì có thể tránh được ngôn luận của một đạo, Đạo gia, Nho gia tùy ngươi dùng, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề, thí sinh tự nhiên sẽ phải đọc sách vở của các phương diện, sẽ không chỉ chuyên một môn học vấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận